Chương 131

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình huống hỗn loạn



Kỳ Hinh không biết bản thân mình đã đi như thế nào để đến được cửa phòng cấp cứu, giữa lông mày của cô hiện lên vẻ lo lắng không yên khiến Chúc Bích Doanh phải chú ý.

"Hinh Nhi, con làm sao vậy?" Chúc Bích Doanh lo lắng hỏi.

Thật sự bà không muốn sẽ lại có chuyện gì đó xảy ra nữa, hiện tại chồng bà đang nằm đây đã là đả kích rất lớn với bà, bà không muốn nhìn thấy con gái của mình gặp thêm khó khăn nào nữa.

Kỳ Hinh miễn cưỡng tươi cười, cô muốn thả lỏng bản thân một chút, nhưng cô cảm thấy việc này thật khó đối với mình.

"Hinh Nhi, con không cần dọa mẹ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có phải chuyện liên quan đến Kỳ thị không?"

Trong lòng Chúc Bích Doanh vô cùng bất an, bà sốt ruột hỏi.

Kỳ Hinh giật mình, cô không muốn đem toàn bộ sự thật nói cho mẹ biết, nhưng hành động của Lăng thị lớn như vậy nhất định sẽ không lừa được bà bao lâu, vì thế cô thở dài một hơi, lời ít nhưng ý nhiều nói với Chúc Bích Doanh một câu: "Lăng thị tài phiệt vừa mới bắt đầu thu mua Kỳ thị rồi !"

"Cái gì? Kỳ thị bị Lăng thị thu mua rồi hả ?"

Thân thể Chúc Bích Doanh nhoáng lên một cái, suýt chút nữa thì té ngã.

"Mẹ - -" Sắc mặt Kỳ Hinh hiện lên vẻ kinh hãi, cô vội vã tiến lên đỡ lấy Chúc Bích Doanh.

"Người mau ngồi xuống!" cô đỡ Chúc Bích Doanh ngồi xuống ghế, lo lắng nói.

Chúc Bích Doanh chậm chạp thở một hơi, vẻ mặt bi thương nói: "Nếu bố con mà biết Kỳ thị bị thu mua, mẹ sợ ông ấy...."

"Mẹ, chuyện này không thể lừa gạt bố được, hơn nữa lần này Lăng thị đã đem toàn bộ sự tình tuyên truyền khắp nơi!" Mắt Kỳ Hinh lộ ra vẻ buồn rầu nói.

"Lăng thị, đúng rồi, Hinh Nhi, không phải hiện tại con cũng có cổ phần ở Lăng thị sao? Vì sao Lăng Thiếu Đường làm như vậy cũng không nói với con một tiếng? không phải con cùng cậu ta đã....." Chúc Bích Doanh vội vàng hỏi.

"Mẹ, con nghĩ Thiếu Đường làm vậy hẳn là có nguyên nhân của anh ấy, trước hết người không nên gấp gáp, con nhất định sẽ hỏi anh ấy rõ ràng xem chuyện gì đã xảy ra!"

Trong lòng Kỳ Hinh cũng bất ổn, bởi vì cô không biết rốt cuộc Kỳ thị sẽ tổn thất bao nhiêu tiền, hay thật sự không có cách gì để bù đắp lại, cho nên cô khó có thể biết được Lăng Thiếu Đường làm như vậy là có lợi hay có hại cho Kỳ thị.

"Mẹ nghi ngờ tất cả mọi chuyện là do Lăng Thiếu Đường giở trò, lúc trước cậu ta cũng có tham dự buổi đấu thầu cạnh tranh mảnh đất này, nhất định là do cạnh tranh không được, tìm người để hãm hại bố con!" Chúc Bích Doanh tức giận, bà hung hăng nói.

"Mẹ, chúng ta hoàn toàn không biết gì về tình hình trước mắt, mẹ không thể nói người ta như vậy, Thiếu Đường tuyệt đối không làm như vậy! Anh ấy không phải là người như thế!" Kỳ Hinh khuyên giải, nói vài câu an ủi Chúc Bích Doanh.

