Phần 2 : sự bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khu phố khá lớn được bao quanh bởi những tiếng rao ,' tấp nập' có thể miêu tả như vậy . Cả nhà cô 4 người bon chen mua hàng tay ai cx cầm túi to túi nhỏ đi đến trung tâm khu chợ là một ngã tư lớn ghé vào một cửa hàng tạp hoá để nghỉ chân,mua nước rồi ra trước quán ngồi cả bốn người: 

Cô lên tiếng đầu tiên : sao mẹ lại mua nhiều đồ như vậy  trời thấy nhà mình có thiếu thứ gì đâu.

Chị cô Minh Thi trả lời đầy sự an ủi : đây là còn ít đấy , Thanh sao e không đi dạo mua thứ gì e thích đi bọn chị ở đây đợi cũng được dù gì mua cũng gần đầy đủ rồi.

Thế là cô tức tốc kéo tay bạn chân ái Kim Tuyền phi chạy như bay còn với lại câu ' cảm ơn chị Thi xinh đẹp của em'

Lượn lờ tam hàng tứ quán vẫn không có nỗi món nào ưa ý vậy mà con bạn cô lại xách hai bao to đựng đồ của nó mặt thì cười vui vẻ .

-Uầy bị dụ mua nhiều đồ như vậy mà còn vui . Bộ mày không biết ngượng à ai khen mày đẹp thì mày vào quán người ta mua hết tao mà không cản có khi mày mua luôn quán nhà người ta cũng có ấy chứ.

- Rứa là mày không biết chứ tao đẹp thiệt mà ta ai nhìn mà không thích khen một câu con kia , chí có mày cái tính ngang như cua mới bị người ta ghét thôi.

Mà phải nói thiệt Kim tuyền có nét đẹp á đông ai cũng đứng hình khi nhìn quá lâu vào con bạn t quá 5 giây . Nay đi hội chợ nên hai đứa đều ăn mặc thoải mái năng động , mái tóc dài đen bóng mượt của nó cột lên như trẻ thêm chục tuổi không chừng.

- Thanh sao mày không mua gì hết , ưa cái gì cứ nói tao trả tiền hộ cho.

- Cảm ơn mày để lần sau đi hôm nay tao không thiếu nhá.

Đi ngang qua cửa hàng rèn dao khá ưa nhìn đứng lại lâu thêm một xí để coi người ta làm dao như nào khoảng 5 phút thì tự nhiên có hứng thú hỏi chủ tiệm : chú ơi quán mình bán đao to không ạ.

Hỏi giỡn thôi chứ tôi làm gì có sức mà cầm nổi mấy cái thứ đó , tuy là có học khoá kiếm thuật ở trường  nhưng mà cầm như vậy là đủ rồi cầm đao ko hợp.

Thế mà chú chủ quán vẫn trả lời cô : có đấy mà rèn ra để đó không có ai mua để cũng được mười mấy năm này rồi có muốn nhìn thử không. 

Dạ có liền ngu gì không  xem , chắc chú cũng biết cô không mua nên mới cho xem chứ . Một thanh đao to dài bằng nửa cánh tay ấy sắc bén loé lên hắc quang vô cùng ma mị đẹp vô cùng tuy đơn giản mà lại quá sắc rồi.

Sau khi xem xong cô cũng cảm ơn chú rồi sang quán bên cạnh là một quá đồ cổ khá xập xệ khi vào trong coi thì ôi thôi rồi cái gì cũng không  có chỉ lát đát vài món trang sức đã cũ, thấy có người vào chủ quán cũng không nhúc nhích gì cô tuỳ tiện xem thì có thấy một cái vòng tay đơn giản dây thô của sợi dây đang cuốn cái gì bên trong khá lấp lánh hiện ánh sáng vàng kim nhạt nhoà.

