CHƯƠNG 28 : ĐÊM MƯA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





           

CHƯƠNG 28 : ĐÊM MƯA

Nghe nói Lý Bân đã đến, vài người trong đoàn phim ra đón, nên mở ô đón thì mở ô , nên xách hành lý thì xách hành lý. Lý Bân đón lấy một cái ô trực tiếp che lên đầu "trợ lý thần bí " (sao có cảm giác đang dịch truyện đam mỹ nhỉ ??? amen)

Mọi người :"....."

Dễ thấy người trợ lý thần bí kia đã quen với những loại đãi ngộ như thế này nên chỉ kéo áo gió, chân dài sải bước đi vào khách sạn.

Bởi vì phải chọn chỗ ở gần khu vực quay phim nên khi đặt khách sạn nhân viên đoàn phim đã chọn một khách sạn ba sao gần đó. Nhìn xung quanh một vòng, Lục Xiển có chút bất mãn "hừ " một tiếng.

Lý Bân gập ô, khuyên :" Hôm nay thời tiết không dễ di chuyển , ngày mai lại chọn khách sạn khác"

Không nhiều lời, Lục Xiển hơi vuốt cằm. Nhân viên đoàn phim đến phân phát thẻ phòng, đưa cho Tiểu Trần thẻ phòng đôi, lại đưa cho Úc Ninh thẻ phòng đơn.

Thấy sắc mặt Úc Ninh không được tốt lắm, trêu ghẹo hỏi :" không còn phòng đôi, chính là một mình một phòng không phải sẽ sợ đi ?"

Úc Ninh lắc đầu, cảm ơn nhân viên đoàn phim, chạy nhanh lên lầu.

Đi vào phòng vệ sinh, cô kiểm tra quần, may mắn, còn kịp chưa bị nhìn thấy.

Tìm trong tủ vệ sinh của khách sạn không có băng vệ sinh, Úc Ninh chỉ đành lót một tập giấy, đi xuống quầy lễ tân hỏi.

Sắp đến 11 giờ,, quầy lễ tân chỉ còn một dì tầm hơn 40 tuổi, đang ngồi đánh mạt chượt cùng khách du lịch, nghe Úc Ninh hỏi có băng vệ sinh hay không, liền thay đổi thái độ, tùy tiện chỉ một ngón tay ra bên ngoài khách sạn, nói :" không có, ngoài khách sạn có một siêu thị đó " rồi sau đó tiếp tục "trận chiến ".

Úc Ninh nhìn sắc trời bên ngoài, trời còn đang mưa, liền quay lại hỏi :" dì, có thể cho cháu mượn một cái ô ?"

Người phụ nữ không mặn không nhạt liếc Úc Ninh, đem một cái ô đến trước quầy lễ tân :" Nhớ trả, không được làm hỏng, bằng không sẽ trừ vào tiền đặt phòng "

Úc Ninh vội vàng gật đầu, nói cảm ơn.

----------------------------------

Trong phòng khách sạn, sau khi sắp xếp xong, Lý Bân vào nhà vệ sinh thử nước, tắm rửa.

Lục Xiển nằm trên chiếc giường, cả người không thoải mái, chốc lát ngồi dậy sắp xếp hành lý, lại đột nhiên phát hiện một cái balo không phải của anh ta.

Đó là một chiếc balo màu xanh quân đội, túi bên sượn balo nhét một chiếc cốc, trên đó treo một chú mèo thần tài.

Anh ta đẩy đẩy chú mèo, cảm thấy dường như đã nhìn thấy ở đâu rồi.

-----Hình như là của mặt bánh bao kia.

Anh ta không nói gì đem balo đặt ở chỗ cũ, lớn tiếng gọi :" Lý Bân"

Lý Bân đang gội đầu, có chút không rõ trả lời :" Làm sao vậy ?"

Lục Xiển trầm mặc một chút, cầm túi sách lên, nói :" Không có gì, tớ ra ngoài một lát "

Trên hành lang không có một bóng người, lúc phân phòng Tiểu Trần có thuận miệng nói số phòng của Úc Ninh

Lục Xiển gõ phòng Úc Ninh, không ai trả lời, không mở điện.

Trong phòng không có ai.

Một cô gái nhỏ, muộn như vậy, lại ở một nơi xa lạ, có thể ra ngoài làm gì ?

Lục Xiển có chút không kiên nhẫn nhìn balo trong tay, hối hận vì đã đi chuyến này.

Anh ta lại đi gõ cửa lần nữa, không ai trả lời.

Nhịn xuống xúc động muốn đem balo về phòng, anh ta đành phải xen vào việc người khác, đi xuống quầy lễ tân hỏi.

Lục Xiển gõ gõ mặt bàn lễ tân, âm thanh không mặt không nhạt :" xin hỏi có hay không thấy một cô gái đi cùng đoàn chúng tôi ? tóc dài, buộc đuôi ngựa " nói xong còn chỉ chỉ ngực mình để diễn tả chiều cao của Úc Ninh.

Người phụ nữ miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn một cái, ánh mắt lập tức sáng ngời, nhanh chóng bỏ bài xuống đứng lên :" Ôi chao ! có có có, làm sao vậy ?"

