CHƯƠNG 10 : CỨ AN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 10: CỨ AN

ba mươi vạn?

Úc Ninh tựa hồ có chút không tin nổi nhìn về phía người đàn ông, hoài nghi xưởng này có phải hay không không hiểu giá cả thị trường hay vẫn là coi tiền như rác.

Mẹ Úc tựa hồ cũng bị số tiền này dọa sợ, bà chần chờ hỏi :" tiên sinh, số tiền này có phải hay không viết thừa một số không ?"

người đàn ông cũng không nhìn, trực tiếp đáp :" không có, không có chính là con số này "

---kỳ thật vốn là ba vạn nhưng khi biết Úc Ninh không đồng ý ông chủ liền trực tiếp thêm một số không.

Úc Ninh cùng mẹ liếc mắt, người đàn ông hiểu được lập tức quơ quơ chai sữa trong tay nói :' tôi ra ngoài lấy thêm nước uống, hai người từ từ thương lượng " nói xong liền rời phòng họp

cánh cửa đóng lại, Mẹ Úc trực tiếp nói :' Ninh Ninh, mẹ cảm thấy chúng ta không nên đồng ý, tuy rằng ba mươi vạn rất lớn, nhưng trên đời làm gì có chiếc bánh nào miễn phí, mẹ nghĩ thế nào cũng thấy không đáng tin "

Úc Ninh gật đầu, cô giở từng trang xem điều khoản, quả nhiên ngoài quyền sử dụng hình ảnh mà người đàn ông nói, trong hợp đồng còn bao gồm vài hoạt động tuyên truyền có thể liên quan đến quảng cáo, cùng một loạt các hoạt động khác.

thứ gọi là hoạt động tuyên truyền này, có thể ít cũng có thể nhiều, ba mươi vạn ký hợp đồng ba năm, tương đương mỗi năm mười vạn để có được một cái gọi là hợp đồng lao động, thế cũng không coi là nhiều.

Mẹ Úc tuy rằng thấy Úc Ninh nói có đạo lý, nhưng bà làm việc trong quán bánh bao của em gái một tháng cũng chỉ hơn ba nghìn, Úc Ninh chỉ là một đứa trẻ, chỉ cần chụp quảng cáo, tham gia vài hoạt động, người ta liền trả nó tiền lương gấp ba lần, Đây thực sự không phải là lừa đảo sao?"

hơn nửa tiếng sau, người đàn ông đi lấy nước uống rốt cục cũng khoan thai đến chậm.

ông ta cười tủm tỉm hỏi :" hai người thương lượng thế nào ?"

Úc Ninh còn nhỏ mà đã đi làm ở quán bánh bao, phàm là gia đình có điều kiện tốt một chút đều sẽ không để đứa nhỏ vất vả như vậy, ông ta chắc chắn, chỉ với con số ba mươi vạn này, hai mẹ con sẽ đáp ứng.

không nghĩ đến, câu trả lời của cô gái nhỏ lại là :" tôi cảm thấy bản hợp đồng này không hợp lý, có nhiều chỗ cần chỉnh sửa, nếu không thì vẫn là thôi đi "

bản hợp đồng này là chính tay do ông chủ soạn ra, ông ta cũng có chút khó xử.

nhưng Úc Ninh cũng là chính ông chủ muốn, câu nói :" việc nhỏ này cũng làm không xong, vẫn là về nhà trồng khoai lang đi " vẫn tồn tại trong trí nhớ của ông ta.

Người đàn ông ôm tâm trạng liều chết đánh tới cùng, nói :" cô trước nói có gì không hợp lý, chúng ta có thể thương lượng "

Úc Ninh chỉ vào điều " bên B phải có nghĩa vụ phối hợp với tất cả các hoạt động quảng bá của bên A " :" ví dụ về điều khoản này, bởi vì tôi còn phải đi học, lại là năm cuối, cho nên sẽ không có nhiều thời gian tham gia các hoạt động quảng bá tuyên truyền."

Người đàn ông gật đầu hiểu, nói :" cái này không thành vấn đề " đứa nhỏ học hành vẫn quan trọng hơn so với kiếm tiền.

Úc Ninh lại chỉ một cái khác " bên B trong thời gian làm người đại diện phải giữ bí mật những thông tin do bên A cung cấp ": " ngược lại tôi cũng hi vọng quý công ty cũng bảo đảm giữ bí mật những thông tin của tôi " cho dù nổi tiếng trên mạng là nhất thời nhưng sức ảnh hưởng của quảng cáo lại lâu dài, tuy rằng những ảnh hưởng nhỏ là không tránh khỏi, nhưng cô không muốn những cái khác làm ảnh hưởng đến cuộc sống của mình.

