Chương 105: Nho

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
tốt."

Triệu Hữu Đường đắc ý cười cười, cắt xuống.

"Hoàng thượng, mau nếm thử." Phùng Liên Dung nói, "Nho này không phải ngọt hoàn toàn, có một chút chua, càng thêm ngon miệng."

Triệu Hữu Đường không ăn, chỉ nhìn.

Phùng Liên Dung nào có không hiểu ý hắn, còn phải bóc cho hắn ăn!

Đồ lười!

Nàng nói nhỏ một câu, cầm quả nho lên lột vỏ, bỏ thịt vào trong miệng hắn.

Triệu Hữu Đường cười rộ lên: "Ăn ngon, khẳng định ngon hơn nho nàng hái."

Phùng Liên Dung bĩu môi: "Không tin, thiếp thân hái cũng ăn ngon."

Nàng hôm nay mặc một chiếc váy ở nhà, màu hồng mân côi thêu hoa sen, tóc lược hình đan loa, thắt một chiếc khăn vải màu xanh nhạt, có chút giống cô nương nông gia. Nhưng trên đời cô nương nông gia tốt như vậy cũng không nhiều.

Triệu Hữu Đường nhìn nàng, khóe miệng cong lên: "Không tin, nàng nếm thử xem."

Phùng Liên Dung đưa tay ra hái nho của hắn, vừa lột vỏ muốn cho vào trong miệng.

Triệu Hữu Đường lại đi trước một bước, đoạt lấy, tiếp theo cúi đầu dán miệng lên miệng nàng.

Phùng Liên Dung giật mình, cả người cứng đờ.

Hắn chậm rãi đưa nho đến trong miệng nàng.

Phùng Liên Dung chỉ nghe thấy trái tim đập thình thịch, giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Hắn đứng thẳng, cúi mắt nhìn nàng: "Trẫm nói không sai, ngon hơn nho của nàng đúng không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net