Trường Sinh Bất Tử QVI C31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Thần Thông, dưới chân Cổ Thần Thông, thất tinh ban đầu đã tối

dần, Đại La chu thiên tinh đấu đại trận, sau khi con mắt của trời xanh bị hủy

diệt, cũng bị triệt hạ theo.

- Vì sao phải triệt hạ Đại La chu thiên tinh đấu đại trận?

Cổ Thiên U nhíu mày nói.

- Sứ mệnh của Đại La Chu thiên tinh đấu đại trận đã chấm dứt, hơn nữa, kế tiếp

Hồng Mông hỗn độn, không dùng được đại trận này, sự tồn tại của đại trận, có thể

có tác dụng làm quấy nhiễu Cổ Thần Thông.

Đế Huyền Sát giải thích.

Lại lần nữa, Cổ Thần Thông rớt xuống dưới, đứng ở phía trên đại địa, ngẩng lên

nhìn trời, con mắt của trời xanh bị trảm, gông cùm xiềng xích, phía dưới đối mặt

với Hồng mông hỗn độn cuối cùng. Cổ Thần Thông hai mắt nhìn chằm chằm trên

không, quanh thân khí thế ầm ầm phun, ép thẳng lên trên.

Khí thế hùng mạnh, cả biển khí thế, tất cả những người vây quanh xem, đi tới đi

lui, không thể chịu nổi khí thế cuộn trào như phong ba này.

Khí bốc lên tận trời!

Trên không hết thảy mây mù đều tán đi, không gian chỗ Cổ Thần Thông hỗn loạn hết

sức, không ngờ lại xuất hiện rất nhiều những nếp nhăn. Đây chỉ là khí thế sao?

Chỉ là khí thế liền hướng vào không gian sinh ra những nếp nhăn? Bên ngoài tất

cả mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc. Ra đây rồi. Rốt cục đã ra đây rồi.

Ở phía trên không trung Cổ Thần Thông bỗng nhiên xuất hiện năng lượng vô tận bao

quanh, năng lượng như hư như thực, cực kỳ quái dị, hơn nữa độ cao xem ra cũng

không cao lắm, không phải không cao, mà là vượt qua không gian trên đỉnh đầu Cổ

Thần Thông.

- Năng lượng hỗn độn, chính là nó!

Đế Huyền Sát vui mừng kêu lên. Hỗn độn? Chung Sơn tập trung nhìn. Năng lượng hỗn

độn này ngày càng nhiều, dần dần, che lấp cả trời đất. Trong nháy mắt đã phủ đầy

không trung Thần châu. Bầu trời hỗn độn vô cùng, bị che khuất tối đen lại.

Trước có mây đỏ, giờ lại biến thành màu xám xịt, mọi người đều hiểu sắp có việc

đại sự trong trời đất, đều quỳ xuống bái lạy.

Cổ Thần Thông nhìn cảnh tượng hỗn độn này, không chút chần chừ, cầm Khai Thiên

phủ hướng về phía hỗn độn xám xịt ấy chém.

Cùng với tiếng hét lớn vang động trời đất, Khai Thiên phủ to lớn chém qua, bốn

phía không gian đều bị phá tan, bên trong hắc động, Một búa của Cổ Thần Thông

hung hăng chém về phía năng lượng hỗn độn xám xịt.

Mạnh quá, một búa giơ lên, mạnh tới mức phá nát không gian hai bên Cổ Thần

Thông, nhát búa ấy va chạm mạnh với năng lượng hỗn độn, khí thế cuồn cuộn chưa

bị phá tan, điên cuồng hướng xuống phía dưới, thổi khắp bốn phương tám hướng.

Có thể nói, trong nháy mắt, toàn bộ Thần châu đại địa gió lớn điên cuồng nổi

lên, cả thiên hạ, mà bên ngoài chỗ gần nhất Thái Cổ thánh đô, rất nhiều người

vây quanh xem cũng bị gió thổi cuốn đi.

Những kẻ tu luyện hùng mạnh kia, dưới trận cuồng phong cực lớn này, không ngờ

không thể đứng vững bước chân.

Không gian khôi phục rất nhanh, cực kỳ nhanh, không gian bên cạnh Cổ Thần Thông

khôi phục, lộ ra bóng dáng Cổ Thần Thông.

