Chương 50: Công Chúa Phép Thuật (P6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối chiều, Nami lại đụng mặt Riuzo và Libra ở đại sảnh đường. Cô hờ hững bước qua cậu, không ngoái, không liếc, như những người xa lạ. Bỗng, Libra lén thò ra cái chân mảnh khảnh, và Nami chụp ếch ngay trước mặt mọi người. Ả nhếch mép khinh bỉ, sau đó kéo tay Riuzo đi tiếp. Nami thẩn thờ ngồi dậy, cơ thể bất chợt run lên, bóng dáng nhỏ nhoi hòa vào nỗi buồn man mác.

 Riuzo sải chân mà lòng tê tái. Cậu đã phải kiềm chế lắm mới không xộc tới ôm cô thật chặt. Cô nhìn cậu bằng đôi mắt lạnh căm, đôi mắt mà cậu đã từng ghét kinh khủng. Libra khác xưa nhiều quá, cậu không còn cảm nhận được hơi ấm của nàng, nụ cười nàng dành cho cậu sao hời hợt biết bao. Chẳng nhẽ, vì cậu không từ bỏ được Nami nên đã mất hết cảm giác với công chúa?

 Thơ thẩn ngồi sụp xuống bãi cỏ xanh rì, Nami ngước mắt ngắm nhìn bầu trời đêm, hàng ngàn ngôi sao sáng len lỏi vào võng mạc cô. Nami cười khổ, nhẹ nhàng áp tay xuống mặt đất, hít thở sâu sau đó thở phào, một ngọn lửa nhỏ nằm gọn trong tay cô.

 - Em giỏi lắm, Nami. - Gorgon xuất hiện, nhìn cô cười hiền.

Nami ngơ ngác ngắm bà dưới ánh trăng. Gorgon thật sự là một trưởng lão ư? Bà ấy trẻ quá, nhưng tóc đã bạc hết rồi. Thời gian lấy đi tuổi tác chứ không mang theo nhan sắc của bà, mái tóc bà chính là một minh chứng. Xòe lòng bàn tay, Gorgon hóa ra một quả cầu lửa sáng rực, ngồi xuống cạnh cô.

 - Em có thể làm nhiều hơn thế Nami à. Lửa đến từ trái tim em, hãy dùng trái tim để tạo ra lửa. Lắng nghe đi, xem trái tim muốn em làm gì?

Gorgon đã biết hết mọi chuyện qua quả cầu tiên tri từ việc Nami phát hiện thân phận Tooya, thầm yêu Riuzo, cho tới bị Kiyomi hãm hại, nàng công chúa bé nhỏ này đang từ từ trưởng thành. Mặc dù rất muốn giúp cô, nhưng Gorgon không thể dứt dây động rừng, những gì bà giúp được, bà đều đã giúp, phần còn lại, phải để cô tự giải quyết thôi. Thời gian không còn nhiều, trước khi mùa trăng non tới, Nami cần hoàn tất sức mạnh, triệu hồi ánh sáng và đội lên vương miện pha lê.

 - Trưởng lão. Tại sao người muốn em trở thành phù thủy? - Nami đã trăn trở rất nhiều về câu hỏi này.

Trước kia thầy hiệu trưởng từng nói, một con người muốn trở thành phù thủy rất khó, huống chi cô còn học được hết năm hệ tố pháp thuật, tuy phải vượt không ít thử thách, tóm lại, cô là con người chính thống, nhưng có khả năng sử dụng phép thuật rất dễ dàng, dễ hơn những phù thủy khác ấy chứ. Cô không hiểu lí do, và còn các giấc mơ về các hộ pháp thân tín của nữ hoàng, họ luôn tới tìm cô nhờ giúp đỡ.

- Đừng bao giờ tò mò chuyện ấy, cô bé. Định mệnh em sinh ra là một phù thủy, ta chỉ mang trọng trách đưa em trở về với thế giới thuộc về em mà thôi. -Gorgon cố gắng lảng tránh Nami.

Bây giờ chưa phải là lúc cho cô biết tất cả.

- Em cảm thấy sự tranh giành quyền vị ở thế giới phù thủy còn ích kỷ, tàn độc hơn con người. Con người tuy có sử dụng mánh khóe, thủ đoạn, nhưng họ không đến nỗi phải hại chết nhiều người. Con người đấu đá bằng tay chân, vũ khí, nhưng phù thủy đấu đá bằng phép thuật. - Nami lặng lẽ, đáy mắt nổi lên những tia buồn phiền, muộn sầu.

Phù thủy ghét con người, vì với họ, con người là những kẻ độc đoán, mưu mô, và xảo quyệt nhưng theo những gì Nami cảm nhận, phù thủy còn tàn nhẫn hơn thế nữa. Cô thấy sợ mọi thứ ở đây, sợ những trò bắt nạt độc ác.

- Em muốn nói tới pháp sư bóng tối Suria ư? - Gorgon nhìn rõ tâm trạng của Nami.

