76. Dấu răng trên cổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tôi nói sẽ đùa với cô sao. Đem cô ta đi nướng cho tôi. Nhớ sau khi nướng cô ta chín thì phần ngực mềm mại đó là phải ĐỂ CHO TÔI ". Phong Thần Vũ nhếch môi cười nhấn mạnh từng chữ nói. Sắc mặt của anh nói không giống giả chút nào.

Triệu Mẫn không nói thêm gì nữa. Cô không chửi rủa, cũng không phản kháng. Cô chỉ nhìn thẳng vào thật sâu trong mắt của Phong Thần Vũ mà rơi lệ. Tại sao ông trời lại cho anh gương mặt giống Phong Tình của cô làm gì để cô lại phải đau lòng như vậy. Nghĩ đến Phong Tình làm cô không cầm được nước mắt.

" Muốn giết thì giết đi. Phong Thần Vũ.. Anh không xứng có được gương mặt giống anh ấy. Có giỏi thì anh bắn 1 phát súng giết tôi chết đi, để tôi thanh thản ra đi tìm anh ấy. Muốn bắn muốn nướng gì đó thì làm đi ". Triệu Mẫn nhắm mắt lại nói. Nước mắt ẩn chứa sự đau lòng và tuyệt vọng của cô lặng lẽ chảy ra từ khóe mắt, làm người khác thấy mà đau lòng.

Phong Thần Vũ và 3 người Thiên Long, Huyền Vũ, Bạch Hổ không đùa với cô nữa mà tất cả đều dừng lại nhìn cô. Có phải bọn anh đùa hơi quá trớn rồi phải không. Nhìn cô giống như đang bị tổn thương rất sâu rồi thì phải. Nhất là Phong Thần Vũ. Khi anh nhìn thấy những giọt nước mắt đau khổ của cô thì nụ cười nở rộ trên môi anh tắt hẳn. Anh không nói ra, nhưng có trời mới biết trái tim của anh lúc này giống như bị ai đó bóp nghẹn lại vậy. Tại sao.. Tại sao người con gái xa lạ này lại có thể làm ảnh hưởng đến cảm xúc của anh như vậy. Trong khi anh và cô chỉ là lần thứ 2 gặp mặt.

Phong Thần Vũ nén lại cảm giác xa lạ trong tim. Bỗng nhiên trong miệng của anh trào ra 1 chất chua lè trong miệng không dễ chịu chút nào. Người đàn ông tên mà cô nói giống anh thực ra là ai mới được. Dương Thái Bảo thì không phải rồi. Phong Tình.. Người đàn ông đó tên Phong Tình...

" Mở dây xích cho cô ta đi ". Phong Thần Vũ nhìn Thiên Long nói. Anh không mặn không nhạt lên tiếng làm ai cũng biết là anh đang vui hay đang giận nữa.

" Dạ.... ". Thiên Long nói.

" Triệu Mẫn.. trước khi tôi biết được cô là địch hay là bạn, thì tôi không cho phép cô rời khỏi tầm mắt của tôi quá 5m cô nghe rõ chưa. Nếu cô dám làm trái ý của tôi thì cô không phải chết dễ dàng như vậy đâu " . Phong Thần Vũ lên tiếng.

" Dựa vào cái gì mà anh quyết định tôi đi hay ở. Phong Thần Vũ. Anh đừng quá đáng ". Triệu Mẫn không vui nói. Thiên Long mở khóa xích tay chân cho cô.

" Cô có thể chọn không nghe lời của tôi nói, nhưng hình như cô vẫn còn ba mẹ thì phải. Nếu họ không được an toàn thì cũng là lỗi do cô ".

" Tôi Phong Thần Vũ không phải là trung tâm của cả thế giới, nhưng tôi tự tin chỉ tay lên trời mà nói, chỉ cần 1 tay của Phong Thần Vũ tôi đưa lên là có thể che 1 góc trời và biến nó thành tăm tối như địa ngục. Không tin thì cô có thể thử ". Phong Thần Vũ khí thế như 1 Đế Vương lên tiếng. Ý của anh là nói là bất cứ lúc nào anh muốn thì cũng có thể thoải mái 1 tay che trời. Dưới bầu trời của anh đang đứng thì anh chính là vua và nắm trọn quyền sinh sát.