Một búa, một búa mạnh mẽ như thế chém vào phía trên năng lượng hỗn độn, không

ngờ chỉ chém thành một lỗ hổng mà thôi, chiều sâu cũng chỉ có trăm mét, thông

qua cái rãnh sâu ấy, có thể thấy được, năng lượng hỗn độn ấy rất dày, cực kỳ

dày, không bị chặt. Nhát búa mạnh mẽ ấy không ngờ lại không thể chém qua được?

Cổ Thần Thông rút nhát búa ra, chuẩn bị chém thêm lần nữa., nhưng, trong nháy

mắt nhát búa ấy, lại hiện ra, bỗng nhiên, từ hai bên bay ra năng lượng hỗn độn,

phủ lên lỗ hổng lúc trước. Cái này? Cổ Thần Thông với nhát búa mạnh mẽ ấy, không

ngờ lại không phát huy tác dụng? Còn muốn tấn công một lần nữa?

Những người vây quanh xem đều xôn xao một trận, đây, đây là cái gì vậy? Nhát búa

hùng mạnh như vậy, không ngờ lại chỉ mở một lỗ hổng nhỏ như thế này? Hơn nữa còn

khôi phục trong nháy mắt? Sự chênh lệch này cũng lớn quá!

Ở độ sâu trăm, mét, bình thường xem ra đã rất sâu rồi, nhưng đối mặt với cái rìu

lớn cả ngàn trượng của Cổ Thần Thông đó, Lỗ hổng này chỉ nhập vào một phần nhát

dao mà thôi.

Uy lực của nhát búa vừa rồi, có thể tưởng tượng, trận cuồng phong thổi vào toàn

bộ Thần châu đại địa, có thể nói một búa chấn động rung trời. Nhưng đến cuối

cùng hiệu quả lại kém như thế này? Không, là không có chút hiệu quả nào, tất cả

đều đã khôi phục rồi.

Cổ Thần Thông không có nhát búa thứ hai, lạnh lùng nhìn lỗ hổng đó đang phục hồi

như cũ, hít vào một hơi thật sâu, biết rằng Khai Thiên lập địa không phải chuyện

dễ dàng như vậy. Lật tay ra, trong tay Cổ Thần Thông bỗng nhiên xuất hiện một

vật, thánh chỉ?

Không, đó không chỉ là thánh chỉ, mà là thánh chỉ của Đại La thiên triều nói một

cách tương đối, giống như Phong thần bảng đại hào hoàng triều.

Cổ Thần Thông vung tay lên, thánh chỉ đột nhiên mở ra rồi hóa thành một tòa lớn

mầu vàng, phóng ra hàng tỉ ánh sáng vàng, phía trên bức thánh chỉ khổng lồ ấy có

khắc tên quan văn võ Đại La thiên triều, tất cả bài vị của họ. Phía bắc có hai

chữ lớn : “ thần sách”

Thần sách lấp lánh hàng tỉ ánh sáng vàng, phía trên có một chỗ, Thiên triều ngự

tỳ nhẹ nhàng đặt vào trong đó. Lập tức, hàng tỉ ánh sáng vàng chợt tắt hóa thành

ánh sáng trắng dịu, chiếu vào năng lượng hỗn đột trước mắt. Cổ Thần Thông chờ

đợi, Khai Thiên phủ lại một nhát búa dội vào phía năng lượng hỗn độn.

- Oành! ! !

Giống như lúc trước, uy lực đáng sợ của nhát búa ấy, phá tan không gian một

phương, khí thế điên cuồng thổi khắp các hướng Thần châu.

Lỗ hổng chỉ còn lại hơn trăm mét, tuy nhiên năng lượng hỗn độn này lại không

chuyển động, bị ánh sáng trắng phía trên thần sắc chiếu rọi, trở nên đông cứng

lại, không thể chuyển động được.

Thành? Cổ Thần Thông trong lòng vui vẻ, lại hung hăng giáng một nhát búa

- Bổ, bổ, bổ!

Cổ Thần Thông hóa thân thành ngu công, hết lần này đến lần khác, hung hăng giáng

xuống không biết mệt mỏi, Thần châu đại địa không ngừng nổi lên các trận cuồng

phong. Nhát búa vang vọng khắp không gian mênh mông.

Suốt hai canh giờ, Cổ Thần Thông không ngừng giáng các nhát búa, lỗ hổng phía

trên năng lượng hỗn độn cũng bị giáng các nhát búa, trên mặt Cổ Thần Thông càng

ngày càng đỏ, giống như khí huyết cuồn cuộn.

