Than Mo II (496-513) (end)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thoái lui, linh hồn ấn kí của Thái Thượng quay về Thiên đạo. "Thành sức mạnh bổ sung cho Thiên đạo, coi như từ này hắn mất đi tự ngã." Ma Chủ lạnh lùng nhìn lên không. Tu vi kinh thế của Thần Chiến chấn trụ tất cả, quyết không kém hơn Ma Chủ và Độc Cô Bại Thiên. "Tuyên Cổ Thông Thông, Tuyên Cổ Thông Thông." Thanh Thiên rống lên: "Ta muốn quyết chiến vói ngươi." Có vài người biết vì sao y lại nổi giận như vậy, năm xưa y bị một đòn Tuyên Cổ Thông Thông đánh suýt nữa tịch diệt, bằng không đã không phải nghỉ ngơi ở cách đoạn Thái cổ. "Ta không phải y, ta chỉ là Thần Chiến." "Bất kể ngươi là hắn hay không, hoặc hắn đã tịch diệt, ta cũng phải xử lý ngươi." Thanh Thiên lao tới. "Hừ." Thần Nam lạnh giọng, lao tới chặn trước mặt y: "Ta giết ngươi đây." Thanh Thiên hóa thành nhân hình, kinh nộ vô cùng, lần trước nếu không phải do bản nguyên thế giới của Thần Nam, y đâu đến nỗi bị hủy diệt. "Được, đã vậy ta khử ngươi trước, đừng tưởng có thế giới bé tý mà coi mình là bản nguyên thế giới đối với nghịch thiên cấp cao thủ chả có tác dụng gì." "Thật sao, lần trước ai suýt tịch diệt trong cái thế giới bé tý của ta nhỉ!" Câu này chạm ngay vào nỗi đau của Thanh Thiên, đành ngậm miệng lao tới. thanh quang như thiên chi nhận xé toang không gian.Thần Nam vung chưởng chặn lại, tu vi đạt đến hiện tại pháp tắc cùng với lực tương thông. Hắn quát vang: "Phá!". Trong hào quang chói mắt, lòng bàn tay của Thần Nam phát ra từng đạo hủy diệt chi quang, cả dải thanh quang ở phía trước liền vỡ vụn, bất quá Thanh Thiên nguyên bản là do ánh sáng hóa thành, sau khi bị nát vụn liền nhanh chóng tụ lại, lại tiếp tục lao tới. "Bùng" một tiếng, trực tiếp hất thân thể Thần Nam liên tục thối lui. "Oành ầm ầm..." Thần Ma đồ khổng lồ xoay tròn. Tròng mắt sâu thẳm như biển của Thần Nam nhìn về phía Thanh Thiên: "Không có Thiên đạo bảo vệ, chỉ cần nửa khắc ta sẽ khiến cho ngươi tịch diệt, nếu có thì trong vòng ba thời thần thì ngươi cũng chịu chung số phận". Trong hào quang chói mắt, lá cờ của Nhân vương ở phía xa tung bay phần phật trong gió, vô diện nhân bay tới lao về phía Thần Nam. Thanh Thiên dường như cảm nhận được gì đó, hét lên: "Biến hóa linh hồn, định tụ lại sao, không dễ dàng thế đâu". Y hóa thành hủy diệt thanh quang, trước tiên chặn vô diện nhân lại, trong nháy mắt vô diện nhân nát vụn, nhưng Thần Nam căn bản không vội vã, lạnh lùng nói: "Cảm ơn ngươi đã giúp ta đánh nát nó". Sau đó hắn lao tới, khẽ quát: "Đánh tan nguyên bản của ta, tụ lại một người mới nhưng ta vẫn là ta." Thân thể hắn tan tành trong làn thanh quang, phảng phất cả tiểu thế giới cũng tan theo nhưng sát na sau, hào quang sáng chói, thân thể hắn lại tụ hợp trong vô tận thanh quang, cơ hồ niết bàn trùng sinh. "Ầm, ầm, ầm." Thần ma đồ xạ ra vô tận huyết quang, một cỗ huyết quan bay ra, vỡ vụn trên không, vô tận huyết vụ tràn vào Thần Nam, không khác gì cảnh Độc Cô Bại Thiên tụ lại lúc trước. "Hay lắm, đã có chuẩn bị sẵn rồi." Thanh Thiên gầm lên: "Bất kể ngươi biến hóa hai hay ba lần, ta đều không sợ." Huyết quang ngập trời che kín đệ thất trùng thiên, thân thể Thần Nam và tiểu thế giới liên tục vỡ tan rồi tụ lại, như thể trải qua tôi luyện trăm ngàn lần, phát ra một cỗ ma tính cùng một đạo thần quang sáng chói. Sau cùng, thể phách cường kiện như niết bàn thăng hoa, phát ra dao động sức mạnh khủng khiếp, bản nguyên tiểu thế giới tăng lên cực hạn cảnh giới. "Ngươi là Độc Cô Tiểu Bại." Thanh Thiên kinh nộ, trong phút chốc liền nhận ra bản nguyên của Thần Nam, liền phẫn nộ cùng cực, cha con Độc Cô Bại Thiên khiến y thống hận khôn tả. "Sai, ta là Thần Nam." Thần Nam tiến tới: "Hôm nay ngươi chết chắc, giết." Hắn tung ra một quyền, hào quang sáng chói khiến Thanh Thiên cũng lạnh mình, bất giác phải lùi lại, đó bản nguyên của Thần Nam thức tỉnh, cảnh giới sau khi sức mạnh vô tận thăng hoa. Nghịch thiên cấp cũng phân chia cao thấp, Thanh Thiên cảm giác vô cùng cật lực! "Giết." Thần Nam tống ra một quyền, Thanh Thiên lại tránh đi, một quyền này trực tiếp đánh xuyên đệ bát trùng thiên, tiến thẳng lên đệ cửu trùng thiên! Uy thế của một quyền khiến chư cường thất sắc! "Ầm, ầm, ầm." Vô tận hủy khí tức rợp trời trùm xuống, một quyền của Thần Nam đã đánh trúng Thiên đạo, kinh động chí cao vô thượng tồn tại đang ngủ say. "Lại là một luân hồi sao?" Thanh âm sang sảng từ trên nơi cao nhất vang lên. "Thiên đạo sao?" Ma Chủ ngẩng đầu: "Ngươi không coi chúng sinh ý chí ra gì, tự mãn khiến ngươi phải hủy diệt." Bái Tướng đài dưới chân Ma Chủ đập thẳng vào cửu trùng thiên. Bất quá, từ xa xôi vô tận, tiếng vụn vỡ vang lên. Chương 511: Thiên đạo là gì, thiên cổ sát cục! Nguồn: 4vn.eu Dịch: huynhduongcongtu Giọng nói vang vọng chấn động màng tai nhưng vạn ngôi lầu chuông cùng rung lên, vô tận uy lực chấn nhiếp tâm phách. Bái Tướng đài vỡ tan trên cửu trùng thiên, xạ ra hào quang quét khắp bát phương rồi tụ lại quay tít, Thiên đạo không ngăn cản, mặc nó quay lại. Cửu thiên lại lặng như tờ, phảng phất Thiên đạo chìm vào giấc ngủ nhưng uy lực kinh hồn vẫn tỗn tại, ai nấy đều biết y đã chân chính tỉnh lại, lạnh lùng quan sát chúng nhân. Vô thanh vô tức, quanh Thần Nam tinh quang khắp trời nhấp nháy, như mặt biển bình tĩnh khảm vô số hạt minh châu, vùng thinh không bị cấm cố, Thanh Thiên như sa vào đầm lầy, biết nếu Thiên đạo không xuất thủ, y quyết sẽ chết trong tay Thần Nam. Thần Nam không cho y cơ hội triển khai quyết chiến, quay sang hỏi Ma Chủ: "Thiên đạo thật ra là gì?" Đó cũng là nghi vấn của mọi cao thủ thần tiên cấp, các thiên giai cao thủ cũng chăm chú lắng nghe, chỉ có vài người biết Thiên đạo thật ra là gì. "Ngươi hỏi Thiên đạo trước kia hay bây giờ?" "Có gì khác nhau?" "Thiên đạo trước kia vô dục vô cầu, đại biểu cho công chính. Thiên đạo hiện tại đại biển cho