Chương 4: Hoàng tử Ismir

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau tại cung ...

Pobi tỉnh dậy bước khởi giường

Tiếng nói của cung nữ từ bên ngoài vang lên nói:

-Thưa nữ thần ngài đã tỉnh?

-Ừ

Cung nữ bước vào tạo thành 2 hàng rất có kỉ luật trên tay mỗi người cầm khăn, cầm thao,...Có người bước lên nói:

-Nữ thần mời rửa mặt

-À được

Sau khi rửa mặt và thay đồ xong Pobi.

Nhìn lượt hết tất cả các cung nữ rồi đi đến trước mặt 1 cung nữ hỏi:

-Ngươi tên gì?

-Bẩm nô tì tên Rimi

Rimi người hơi run vội nghĩ:

"Mình làm sai cái gì à sao nữ thần lại hỏi tên mình"

-Được rồi tất cả lui xuống hết đi từ này Rimi sẽ theo hầu ta!

Rimi bất ngờ ngước lên nói:

-Lời của ngài là thật chứ?

-Chẳng lẽ ta nói giỡn sao?

Pobi buồn cười hỏi ngược lại

-K...không phải nô tì k có ý đó, nô tì lỡ lời xin nữ thần tha mạng

Rimi sợ hãi nói

-Được rồi tất cả ra ngoài hết đi Rimi ngươi ở lại

Cuối cùng chỉ còn Pobi và Rimi ở lại trong phòng.

Rimi cất tiếng hỏi:

-Thưa nữ...

Pobi cắt ngang lời của Rimi nói:

-Gọi ta là chủ nhân.

-Vâng chủ nhân nô tì muốn hỏi 1 chuyện

-Ừm chuyện gì?

-Tại...sao ngài lại chọn nô tì vậy?

Rimi lấy hết dũng khí mà hỏi.

Pobi nghe vậy thì bật cười nói:

-Chả có gì đâu chỉ vì ta thích thì ta chọn thôi <(‾︶‾)>

Rimi cảm thấy đầu mình như va phải đá nói nhỏ như tiếng muỗi bay:

-Chỉ vậy thôi ư?

Thấy Rimi xa sút tinh thần 1 cách nghiêm trọng như vậy Pobi cảm thấy buồn cười nhưng vẫn nghiêm giọng nói:

-Tuy nói như vậy nhưng Rimi nếu để ta biết ngươi phản bội ta thì ngươi sống không dễ dàng đâu.

Sát khí của Pobi tản ra khiến cho Rimi không thở nổi cô vội nói:

-Nô tì nhất định sẽ không phản bội chủ nhân ngài cứ yên tâm

Sát khí của Pobi giảm bớt dần nhàn nhã nói:

-Ừ

Suy nghĩ 1 chút Pobi mở miệng nói:

-Theo ta ra ngoài đi dạo tí nào

Nói xong Pobi đi ra ngoài Rimi thấy vậy vâng 1 tiếng rồi chạy theo.

Tẩm cung của Memphis...

-Cái gì ngươi nói nữ thần chọn nô tì riêng cho mình à?

Giọng nói vừa vang lên không ai khác chính là pharaoh Memphis sĩ diện nhà chúng ta.

-Vâng đúng ạ,còn nữa thần còn nghe họ chuẩn bị ra ngoài.

Unas vừa nói dứt Carol đang hậm hực vì vụ hôm qua nghe tới đó thì chạy lại vui như trẩy hội nói:

-Thật sao?Ta cũng muốn đi.

Memphis nghe vậy tức giận quát:

-Còn muốn đi?Cô nghĩ cô còn được người dân yêu mến như trước nữa à?Muốn chết lắm chắc.
Carol tức giận hét:

-Anh

Memphis lơ cô ta quay sang Unas nói:

-Được cứ cho nữ thần đi cho vài người đi theo là được.

-Vâng

Carol nghe vậy thì tức giận nói:

-Tại sao em xin thì anh không cho mà cô ấy xin thì anh lại cho?

-Vì cô ấy là nữ thần

Nói xong thì Memphis bỏ đi

Thấy Memphis đối xử với mình như vậy Carol buồn lắm những giọt nước mắt cứ lăn dần xuống má.

Thetis thấy vậy chạy lại an ủi, Carol tâm tình khá lên 1 chút.

Nhưng 2 người nào biết Memphis luôn đứng bên ngoài mà nghe lén tất cả

Memphis thở dài nghĩ:

"Biết vậy thì từ lúc đầu mình đừng sĩ diện là được rồi"

Thấy tâm tình Carol tốt lên rồi Memphis mới nặng nề bước đi.

Ngoài hoàng cung...

-Ở đây bày bán nhiều hàng hóa nhỉ?

-Vâng nơi đây là nơi phồn hoa nhất cả nước đấy thưa chủ nhân

Rimi tự hào nói.

-Ừ

Pobi nhàng nhạt trả lời.

Rimi miệng không ngừng nghỉ mà giới thiệu hết những điều mình biết cho Pobi

Đang đi thì Pobi bắt gặp 1 đám người đang giằng co nhưng có 1 điều mà khiến Pobi khó hiểu là những người này điều nhìn rất quen thuộc.

Còn đang suy nghĩ thì có 1 bóng  người chạy lại miệng thì hét lên:

-Cứu!Nữ thần cứu mạng

-Thảo nào mà nhìn quen

Pobi cảm thán nói vì người tới không ai khác chính là Carol nữ hoàng rắc rối là đây hazz

-Chuyện gì?

-Ismir...hoàng tử Ismir tới bắt tôi

Giọng nói mang theo nét sợ hãi rõ rệt

-Ồ!

Pobi bắt đầu đau đầu, rầu rĩ hỏi:

-Memphis cho cô ra ngoài chưa?

Carol nghe vậy chột dạ ấp úng nói:

-Chưa...anh..ấy chưa cho.

Pobi nghe vậy thì tức giận muốn bể phổi mắng:

-Cô là đầu heo à?Không phải luôn nói mình là người tương lai à?Đầu không có nết nhăn à?Cô không biết nếu cô mất tích thì sẽ có bao nhiêu người lo cho cô à?Sẽ có bao nhiêu người hi sinh nếu cô bị bắt?Sao cô ít kỉ thế?

Nước mắt Carol lại 1 lần nữa tuông rơi

-Xin lỗi

Tất cả mọi người im lặng chưa được ít phút thì Ismir cuối cùng không chịu được lên tiếng:

-Cô là nữ thần thật sự phải không?

-Phải thì sao định bắt cóc ta luôn à?

Pobi trêu chọc nói

-Ngươi

Ismir có chút tức giận nghĩ:

"Nữ nhân này mình chỉ hỏi thôi mà làm như mình gặp ai cũng bắt hết vậy"

-Không biết hoàng tử Ismir sao lại giằng co với hoàng phi của nước ta chi vậy?

-Ta muốn có đưa nàng về Hittites với ta.

-Thế hoàng tử Ismir ngài có biết vương phi nước ta có muốn đi theo ngài không?

-Ta không cần quan tâm chỉ cần nàng ở bên cạnh ta là được.

-------------Hết chương 4-------------





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net