- Sao lại thế này?

Chung Sơn hỏi Đế Huyền Sát.

Năng lượng hỗn độn quá mạnh, Cổ Thần Thông mạnh như thế, lực phản chấn cũng là

cực kỳ lớn, một lần hai lần không có vấn đề gì, giờ đã là bẩy hai canh giờ trôi

qua, sự tích lũy của lực phản chấn có thể làm cho Cổ Thần Thông bị nội thương.

Đế Huyền Sát nhíu mày nói.

- Vậy phải làm sao bây giờ?

Cổ Thiên U lo lắng hỏi

- Nhanh lên, bây giờ mỗi nhát búa làm cho lỗ hổng sâu thêm gấp năm lần, cần phải

tránh sang bên cạnh, chờ đợi chính là Hồng Mông tử bích.

Đế Huyền Sát nói.

- Sau trận hỗn độn, còn có một tầng Hồng mông vách tường?

Chung Sơn hỏi.

- Đúng, nhát búa cuối cùng, chắc chắn là sẽ có rất nhiều Hồng mông tử khí? Nếu

có cơ duyên, sẽ cố gắng thu nhận, sẽ có lợi lớn

Đế Huyền Sát nói

- Hồng mông tử khí?

Vậy cái năng lượng hỗn độn ấy có thể thu thập được không?

Chung Sơn lập tức hỏi.

Nhìn Chung Sơn một cách ngạc nhiên, Đế Huyền Sát lắc đầu nói:

- Năng lượng hỗn độn thuộc về một loại ô năng, thu thập không chỉ không có lợi

mà còn gây hại rất lớn!

Thinhbobo28-08-2011, 04:32 PM

Trường Sinh Bất Tử

Tác giả: Quan Kỳ

Quyển 6

Chương 15: Không đề

Nhóm dịch: Tepga

Nguồn: ST

Đả tự: dukenny - Lương Sơn Bạc

Phía chân trời, cái người khổng lồ, nắm Khai Thiên phủ, lực lớn phá hỗn độn.

Hành động vĩ đại làm cho người ta sợ hãi, cả thiên hạ khiếp sợ.

Cổ Thần Thông trên mặt đã hơi đỏ, hiển nhiên là đòn tấn công mạnh mẽ làm cho bị

nội thương.

- Hống!

Rút cục, Cổ Thần Thông cũng không chịu đựng thêm được nữa. Trong lúc há hốc

miệng, một dòng máu tươi phun ra.

Sau khi dòng máu tươi phun ra, cả người Cổ Thần Thông cũng thoải mái hơn rất

nhiều. Nhưng Khai Thiên chưa thành thì còn tiếp tục!

- Thánh thượng hộc máu rồi!

Cổ Thiên U vô cùng lo lắng nói.

- Cổ Thần Thông bị thương rất nặng, không quá nhanh, chỉ cần Khai Thiên thành

công, số mệnh của đại thế giới sẽ được định đoạt, chỉ cần vượt qua gian khổ cuối

cùng này, hàng ngàn số mệnh, toàn thân bị thương nhất định sẽ được hồi phục

trong giây lát, tu vi còn có thể lại tăng lên

Đế Huyền Sát nói.

- Oành! ! !

Lại là một tiếng nổ, Khai Thiên phủ giáng vào phía trên năng lượng hỗn độn, Cổ

Thần Thông lại bị trọng thương một lần nữa, tuy nhiên, tốt rồi, cuối cùng đã

thành công rồi.

Năng lượng hỗn độn, cuối cùng cũng bị một nhát búa chém đứt.

Năng lượng hỗn độn bị chém đứt! Thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người xung

quanh lập tức ồ lên tiếng hoan hô vang dội. Phá rồi, hàng rào hỗn độn bị phá

rồi!

Vô số người lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, hàng rào hỗn độn rốt cục đã bị phá, rốt

cục bị phá rồi!

Hàng rào hỗn độn bị chặt đứt trong nháy mắt, vô số ánh sáng tím theo hàng rào

bên ngoài phóng tới, bắn về phía bốn phương tám hướng. Trong nháy mắt, toàn bộ

thế giới như được bao phủ bởi ánh sáng tím, được rất nhiều ánh sáng tím chiếu

rọi. Linh khí Thần Châu đại địa đột nhiên nhiều gấp mấy lần bình thường. Bên

trong ánh sáng tím ấy chứa đầy sức sống của tạo hóa.

- Hồng mông tử bích, lần cuối rồi!