Thấy cô chú ý chủ quán lên tiếng' cô hình như không có ý định mua thì phải mời ra ngoài cho'. Gì vậy trời mới vào xem mà thái độ chủ quán hơi thất thường thì phải, cô như nỗi máu nói lại' sao lại biết không mua bộ chú biết trước tương lai hay gì ' nói rồi cô chạy tới bên cái vòng tay cầm lấy nó đến trước mặt chú chủ quán tính tiền.

Thấy cô cầm chiếc vong tay tới chú chủ quán ngạc nhiên không thôi ' sao cô lại chọn món này nó xấu rồi không có gì đẹp đẽ khá quê mùa không màu sắc gì nữa chứ , bao nhiêu người vào mua đều bỏ qua nó đầu tiên ' 

Chú kia nói xong thì Kim Tuyền nó cũng lên tiếng' đúng là nó xấu thật không có gì đẹp nữa , mày mua làm gì'

Cô hơi bần thần ' ủa mày ko thấy nó có ánh kim hay sao ' , chủ tiệm nghe xong cười tươi một phát đứng phắc dậy ' cô thấy ánh kim của vòng tay à , thế thì tặng cô luôn , tặng cô xong cái này tôi cũng dọn dẹp đóng tiệm đây ' 

Cầm cái vòng mà ngỡ ngàng , chú kia nói gì không biết hai đứa đi ra ngoài cho chú kia dọn tiệm mà phải nói là nhanh như chớp tiệm đã được dọn xong chú cầm một vali nhỏ rồi đi hoà vào khu phố đông đúc rồi với lại bảo tôi' cô là người hữu duyên tôi chờ giờ gặp được rồi thì tôi về đây'

Nhìn theo chú kia tôi không  biết nói gì, trời bắt đầu đỗ mưa mưa càng ngày càng to cô và nó chạy vội về quán tiện lợi có chị hai đợi kia nó chạy trước cô theo sau cuối cùng cũng về tới nơi .

Vừa vào thấu cô đã ai oán 'sáng nay trời còn nắng đẹp tự nhiên mưa nặng hạt như này là sao',thấy cô về chỉ ướt mỗi áo thì cô cũng đỡ lo nhưng mà nhìn qua cái Tuyền thì như vừa tắm xong  mái tóc ướt te tua .

Vì cô không mua gì nhiều còn có áo khoác còn Tuyền thì hai tay hai xách lại không có áo khoác nên mới như vậy,vào quán tạm dừng chân lại lâu thêm một chút mưa ngày càng to như dội nước bầu trời đen lại rất âm u . Mưa to cho đến đầu giờ chiều thì tivi thông náo đến là có nhiều người bất tỉnh xuất hiện chứng cô giật khi bị ngấm nước mưa thì cũng khá lo sợ vì con Tuyền mới bị ngấm mưa xong  nhưng mà thấy nó không có hiện tượng gì thì mới thở phào.

Mưa đến chiều tối thì cũng tạnh lại tất cả mọi người đều ra ngoài xem , trời đã tối giữa ngã tư ấy đã có một hồ nước nhỏ do chú chủ quán bên kia đường chạy ra giữa trời mưa mà xếp thành một bể chứa khá lớn không biết chú ta có bị gì không khi dầm mưa như thế. Do mưa to từ trưa giờ đường núi cũng bị lày không  có ai đi về đước mọi người đều ở lại.

Tại thời điểm đó chị cô Thi lại nhận được điện thoại của ba mẹ ' nếu không  về được thì ở lại đó , đừng về mà nguy hiểm ' nhưng mà còn muốn hỏi gì đó thì sóng bị mất , điện cũng bị cúp cả một khu phố tối om. Bốn người đành ở lại tiệm tạp hoá kia đợi cứu hộ tới.

Một đêm dài không điện trôi qua khá lâu rồi lại sáng lại nhưng nó âm u kì lạ tuy tạnh mưa từ hôm qua nhưng có dấu hiệu là sẽ mưa tiếp nhưng mà không mưa, một số người bắt đầu  uể oải thần trí bị mất co giật. Mọi người ai cũng sợ nhưng mà phải chăm sóc người bệnh nên họ cx bị nhiễm bệnh theo số người không gắng gượng nổi đều đã mất.

