CHƯƠNG 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 42

♦♦♦

Tuy thời gian xuất phát của tổ quay phim được giữ kín nhưng không ai nói chắc sân bay có thể có bọn săn tin ngồi canh hay không. Có điều so với những người mới đang nổi, Chu Bác Nghị ngoại trừ xuất thân của mình xem như có chút đề tài ra thì còn lại đều là người mới nghèo xơ xác, rất trong sạch nên vẫn khá là thoải mái. Hàn Duyệt sáng dậy quá sớm ăn không vô thứ gì cả, đợi đến hơn bốn giờ tới sân bay Chu Bác Nghị còn thong thả dẫn cậu đến tiệm thức ăn nhanh 24/24 ăn một cái hamburger và nửa bát cháo thịt băm.

Lộ trình bay từ thành phố B tới Nam Đảo không quá ba tiếng rưỡi, nhưng mà còn có một thứ còn nhanh hơn máy bay đó chính là tin tức giải trí. Ngay khi bọn họ còn đang ở trên máy bay ngủ bù, tin tức tổ quay phim 《Yêu người》sáng sớm bí mật đi Nam Đảo lấy cảnh trước đã lan khắp các mục giải trí của các trang web lớn, các fan đều xuất hiện ở sân bay Nam Đảo, lấp kín cả sảnh lớn của sân bay.

Vẻ mặt đạo diễn không ngờ tới, mặt mũi u ám gọi điện thoại cho nhân viên công tác đã tới Nam Đảo kêu bọn họ sai thêm mấy chiếc xe chơi trò tung hỏa mù thu hút các fan để tránh có người theo dõi. Ông ấy vừa cúp điện thoại, người đại diện bên nữ chính Mạnh Đình liền nhận được điện thoại của người bên trụ sở chính Tinh Hạo ở thành phố B gọi tới, ập vào mặt chính là mắng cho một trận kêu cậu ta quản lý nghệ sĩ của mình cho tốt, biết cái gì nên nói cái gì không nên nói.

Thì ra hành tung của tổ quay phim cũng không phải là kết quả của đám săn tin cần cù ngồi canh được mà là Mạnh Đình miệng rộng đem hành trình của mình tiết lộ một ít cho fan. Mạnh Đình bây giờ còn chưa chính thức ra mắt chỉ có chút danh tiếng nhỏ, tuy người ngoài đánh giá không tệ nhưng fan chân chính cũng không có bao nhiêu, chỉ từ tieba vắng ngắt của cô ấy là nhìn ra được ngay. Bởi vì fan ít nên Mạnh Đình cũng đặt biệt quý, thường xuyên nhắn tin trên tieba tương tác với fan. Người đại diện của cổ cũng cho rằng đó là một cách để tăng danh tiếng, đợi tương lai cô nổi tiếng nhắc tới chuyện này xem như là một câu chuyện đẹp. Nhưng dù sao thời gian Mạnh Đình bước vào giới giải trí cũng chưa lâu, còn chưa nắm vững được cách vừa không để cho fan cảm thấy mình quá xa vời, vừa không để fan gần gũi mình quá làm mất cảm giác mới mẻ hoặc là làm phiền tới cuộc sống nên tương tác với các fan trên tieba hơi nhiều, có cái gọi là nói nhiều lỡ miệng, không cẩn thận một cái liền làm lộ hành tung của mình. Mạnh Đình gây ra chuyện lại không dám nói, ôm tâm lý may mắn mong các fan của mình có thể giữ kín tin tức này. Kết quả đã tạo thành cái cục diện hỗn loạn ở sân bay Nam Đảo bây giờ.

Người đại diện gác máy xong lập tức ở trước mặt mọi người tổ quay phim mắng Mạnh Đình xối xả. Mạnh Đình xuất thân từ thực tập sinh, lúc trước khi làm thực tập sinh không ít bị các giáo viên vừa đánh vừa mắng, lúc nói khó nghe hơn cũng có, trái tim pha lê thiếu nữ của cô đã bị rơi nát bấy rèn lại thành một trái tim sắt thép từ lâu rồi, tuy là bản thân ở trong trường hợp xấu hổ như thế nhưng cô vẫn cúi đầu mặt không thay đổi, mắt cũng không đỏ.