Người đàn ông cười cười, cảm thấy mình bị cô gái nhỏ này quay vòng vòng nhưng vẫn đáp ứng'

kế tiếp Úc Ninh lại đưa ra mấy chỗ cần sửa, người đàn ông không thể không tìm chiếc bút để ghi chép lại. sửa đến cuối cùng, bản hợp đồng trừ tên thì chỗ nào cũng chật kín chữ viết. Người đàn ông không nghĩ đến Úc Ninh còn trẻ, chưa trải đời nhiều, trên phương diện này lại tỉ mỉ như vậy, thậm chí còn không kém những người luật sư của công ty họ, có trời biết trước kí ông ta chỉ tùy tiện đem hợp đồng lao động do hành chính soạn tùy tiện đưa cho ông chủ xem a.

hai người một lần nữa xem lại hợp đồng, Úc Ninh xác nhận không có chỗ sơ suất , người đàn ông một lần nữa đem hợp đồng đã sửa đổi lấy đi cho người đóng dấu.

Úc Ninh nói hơn một tiếng đồng hồ, có chút khát, mở một chai sữa ra uống một hơi hết nửa chai.

Mẹ Úc ánh mắt phức tạp, nhìn con gái, nguyên bản đối với sự hiểu chuyện của con gái trong quãng thời gian này cảm thấy rất vui mừng, nhưng đến hôm nay nghĩ lại, con gái đâu chỉ là hiểu chuyện, xem khí thế của nó khi vừa rồi cùng người đàn ông kia thương lượng, quả thực còn cao hơn người ta một cái đầu, mà bà là người lớn , nhưng nhiều chỗ vẫn nghe không hiểu, chỉ mơ hồ nhận ra Úc Ninh còn chuyên nghiệp hơn so với người đàn ông mặc tây trang.

liên tiếp uống hai chai sữa, Úc Ninh cuối cùng cũng cảm thấy đỡ khát, cô thở phào nhẹ nhõm, nghiêng mặt, cuối cùng cũng chú ý thấy mẹ cô luôn không nói một lời sầu muộn nhìn cô.

Úc Ninh trong lòng " lộp bộp " một tiếng, thầm nghĩ : xong rồi, vừa nãy chuyên tâm sửa hợp đồng, chính là quên mất mẹ cô không đồng ý cho cô nhận việc này.

đời trước cô một mình trong giới giải trí, không bối cảnh, không quan hệ, sớm đã hình thành thói quen một người quyết định. cô có chút khẩn trương nắm chặt chai sữa trong tay,, giống như đưa nhỏ làm việc sai, thử hỏi :' mẹ, mẹ cảm thấy hợp đồng này thế nào?"

Mẹ Úc nhìn chằm chằm biểu hiện không yên của con gái, sau một lúc lâu, cười ôn nhu, thay Úc Ninh sửa tóc mái trên trán có chút hỗn loạn, nói :" mẹ đương nhiên sẽ ủng hộ con "

Úc Ninh mặt mày buông lỏng, ngọt ngào cười :" con biết mẹ sẽ ủng hộ con mà " cô tiến đến bên cạnh ôm Mẹ Úc :" vốn hợp đồng này có nhiều chỗ không hợp lý, con vừa sửa lại một lần, sẽ không ảnh hưởng đến việc học "

Mẹ Úc gật đầu, nhéo nhéo hai má con gái :"chính là con biết nhiều, Ninh Ninh thật lợi hại "

Úc Ninh cười hắc hắc :" kia là đương nhiên, con chính là......... thấy được nhiều bản hợp đồng trên mạng a " Úc Ninh dừng ngay, thiếu chút nữa nói lộ hết.

Mẹ Úc chấp nhận lời giải thích này, khen ngợi nhìn con gái, thuận tiện cám thán sự phát triển của công nghệ.

thù lao của người phát ngôn trả theo từng đợt, năm thứ nhất tiền cọc là năm vạn, Úc Ninh bảo họ trực tiếp chuyển vào tài khoản của mẹ. có khoản tiền này, nghĩ đến chắc chắn có thể yên bình trong một khoản thời gian ngắn.

sau khi kí hợp đồng được một tuần, tay Mẹ Úc đã gần khỏi hẳn, Úc Ninh cuối cùng cũng nhận được thông báo đi chụp quảng cáo.

địa điểm là ở một stadio tư nhân gần một trường đại học, căn cứ vào hợp đồng, cũng là sợ Úc Ninh không biết đường, công ty đặc biệt phái xe đến đón.

Úc Ninh từ trước đến nay không thích để mọi người phải chờ nên cố ý xuống sớm mười phút, vòng qua bãi đất trống dưới lầu mới phát hiện chiếc xe kia đã sớm dừng ở dưới lầu nhà cô----------chiếc xe kia quả thực rất khoa trương, cô theo bản năng không thể liệt nó vào " xe công", nếu không phải nhìn biển số xe, nói không chừng cô còn không chú ý đến nó.