" Anh ... ". Triệu Mẫn nghe vậy tức đến không thở nổi. Dám lấy ba mẹ của ra uy hiếp cô sao. Tên này đúng là cầm thú mà.

" Cô có 10 phút để tắm. Cuộc thi sẽ diễn ra tầm 30 phút nữa. Quá 10 phút cô mà vẫn chưa xong thì cô bị hủy thi đều là tại cô. Cô không được thi cũng không liên quan đến tôi. Nên nhớ sau cuộc thi mà cô dám trốn, hay đi xa cách tôi quá 5m thì tôi cho cô biết thế nào gọi là hối hận cũng đã muộn ". Phong Thần Vũ nói rồi anh lạnh nhạt đi ra ngoài mà thèm nhìn cô lấy 1 cái.

" Triệu Mẫn.. Cô nhanh đi tắm đi. Cậu Thần Vũ sẽ không nói chơi với cô đâu ". Thiên Long nói rồi anh đi theo Phong Thần Vũ ra ngoài.

" Phải đó.. Lần trước cũng có người cố chấp cãi lệnh của Cậu ấy giờ cỏ đã lên xanh rì rồi. Cô tự lo liệu bản thân cho tốt đi ". Bạch Hổ lên tiếng cũng đi ra ngoài.

" Tôi.. hahaha. Cô vẫn là nên đi tắm đi " Huyền Vũ nói nhưng thấy ánh mắt của Triệu Mẫn như dao găm thì Cậu khẽ cười rồi đi ra.

" Tên khốn.. 10 phút thì làm sao xong được. Người cả đống bột như vậy ". Triệu Mẫn phủi cái đống bột đông cứng trên người xuống rồi lên tiếng. Cô không biết tên Phong Thần Vũ nói thật hay nói giỡn chơi, nên tốt nhất trước khi nắm chắc được tình hình, thì cô không nên tốn nước miếng cãi nhau với Phong Thần Vũ làm gì. Cô vào phòng tắm mà cục tức thật lâu vẫn chưa nuốt xuống được.

Phong Thần Vũ sắc mặt âm u ngồi ở ghế làm việc. Tay của anh cầm 1 hộp thuốc đổ ra vài viên. Anh đưa tay cởi vài nút áo xuống cho dễ thở. Anh nuốt vài viên thuốc với nước lạnh rồi ngồi xoa đầu thở dốc. Hình ảnh cô nhắm mắt lại tuyệt vọng khi nãy sao lại làm anh đau lòng như vậy.

" Tại sao.. Cô gái đó có thể làm ảnh hưởng đến cảm xúc mình như vậy. Trước khi mình tìm ra nguyên nhân mình không thể để cô ta đi được ". Phong Thần Vũ khẽ thì thầm.

" Cộc.. cộc.. cộc.. ".

" Vào đi.. ". Phong Thần Vũ lên tiếng

" Cậu Thần Vũ.. Có tin tức mới. Tối hôm qua Jonny đã bị giết chết. Nghe nói anh ta có được chứng cứ phạm pháp của Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao. Nghe nói nghi án lần này dính líu đến rất nhiều quan chức cấp cao của Nga, Trung Quốc, Anh, và Nhật. Tin tức vẫn còn chưa chính xác cần phải làm rõ thêm ". Chu Tước khẽ cúi đầu lên tiếng.

Phong Thần Vũ nghe vậy thì anh ngẩn đầu lên nhìn Chu tức. Chợt nhớ đến sát thủ vương trong bóng đêm KO xuất hiện tối hôm qua thì anh chau mày lại. Bao nhiêu năm qua rất nhiều tổ chức lôi kéo anh đứng về của họ, nhưng anh chọn đứng trung lập vì chưa có quyết định ngã ngũ về bên nào. Bút xa thì gà chết nên anh phải cẩn trọng mới được. Giống như nhìn nước Mỹ là 1 tổ hợp thống nhất, nhưng thực chất các con sóng đấu tranh ngầm vẫn âm thầm diễn ra giữa 2 đảng cầm quyền Cộng Hòa và đảng Dân Chủ. Có thể nói 2 đảng là hòa hợp chứ không hòa tan hoàn toàn. Ai cũng muốn lật đổ đối phương để dành quyền kiểm soát nước Mỹ và cả thế giới.

