( Quyển 1) Chương 20: [R18+] nhẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
ôm lại em trai mình.

"P'Day." Night gọi.

"Hửm?" Day đã trả lời.

"P'Day, anh đã bao giờ nghĩ đến việc có gia đình chưa? Có ai mà P'Day yêu không, có ai yêu P'Day không? Có ai cũng chăm sóc và lo lắng cho P'Day không?" Night hỏi vì cậu chưa bao giờ thấy anh trai đưa ai về nhà hay thấy anh nghiêm túc với ai.

"Người anh yêu đang ngồi đây, đang ôm anh." Day cười nhẹ nói. Night lắc đầu.

"Không giống thế này chút nào. Ý em là bạn trai. Ý em là tình yêu." Night nói. Đầu óc Day bắt đầu băn khoăn và nghĩ về một ai đó.

"Hơ... Người như anh, không thích hợp để có người yêu đâu Night...vì ai đến yêu anh chắc chỉ gặp rắc rối thôi. Anh xin lỗi. Chắc chắn không phải ai cũng yêu anh đâu." Day nói với giọng điềm tĩnh. Night nhìn anh mình.

"Tại sao, tại sao anh lại buồn như vậy?" Night hỏi với giọng điệu lo lắng.

"Bởi vì anh là người xấu." Day nhẹ nhàng trả lời trước khi mỉm cười với em trai mình.

"Em đã hỏi quá nhiều câu hỏi rồi đó. Em có đói không? Em có muốn ăn gì không?" Day thay đổi chủ đề.

"Em muốn ăn cháo tôm." Night cười nói.

"Được rồi, anh sẽ đi nấu. Em có thể nằm xuống sofa. Anh sẽ gọi em khi anh nấu xong." Day nói trước khi đứng dậy và đi vào bếp. Dáng người mạnh mẽ lấy điện thoại trong túi ra gọi cho bạn mình.

[ Sao thế?] Neil nhấc máy.

[ Thằng khốn! Sao mày lại ngồi đây? Tránh xa tao ra.] Giọng Neil vang đến người bên cạnh rất to.

Day lắc đầu, tự hỏi liệu mình đã đúng hay sai khi để hai người họ ở cùng một phòng.

"Hai người định làm cái quái gì với nhau vậy? It thế nào rồi?" Day hỏi.

[ Lo lắng cho vợ à?]  Neil hỏi.

" Buồn quá. Nếu tao ở đó, tao có thể đá vào miệng mày đấy." Day chửi bạn mình.

[ Mày đang nói chuyện với ai...] Giọng nói của Nick vang lên qua điện thoại.

[ Tao không đến để mày tọc mạch. Đi thôi nào? Phiền phức.] giọng Neil trách móc đầu dây bền kia vang lên.

[ Chết tiệt. Tao sẽ hỏi thằng lùn kia. Cậu ta là người đã chăm sóc It cho mày. Tao không đủ thông minh để chăm sóc bất cứ ai. Chàng trai lùn, bọn mày nói chuyện đi. Mày có muốn biết không? Tao đang nói chuyện với ai?]  Neil hét vào mặt Nick. Một lúc sau, Nick nhấc máy.

[ Chuyện gì vậy, Day?] Nick nói.

"Chết tiệt. Mày biết là tao mà, vừa nãy mày định hỏi bạn tao mà." Day nhịn không được mà hỏi Nick một chút.

[ Tại sao? Mày không biết mánh khóe của tao sao?] Nick trả lời.

' Mày giở trò hay mày chỉ là một kẻ phiền phức?'  Day khẽ lẩm bẩm trong bực tức.

[ Tao nghe nói rằng, Ai'Day đã bắt It và lấp đầy cậu ấy bằng tinh trùng của mày đúng không?] Nick ngay lập tức hét lên.

"Ừm, cậu ta thế nào?" Day lo lắng hỏi.