Mọi việc xảy ra rất nhanh trong một buổi sáng gần như toàn bộ mọi người đều gục hết số người còn sống vẫn còn lại trong các hàng quán không nhiều vẫn núp không có ý định ra ngoài.

Khi thấy một nhóm người tụ tập lại ở hồ nước kia tất cả đều ra ngoài xem có chuyện gì trong đó có cả 4 người nhóm cô, biết là sáng nay nước cũng  đã bị cúp không  có nước và thức ăn mọi người gọi nhau để họp vì số người sống cũng không còn nhiều nữa may mà nhờ  bể nước ai cũng tranh nhau. Tôi thì không để ý lắm vào quán mua kem ăn tuy cúp điện nhưng vẫn còn được giữ đông rất tốt .

Đang ăn thì có ai nhìn tôi quay sang xem thù thấy ông chú hôm bữa lắp hồ nhìn tôi bàng ánh mắt đỏ hoe ấy khá sợ tôi vội quay đầu  ăn tiếp .

Sau thời gian mọi người được ăn uống rất thoải mái mà tôi lại thấy chán ăn vì ăn vặt quá nhiều , ko ngờ là chỉ sau vài tiếng mọi người đều như nhau đầu mồ hôi nhễ nhãi mặt mày xanh mét từng đường gân máu nổi lên hiện rõ họ bắt đầu mất ý thức gào thét tiến về những người bình thường cắn xé máu me tràn ngập cả khu phố rối loạn. Những người còn lại chỉ biết chạy nhưng mà những người bị bệnh ngày càng nhiều những cái xác như sống lại lao vào một đám người sống chúng đông nghịt may thay 4 người chúng tôi luôn ăn uống đò trong cửa hàng nên không có ai bị gì chỉ có cái Tuyền mồ hôi nhễ nhãi.

 Chủ quán thấy vạy bắt đầu sợ nên đuổi nó ra ngoài nhưng mà tôi ngăn lại đến khi mặt nó xuất hiện gân máu đen lan đến cổ tráng của nó làm mọi người sợ hãi hợp sức đẩy nó ra ngoài . Cô và chị cô chỉ biết khóc nhìn nó bị từng người từng người bệnh đến cắn xé da thịt nó tâm cô lạnh dần ' là mình đã rũ nó đến là mình hại nó chết ' .

Sau khi hết khóc ngồi lại trong góc  quán không nói lời nào , tối đến mọi người thấy bên ngoài không tiếng động ùa nhau ra xem tôi cũng ra sau theo họ khi họ không chú ý cánh cửa bị đóng lại ầm một cái tất cả đám người bệnh chạy theo sau bọn họ không cách nào vào lại quán chạy đến đâu lại càng có nhiều người bệnh đến đó , không nhiều chuyện tôi quan sát thấy một dốc gỗ ở trên mái nhà quán tạp hoá tôi một mình nấp rồi chạy lên dốc gỗ đứng trên dốc đó thấy mọi người hoàn toàn bị bọn nó vây đến không  cong tiếng kêu mặt cô nước mắt chảy dài miệng liên tục nói xin lỗi rồi bỏ chạy vào rừng một mình.

Không lâu sau cô tới đường cụt xung quanh lại bị người bệnh đuổi theo cô không cong sức nữa bèn mặc cho bọn chúng cắn xé thân hình cô nước mắt không ngừng rơi trên khuôn mặt xinh đẹp ấy  cô mong " mình có thể sống lại một lần nữa để bảo vệ những người thân không phạm sai lầm lần nào nữa"

Ngay lúc đó ánh sáng vòng tay của cô loé lên bay thẳng lên bàu trời đen sáng lấp lánh như ban ơn phước cho nguyện cầu của cô vậy rồi cô chìm vào sự cắn xé đau đớn toàn thân cho đến chết.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net