" Xem ra sắp tới có chuyện để xem rồi. Vậy nhóm người truy sát Jonny đã tìm được chứng cứ chưa ". Phong Thần Vũ lên tiếng hỏi.

" Vẫn chưa. Nghe nói Jonny còn có 1 đồng bọn. Có lẽ chứng cứ nằm trong tay 1 người khác. Theo tin tức điều tra được là người đó là nữ. Tất cả mọi người đều gấp rút tìm người phụ nữ đó ". Chu Tước lại lên tiếng.

" Là Nữ à ... ". Phong Thần Vũ lên tiếng.

" Không lẽ là Triệu Mẫn.. ". Anh khẽ thì thầm. Hôm qua Triệu Mẫn có nói qua là cô bị 1 người đàn ông đuổi giết nên mới chạy vào phòng của anh lánh nạn. Tất cả là trùng hợp hay là Triệu Mẫn chính là đồng bọn của Jonny, và cô thực sự là người của 1 tổ chức ngầm thật.

" Nếu chứng cứ nằm trong tay cô ta thì lần này lớn chuyện rồi ". Phong Thần Vũ nói nhỏ 1 câu.

" Cậu chủ nói cái gì cơ. Chứng cứ nằm trong tay ai chứ ". Chu Tước nghe vậy không hiểu nói.

" Không có gì ". Phong Thần Vũ nói. Chuyện chưa biết chắc thì anh không dám nói lung tung vì sợ mang đến cho Triệu Mẫn hỏa sát thân. Ngay cả Anh cũng không muốn dính vào cái mớ lộn xộn đó, nên Anh hy vọng Triệu Mẫn đừng dính đến vụ án này.

" Chu Tước.. cho người đến Bar Diamons. Xóa hết tất cả dữ liệu trên CCTV tối ngày hôm qua cho tôi. Bằng mọi cách phải xóa hết nhớ kỹ chưa ". Phong Thần Vũ lên tiếng. Nếu thực sự Triệu Mẫn dính vào vụ này thì lần này tính mạng của cô nguy to rồi.

" Dạ.. Chu Tước đi làm ngay đây ". Chu Tước cúi nhẹ đầu nói rồi đi ra.

Chu Tước vừa đi được tầm vài phút thì Triệu Mẫn ăn mặc cực kỳ xinh đẹp và lộng lẫy cũng đi vào. Phong Thần Vũ còn đang đau đầu suy nghĩ mọi chuyện, thì khi anh ngước lên nhìn thấy cô xinh đẹp đứng đó làm anh thật thần kinh ngạc thật sâu. Mái tóc dài của cô được làm xoăn nhẹ, và chải chuốc kỹ càng. Gương mặt xinh đẹp của cô cũng trang điểm tự nhiên không quá cầu kỳ sắc xảo. Chiếc đầm dạ hội nửa kín nửa hở ôm trọn cả dáng người lung linh của cô và càng làm tôn lên các đường cong nóng bỏng mắt.

Đặc biệt làm Phong Thần Vũ thấy cô hôm nay đẹp là vì có thêm mấy dấu răng sâu trên cổ của cô. Đó là tác phẩm của anh, là dấu ấn riêng của anh mà anh phải ra sức gặm cắn thật mạnh mới có được, vì là dấu ấn riêng của anh nên anh thấy nó rất đẹp. Thấy dấu ấn của mình trên cơ thể của cô còn đỏ rực rỡ thì anh khẽ cười. Anh là cố tình chọn bộ đầm này cho cô là chỉ có 1 mục đích, là để cho Dương Thái Bảo hay bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy dấu răng của anh trên người của cô thì biết khó mà rút đi. Cô là con mồi của Phong Thần Vũ anh đang nhắm tới. Trừ khi anh chơi chán, nếu không ai xin thì anh cũng không bố thí.