Kết quả người đại diện càng nói càng tức, giơ tay lên định đánh. Mạnh Đình rụt cổ đang định né bỗng nghe thấy giọng nói khó chịu của Chu Bác Nghị vang lên: “Cậu Trần!”. Động tác của người đại diện đang tức giận khựng lại, nhìn theo giọng nói liền nhìn thấy cậu ba nhà họ Chu ngồi cách đó không xa đang hơi cau mày, lập tức lộ ra một vẻ mặt ngượng ngùng bỏ tay xuống, sau đó lại hung dữ trừng mắt liếc nhìn Mạnh Đình một cái không nói nữa.

Chu Bác Nghị thấy phòng khách Vip trở lại yên tĩnh thì lại cúi đầu nhìn vào màn hình máy tính bảng của mình. Chu Bác Nghị cản người đại diện của Mạnh Đình đánh người thật ra cũng không phải là anh thương cho Mạnh Đình hay là tinh thần chính nghĩa bộc phát gì, chỉ là làm con của chủ Tinh Hạo, Chu Bác Nghị từ nhỏ ra vào Tinh hạo vẫn luôn xem tất cả nhân viên của Tinh Hạo từ bà dì quét dọn cho tới nữ tiếp tân ở đại sảnh đến diễn viên ảnh đế ảnh hậu bên trong Tinh Hạo là tài sản thuộc về cha mẹ anh. Mạnh Đình hòng trèo cao cố tình tỏ thái độ mập mờ với anh tuy khiến anh không thích, nhưng điều đó không có nghĩa là anh bằng lòng nhìn thấy thứ anh không thích nhưng vẫn là loại ‘tài sản’ thuộc về Tinh Hạo này bị người ta tùy tiện làm hỏng.

Bởi vì mẹ Chu cũng xuất thân từ nghệ sĩ nên Tinh Hạo tôn trọng bảo vệ nghệ sĩ gần như là công ty văn hóa, tuy người đại diện vẫn sẽ sai tới sai lui các người mới ra mắt, hở một tí là đánh mắng nhưng mà đều là làm lén, ai cũng không dám làm lớn để bị người ta biết. Năm đó Tinh Hạo có một người đại diện xuất sắc dẫn mối cho nghệ sĩ dưới tay mình, còn từng đánh một nghệ sĩ nam tới gãy xương sườn mà cậu nghệ sĩ nam kia buổi chiều còn có cảnh quay treo dây cáp, sợ bản thân làm vướng chân tổ quay phim bị đạo diễn đuổi liền dám đi chích thuốc tê mang theo vết thương bắt đầu làm việc, kết quả treo ở trên không không cẩn thận va chạm với diễn viên khác một cái làm xương sườn lệch vị trí suýt nữa đâm vào trong phổi. Chuyện đó sau khi bị mẹ Chu biết lập tức gạch tên người đại diện xuất sắc đó khỏi Tinh Hạo, lại vận dụng tất cả mối quan hệ của mình chèn ép gã gắt gao để gã không còn ngày trở mình. Từ đó Tinh Hạo không còn xuất hiện scandal người đại diện ngược đãi nghệ sĩ nữa.

Hàn Duyệt đang ngồi ở bên cạnh Chu Bác Nghị trong tay cũng cầm một cái máy tính bảng lên mạng. Tuy chuyện Chu Bác Nghị ra mặt cho Mạnh Đình khiến cậu rất không vui, nhưng mà làm một thằng con trai nếu trơ mắt nhìn con gái bị đánh thì kiểu cư xử đó hình như còn tệ hại hơn, cho nên tuy trong lòng không vui nhưng cậu cũng không cảm thấy Chu Bác Nghị làm gì sai cả.

Nhưng không ngờ là giây tiếp theo Mạnh Đình bước tới trước mặt Chu Bác Nghị cúi người thật sâu một cái, khi ngẩng đầu thì hai mắt rưng rưng, dáng vẻ yếu đuối đáng thương, nói năng nhỏ nhẹ: “Lúc nãy thật sự cám ơn anh Nghị lắm…”

Hàn Duyệt nhìn thấy cái dáng vẻ người thấy người thương yếu đuối mong manh nước mắt lưng tròng kia của cô gái trước mặt thì hai bên trán giật giật, lập tức liếc mắt nhìn vẻ mặt của Chu Bác Nghị. Giữa trán của Chu Bác Nghị còn nhíu chặt hơn, bực mình nhìn lướt qua cô gái trước mặt một cái rồi đưa ánh mắt về lại trên màn hình máy tính bảng, nói lạnh tanh: “Xin gọi tôi cậu Chu hoặc là cậu ba Chu”.