dục vọng, sát lục chúng sinh để bồi bổ bản thân, là một đại sinh vật ích kỷ." Tất cả đều ngưng thần lắng nghe Ma Chủ nói. "Thiên đạo không phải là một sinh mệnh thể đơn nhất, trong quá khứ y là cảm xúc của chúng sinh, do niệm lực của những người còn sống giao nhau hình thành ý niệm mênh mông, y là chúng sinh ý chí!" Ma Chủ cực kỳ kích động, giọng nói cao vút, truyền khắp cửu trùng thiên. "Nhưng hiện tại y là oán khí tụ hợp, ý niệm chúng sinh đã bị mài mòn, Thiên đạo không còn là nguyên bản. Hiện tại, y không còn đại biểu cho công chính, mà đại biểu cho hủy diệt, tham lam. Y biết lúc mình hư nhược, ý niệm của chúng sinh sớm muộn cũng hình thành Thiên đạo mới nên mỗi khi cảm giác được uy hiếp liền diệt thế, hủy diệt chúng sinh mới ngăn trở được chúng sinh ý niệm hợp thành Thiên đạo mới." Thiên đạo! Thiên đạo!!! Lúc này, chúng nhân mới biết Thiên đạo chân chính là gì, Thiên đạo đại biểu cho chúng sinh ý chí, không gì mạnh hơn chúng sinh hợp lực! Nhưng hiện tại chúng sinh ý chí bị oán khí tà ác trong thiên địa hủy hoại, Thiên đạo không còn là Thiên đạo, chỉ còn là sinh mệnh thể phức tạp, tà ác. Chúng sinh diệt Thiên đạo. Thiên đạo diệt chúng sinh. Thật ra là thế... Trên cửu thiên tĩnh mịch, Thiên đạo không phản ứng gì. Cùng lúc, thần diễm ngùn ngụt từ vô tận hư không tràn về, vô đầu Hỗn Độn vương phun ra vạn trượng huyết hoa, lướt lên cửu thiên, phia sau là đại thần Độc Cô Bại Thiên tay đẫm máu, tay phải cầm Độc Cô, tay trái cầm một chiếc đầu lớn, chính thị của Hỗn Độn vương. Độc Cô Bại Thiên sát khí xung thiên, từng bước tiến lên đệ thất trùng thiên, quát vang: "Thiên đạo chân chính không còn, ác Thiên đạo phải bị diệt." Hỗn Độn vương bị giết, ai nấy đều ngẩn người, đoạn các thần tiên gầm lên. Độc Cô Bại Thiên quả nhiên chiến lực nghịch thiên. "Cần ngươi làm gì?" Giọng nói hùng hậu vang lên, tựa hồ định hút vô đầu Hỗn Độn vương, trên cửu trùng thiên phát ra dao động tinh thần đáng sợ. "Không." Hỗn Độn tử hét lớn, cùng Ngự Phong vương, Khuê Mộc vương bay lên cửu thiên. "Các ngươi muốn chết?" Giọng nói lạnh lùng cất lên trên cao khiến bọn Hỗn Độn tử dừng phắt lại, trước mặt Thiên đạo, chúng sinh như sâu kiến, dù họ mạnh mẽ cũng chẳng đáng gì. Lúc đó Thần Nam đang đại chiến với Thanh Thiên, Thập Phương tuyệt vực vây chặt thập phương, Hồng Hoang Kỳ phá tan tất cả, Nghịch Loạn bát thức không thể ngăn nổi, Thần tổ ma công hủy thiên diệt địa. Hiện tại, hắn tùy ý dùng năng lượng diễn hóa tất cả, thậm chí cả Hồng Hoang Kỳ cũng thật sự ảo hóa trong tay, các loại tuyệt học được diễn ra. Tu vi đến cảnh giới này, cất tay cũng đủ xé tan thiên địa, hắn chỉ cần đưa sức mạnh bản nguyên ra là tạo thành hủy diệt công kích. Sau cùng, hắn dùng vô tận tinh quang che kín đệ thất trùng thiên, gầm lên: "Thiên đạo không cứu ngươi, tất cả kết thúc thôi." Thần Nam biến mất, thân thể hắn hóa thành vô tận tinh hải, tinh quang sáng chói trùm lên Thanh Thiên, hiện