" Nhìn đủ chưa. Anh chưa từng thấy phụ nữ nữ bao giờ à ". Triệu Mẫn lên tiếng.

Phong Thần Vũ sau khi thất thần trong chốc lát thì anh mất tự nhiên quay mặt đi. Anh không nói gì mà ném cho cô tờ báo phụ nữ, mà trên ảnh bìa có 1 cô gái cực kỳ gợi cảm. Mông thì to, ngực bự thì chà bá, éo thì nhỏ, cái này là đúng chuẩn mông phòng thủ ngực tấn công trong truyền thuyết mà.

" Đó mới gọi là phụ nữ. Còn cô.. hừ.. Không biết xấu hổ. Đi thôi. Chúng ta còn 10 phút ". Phong Thần Vũ nói rồi bước đi. Nếu để ý thì sẽ thấy môi của anh khẽ câu lên 1 vòng cong tuyệt đẹp tràn đầy ý cười.

" Phong Thần Vũ thối tha.. tôi nói cho anh biết cái này là photoshop thôi, làm gì có ai có dáng người như vậy ". Triệu Mẫn nhìn thoáng qua ngực mình rồi nói, nhưng làm gì còn Phong Thần Vũ ở đây

" Nhưng mà cô gái này dáng người đẹp thiệt. Mà tôi có xấu hay đẹp thì cũng có phải là của anh đâu mà anh nhiều chuyện. Tôi thà ở giá chứ không lấy 1 tên vô nhân đạo như anh ". Triệu Mẫn nói rồi cầm cái áo khoác của mình bước đi.

" leng keng... ". 1 cái usb rơi ra sàn nhà. Triệu Mẫn cúi xuống nhặt nó lên xem.

" Trong túi áo khoác của mình sao lại có 1 cái usb như vậy chứ. Mình có nhét cái usb nào trong túi áo khoác à ". Triệu Mẫn nhìn 1 chút rồi nói. Thấy trễ giờ nên cô không nghĩ nhiều nữa mà bỏ lại usb vào túi áo khoác rồi nhanh chóng đi theo Phong Thần Vũ.

1 hàng xe đắt tiền được lái đi. Phong Thần Vũ đi xe chính giữa. Triệu Mẫn ngồi xe cuối mà không được ngồi được ngồi chung xe với Phong Thần Vũ. Còn xe đi đầu là nhóm người của Thiên Long. 1 hàng xe khủng hiên ngang lái đi dưới con mắt thèm thuồng của mọi người.

____ Tác Giả : ITS_ME_2210 _____

Tất cả mọi người đều rất đông đủ. Dương Thái Bảo, Vương Tú Lệ cũng vừa mới đến. Đôi mắt của 2 người đều thấy rõ quầng thâm ở mắt đen thui. 2 người thức suốt đêm tìm Triệu Mẫn nên có ngủ đâu. Lại gặp tin tức của cô đều không có làm cả 2 đều buồn rầu. Nếu có người vui thì chắc là Katie đi. Nghe tin Triệu Mẫn có thể bị bọn buôn người bắt cóc thì cô khẽ cười. Tự tạo nghiệp không thể sống là như vậy.

" Thái Bảo.. Chúng ta vào thôi. Trễ sẽ không hay ". Katie lên tiếng. Dương Thái Bảo khẽ gật đầu. Để xong cuộc thi hôm nay anh lại cho người tìm Triệu Mẫn tiếp. Ánh mắt của anh nhìn quanh 1 vòng xem Triệu Mẫn có đến hay không.

" Ầm.. ầm.. ầm.. ầm.. ". 1 hàng xe sang chảnh chạy đến thu hút ánh mắt của Dương Thái Bảo và Katie.

Thiên Long xuống xe rồi mở cửa cho Phong Thần Vũ. Triệu Mẫn thấy Dương Thái Bảo thì nhanh chóng mở cửa đi ra ngoài.