Đế Huyền Sát hơi kích động nói.

Không chỉ có đế Huyền Sát, bên ngoài tất cả các tuyệt thế cường nhân đều chăm cú

hướng về phía Hồng mông tử bích

Vô hạn ánh sáng tím, từ vách tường tím đó hướng về bốn phương tám hướng Thần

Châu. Vách tường tím, sắc tím thuần khiết, phía trên loáng thoáng những lý hiệu

kì dị vòng quanh. Chợt lóe chợt tắt, như tới tận cùng thiên địa vạn pháp.

Hồng mông tử bích, đây là Hồng mông tử bích?

Phía sau Cổ Thần Thông, thần sách, phóng ra hàng tỷ ánh hào quang, chiếu sáng

hai bên năng lượng hỗn độn, làm xoay chuyển năng lượng hỗn độn ấy.

Nhưng, năng lượng hỗn độn ấy vẫn cực kỳ ngoan cường, cực kỳ mỏng manh, chậm rãi

tiếp cận bên trong, nếu là thực sự tiếp cận. Những việc làm trước đây của Cổ

Thần Thông đều vô ích rồi.

Cần phải nhanh lên chút để phá vỡ Hồng độc tử bích, nhưng, bản thân Cổ Thần

Thông hiện tại bị trọng thương, lập tức phá vỡ, chỉ làm vết thương càng nặng

thêm thôi!

Chỉ cần đi vào đại thế giới, số mệnh sẽ vận vào thân. Nhất định sẽ hoàn toàn

khôi phục.

Cổ Thần Thông không nghĩ đến cái khác, mở trừng hai mắt, toàn thân dốc sức lực,

trong tay Khai Thiên phủ lại giơ lên lần nữa. Trút xuống toàn lực, nhất búa,

hung hăng hướng về Hồng mông tử bích, thành bại là ở trong nhát búa này.

Oành! ! !

Đòn va chạm cực kỳ mạnh, lực phản chấn thật lớn, Cổ Thần Thông bị bắn dội phía

xa.

Oành! ! !

Cổ Thần Thông rơi xuống đất, phía trên đại địa, lập tức tạo thành một cái hố

lớn.

Trên không, Hồng mông tử bích không chút thương tổn nào.

Hút khí, đại địa bốn phía. Tất cả đều là tiếng động hút khí, mặc dù đế Huyền Sát

cũng điên cuồng hút khí lạnh.

Hồng Mông tử bích không ngờ không bị tổn hại chút nào? Sao lại có thể như thế

được? Sao lại có thể cứng rắn như thế? Sao lại kiên cố như thế?

Một búa của Cổ Thần Thông có lực lớn như thế nào, đến dùng ngón chân ngẫm nghĩ

cũng biết, con đường dưới chân Cổ Thần Thông, không gian đều bị phá nát như thế

nào, chỉ một đòn tấn công mạnh mẽ như thế, không ngờ một chút hiệu quả cũng

không có.

Thở phù! ! !

Cổ Thần Thông lại phun ra máu tươi một lần nữa, phi thân lên ngút trời.

Bởi vì thiếu sự khống chế chính mình, năng lượng hỗn độn khép kín nhanh hơn.

Trong nháy mắt khống chế thần sách, khiến cho năng lượng hỗn độn khép kín biến

thành chậm, Cổ Thần Thông lại lần nữa cầm lấy Khai Thiên phủ nhìn về phía Hồng

Mông tử bích. Không được? không được?

Cổ Thần Thông không tin, phải phá, phải phá vỡ

Hồng mông. Phải phá.

Năng lượng hỗn độn hai bên sẽ khép lại. Càng ngày càng gần, lộ ra tới phạm vi

Hồng mông tử bích, càng lúc càng ít, càng lúc càng ít.

- Thánh thượng đang làm gì? Sao người không tấn công?

Cổ Thiên U vô cùng lo lắng nói.

- Không có tác dụng gì, một lần không có tác dụng gì, tấn công tiếp cũng vẫn là

vô dụng. Cổ Thần Thông không biết dùng năng lượng thừa làm sức mạnh!

Đế Huyền Sát lắc đầu.

Chẳng lẽ thật sự không Khai Thiên được sao?

Vô số người trong mắt hiện lên sự uể oải, chẳng lẽ thật sự không thể Khai Thiên

được sao?