Cô đang run rẩy, co rúm và mất tự tin vào chính bản thân. Nami lắc đầu phủ định. Chuyện Tooya và Kiyomi là một cú sốc lớn đối với cô, những người bạn của cô, đang dần rời xa cô. Cô rất sợ thiếu họ, sợ phải cô đơn như mười bảy năm trước.

 - Trưởng lão, liệu ngày mai em có thể thắng....

- Không. - Gorgon chặn họng Nami, khẳng định.

- Em không thể thắng, mà tuyệt đối phải thắng. Nami, em làm được, nhất định em sẽ làm được.

Nami tròn mắt nhìn trưởng lão. Bà tin tưởng khả năng chiến đấu của cô vậy sao? Tuyệt đối, nhất định, cô không đủ dũng cảm để nhận lấy hai câu đấy. Ba anh tài đấu một kẻ quèn, trưởng lão muốn cô thắng kiểu gì, cố gắng hết sức và chịu đựng đến chết sao? Nhưng cô cũng không thể để Kiyomi dẫm lên mặt mình, chị ta cố ý thuê cả ba người mạnh nhất lớp thủy, chắc chắn là muốn cô mất mạng, hoặc đánh cho cô tàn phế, thực lòng cô chẳng muốn như vậy chút nào, cô vẫn yêu đời, vẫn còn tương lai phía trước nhưng vì một phút nông nổi, cô đã vô tình đồng ý, mà cho dù cô không đồng ý đi nữa, đám người ấy sẽ buộc cô phải chấp nhận. Một điều nhịn bằng chín điều lành, thà cô cứ đồng ý đại, về nhà còn có thời gian chuẩn bị tâm lí, vẫn hơn là từ chối để rồi bị tẩn tại chỗ, như vậy còn khổ sở nữa.

***

Ngày quyết đấu tới, địa điểm ở hồ chứa nước Witchcraft, có lẽ bọn họ sẽ điều khiển nước trong hồ, toàn bộ học viên các lớp đều đổ xô đến xem, tam kì tài hệ thủy đấu với huyền thoại ánh sáng. Ba chọi một, kết quả sẽ ra sao? Dĩ nhiên phần thắng nghiêng về ba chàng trai nhiều hơn, và tỉ lệ thương tật của Nami cao không kém. Kiyomi đứng trên tòa tháp gần đó quan sát, bờ môi khẽ nhếch nụ cười cợt nhã.

Nanami, lần này mày chết chắc.

Đứng trên bãi cỏ xanh mát, thân hình Nami nhỏ nhắn, mái tóc cột xệ, áo choàng xám bay bay trước gió, khuôn mặt lạnh tanh, không một biểu hiện của sự sợ sệt. Ba chàng kị sĩ ba phong cách khác nhau. Một tên tóc đen, mũ chụp nửa mặt, quanh người tỏa ra hơi lạnh từ băng tuyết. Tên tóc nâu thấp hơn, mái chéo che một mắt, miệng thường trực nụ cười ngạo nghễ. Tên còn lại chính là kẻ kéo tay cô hôm bữa, trông hắn cao ngạo, mình mặc áo khoác dài tận bắp chân, ánh mắt nhìn cô khao khát thèm thuồng. Họ đứng đối diện cô, cách nhau chừng một mét, mình người nào người nấy đều phả ra hương tử khí giết chóc. Cả ba đồng loạt khoát tay, ba cây quyền trượng xanh dương xuất hiện. Còn Nami, một thân một mình, không vũ khí, khắp người toát lên tia lạnh giá, lạnh nhạt. Cô nhìn họ, ánh mắt không hề chuyển biến, dao động, chúng phẳng lặng như mặt nước mùa thu, không sợ hãi, cũng chẳng bấn loạn. Tên tóc nâu nhếch môi khinh bỉ, chết đến nơi rồi còn bày đặt làm cao. Cô tưởng cô như vậy bọn họ sẽ lay động ư? Thật quá ngây thơ rồi đấy.

Tóc nâu giơ cao pháp bảo, lắc lư qua lại như cây xúc xắc, rồi chĩa vào Nami. Bỗng, từ dưới đất trồi lên một chiếc cọc nước nhọn hoắt ngay chỗ Nami đứng. Xoẹt một đường, bắp chân cô sượt cọc, máu tươi bắt đầu rỉ ra. Nami băng lãnh, khuôn mặt không chút dấu hiệu của sự đau đớn, nhưng sâu thẳm tâm trí cô lại đang gào thét âm ỉ. Đau thiệt, tên đấy ra đòn rất nhanh, cô không thể nắm bắt chiêu thức của hắn. Không hổ danh là kì tài lớp thủy.