“Cậu… cậu ba…” giọng của Mạnh Đình như sắp khóc.

Hàn Duyệt không hề giấu giếm mà dùng chân đá lên cẳng chân của Chu Bác Nghị một cái, nói: “Em muốn uống cà phê”.

Chu Bác Nghị lập tức rút vẻ khô khan lại, hỏi: “Muốn uống loại nào?”.

Trợ lý ngồi ở phía sau Chu Bác Nghị vội vàng đứng lên nói: “Cậu ba, thôi để tôi đi cho. Cậu Hàn cậu muốn…”

“Tôi đi là được rồi, hoạt động tới lui một chút”. Chu Bác Nghị cắt ngang lời cậu ta nói, lại hỏi Hàn Duyệt lần nữa, “Em muốn uống cà phê gì nào?”.

“Tự anh quyết đinh đi” Hàn Duyệt trả lời rồi nhìn theo Chu Bác Nghị đi tới quán cà phê trong góc phòng chờ Vip, sau đó quay về phía Mạnh Đình, vẻ mặt u ám nói lạnh băng, “Cô Mạnh, người khôn ở chỗ biết tự mình hiểu lấy có phải hay không? Đừng nên nể mặt rồi làm tới”.

Mạnh Đình cúi nửa mặt xuống không nói lời nào, Hàn Duyệt cầm lấy máy tính bảng bực bội lướt đại vài trang, nhận ra cô ta còn ở nguyên tại chỗ thì nói với giọng bực mình: “Cô Mạnh còn đứng đây làm gì? Cô còn muốn chờ Bác Nghị quay lại hay sao?”.

Đúng lúc này Chu Bác Nghị vừa vặn bưng hai ly cà phê quay về liền thấy hai mắt Mạnh Đình lập tức chan đầy nước mắt, làn da xung quanh mắt đều nổi lên màu đỏ hồng, môi khẽ run, nói nhỏ: “Cậu Hàn, xin.. xin lỗi… tôi…” nói xong lập tức cúi người một cái với Hàn Duyệt rồi vội vàng chạy đi.

Hàn Duyệt đen mặt nhìn thấy cô gái chạy xa lập tức hung ác trừng mắt nhìn anh chàng ngồi xuống, nói với giọng châm chọc: “Diễn xuất của nghệ sĩ Tinh Hạo các anh thật sự không tệ, không hổ là công ty giải trí lớn nhất Châu Á, thực lực đúng là mạnh mẽ”.

Chu Bác Nghị đưa một ly trong tay cho Hàn Duyệt, nói: “Caramel Macchiato, coi chừng nóng… là Tinh Hạo của chúng mình, không phải là Tinh Hạo của bọn anh, nói cứ như thể em không phải người nhà họ Chu ấy”.

“Ai là người nhà họ Chu các anh” Hàn Duyệt lập tức nói bật lại.

“Được được, phải là anh là người nhà họ Hàn bọn em” Chu Bác Nghị dỗ dành, “Dù sao cũng là người một nhà”.

Tiếng hai người nói chuyện không nhỏ, không ít người nghe thấy. Hà Miêu Miêu ngồi ở bên cạnh Mạnh Đình diễn vai cô bạn thân yêu thầm nữ chính im lặng cười khẩy, bước tới bên cạnh Mạnh Đình đang im lặng đọc kịch bản giọng điệu dịu dàng vẻ mặt sung sướng nói: “Quan hệ của cậu ba và cậu Hàn thật tốt đúng không? Mình nghe đàn anh nói lễ đính hôn tổ chức cực kỳ long trọng, mời không ít người nổi tiếng tai to mặt lớn. Thật sự là ông trời se duyên, môn đăng hộ đối”.

Mạnh Đình nghe xong cũng không giận, ngẩng đầu mỉm cười nhìn qua có vẻ giống như rất vui, liên tục gật đầu nói: “Cậu nói rất đúng”.

Hà Miêu Miêu không thấy được phản ứng như mong đợi trong lòng chợt buồn, có điều cũng biết Mạnh Đình chỉ là thoải mái bề ngoài mà thôi, lại cười khẩy một tiếng ngồi trở về, xoay người nói chuyện với thành viên của nhóm nhạc nam Marvelous.

