CHƯƠNG 25 : BỒI DƯỠNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 25 : BỒI DƯỠNG

Hứa Tú tuy rằng không hiểu tại sao lúc đầu Úc Ninh lại múa kém như vậy, sau đó lại lưu loát lên, nhưng dựa trên nguyên tắc làm bạn bè, khi Úc Ninh vừa dừng lại động tác, cô liền ba ba ba vỗ tay khen ngợi.

Tiếng vỗ tay đơn độc vang lên quanh quẩn ở trong phim trường, Hứa Tú nhìn xung quanh phát hiện mọi người đều không có cử động, đều chăm chú nhìn Úc Ninh.

Chiếc sườn xám rộng cùng với trang điểm mờ nhạt hoàn toàn bị xem nhẹ, đôi mắt tràn đầy thất vọng của cô thiếu nữ kết hợp với khuôn mặt bánh bao lại làm người ta cảm thấy điềm đạm đáng yêu.

Úc Ninh hướng Hứa Tú nở nụ cười, nhẹ nhàng cúi chào mọi người.

Tiền Tụng Ca kích động vỗ tay. Ông không nghĩ tới tiểu cô nương nhìn qua chưa biết sự đời này có thể làm được đến mức này. Ông trong lĩnh vực này coi như nửa đời làm thầy giáo, số học sinh của ông nhiều không kể siết. Trong đó không thiếu những người điều kiện trời sinh rất tốt, ví dụ như Khúc Huệ, dựa vào khuôn mặt và dáng người trời ban không cần tốn sức cũng có thể diễn tốt một kiểu nhân vật nào đó. Chỉ là khuyết điểm duy nhất của họ cũng ở điểm này----- nếu như khuôn mặt giống người xấu, muốn diễn người tốt giống như đang đeo mặt nạ vậy, ngược lại cũng thế.

Còn những người bình thường còn lại, chỉ cần không quá ngu ngốc, trải qua một thời gian huấn luyện, cũng có thể đem hỉ nộ ái ố biểu đạt được bảy tám phần.

Chính là như thế vẫn chưa đủ.

Muốn trở thành một diễn viên thành công, chỉ biết diễn là chưa đủ, một diễn viên giỏi là phải xem bản thân chính là nhân vật đó.

Lấy tư tưởng của nhân vật để suy xét, lấy quá khứ của nhân vật làm cơ sở, kéo dài sinh mệnh.

Đây được gọi là " trong kịch có kịch "

Úc Ninh không có ưu thế trời cho về ngoại hình như Khúc Huệ, nhưng lại dùng phương thức của bản thân để dựng lên hình tượng một cô gái mới biết yêu.

Có lẽ mới xem, khán giả sẽ thích nùng tình mật ý của Khúc Huệ, nhưng nếu tinh tế đánh giá lại sẽ thấy cách Úc Ninh diễn càng hàm súc, ý vị hơn, thậm chí đáng để thưởng thức lại lần nữa.

Không nghĩ tới Úc Ninh lại có thể diễn được như vậy, Khúc Huệ không cần nhìn biểu cảm của người khác cũng biết chắc mình thua rồi, Khúc Huệ không khỏi căm tức, diễn viên bình thường khi đóng phim nào có nhiều thời gian suy xét về vai diễn, không phải đều là cầm kịch bản bảo diễn thế nào thì diễn thế sao ?

Cô ta nhìn về phía Hàn Phong, thấy anh ta cầm kịch bản gõ gõ đùi, sau một lúc lâu, quay sang nói với Tiền Tụng Ca :' Khi đến đoạn này vẫn là tìm người phối đi, ông nghe cô ấy vừa hát cái gì, người ta không biết còn cho rằng đoàn phim thiếu tiền "

Nói như vậy tương đương với việc vai diễn này là Úc Ninh diễn.

Tiền Tụng Ca vội vàng đáp ứng.

