...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu và anh gặp nhau trong bệnh viện nọ. Cậu bị bệnh tim, còn anh vì đưa bà nội đến khám bệnh.
Anh thích tính cách vô ưu vô lo của cậu. Thích nhìn thấy cậu thiếu niên mỗi ngày hướng mặt ra ngoài cửa sổ cảm nhận nắng trời.
Rồi một ngày, cậu đột nhiên nói với anh:

- En sắp được tự do rồi, không phải suốt ngày nằm lì trong bệnh viện nữa...
Anh cười, có chút thất lạc vì sẽ không còn nhìn thấy cậu nữa.
Bởi, cậu đã đi thật xa, thật xa nơi này rồi, đi về một khoảng trời vô định nào đó mà anh không biết tên.
Cậu đã chết rồi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net