Nghe thấy lời Chu Bác Nghị nói cảm xúc của Hàn Duyệt chợt tốt hơn khá nhiều, nghiêng người một cái tựa vào trên người của Chu Bác Nghị cầm lấy máy tính bảng lại bắt đầu lướt tiếp. Lúc này cậu phát hiện một cái tin thế này ở dưới cùng trong một đống tin tức có liên quan tới tổ quay phim《Yêu người》:

Mĩ nam vị thành niên không rõ theo bên cạnh! Cậu ba họ Chu chuyện cũ còn đó vẫn như cũ không quên dáng vẻ ăn chơi trác táng.

Trong tin tức tỏ ý cậu ba Chu Bác Nghị của tập đoàn họ Chu say rượu lái xe đâm chết người đã trải qua ba năm ngồi nhà lao, dưới sự giúp đỡ của mẹ ruột là tổng giám đốc của Tinh Hạo đi cửa sau tham gia vào bộ phim lớn《Yêu người》trong năm. Mà hôm nay khi theo tổ quay phim tới Nam Đảo lấy cảnh lại dắt theo một cậu bé xinh đẹp bề ngoài giống như còn chưa trưởng thành đi cùng, hai người ở sân bay anh anh em em ve vãn lẫn nhau thân mật không xem ai ra gì, thậm chí còn trước mặt công chúng mà hôn nhau kịch liệt. Có thể thấy được cho dù ngồi tù ba năm cậu ba Chu vẫn không biết hối cải như xưa, vẫn một phong cách ăn chơi trác táng. Tin tức cuối cùng còn than thở nói không biết cậu thiếu niên sa đọa kia là con cái nhà ai, cậu ba nhà họ Chu thế nhưng dụ dỗ trẻ vị thành niên thật sự là tội không thể tha thứ!

Mà xem lại ảnh đính kèm chung với tin không phải là hình ảnh của mình và Chu Bác Nghị ở sân bay hay sao? Lúc đó đợi máy bay rất buồn hai người ở sân bay đi dạo, thấy xung quanh vắng vẻ Chu Bác Nghị quả thật là mặt dày mày dạn đẩy cậu vào tường chơi trò 《Cậu chủ tà mị đẩy ngã tôi》, khi đang ăn cơm trong tiệm thức ăn nhanh ở sân bay hai người cũng từng đút cho nhau ăn, không ngờ thế nhưng bị đám săn tin chụp lại hết toàn bộ không bỏ một cảnh nào.

Hàn Duyệt nhìn thấy câu từ chói tai và các loại bôi nhọ bẻ cong sự thật trong tin tức này thì giận tới mức tay dùng sức một cái, máy tính bảng liền phát ra một tiếng rắc.

Chu Bác Nghị nghe thấy tiếng động, nghiêng đầu hôn hôn tóc cậu, nói: “Sao thế?”.

Hàn Duyệt nổi giận đùng đùng đưa máy tính bảng qua cho Chu Bác Nghị, nói: “Hơi quá đáng, cái này không phải bịa đặt hay sao? Tên ngốc X viết ra thứ này cũng không quen anh dựa vào cái gì nói anh như thế?”.

Chu Bác Nghị nhìn lướt qua hai cái cho có, cũng không tức giận, bỏ máy tính qua một bên ôm Hàn Duyệt lại nói chọc ghẹo: “Cậu bé xinh đẹp”.

Hàn Duyệt thấy anh cũng không có phản ứng gì lớn mới yên tâm hỏi: “Có cần làm chút gì để làm sáng tỏ hay không? Buông xuôi thì sẽ có ảnh hưởng không tốt với anh mà”.

“Đúng thế, là phải làm sáng tỏ một chút” Chu Bác Nghị gật gật đầu lấy điện thoại di động ra chỉnh chế độ tự sướng, nhắm ngay hai người lập tức vừa hôn lên khóe miệng của Hàn Duyệt một cái vừa nhấn nút chụp.

Trong hình vẻ mặt Chu Bác Nghị cười mỉm chu môi hôn lên khóe miệng của Hàn Duyệt, nhìn qua dịu dàng vô cùng, còn Hàn Duyệt thì có chút mờ mịt nhìn vào màn hình trong nét mặt đờ đẫn hiện ra một chút giật mình. Ở trong mắt Chu Bác Nghị vẻ mặt của Hàn Duyệt cực kỳ đáng yêu, mà ở trong mắt của bản thân Hàn Duyệt tấm hình đó xấu thấy thương, quả thật là chuyện xấu phải giấu dưới đáy tủ.