Khúc Huệ nóng nảy, thốt ra :" Vậy tôi làm thế nào bây giờ ?"

Hàn Phong liếc cô ta một cái, đưa tay nắm cằm của cô ta, cười nói :" có tôi ở đây, còn sợ không có vai diễn cho cô sao ?"

Khúc Huệ lúc này mới chuyển sang tươi cười, hờn dỗi đẩy tay Hàn Phong ra.

Hứa Tú kéo tay Úc Ninh, ghét bỏ tài nghệ hóa trang của thợ trang điểm, lại càng ghét bỏ chiếc sườn xám không có đẹp như của Khúc Huệ, cô ấy lặng lẽ nói với Úc Ninh :" cậu vừa rồi diễn thật sự quá tốt, có rất nhiều nhân viên đoàn phim bên cạnh đều rình xem trộm, cậu không biết phần đầu tớ thật sự sợ đến mức chảy đầy mồ hôi lạnh, thiếu chút cho rằng hỏng rồi "

Úc Ninh cười cười, không trả lời lại.

Kỳ thật cô thật sự thiếu chút nữa là ngã. Úc Ninh trờ sinh không có thiên phú về nhảy múa, giữ thăng bằng lại kém, chỉ là thắng làm vua thua làm giặc, biểu diễn của cô đã thành công, những sai sót trong đó mọi người lại cho rằng đó là diễn.

Trên hiên lầu một tòa nhà không xa thấp thoáng sau tán cây, Lý Bân một tay chống cằm ngồi trước của sổ, một quả tú càu màu lam đặt trên cửa sổ, quyển sách trắng phập phồng, mơ hồ có thể thấy ở gáy sách viết chữ " hương " bằng bút lông.

Một thanh âm rầu rĩ từ bên dưới quyển sách truyền tới:" nghe nói cô gái này vẫn là một " dã nhân " ?"

"cô gái này " là ai không cần nói cũng biết.

Lý Bân " ừ " một tiếng :" Nghe nói khi đọc bài ở gần đoàn phim được Tiền Tụng Ca phát hiện ra, không dễ dàng mới thuyết phục được "

Lục Xiển phát ra một tiếng cười lạnh, giống như đây là một câu chuyện cười.

Một lúc lâu sau, ngay khia Lý Bân nghĩ anh ta đã ngủ, thời điểm muốn đem quyển sách đang úp trên mặt anh ta lấy ra lại nghe Lục Xiển nói :" Vẫn là trước cần dụ cô ấy kí hợp đồng, tránh cho người khác nhanh chân đến trước "

Bởi vì hôm nay không sắp xếp quay cảnh của Phù Cừ, Úc Ninh vừa mới nhận vai lại ngồi một bên ăn cơm trưa cùng Hứa Tú, sau đó liền chuẩn bị về nhà.

Nhưng vừa mới đi ra ngoài dải phân cách của đoàn phim Úc Ninh lại bị một nhóm người cả trai lẫn gái vây quanh. Hứa Tú còn đang nhìn theo bóng Úc Ninh liền hoảng sợ. Cô lấy tốc độ chạy 100 mét vượt chướng ngại vật nhảy qua dải phân cách như gà mẹ đem Úc Ninh bảo hộ sau lưng.

" Các người làm cái gì a ! Tôi nói cho các người biết nơi này đều có camera theo dõi " Hứa Tú hung dữ nói.

Một người phụ nữ đeo kính cười rộ lên, lấy danh thiếp ra :' ha ha, trong này có thể có hiểu lầm, tôi ở công ty giải trí XX ( y nguyên của tác giả ) không biết Úc tiểu thư có muốn kí hợp đồng hợp tác với công ty tôi không ?"

Kế tiếp vài người cũng đưa danh thiếp của mình ra.

Úc Ninh lễ phép nhận lấy, nói mình tạm thời chưa có ý định gia nhập công ty nào, nếu có nhất định sẽ liên hệ với họ.