"Hừ, cậu ta không phải là người như thế thì cậu ta là loại người gì? Lúc trước cậu ta đối xử với con như thế nào? Tuy rằng lúc con gặp tai họa cậu ta đã cứu con, nhưng Hinh Nhi con đừng quên, vì Lăng thị con mới lâm vào khốn cảnh này, cậu ta làm như vậy là đạo lý hiển nhiên, hiện tại vừa đúng lúc, con còn nói giúp cậu ta. Cậu ta biết rõ rành rành bố con và bố cậu ta là thế giao (quan hệ nhiều đời), còn xuống tay độc ác như thế, cậu ta thật không coi ai ra gì rồi!" Chúc Bích Doanh dùng ngôn ngữ thâm sâu, nghiến răng nghiến lợi nói.

"Mẹ..." Kỳ Hinh còn muốn nói gì đó, đúng lúc này, đèn phòng cấp cứu tắt.  

"Mẹ, bố ra rồi, trước tiên mẹ không nên nói chuyện này với bố!" Kỳ Hinh vội vàng nói với Chúc Bích Doanh.

Chúc Bích Doanh cố nén lửa giận trong lòng gật đầu.

Bác sĩ đẩy Kỳ Chấn Đông ra ngoài, Kỳ Hinh và Chúc Bích Doanh lập tức đi về phía trước.

"Bác sĩ, bố tôi sao rồi?" Kỳ Hinh sốt ruột lập tức hỏi.

Chúc Bích Doanh ở một bên cũng sốt ruột nhìn bác sĩ.

Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, mỉm cười nhìn thoáng qua hai người, nói: "Trước mắt bệnh tình của ông Kỳ tạm thời đã ổn định lại, không có vấn đề gì lớn!"

Kỳ Hinh chau mày, nhanh chóng hỏi tiếp: "Tạm thời ổn định? Bác sĩ, rốt cuộc bố tôi bị làm sao?"

Bác sĩ than nhẹ một chút, sau đó nhìn Kỳ Hinh nói: "Lúc ban đầu chúng tôi nghi ngờ ông Kỳ do chịu kích thích quá độ khiến cho trái tim co bóp không đều, nhưng hôm nay ông Kỳ lại té xỉu một lần nữa, thì đây không đơn giản chỉ là kích thích khiến cho tim co rút lại nữa rồi!"

"Xảy ra chuyện như vậy thì sẽ như thế nào thưa bác sĩ?"

Kỳ Hinh thở gấp, cô sốt ruột truy vấn bác sĩ.

Mắt bác sĩ lộ ra vẻ lo lắng, thở dài một hơi, nhẹ giọng nói: "Có khả năng sẽ dẫn đến bệnh suy tim!"

Thân thể Chúc Bích Doanh run lên, bà vội vã tiến lên: "Cái gì? Suy tim? Làm sao có thể? Chấn Đông rất coi trọng việc chăm sóc bản thân!"

Bác sĩ lắc đầu: "Bà Kỳ, thực sự có rất nhiều yếu tố dẫn đến bệnh suy tim, bình thường nếu không để ý sẽ không phát hiện bản thân có gì đó khác lạ, nhưng một khi bệnh phát tác thì rất nguy hiểm, may mắn bệnh tình của ông Kỳ không có gì nghiêm trọng, tôi vừa mới tiến hành kiểm tra lại nhịp tim của ông ấy, chờ đến khi có kết quả tôi sẽ thông báo lại cho hai người."

Kỳ Hinh vô lực gật đầu, đỡ Chúc Bích Doanh qua một bên nhường bác sĩ đi trước.

"Hinh Nhi, tại sao bố con lại bị như vậy? Làm sao có thể?" Chúc Bích Doanh kéo tay Kỳ Hinh, nghẹn ngào nói.

Kỳ Hinh cố gắng ép bản thân mình phải kiên cường một chút, kỳ thực cô cũng sắp té xỉu: "Mẹ, người phải kiên cường chút, chúng ta trở về phòng xem bố sao rồi đi!"

Chúc Bích Doanh gật đầu.

Kỳ Hinh cảm thấy rất mệt, vào giờ phút này cô muốn Lăng Thiếu Đường ở bên cạnh mình, vào giờ phút này cô mới biết được bản thân mình yếu ớt ra sao, đồng thời, cô cũng cảm thấy sợ hãi, cô thực sự không rõ tại sao Lăng Thiếu Đường lại quyết định làm như vậy, hiện tại thân thể của bố cô đã thành như vậy, nếu nói cho ông biết mọi chuyện, thì hậu quả sẽ là gì đây?

Trong lòng Kỳ Hinh khẽ rùng mình.

Không được, tuyệt đối cô không thể để cho bố mình xảy ra chuyện gì được!  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net