“Anh không phải tính đăng lên weibo đó chứ??” Hàn Duyệt sợ hãi nói, “Chúng ta chụp lại lần nữa, đừng up tấm này!”.

Nhưng mà Chu Bác Nghị duỗi tay ra xa không cho Hàn Duyệt với tới điện thoại mình, Hàn Duyệt bò cả người lên trên người Chu Bác Nghị giành giật, Chu Bác Nghị vừa lanh lẹ tránh né vừa đem hình đăng lên weibo, không đến vài giây thì gạo đã nấu thành cơm.

Hàn Duyệt phụng phịu leo từ trên người anh xuống, ngồi phịch lại trên chỗ ngồi của mình. Chu Bác Nghị chỉnh sửa weibo lại một cái mới sáp qua ôm lấy Hàn Duyệt nói, “Lại nào, chụp thêm vài tấm”.

“Không chụp” Hàn Duyệt nói khô khốc.

“Thế này rất đẹp mà” Chu Bác Nghị kề sát lổ tai cậu nói, “Cục cưng vừa xinh đẹp vừa đáng yêu…”

“Ê Ê!” Hàn Duyệt cả đầu vạch đen cắt ngang lời anh nói, “Anh nói em vừa đẹp trai vừa phong độ em sẽ vui hơn đó, cám ơn”.

Chu Bác Nghị khẽ bật cười nói: “Chụp nhanh nào, em xem tất cả mọi người đều đang nhìn bọn mình kìa”.

Hàn Duyệt ngẩng đầu nhìn xung quanh một vòng, nhận ra quả nhiên tất cả thành viên của tổ quay phim đều nhìn lén hai người bọn họ, vừa phát hiện Hàn Duyệt đang nhìn mình liền vội vàng xoay tầm mắt đi làm chuyện khác, nhưng mà khóe mắt vẫn còn đang lén nhìn về phía bên này.

Hàn Duyệt thẹn quá hóa giận lập tức hung ác trừng mắt lườm Chu Bác Nghị một cái, nói hung dữ: “Còn muốn chụp gì nữa?”.

Hai tấm tiếp theo tương đối bình thường, đầu tiên là hai người kề sát mặt vào nhau mỉm cười nhìn màn ảnh tự sướng, sau đó Chu Bác Nghị kêu Hàn Duyệt ôm lấy vai mình từ phía sau, tựa đầu lên vai mình, tay trái duỗi ra trước được mình cầm đặt ở bên môi như vậy có thể vừa khéo cùng lúc phô ra hai chiếc nhẫn kim cương. Chu Bác Nghị cũng đem hai tấm ảnh này đăng lên trên weibo, kèm theo một đoạn lời: “Đây là vị hôn phu của tôi, bốn năm sau chúng tôi sẽ bước vào giáo đường hôn nhân”.

Weibo đăng lên chưa tới mười lăm phút Chu Bác Nghị liền nhận được điện thoại của mẹ Chu. Mẹ Chu khen ngợi một hồi chuyện anh đăng weibo làm sáng tỏ, lại an ủi anh mấy câu nói với anh mình đã sai người đi xử lý rồi kêu anh đừng để ý bài báo kia, cái trang web kia trước giờ có tiếng đăng tin đồn nhảm với bôi nhọ nghệ sĩ, đã từng có nghệ sĩ cùng cha mình ra ngoài đi dạo bị đám săn tin của cái trang web giải trí kia chụp được đưa tin thành nghệ sĩ có sở thích đặc biệt thích đàn ông lớn tuổi, ngang nhiên hẹn hò với người tình bên ngoài khiến người cha già của nghệ sĩ kia tức giận tới mức suýt nữa phát bệnh tim.

Bài báo này quả thật không có gây ra tổn thương gì tới Chu Bác Nghị, nghe giọng nói dè dặt của mẹ anh trái lại còn an ủi mẹ Chu một lát.

Sau khi gác máy xe đưa đón cũng đã đến, thành viên tổ quay phim lên xe chạy về các phía khác nhau, trên đường đổi mấy chiếc xe mới thoát khỏi fan với đám săn tin, cho tới giữa trưa mới tới khu quay phim.

:)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net