Đúng lúc này, Bên sườn Cổ Thần Thông đột nhiên bắn ra một tia lửa, ngọn lửa màu

vàng thiêu đốt bên ngoài cơ thể. Cổ Thần Thông hai mắt trở nên đỏ, Khai Thiên

phủ trong tay, cũng dần dần thiêu đốt ra ngọn lửa. Sát khí khổng lồ theo Khai

Thiên phủ phóng ra bốn phương tám hướng.

Lực lượng, vô cùng vô tận lực lượng phía trên người Cổ Thần Thông, giống như đột

nhiên lại tràn đầy sinh lực.

- Cổ Thần Thông thực sự liều mạng sao?

Đế Huyền Sát nhíu mày nói.

- Sao lại thế này? Thánh thượng làm sao vậy?

Cổ Thiên U vô cùng lo lắng nhìn về phía đế Huyền Sát.

- Người đang thiêu đốt sinh mạng chính mình. Khơi dậy tất cả các tiềm năng,

chuẩn bị trút xuống thân lực, tấn công vào thượng phủ cuối cùng ấy.

Đế Huyền Sát nhíu mày nói.

- Lực phá vỡ thân? Thánh thượng cùng với Hồng mông tử bích sẽ cùng sống chết với

nhau?

Cổ Thiên U kinh hãi nói.

Cái gọi là lực phá vỡ thân, tức là trút xuống tất cả các lực lượng có được, cho

dù là sinh mệnh của chính mình, cũng trút toàn bộ xuống, một đòn dốc toàn lực,

huy động toàn lực lượng. Hiệu quả này, so với Thiên ma thối thể của Chung Sơn

còn đáng sợ hơn!

- Quyết sống chết với nhau? Không cần thiết, chỉ cần đoạn tuyệt tất cả đường lui

của mình nếu là thất bại. Cổ Thần Thông hình Thần câu diệt, biến mất hoàn toàn,

nếu là thành công, phá vỡ Hồng mông tử bích, số phận đại thế giới trong giây lát

nhất định sẽ do hắn khôi phục.

Đế Huyền Sát nói.

- Chỉ cho phép thắng, không được bại?

Chung Sơn thở dài nói.

- Thắng thì thông thiên, bại thì tử tẫn.

Đế Huyền Sát nói.

- Nhất định sẽ thành công. Nhất định thế!

Cổ Thiên U cầu nguyện nói.

Coi như biết những việc Cổ Thần Thông phải làm, Đế Huyền Sát cùng Chung Sơn và

thuộc hạ của Chung Sơn lui ra phía sau.

Tứ phương cường nhân

Cũng ý thức được điều ấy, mau lui ra phía sau, tái lui, tái lui.,

Đại La thiên triều tứ đại thái tử, mau truyền lệnh mọi người lui, lui, lui, lui.

Giờ phút này Cổ Thần Thông, thực lực này hoàn toàn có thể làm được Trảm tiên,

một khi Cổ Thần Thông nghiêng lực đánh xuống, mạnh chưa từng có từ trước tới nay

Hàng rào hỗn độn chậm rãi dựa vào, sẽ cùng hợp sức.

Ngay ở hàng rào hỗn độn cùng hợp nhất trong chốc lát.

Cổ Thần Thông ra tay rồi. Hai mắt phủ kín tơ máu, trên cánh tay nổi lên gân

xanh, dốc toàn lực bổ một nhát búa giáng xuống.

- Khai!

Theo tiếng hét lớn Cổ Thần Thông thông thiên triệt địa, thiêu đốt ngọn lửa màu

vàng trên Khai Thiên phủ, hung hăng chém vào phía trên Hồng mông tử bích cuối

cùng.

Oành! ! !

Nhát búa cực kỳ mạnh ấy, lấy chỗ Cổ Thần Thông làm trung tâm, kéo dài đến chỗ

phương đại địa, không gian đều bị phá nát.

Thần châu đại địa, núi song chấn động, lực vô cùng lớn làm chấn động cả Thần

châu đại địa, tứ hải sóng thần ngút trời, các đảo run rẩy.

Nhát búa, nhát búa cực kỳ mạnh mẽ hung hăng bổ vào phía trên Hồng mông tử bích.

Năng lượng cuồng bạo khiến cho hàng rào hỗn độn hai bên lại lần nữa tách ra

thành rất nhiều.

- Phá! Phá! ! !

Tiếng thét kinh hãi vang lên, vô số người đi theo la lên. Phá rồi, thật sự phá

rồi!