[ Mày đang lo lắng cho bạn tao phải không?]  Nick hỏi một cách trêu chọc.

"Chết tiệt. Nếu mày không trả lời, tao sẽ cho Neil giết mày và ném mày ra khỏi căn hộ." Day nói và bỏ mặc nó như vậy.

[ Trước khi anh ấy giết tao, hãy để anh ấy cưỡng bức tao trước đi. Tao muốn đạt được mục tiêu trong cuộc sống của mình trước khi chết, hahaha.]  Nick cười và nói một cách mỉa mai khiến Day phải im lặng và bình tĩnh lại.

[ Cậu ấy vẫn còn sốt. Cậu ấy không chịu để tao lau người cho cậu ấy. Tao không biết cậu ấy xấu hổ về điều gì. Tao chỉ có thể dán miếng hạ sốt lên đầu cậu ấy thôi.]  Nick nói khi nhận thấy Day đã im bặt.

" Cậu ta không lau người thì sẽ không hết sốt đúng không?" Day lẩm bẩm với một giọng trầm.

[ Làm sao tao biết được? Cậu ấy không cho tao lau. Lúc đầu, cậu ấy thậm chí còn không muốn ăn. Nhưng tao đã để bạn Neil của mày đe dọa cậu ấy. Đó là lý do tại sao cậu ấy chịu ăn.]  Nick nói lại. Day cau mày.

"Bướng bỉnh." Day nói, giọng có vẻ cáu kỉnh.

"Chà, hai người hãy theo dõi cậu ta trước. Nếu cậu ta không hạ sốt, tôi sẽ đưa cậu ta đến bệnh viện." Day trả lời.

[ Cậu ấy có lẽ không sao. It ghét bệnh viện.]  Nick nói vì cậu đã là bạn với It trong một thời gian dài.

ĐỘT NHIÊN...

"Ai bị ốm hả, P'Day?" Giọng nói của Night vang lên khiến Day hơi đơ người.

"Ừm... vậy thôi. Tao sẽ gọi cho mày sau." Day nói với Nick trước khi kết thúc cuộc gọi và quay sang Night.

"Không có gì. Bạn anh gọi điện và nói rằng cậu ấy bị ốm." Day nói.

"Bạn của P'Day, anh ấy là ai? Vậy anh ấy bị sao vậy? Hay là P'Neil?" Night hỏi ngay.

"Day, anh ấy thế nào rồi? Anh có thể liên lạc với P'Neil được không?" Night vẫn yêu quý và tôn trọng người bạn của anh trai mình.

"Chết tiệt, Neil. Đó không phải là vấn đề lớn. Nó nói muốn xin lỗi em nhưng sợ em không tha thứ." Day chuyển chủ đề.

"Tại sao em lại không tha thứ cho anh ấy? P'Neil rất tốt với em. Em biết P'Neil làm vậy là vì tình yêu mà anh ấy dành cho em. Nếu P'Day gặp lại P'Neil, hãy nói với anh ấy rằng em muốn gặp anh ấy và em không còn giận anh ấy nữa." Night nói.

Day nhìn em trai mình một lúc rồi khẽ mỉm cười. Dù Day đã thay đổi em trai mình trở nên hung bạo hơn nhưng Night vẫn luôn có một trái tim thuần khiết.

"Nhưng em đang làm gì trong bếp vậy Night? Em đến để nói với anh điều gì à?" Day hỏi em trai mình.

"Em đến để giúp. Ngồi hoài cũng chán." nam thanh niên nói.

"Được rồi, bóc tôm đi." Day nói với em trai trướ khi lấy tôm ra khỏi túi và đưa cho Night. Hai anh em giúp nhau nấu cháo. Đã lâu lắm rồi cả hai mới có những giây phút bên nhau như thế này.

"A... sao nấu nhiều thế? Định ăn hết ạ?" Night vừa hỏi vừa nhìn cháo trong nồi. Day đã nấu rất nhiều. Thân hình cao lớn khựng lại. Trong lúc nấu, anh vô tình nghĩ đến một người khác.