Mấy người này liên tục nói nguyện ý, dù sao thì Úc Ninh sẽ ở đóng phim, hòa thượng thì không thể nào thoát khỏi chùa, cùng lắm thì mấy ngày nữa lại đến, hơn nữa, nơi này nhiều người như vậy, cũng không tiện nói chuyện.

Sau khi mấy người đó đi, Hứa Tú liền đến bên Úc Ninh tò mò muốn xem những tấm danh tiếp trên tay cô.

Lật qua loa, Hứa Tú nói :" ai, còn cần bị bọn họ lừa, đây đều là những công ty không có tiền đồ gì. Tớ đã nói, những công ty này không có người nguyện ý gia nhập mới đến chỗ này tìm người."

Úc Ninh cùng cô ấy lậ xam mấy tấm danh thiếp, thế nhưng lại phát hiện có danh thiếp công ty giải trí Tinh Quang đời trước cô gia nhập.

Công ty không có tiền đồ.

Úc Ninh không khỏi cười khổ.

Đời trước khi cô nhận được danh thiếp của Tinh Quang, không biết đã vui vẻ như thế nào, cảm giác như chỉ ngày mai thôi cô sẽ trở thành minh tinh được vạn người theo dõi.

Nhưng lại không biết rằng, với những người chân chính trong giới này, nó căn bản không phải là cái gì.

Lật qua một lần Úc Ninh liền đem những danh thiếp này xé nát vứt vào trong thùng rác.

Hứa Tú nhìn, cũng không để ý, bắt đầu đưa ra những công ty giải trí hàng đầu trong nước :" ..............nói về phương diện này, vẫn là WE và Thượng Chân là tốt nhất, nhưng WE là công ty chế tác sản xuất âm nhạc, lại là công ty lớn, chỉ thường nhận các diễn viên đã có danh tiếng, không nhận người mới. Mà Thượng Chân thì nghe nói vì qúa lớn, các bộ phận nhiều, tốt có xấu có. Nhưng trước chưa nói vội, lạc đà dù gầy cũng hơn ngựa béo "

Hứa Tú nghĩ nghĩ lại nói :" Thoạt nhìn thì Thượng Chân tốt hơn một chút, Hàn tổng chính là CEO của Thượng Chân, tớ xem hôm nay anh ta cũng có ấn tượng tốt với cậu, hẳn là sẽ có thể liên lạc với cậu "

Úc Ninh lắc đầu :" tớ không muốn kí hợp đồng với những công ty này "

Hứa Tú sửng sốt " a " một tiếng lúc này mới kịp phản ứng, kinh ngạc : " a ? tại sao ? chẳng lẽ cậu không muốn đóng phim sao ?"

Úc Ninh lắc đầu, giải thích :" tớ nghe nói, có rất nhiều công ty đều rất loạn "

Ngay cả công ty Thượng Chân mà Hứa Tú hết lòng ca ngợi, đời trước của cô đã thấy một vụ quy tắc ngầm được phơi bày ra.

" Ngô ......" Hứa Tú gật gật đầu, cô từ nhỏ đã sống trong cái vòng luẩn quẩn này, điều đó đã nghe nói rất nhiều. Cô nghĩ đi nghĩ lại, thật đúng là không có công ty nào hoàn toàn sạch sẽ.

" NHưng nếu bản thân tự mình làm chủ thì không chỉ là tài nguyên, đoàn phim , hay là những đồ vật khác đều rất khó tìm được "

Úc Ninh cười :" Nhưng mà còn tốt hơn so với thân bất do kỷ " Chỉ cần ở trong vòng lợi ích này, cho dù chúng ta có kiên định thế nào cũng không thể thoát khỏi, sẽ có đủ loại trường hợp bất khả kháng lôi chúng ta xuống bùn.