Vết rạn, như là mạng nhện, vết rạn thông thiên triệt địa theo chỗ Khai Thiên Phủ

bắn về bốn phương tám hướng.

Vết rạn, vết rạn cực kỳ lớn chẳng phân biệt được bất cứ đồ vật gì, lộ ra vết

rạn, theo bên trong vết rạn bắn ra vô tận ánh sáng trắng, giống như lúc Chung

Sơn ở đại hội lần đó, Phật tổ mở ra các ánh sáng trắng thông đạo.

Xa xa phía chân trời, Cổ Thần Thông cắm búa ở phía trên Hồng mông tử bích. Rất

nhiều vết rạn theo vách tường tím lan ra khắp bốn phương tám hướng, chỗ Thái Cổ

thánh đô, nơi không gian ấy vết rạn lan ra rất nanh như đang ở nơi cửa trống,

nuốt chửng hết thảy.

- Xong rồi, Cổ Thần Thông thất bại rồi!

Đế Huyền Sát thở dài nói.

Oành! ! !

Ở chỗ đầu phủ đột nhiên bắn ra vô tận khí tím, tẳng hướng Cổ Thần Thông

. Cổ Thần Thông hiện tại suy yếu vô cùng sau khi dùng lực phá thân, dù là một

Thiên Cực cảnh cường nhân bình thường cũng có thể giết chết được. Làm sao có thể

ngăn cản khí tím mênh mông kia?

Độc!

Bao nhiêu là Hồng mông tử khí phun ra, lập tức bao phủ lấy Cổ Thần Thông, khe

giữa trời đất, cũng đột nhiên sinh ra lực hút, giống như đang nuốt chửng cả thế

giới!

Lực hút mạnh ấy, theo vết nứt hút tới, hút hết tất cả, một vài cường nhân tránh

không kịp cũng bị hút vào cái khe bên trong.

Đế Huyền Sát mang theo người của Chung Sơn bay khá xa, trốn khỏi lực hút cái

khe.

- Hồng mông tử khí, rơi xuống đất thì tiêu, có thể hấp thu hay không. Tất cả là

do may mắn của ngươi, ta đi đây!

Đế Huyền Sát nói.

Nói xong, đế Huyền Sát biến mất bên cạnh Chung Sơn.

Trên trời, Hồng mông tử khí bao phủ ở phía sau Cổ Thần Thông, ầm ầm phun ra, bay

về kắp bốn phương tám hướng, lập tức, vô số các cường nhân hiện ra, đuổi theo

từng đợt từng đợt Hồng Mông tử khí.

Về phần Cổ Thần Thông, lại không có, hoàn toàn không có, Chết không toàn thây,

đến cả Khai Thiên phủ đều như tan rã trong Hồng mông tử khí.

Cổ Thần Thông đã chết, thực sự đã chết rồi.

Oành! ! !

Một tiếng nổ rền vang, rồi sau ki con mắt của trời xanh phun xuống một cơn mưa

máu, lại một trận mưa máu nữa, Cổ Thần Thông đã chết. Mỗi Thiên Cực cảnh, đều có

một “Thiên” của chính mình, Thiên Cực cảnh đã chết, chính là “thiên”. Sụp đổ

rồi., như là phản ứng của trời xanh, trời đổ một trận mưa máu. Thông cáo với

thiên hạ. Thiên Cực cảnh cường nhân đã chết rồi.

Thậm chí, Chung Sơn cảm thấy liên lụy đến vận mệnh của Đại La thiên triều, bỗng

nhiên bị chặt đứt. Cổ Thần Thông đã chết.

- Thánh thượng băng hà!

Cổ Thiên U quỳ xuống than khóc.

- Thánh thượng!

Vô số thần dân Đại La thiên triều quỳ xuống kêu khóc.

Thánh thượng băng hà!

Thinhbobo28-08-2011, 04:34 PM

Trường Sinh Bất Tử

Tác giả: Quan Kỳ

Quyển 6

Chương 16: Không đề

Nhóm dịch: Tepga

Nguồn: ST

Đả tự: dukenny - Lương Sơn Bạc

Trên Hồng mông tử bích cuối cùng năng lượng hỗn độn cũng nhạt dần rồi, Cổ Thần

Thông mà đánh tiếp, suýt nữa, suýt nữa lại thêm một nhát búa nữa thì thực sự sẽ

Khai Thiên lập địa.

Chỉ một chút, một chút nữa thôi,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net