Lục Xiển nhíu mày, lùi nửa bước, lại hỏi :" Cô ấy đâu ?"

Người phụ nữ biểu tình tươi như hoa, nghĩ nghĩ, nói :" Hình như là đến siêu thị bên cạnh, như thế nào, tìm bạn gái à ?"

Lục Xiển không trả lời, nhìn thoáng qua sắc trời bên ngoài, đem balo đặt lên mặt bàn :" Cho mượn cái ô "

Người phụ nữ hai tay đưa ô cho anh ta, nhiệt tình chỉ đường đi đến siêu thị.

Đêm khuya ven biển thật lạnh và trống trải, một chút cũng không có bóng dáng của mùa hạ .

Lục Xiển một đường đi, một đường tìm, không nhìn thấy Úc Ninh, thậm chí ông chủ siêu thị cúng không nhìn thấy có cô gái nào đã tới đây.

Anh ta quay trở lại khách sạn, Lý Bân đang chờ ở đó, thấy Lục Xiển đi vào liền hỏi :" Đã trễ thế này, đi ra ngoài làm gì ?"

Lục Xiển hất cằm về phía balo đang để trên bàn, vẻ mặt nghiêm túc :" Cô bé kia không thấy đâu cả "

Lý Bân nghe Lục Xiển kể lại, liếc qua chiếc đồng hồ, lập tức cảm thấy tính nghiêm trọng của việc này.

Anh lấy điện thoại gọi cho Úc Ninh, âm thanh chói tai từ trong balo vang lên.

Bà dì ở quày lễ tân hiếm khi được nhìn thấy hai anh chàng đẹp trai như vậy liền vây quanh hỏi này hỏi kia, an ủi :" Không có việc gì đâu, mọi người cứ chờ ở đây, gần chỗ này buổi tối không có ai, sẽ không nguy hiểm đâu "

Lý Bân nghe xong, lập tức giận tái mặt, lấy ô trong tay Lục Xiển, bước lớn đi vào trong màn mưa.

===o:p>

Úc Ninh đi trong mưa gió tầm 10 phút, rốt cục cũng phát hiện mình lạc đường. Cô nhìn xung quanh bốn phía đen khịt, quyết định vẫn quyết định đi tiếp, ai biết đi lát nữa sẽ tìm được đúng đường thì sao ?

Lại đi thêm 15 phút, cô mới tìm thấy một cửa hàng, mua hai gói vừa nhìn thấy là đã biết là đồ nhái của băng vệ sinh " Tô phi ".

Mượn chủ quán nhà vệ sinh để thay , Úc Ninh rốt cục thở phào một hơi, quơ quơ túi plastic trong tay thoải mái quay về.

NHưng đi không được bao xa, cô liền cảm thấy xung quanh có tiếng bước chân.

Úc Ninh đột nhiên khẩn trương , bước chân cũng nhanh lên không ít, nhưng người nọ càng lúc càng đến gần, cô sợ đến nỗi cơ hồ muốn chạy, nhưng vẫn bị đuổi theo.

" Úc Ninh" một giọng nam trong trẻo lạnh lùng vang lên.

Úc Ninh quay đầu lại, là Lý Bân.

Hô......................

Úc Ninh bước chân chậm lại, nghi hoặc nhìn bộ dạng tức giận của anh, hỏi :" Anh.....anh cũng ra ngoài mua đồ ?"

10 phút sau, Úc Ninh vẻ mặt xin lõi đứng ở sảnh khách sạn.

Đạo diễn Tiền, nhân viên đoàn phim đều bị chuyện cô mất tích mà dọa sợ, đang chuẩn bị đi ra ngoài tìm.

Đạo diễn Tiền dẫn đầu nói :" Cháu một cô bé, buổi tối đi loạn cái gì ?"

Úc Ninh ngượng ngùng gật đầu giải thích.

Đạo diễn Tiền thấy Úc Ninh thành khẩn như vậy, ngược lại không thể nói cái gì, vỗ vỗ bả vai Lý Bân :" Vất vả ", quay sang những người khác nói :" Đều đi nghỉ ngơi đi, ngày mai còn quay sớm "

Úc Ninh lại muốn hướng Đạo diễn Tiền giải thích, ông liền phất tay, bảo cô lần sau chú ý, rồi liền đi nghỉ ngơi.

Úc Ninh có chút xấu hổ đeo balo, đi đeo Lý Bân lên lầu.

Phòng đôi ở tầng hai phòng đơn ở tầng ba, ngay lúc Úc Ninh định đi lên tầng ba thì Lý Bân đột nhien nói :" Cô nếu có chuyện gì có thể đi tìm Tiểu Trần "

Úc Ninh sửng sốt.

Hai người nhất thời đều không cử động.

Úc Ninh cười cười, vẫn tiếp nhận ý tốt của Lý Bân :" Cảm ơn "

Lý Bân ngầng đầu nhìn cô, mím môi :" Hoặc là cô lấy danh nghĩa kí hợp đồng với phòng làm việc của tối, công ty sẽ tìm cho cô một người trợ lý, làm việc gì cũng thuận tiện hơn nhiều ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net