Hứa Tú thấy cô ấy đã có chủ ý của bản thân mình, liền không khuyên nữa. Dù sao cha cô từ nhỏ đã dạy cô một điều : Không nên tiếp xúc quá nhiều với các việc trong vòng luẩn quẩn này, có thể không làm thì đừng làm. Ngay cả việc cô đi làm thêm ở đoàn phim cũng là nài nỉ rất lâu mới được, người thợ trang điểm hướng dẫn cô lại là người quen, mới có thể được cha đồng ý .

Buổi tối, quả nhiên như Hứa Tú dự đoán, một người đại diện trong công ty của Hàn Phong tự mình gọi điện đến tỉm Úc Ninh.

Úc Ninh đời trước có quen người đại diện này, biết anh ta rất có năng lực, cũng nâng đỡ qua rất nhiều diễn viên, co thậm chí còn cực kỳ hâm mộ tài nguyên trên tay đối phương.

NHưng hôm nay quá thuận buồn xuôi gió, lại liền cảm thấy có chút không chân thực, dù sao thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí, đồ vật càng tốt đưa cho bạn thì lại càng phải trả giá cao gấp trăm ngàn lần để đổi.

Úc Ninh rất nhanh hòa nhập vào trong đoàn phim. Cô tính cách tốt, kỹ năng diễn không tồi, so với Khúc Huệ rót nước cũng cần ba người trợ lý quả thực chính là tiểu thiên sứ.

Chỉ qua vài ngày quay , cơ hồ tất cả nhân viên đoàn phim đều khen cô không dứt miệng.

Buổi sáng hôm nay, Úc Ninh một bên chờ thợ trang điểm sửa lại kiểu tóc cho mình, một bên vừa học từ mới, Hứa Tú vì vừa là đổ một hộp phấn mà cũng bị đuổi ra, nhàm chán ngồi bên cạnh Úc Ninh lật kịch bản.

Lật qua lật lại, một tờ lịch trình kẹp trong đó rơi xuống đất.

Hứa Tú nhàm chán nhặt lên xem, đột nhiên hai mắt tỏa sáng, cô chỉ vào môt dòng trong đó nói :" oa, Sẽ đến bờ biển quay ngoại cảnh sao ?.."

Hứa Tú vui vẻ ôm tờ giấy đến hỏi thầy giáo là nhân viên trang điểm dạy mình, sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn biểu tình vui mừng đến bên Úc Ninh, vẻ mặt như đi ăn trộm :" hắc hắc, thầy tớ bảo chính là tuần sau !" nói xong lại không nhịn được cười ngây ngô.

Nhân viên trang điểm thấy biểu tình của Hứa Tú, vỗ vỗ đầu cô :" đừng có vui mừng sớm, không có phần của em "

Hứa Tú lập tức trừng lớn mắt , lập tức vỗ mông ngựa :" thầy là tốt nhất, thầy là giỏi nhất "

Úc Ninh nhặt tờ lịch trình bị Hứa Tú lãng quên, cẩn thận nhìn, quả nhiên nhìn thấy mục đầu tiên mà Hứa Tú nói.

Úc Ninh cũng có nghe qua thành phố C bên cạnh có xây dựng một bãi biển, cũng không quá để ý, nhưng thông qua lời Hứa Tú thì dường như cả đoàn phim sẽ đến thành phố C quay phim một tuần.

Nhưng tuần sau lớp học hè ở trường sẽ khai giảng.

Bởi vì lần trước khi đến trường thì đã nghỉ hè, giáo viên phụ tránh không có ở đó, Úc Ninh không thể đăng ký được. Chủ nhiệm lớp cũng là do thấy Úc Ninh là học sinh của mình mà giành chỗ cho cô, nói là chờ tháng tám khi chính thức khai giảng đăng ký cũng được.

Vừa khai giảng liền xin nghỉ phép ? Úc Ninh một chút cũng không hoài nghi, lấy tính cách của chủ nhiệm, nhất định sẽ bảo cô cút về nhà làm người thất học đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net