đây là một chiếc wrangler màu tím điện quang, phía trước có cần gạt bảo hiểm, đèn xe, trục bánh xe và chỗ để hành lý ở trần xe đều đã được cải tạo, nhìn rất khốc, vừa nhìn liền biết ngay chủ nhân là một người sành chơi xe.

bên trong xe không có ai, Úc Ninh vòng sang bên kia, một thanh niên đang tựa vào cửa xe hút thuốc. Anh ta mặc một áo t-shirt màu vàng và một chiếc quần thể thao màu đen, chân đi đôi Birkenstock màu trắng, cả khuôn mặt ẩn hiện dưới chiếc mũ làng chài (google nha ) màu vàng nhạt, không rõ biểu tình.

Nghe thấy tiếng bước chân của Úc Ninh, anh ta ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn cô một cái, hỏi :" Úc Ninh "

Úc Ninh gật đầu, hướng anh ta cười lên, lời chào hỏi còn chưa kịp nói, người thanh niên đã đi đến cửa xe, nói hai chữ :' lên xe"

nói xong, anh ta tiện tay vứt điếu thuốc xuống cống thoát nước gần đó, thổi thổi tay cầm thuốc, nhanh nhẹn dứt khoát ngồi ở ghế lái.

Úc Ninh cũng vội vàng ngồi ở ghế phó lái, thắt dây an toàn.

không biết có phải là ảo giác của bản thân không mà cô cảm giác người thanh niên kia tựa hồ như vừa cười nhạo một tiếng.

Úc Ninh quay đầu lại, người thanh niên một tay đặt trên tay lái, động cơ vang lên.

Úc Ninh theo bản năng cúi đầu nhìn thoáng chân của anh ta, thốt lên:" đi xăng đan không thể lái xe " ( ở tq không lái xe khi đi giày cao gót hay tông hoặc dép xỏ ngón vì họ cho rằng như thế rất nguy hiểm )

người thanh niên " ha " một tiếng , đạp mạnh chân ga, ô tô liền nhanh chóng phóng đi.

tự biết bản thân quản việc không đâu, cũng nhìn ra được anh ta tựa hồ có ý kiến với cô, Úc Ninh trên đường đi đều ngoan ngoãn ngậm miệng----- dù sao anh ta là chính mình muốn tìm chết, cô và anh ta lại không thân không thích, không có lý do gì để ngăn cản.

thẳng đến khi vào stadio, cô mới hiểu được vì cái gì người này khi mới gặp cô lại có biểu tình như cô nợ anh ta trăm tám mươi vạn vậy.

" Cứ An, anh như thế nào giờ mới tới!"

vẫn còn chưa vào stadio, Úc Ninh đã nghe thấy một giọng nữ ngọt ngào truyền đến. sau đó, một cô gái tóc dài mặc một chiếc áo t-shirt đen cùng kểu dáng với người thanh niên, một chiếc quần bó màu vàng và đi một đôi cao gót màu trắng, bộ dạng như con nai con chạy đến, ôn nhu khoác lên cánh tay chàng trai, thuận tiện tặng cho Úc Ninh một ánh mắt sắc bén như dao.

Hành động của cô ấy như đang đánh dấu lãnh thổ, ở trong mắt Úc Ninh lại thấy có chút ngây thơ. người thanh niên gọi là Cứ An lại không bởi vì đối mặt với bạn gái mà có nửa điểm hòa nhã, vẻ mặt lạnh nhạt đi vào trong stadio, giống như đang treo trên cánh tay anh ta là một cái ba lô hoặc một túi mua hàng của cửa hàng tiện lợi vậy

tựa hồ biết tính cách anh ta luôn như vậy, vẻ dịu dàng trên mặt cô gái không có nửa phần bị ảnh hưởng, tiếp tục hỏi:

" cô gái kia là ai? Anh đưa cô ấy đến?"

Cứ An lúc này mới cho bạn gái ánh mắt đầu tiên, anh ta nhíu mày, hơi có chút không vui nói :" cô ấy là người đại diện công ty mới ký hợp đồng, lát nữa chụp ảnh em dẫn cô ấy theo."

" người đại diện?" cô gái sửng sốt chớp chớp đôi mắt to đang dán cặp lông mi giả, kinh ngạc nhìn Úc Ninh, lại nhìn Cứ An, biểu tình chất vấn nhưng người sau đã sớm tách tay cô ra đi đến chỗ vài người đang lắp máy móc.

Úc Ninh nhu thuận đứng ở cửa stadio, mỉm cười với cô gái vẫn còn đang khiếp sợ mà lộ ra chút ngây thơ.

Nếu Úc Ninh đoán không sai thì cô trong lúc vô ý đã đoạt đi công việc mà cô gái này cho rằng nó là của cô ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net