- Đây mới chỉ là khởi đầu. Trò chơi vẫn còn dài lắm, cô em à. - Dứt lời, tên cầm đầu (là thằng cha ham hố Nami ý) dọng mạnh cây quyền trượng, nước trong hồ bỗng dựng cả lên, xoáy thành từng lốc mãnh liệt. Hai tên còn lại vẫn bất động, để cô cho thủ lĩnh giải quyết, bọn họ không cần tốn công hao sức. Cả trường ồ lên kinh hãi, suýt xoa cho số phận sắp tới của Nami đáng thương. Cô chẳng hề nao núng, vận hành năng lực nước, xây thành bức tường bảo vệ vững chãi. Koto - kẻ cầm đầu ngạc nhiên, xoay chuyển vận tốc nước. Cô ta biết điều khiển thủy? Thật thú vị, đúng là một đối thủ đáng yêu, hắn rất thích. Muốn lấy nước địch nước sao? Để rồi xem, ai mạnh hơn ai.

Bùng!

Koto quay quyền trượng, thêm chút xúc tác vào nước, song đổi hướng tấn công. Một màn nước đổ từ trên trời đổ xuống, thoang thoảng mùi axit đặc. Tên này, muốn tạt chết cô, ra tay quả là thâm độc. Lần này Nami không thể đứng im một chỗ, cô chắp tay niệm chú, một kết giới ánh sáng cực mạnh bao bọc lấy cô. Axit dội xuống, các học viên hét toáng chạy toán loạn, Nami nhíu mày ra khỏi kết giới sau cơn nguy hiểm. Hắn ta thẳng tay rưới axit vô mọi người xung quanh, đồ lòng dạ ác quỉ.

Tên tóc đen nhăn nhó, gằn giọng nói từng chữ.

- Lôi thôi quá đấy, Koto.

Koto cười gian xảo, hừ hừ trong họng.

- Chú em cứ bình tĩnh. Cô em này, quả không tầm thường, lâu lâu mới đấu với một mem couble, phải vui vẻ một chút chứ.

Nói đoạn, hắn xông tới tấn công bằng vũ lực. Nami nhanh nhẹn né đòn, đạp đất nhảy lên mép bờ hồ, rồi từ từ khuấy động mặt nước, hóa thể thành sóng thần. Hắn bật cười ha hả, buông giọng giễu cợt.

 - Cô em chỉ có vậy thôi sao? - Sau đó rung mạnh cây quyền trượng, đoạt nước từ tay cô.

Nami nhếch môi, lia ánh mắt về phía cây hoa anh đào xơ xác, ngay lập tức, những nhành cây bỗng vươn dài, quấn lấy Koto từ sau lưng. Hắn vì đang hả hê hút sức mạnh của cô nên không để ý đằng sau, cả người bị thắt chặt, pháp bảo rơi xuống đất. Hai tên bạn thấy vậy liền lao tới trợ giúp, Nami liền rút nước, niệm chú lên lớp thổ nhưỡng cằn cỗi. Muốn cứu hắn sao? Phải qua được rào đất của cô đã.

Mặt đất trấn động mạnh, nứt toác và tạo thành hàng rào kiên cố. Koto chau mày, chửi thầm, hơi thở ngày một khó nhọc, cơ thể hắn tê tái, mấy cái cành chết tiệt này sắp bóp chết hắn rồi. Chỉ tại hắn quá khinh xuất, không ngờ cô gái này lại mạnh đến vậy.

Không chần chừ, Nami điều khiển cây cỏ quanh đấy dồn dập tấn công hai kẻ đồng bọn. Tên tóc đen - Toshi đọc thần chú tạo kết giới để Hotsuki tóc nâu phá rào cản. Quyền trượng của hai người hoạt động hết công suất. Nami vẫn không ngừng siết chặt vòng vây. Cả trường mắt tròn mắt dẹt kinh ngạc. Họ biết Nami là huyền thoại các học viên trong trường, đánh bại Siren và đánh thắng cả Honso, nhưng chẳng ai nghĩ tới, cô lại sử dụng được cả bốn thuộc tố phép thuật cùng một lúc, cô thực sự mạnh hơn họ tưởng. Phen này Nami trở thành tâm điểm nóng của trường Witchcraft là cái chắc.

Quay lại với trận đấu. Nami đang chiếm thế thượng phong, kế hoạch tác chiến cô bày ra thành công ngoài sức mong đợi. Nami mỉm cười, nụ cười của kẻ chiến thắng. Nhưng rồi Riuzo xuất hiện, tâm trí cô hỗn loạn. Cậu nhìn cô dửng dưng, không lo lắng, không bảo vệ như xưa. Trái tim cô quặn thắt, đôi tay hơi thả lỏng. Hotsuki chớp lấy thời cơ, phang một đòn chí mạng, bức tường đất tan thành từng mảnh. Nami giật mình tỉnh ngộ, Toshi và Hotsuki nhất loạt bắn hồng thủy về cô, sức mạnh cô tan biến, cơ thể rơi trọn xuống nước. Koto dần dần trượt dài, thoát khỏi sự khống chế của cây anh đào, ho sặc sụa không ngớt. Hắn điên tiết nhìn Nami căm phẫn. Koto bất khả chiến bại lại bị một người con gái vây hãm, xém nữa là mất mạng. Thù này hắn không trả, hắn không phải Koto 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net