331~340

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
không tin, nếu ta nói dối em mới chịu tin sao?"

Du Tiểu Mặc chột dạ, "Không phải là anh có nhiều tiền án lắm sao, nhưng thân thế của anh thì liên quan gì đến việc tìm em?"

Lăng Tiêu nói: "Ta nói hai việc này có liên quan lúc nào?"

Du Tiểu Mặc bị y làm cho hồ đồ, "Vậy tại sao anh lại tới tìm em?"

Khóe mắt Lăng Tiêu thoáng liếc qua cái khuôn mặt đầy mong đợi kia, "Bởi vì... Tạm thời vẫn chưa thể nói cho em."

Du Tiểu Mặc tò mò muốn chết, mất kiên nhẫn: "Sao lại không thể nói?"

Lăng Tiêu dịu dàng giải thích: "Ta sợ em sẽ có gánh nặng trong lòng, mục đích ta tìm em cũng không đơn giản, nếu như bây giờ em biết, nói không chừng sẽ thành trở ngại trên con đường tu luyện của em, cho nên em cứ vô tri một chút là tốt nhất."

Khóe miệng Du Tiểu Mặc giật giật, hắn tuyệt đối không thích cái kết luận này tí nào, "Được rồi, không cần suy nghĩ đến mấy việc này nữa, nhìn kìa, sắp đến thành Nam Diệp rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net