tại hắn và thiên địa là một. "Muốn giết ta không dễ đâu." Thanh Thiên gầm lên, thanh quang sáng chói vật vã trong tinh hải, tả hữu xung kích khắp bản nguyên thế giới. Nhưng hiển nhiên y đánh giá tinh hải của Thần Nam quá thấp, vạn tầng thần quang phong tỏa khắp lối, từ từ dung hóa y, quang thể của y không thể giữ được, đang thật sự tịch diệt. Thanh Thiên hiệu xưng vĩnh sinh bất tử, Thiên đạo bất diệt cũng bất diệt theo sắp tiêu tan. "Không thể." Y gầm lên bất cam. "Trên đời này không gì không thể." Trong tay Thần Nam hóa thành một cây thần kiếm, chém mạnh tới, cắt thanh quang làm đôi. "Muốn cắt đôi ta?" Thanh Thiên đang nguy khốn nhưng vẫn muốn cười vang, thân thể y quang chất hóa, sao có thể bị cắt đứt, nhưng liền run rẩy, thân thể bị chặt quả nhiên không cách nào hợp lại, hoàn toàn mất đi liên hệ. Thiên đạo tựa hồ lạnh lùng quan sát, sống chết của Thanh Thiên không đáng cho y để tâ,. "Lục đạo luân hồi!" quát vang, hai tay vạch lên, vô tận tinh vực rung lên, tinh quang đan nhau hình thành sáu hắc động, điên cuồng hút lấy thanh quang. Thanh Thiên gầm lên tiếng cuối cùng rồi tịch diệt. "Thiên đạo, vì sao không xuất thủ?" Hỗn Độn tử gầm lên. "Ngươi nói với ta sao? Cho ngươi được chết." Giọng nói lạnh lùng cất lên, một đạo hào quang sáng chói từ trên cửu thiên giáng xuống, trùm lên Hỗn Độn tử. "Không." Hỗn Độn tử kinh hoàng hét lên: "A..." rồi vĩnh viễn tịch diệt. Từ vô tận hư không, bộ hài cốt trắng xóa của Quỷ Chủ nhiễm đầy huyết tích, đang đuổi theo Quảng Nguyên hiệu xưng Hỗn Độn vương tương lai. Quảng Nguyên đầu tóc rối bời, toàn thân đầy huyết tích, từng vết nét xuất hiện trên thân thể như sứ đang nứt ra, y không dám dừng lại giây lát, nhanh chóng chạy về cửu thiên. "Chết tại đây đi." Độc Cô trong tay Độc Cô Bại Thiên chém xuống, tốc độ vượt hơn thường lý, không gian gần như bị Độc Cô rút thành một hắc động, Quảng Nguyên đang trọng thương đập vào liền bị cắt làm đôi. Tàn thể không thể bị hủy diệt như thế, vẫn bay về cửu thiên, Thần Nam cạnh đó múa hai tay, vô tận bản nguyên chi lực trùm lên, chấn nát Quảng Nguyên. Nhưng Quảng Nguyên chưa chết, một đạo linh thức bay lên. "Về đi." Thiên đạo vô cùng phát ra âm thanh lạnh lẽo, một luồng đại lực đột phá chúng nhân ngăn trở, kéo linh hồn ấn kí của Quảng Nguyên về. "Thiên đạo ngươi.... " Ngự Phong vương, Khuê Mộc vương nhìn lên cửu thiên, không ngờ Thiên đạo lại tuyệt tình tuyệt tính như vậy, còn lãnh khốc hơn Ma Chủ, thanh toán cả người cùng phe. Cùng lúc Hỗn Độn Song Tôn từ trên cửu thiên bay xuống, đứng cùng Ngự Phong vương, Khuê Mộc vương, hiển nhiên họ đều lạnh mình. "Đến lúc kết thúc tất cả rồi." Độc Cô Bại Thiên vung Độc Cô quát vang: "Ta đợi ngày này lâu lắm rồi." Ma Chủ cũng hét vang: "Kết thúc tất cả." Thần ma đồ chầm chậm bay lên tầng không đệ thất trùng thiên, thoáng chốc đánh tan đệ bát trùng thiên bọn Hỗn Độn Song Tôn vội vang bay vào hư không, Thần ma đồ rợp trời đổ tới. Rồi Luân hồi môn cũng là Thần ma đồ của Ma Chủ từ xa tắp bay tới, phá tan đệ thất trùng thiên phía dưới, đáp ứng lại Thần ma đồ phía trên, bao trùm tất cả. Thần Nam đứng giữa lưỡng đại Thần ma đồ, trong lòng nảy ra cảm ứng, cả hai Thần ma đồ không đơn thuần là năng lượng chi đồ mà là hai thế giới, hai thiên địa hoàn chỉnh. Quả nhiên, Độc Cô Bại Thiên và Ma Chủ chứng thực suy đoán của hắn, Ma Chủ quát vang: "Đó vốn là hoàn mỹ thế giới của chúng ta, bị rút ra luyện với những thiên bảo khác để chúng trưởng thành đến hôm nay." "Vậy sao, để ta kiến thức một phen." Trên cửu thiên, giọng Thiên đạo vang vọng, vẫn lạnh lùng, tựa hồ không gì khiến y lay động. "Ha ha..." Thần tổ cười vang: "Hay, hay lắm. Quá hay, ta nhận ra rồi, ha ha... vạch kế hoạch đã lâu như vậy, lần này không diệt được Thiên đạo thì bất công quá..." Tinh không cổ chiến hồn kinh ngạc, thấy hai cha con Thần Nam có hoàn mỹ thiên địa đã đủ chấn kinh, hiện tại lại thấy Ma Chủ và Độc Cô Bại Thiên cũng có hoàn mỹ thế giới, hơn nữa không tiếc công luyện thành trạng thái này khiến y cả kinh mãi không thôi. Thần Chiến, Nhân vương, Thời Không đại thần, thủ mộ lão nhân, Sở Tương Ngọc, Quỷ Chủ tựa hồ đã dự liệu, toàn bộ chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Thần Nam có cảm ứng, nhìn lên Thần ma đồ, nhìn xuống Luân hồi đồ, tựa hồ biết mình phải làm gì, chầm chậm mở bản nguyên thế giới, vô tận tinh quang rải khắp thiên địa. Cùng lúc, Ma Chủ, Quỷ Chủ, Độc Cô Bại Thiên quay lại, nhìn vô số tiên thần, cùng quỳ xuống lạy họ, trầm trọng lên tiếng: "Chư vị... xin lỗi." Chúng nhân cảm ứng được dao động tinh thần của Ma Chủ và Độc Cô Bại Thiên, biết phải làm gì, ai nấy đều dấy lên hào tình, hò hét vang trời. "Diệt ác Thiên đạo, chết có sao?" Ai nấy lúc bước lên Thông thiên chi lộ đã biết tiên thần chi thể tất không sống sót, vốn đã khảng khái chịu chết. Đến giờ, ai cũng biết phải làm gì, các thiên giai cao thủ cùng quỳ xuống, lộ vẻ bi thương nhìn các thần tiên dày đặc phía trước, thần sắc lộ vẻ kính phục. "Nam Cung Ngâm ta linh thức bất diệt, hai mươi năm sau vẫn phong lưu tiêu sái lừng danh thiên hạ, ha ha..." Nam Cung Ngâm đưa kiếm tự vẫn. "Nam Cung, đợi muội." Vương Lâm hét lên, theo bước chồng. "Thần Nam, nếu có kiếp sau, ta nhất định khổ tu, cùng ngươi phân cao thấp." Bạch phát Đông Phương Trường Minh ung dung chấn tan thân thể. "Chư vị, kiếp sau tái kiến, Hỗn Thiên tiểu ma vương ta làm không ít việc ác nhưng quyết không thoái lui trước đại nghĩa." Hạng Thiên quả quyết cắt đôi thân thể. Rồi Thanh Thiện cổ ma, Phật Tổ, Kim sí Đại Bằng thần vương, Hận Thiên Đê, lão bạo quân Khôn Đức, thần thú Kì Lân khảng khái kết liễu. Cùng lúc, mọi thiên giai cao thủ bi thương vô cùng, Thần Nam không ngăn được dòng lệ: bằng hữu, cừu địch... nếu có kiếp sau... hẹn tái kiến. "Chư vị sẽ không chết uổng." Thần Nam ngửa mặt gầm vang, mái tóc dựng lên, hai tay chầm chậm vạch ra, từng