...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ấm trà dù có nóng, có ngon, đậm đà vị chát đến mấy thì một khi dính chút tạp chất, hay bị đổ cũng sẽ bị thay mới. Tình cảm con người cũng có khác gì một ấm trà đâu, tổng thể mà nói, chỉ cần một kẻ chen ngang, phá hoại "ấm trà" thì cũng coi như tình cảm gìn giữ bấy lâu sẽ đổ nát, không thể tiếp tục duy trì độ tốt đẹp của nó. Đối với cậu, nhân sinh cũng chỉ như thế, nam nhân kia có thể vì chút ích kỉ, có thể vì bị mê hoặc bởi thiếu niên tuổi trẻ mà cảm thấy sống với một người có đôi phần cổ hủ sẽ rất đỗi nhàm chán đi.

Trà đã hỏng, đã không thể dùng thì không tất yếu phải lưu luyến giữ lại. Nam nhân nếu đã phản bội cậu, cớ gì còn phải quay về, ôm đùi cậu cầu xin tha thứ, nghĩ cậu sẽ ngu ngốc giữ lại "ấm trà bỏ" sao?

- Xin lỗi, Tô tổng, tôi không hiểu ngài nói gì. _ Cậu nhếch miệng, nói với nam nhân, cũng không quên nhìn về phía người nào đó cả người tỏa ra mùi dấm chua lét mà khẽ mỉm cười.

Cậu đã tìm được ấm trà mới thích hợp hơn rồi, hơn nữa còn rất thích hợp để pha trà hoa cúc, loại trà mà cậu thích nhất. _ Thanh niên cuồng trà cho biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net