" Thái Bảo .. ". Triệu Mẫn cười tươi gọi lớn. Ít ra ở chung với Dương Thái Bảo cô cũng dễ thở hơn nhiều. Đi chung với Phong Thần Vũ thì cô có cảm giác giống như có 1 cái áp lực vô hình nào đó đè mạnh lên trái tim của cô vậy. Cảm giác đó không thoải mái chút nào.

Cô vừa dứt lời thì giọng của Phong Thần Vũ vang lên.

" Nếu cô dám đi theo anh ta thì đừng trách tôi vô tình. Nên nhớ cô chỉ được cách tôi không quá 5m. Không tin thì cô cứ việc thử ".

Phong Thần Vũ nói rồi bước đi. Sắc mặt của anh có chút không tốt. Anh thấy cô cười tươi với Dương Thái Bảo thì tự nhiên anh thấy không vui. Anh cũng tốt sao không thấy cô cười với anh như vậy. Lúc sáng cô còn khóc như thể anh giết cha giết mẹ của cô vậy, giờ cô lại cười với người đàn ông khác tươi như vậy. Cô là muốn chọc cho anh tức chết hay sao.

Thiên Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ đều nhanh chân đi theo Phong Thần Vũ.

" Triệu Mẫn.. Đi nhanh lên. Cậu Thần Vũ không nói chơi với cô đâu ". Huyền Vũ dừng lại 1 chút nói.

Triệu Mẫn bực bội trong lòng nhưng ráng nhịn xuống. Ai kêu cô nghèo đấu không lại anh.

" Triệu Mẫn.. Em đi đâu cả đêm làm anh tìm em suốt đêm hôm qua. Anh lo em gặp chuyện gì rồi chứ. Em hù chết anh ". Dương Thái Báo chạy thật nhanh lại chỗ của cô nói. Chưa gì anh đã ôm thật chặt cô vào lòng rồi. Anh lo lắng cho cô, thực sự rất lo lắng, giờ tìm được cô rồi thì anh giống như trút bỏ được cả bao gạo cả 1000kg xuống.

" Em xin lỗi. Hôm qua ... Em say quá nên đi nhầm xe của Phong Thần Vũ. Em ngủ hồi nào em cũng quên mất ". Triệu Mẫn tính nói rõ mọi chuyện cho Dương Thái Bảo nghe, nhưng cô nghĩ lại không nói là tốt nhất, vì cũng chẳng có gì hay ho để kể.

" Phong Thần Vũ.. Anh ta không làm gì em chứ. Chỉ cần em chịu ủy khuất thì cho dù anh liều mạng cũng phải cho anh ta 1 bài học ". Dương Thái Báo chần chừ 1 chút rồi hỏi nhỏ. Ý của anh muốn hỏi là tối hôm qua cô có bị Phong Thần Vũ cưỡng hiếp hay không, nhưng anh hỏi thẳng ra thì kỳ. Vì nếu là 1 người đàn ông sinh lý bình thường thì làm gì tha cho 1 cô gái trẻ đẹp lại ngủ say đến không biết gì như cô chứ.

" Không.. Không có. Chỉ đơn thuần là anh ta cho em ngủ ké nhà anh ta 1 bữa mà thôi ". Triệu Mẫn thoáng qua 1 chút ngại ngùng rồi nói. Tay của cô vô thức kéo áo khoác che đi vài dấu răng sâu của Phong Thần Vũ cắn cô ngày hôm qua.

Động tác rất nhỏ của cô lại không qua mắt được Dương Thái Bảo. Anh biết cô nói dối, nhưng anh lại chọn im lặng. Trong lòng của anh sôi trào 1 cảm giác ghen tuông, bực tức như cỏ dại mọc tràn lan trong lòng. Anh quay đầu lại rồi liếc mắt nhìn bóng lưng của Phong Thần Vũ 1 cái. Dám đụng đến người con gái của anh thì bằng mọi giá anh cũng phải cho Phong Thần Vũ 1 bài học.

" Đi thôi.. Trễ thi không hay ". Triệu Mẫn nói. Cô không muốn nói thêm về cái chủ đề nhảy cảm này chút nào.

" Triệu Mẫn.. Cô còn dám đứng đó ". Phong Thần Vũ quay lại sắc mặt âm u nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net