đạo hồn ảnh được thu vào Thần ma đồ cùng Luân hồi đồ. Vô số thần thiên liên tục ngã xuống, không ai lui bước, đối diện tử vong nhưng họ đều thanh thản ra đi. Thần Nam muốn ngửa mặt cười vang, động tác nhanh dần, vô tận tinh quang chiếu rọi thiên địa. Thiên đạo cũng hành động, liên tục oanh kích Thần ma đồ, song Nhân vương, Ma Chủ, Độc Cô Bại Thiên, Thần Chiến cũng đã chuẩn bị chống trụ cho phiến thiên địa, khiến hắn phát ra vạn trượng thần quang. "Dùng linh hồn hô hoán linh hồn thức tỉnh, ức vạn sinh linh mau tỉnh lại." Độc Cô Bại Thiên, Quỷ Chủ, Thần Chiến, Ma Chủ, Nhân vương ngửa mặt hô vang. Hồn phách nhưng thần tiên vừa hy sinh như ánh sao chiếu sáng cả "hoang nguyên" rộng lớn. Dao động tinh thần rợp trời nhấp nhô, không gian do Thần ma đồ và Luân hồi đồ tổ thành nhanh chóng phóng đại, diễn hóa thành vô tận đại thiên địa, diện tích không biết bao nhiêu vạn dặm. Dao động tinh thần kinh nhân tràn lên từ mỗi tấc đất. Ức vạn vạn linh hồn thức tỉnh. "Grào..." Tiếng Thiên Long gầm vang, trong nơi dao động tinh thần dày đặc nhất có một con Thiên Long hồn phách bay lên, trên lưng nó có một linh hồn mạnh không kém bọn Ma Chủ, gầm lên bi tráng: "Long kỵ sỹ mạnh nhất lịch sử Gia Đức Lạc quay về, ta đợi ngày này lâu lắm rồi, dùng sinh mệnh hữu hạn tham dự trận chiến sau cùng." Dao động hùng hồn lan tràn bát phương. Đoạn lửa cháy rừng rực, dao động tinh thần cực mạnh dấy lên, một nữ tử hiển hóa hồn ảnh: "Hỏa nguyên tố thần mạnh nhất lịch sử Lộ Ti Nhã quay về, ta đợi ngày này lâu lắm rồi, dùng sinh mệnh hữu hạn tham dự trận chiến sau cùng." "Đấu thần mạnh nhất trên đời Khải Tát Ma đã quay lại." Từng tiếng gầm lên như tiếng hoàng chung ngân vang chấn động hồn người. Bọn Ma Chủ, Độc Cô Bại Thiên, Quỷ Chủ định làm gì? Hiện tại ai cũng biết trường đại bố cục chuẩn bị cho thiên cổ nhất chiến dần hiển hiện. Những chiến hồn mạnh nhất đều hiện thế. Đương nhiên, chủ yếu nhất là ức vạn vạn sinh linh hồn phách xa xưa được tụ tập vào trong Thần ma đồ và Luân hồi đồ tạo thành sức mạnh cuối cùng cho nghịch thiên chiến. Thần Nam đau lòng đẩy tiên thần hồn phách vào mọi ngóc ngách trong thế giới, dùng linh hồn họ thức tỉnh ức vạn sinh linh say ngủ. "Thập phương tuyệt sát cốc!" "Lục ma tỏa thiên đồ!" "Thất sát la sát ngục!" "Âm dương thí thiên luân!" Bọn Ma Chủ, Quỷ Chủ, Độc Cô Bại Thiên gầm lên, từng tòa Thái cổ tuyệt sát đại trận như mưa rơi, điên cuồng hiển hiện. Thần ma đồ cùng Luân hồi đồ hóa thành đại thiên địa chân thật, bao trùm tất cả rồi trùm lên cả Thiên đạo. Thần Nam bình tĩnh ngước nhìn, hắn đứng giữa thiên địa, dẹp hết bi thương, thiên cổ tuyệt sát cục đã hiển hiện, trận chiến với Thiên đạo chính thức bắt đầu. Chương 512: Chúng sinh hợp lực Nguồn: 4vn.eu Dịch: huynhduongcongtu Xuyên suốt vũ trụ hồng hoang, ngưng luyện thiên địa huyền hoàng, dù thoát được Lục đạo luân hồi, cũng khó lòng tránh được thiên địa lay động... Với Thiên đạo, cúng sinh