"Không, em có thể hâm nóng nó cho bữa ăn tiếp theo. Fu sẽ đến vào ngày mai. Hãy để cậu ấy ăn một ít cháo." Day nói với giọng bình tĩnh. Night cau mày với anh trai mình trước khi vòng tay quanh eo anh trai mình.

"Nếu ai có được P'Day làm bạn trai, người đó sẽ rất may mắn... Anh trai em nấu ăn rất giỏi. Anh muốn làm gì
thì làm." Night cười nói. Day không nói gì.
.

.
.
Sau khi cùng em trai ăn cháo, trời đã nhá nhem tối. Day và Night xem tivi cùng nhau đến 10 giờ tối. Sau đó Day rồi đưa em trai của mình vào giường. Lúc đầu, Day sẽ ngủ với cậu, nhưng Night nói rằng cậu muốn ngủ một mình. Dáng người mạnh mẽ không cho em trai mình đóng cửa vì sợ cơn sốt sẽ trở lại.

Night vui vẻ đón nhận sự quan tâm của anh trai.

Day lên phòng tắm rửa rồi đi ngủ. Anh cầm điện thoại nhắn tin cho Fu, nhờ bạn mình chăm sóc em trai khi anh đi xem salon ở tỉnh. Day quay lại nhìn đồng hồ và thấy đã hơn 11 giờ đêm nên quyết định gọi cho người bạn kia.

[ Sao thế Day?!]  Neil trả lời điện thoại.

" Mày và Nick vẫn ở chung cư chứ?" Day hỏi.

[ Mày đâu rồi? Nick mới đi mấy tiếng thôi. Chị nó tông vào đằng sau xe khác. Nó không biết là ai nên phải chạy nhanh ra xem. Còn tao mày biết thảm thế nào không? Con mày nó dậy và đuổi tao ra về. Mặc dù tao ở đây nhưng tao không thể làm gì cả. Mày biết đấy...Vì vậy, tao đã gọi một ít súp và đặt nó trên bàn cạnh giường ngủ cùng với thuốc, và tao đã khó cửa ngoài rồi.]  Neil nói, mặt Day lập tức căng thẳng.

"Vậy sao mày không gọi điện nói cho tao biết? Một mình cậu ta sẽ chết trong phòng tao thì sao?" Day cáu kỉnh nói.

[ Ừm, biết là mày sẽ gọi điện hỏi thăm, sợ mày không về nên cậu ta cũng không tự chăm sóc bản thân. Nhìn tình trạng của cậu ta không biết là sốt hay là cái gì khác nữa.]  Neil nói.

"Được rồi, vậy thôi." Day kết thúc cuộc gọi và ngay lập tức quay số của It. Điện thoại reo một lúc, nhưng không ai trả lời ở đầu dây bên kia.

"Sao cậu ta lại không bắt máy? Cậu ta sốc chết rồi sao?" Day gầm gừ khó chịu trước khi đi đến phòng của em trai mình. Khi anh mở cửa, anh thấy rằng Night vẫn chưa ngủ. Cậu đang nằm trên giường và nói chuyện điện thoại. Thân hình nhỏ bé nao núng
trước khi khẽ mỉm cười.

"Muộn rồi, sao còn chưa ngủ?" Day hỏi.

"Em đang nói chuyện điện thoại với Ai'Gear." Night lặng lẽ nói trước khi nói với Gear rằng cậu phải ngủ và sẽ gọi lại cho anh.

"Anh không làm phiền nữa, nhưng đừng thức quá khuya. Em vừa khỏe lại thôi." Day nói.

"Vâng, P'Day tại sao anh không ngủ? Anh không phải lo lắng cho em đâu." chàng trai trẻ nói với một nụ cười.

"Ừ, chính là nó..." Day khẽ nói.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net