như sâu kiến, không gì chống lại được Thiên đạo diệt thế, những kẻ vạn cổ trường tồn cũng không tồn tại được, nhưng chiến hồn nghịch chuyển âm dương liên tục tái hiện, từng lớp nối nhau rơi đầu, rải nhiệt huyết đấu tranh với Thiên đạo. Hiện tại, thiên cổ đại sát cục xuất hiện, lại là một vòng luân hồi, có lẽ sẽ mở ra một kỷ nguyên mới. Trong thế giới do Ma Chủ và Độc Cô Bại Thiên luyện hóa, Thập phương tuyệt sát cốc, Lục ma tỏa thiên đồ, Thất sát la sát ngục, Âm dương thí thiên luân... vạn tầng sát Thiên tuyệt trận xuất hiện, đều do họ bày bố từ xa xưa. Trong thế giới đó sát khí xung thiên, thần quang cùng ma sát đồng thời dâng tràn, mạnh nhất là dao động của chúng sinh hồn phách, hùng hồn như biển cả. Long kị sỹ mạnh nhất lịch sử, Nguyên tố hỏa thần mạnh nhất thế gian, đấu thần số một... từng nhân vật trong cổ lão truyền thuyết đều giáng lâm, dùng chút thời gian sau cùng, viết lên khúc chiến ca bi tráng, biểu đạt niềm bất khuất. "Đệ ngũ giới Thái cổ thất quân vương về đây." Cái Thế quân vương Hắc Khởi cùng Tuyệt Đại quân vương Sở Tương Ngọc gầm lên, bọn Tùng Tán Đức Bố từng tiêu tan đều tỉnh lại. Sở Tương Ngọc và Hắc Khởi nhìn nhau, cùng gật đầu, Sở Tương Ngọc quát vang: "Chúng ta nên rũ bỏ nhục thân, chúng sinh hồn lực quá mạnh, cần mấy người dẫn đạo, thất quân vương nguyện dẫn quân xông lên Thất sát trận." Sở Tương Ngọc và Cái Thế quân vương Hắc Khởi cầm Tuyệt vọng ma đao ung dung chấn tan nhục thể, hồn lực kinh nhân của thất quân vương hợp lại, tạo thành sức mạnh khiến người ta rùng mình, năm xưa họ dễ dàng diệt Thiên, hiện tại lại cùng nhau chinh chiến Thiên đạo Thái cổ thất quân vương tiến vào Thất sát đại trận, phiến địa vực đó lập tức sát khí xung thiên, thất đạo bất diệt chiến hồn dẫn vô số hồn phách, dấy lên sóng năng lượng ngút trời. "Thần gia bát hồn có mặt, chúng ta nguyện tự hủy nhục thể, đầu thân vào ức vạn sinh linh, dẫn đạo chúng sinh tổ thành Khốn thiên tỏa ma trận!" Tám vị anh kiệt của Thần gia tự chấn tan nhục thể, tiến vào biển lớn ức vạn sinh linh, làm chủ Khốn thiên tỏa ma trận. Thái cổ thất quân vương, Thần gia bát hồn vốn là những tổ hợp khiến nghịch thiên cấp cao thủ phải lui bước, họ tự nhập chủ vào mấy tuyệt sát trận mạnh nhất, đương nhiên khiến uy lực đạt tăng. "Tinh không chiến hồn ta dẫn trăm ác hồn thủ hạ nhập chủ năm tòa tuyệt sát đại trận!" Tinh không cổ chiến hồn bay tới, y vốn là nghịch thiên cấp cao thủ, thủ hạ toàn là ác hồn, có thể khống chế năm tòa tuyệt sát trận. "Long kỵ sĩ mạnh nhất lịch sử nguyện nhập chủ một tòa tuyệt trận!" Thiên Long gầm vang, Lạc Gia Đức đầu thân vào ức vạn hồn hải. "Hỏa nguyên tố thần Lộ Ti Nhã mạnh nhất kịch sử nguyện nhập chủ một tòa tuyệt trận!" "Đấu thần mạnh nhất trên đời Khải Tát Ma nguyện nhập chủ một tòa tuyệt trận!" ... Những chiến hồn mạnh nhất cùng xông vào các tòa tuyệt trận với khí thế "nhất khứ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net