chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHUẨN BỊ

5' sau, bốn chiếc moto của Tứ Đại xuống hiện ở kho chứa hàng khu B của bến cảng. Tứ Đại dựng xe sau một khoang hàng container lớn rồi đi lại một chỗ bàn bạc.

Tứ Đại lấy điện thoại ra xem bản đồ định vị. Vị trí của họ và chấm đó kia hiện tại rất gần. Nó mở phần bản đồ chi tiết lên rồi nhìn xung quanh.

" Tít!". Âm thanh báo hiệu hướng của bản đồ và máy chủ đã chính xác. Nó hạ điện thoại xuống, nhìn ra phía sau. Những gì mà Tứ Đại thấy được phìa hơi xa kia là một căn nhà rộng lớn có vẻ bỏ hoang.

- Ken! Chúng ta cần ống nhòm. - Nhi nhìn nó.

- Yên tâm! Lúc tụi bây thay quần áo tao đã chuẩn bị đây.

Nó nói rồi lấy từ một ngăn nhỏ của túi đựng súng ra bốn túi nhỏ đựng ống nhòm chuyên dụng của quân đội.

Ba đứa nhận lấy từ tay nó rồi đưa lên mắt quan sát.

- Xem nào! Gồm có 4 chiếc oto và cũng hơn 10 chiếc moto phân khối lớn đấy. - Nhi.

- Cả người canh gác nữa! Phải hơn 20 người đứng xung quanh đó! - Ngọc.

Ba đứa quan sát xong quay sang nhìn nó. Nó đang tháo cây súng lục trên đùi ra rồi gắn giảm thanh vào.

- Nè! Là một nhà hoang mà Ken. - Mai có ý ngăn nó lại.

- Đây là Việt Nam, không phải Úc hay Mỹ đâu! - Nó ngước lên trả lời rồi quay xuống quấn súng lại vị trí cũ sau khi đã lắp giảm thanh xong.

- Ừ nhỉ! - Ba đứa đồng thanh.

Nó lắc đầu nhìn ba đứa, lớn rồi mà nó vẫn cứ lo cho họ như con nít. Nó kéo túi đựng súng ra quăng cho mỗi đứa một nòng giảm thanh.

- Ồ! Cảm ơn bạn hiền! - Ba đứa cười xòa và bắt đầu lắp vào.

- Tình thế nào mà còn cười được?! - Nó lắc đầu.

Đợi ba đứa gắn giảm thanh rồi quấn lại vị trí cũ, nó đưa ống nhòm lên nhìn thử địa điểm rồi nói:

- Không biết tình hình bên trong thế nào?

- Sắp xếp sao đây? - Mai.

- Từ đây tới đó...- Liết qua một khối container chất chồng gần đó - ...Nhất định phải hơn 300 yard*. Trong đây bắn tỉa là sở trường của Zenny và Ry. Nhưng chúng ta không biết họ có chuyện gì nên không thể liều mà cho cả hai cùng vào vị trí phục kích được. - Nhi.

- Ít nhất phải có một người phục kích. - Mai.

- Nghe đây, bây giờ sẽ thế này...

Tứ Đại chụm lại một góc nghe kế hoạch của nó.

... Trong lúc này, tại kho gạo bỏ hoang...

- Xem ra không thể đàm phán bằng miệng với các cậu rồi. - Nói xong, lão Lâm Kỳ ra hiệu cho các nóng súng vào tư thế chuẩn bị.

FK vẫn rất bình tĩnh và lạnh lùng. Họ vẫn ngồi chéo chân trên bốn chiếc ghế đối diện lão với gương mặt không tí cảm xúc.

- Nhìn các cậu tôi thật không hiểu, tạo sao không ngoan ngoãn nghe lời tôi. Cần gì phải dùng đến bạo lực thế không biết. Hơn nữa, các cậu lại đến một mình. Xem ra các cậu cũng biết mình thua rồi thì phải! - Lão nói xong thì cười lớn, miệng nhả khói nghi ngút trông rất ngông cuồng.

" Rầm!". Âm thanh vang dội vang lên làm mặt lão biếng sắc. FK đứng dậy, đá tung bàn ghế trước mặt. Thấy hành động của FK, các họng súng ngay lập tức hướng về phía họ không chút chần chừ.

- Các cậu định ra oai trước mặt Lâm Kỳ lão đại ta sao? Thật nực cười! Hahaha!

- Ông muốn đấu chứ gì? Được, tôi cho ông đấu cùng FK bọn tôi. - Giọng nói chứa đầy lạnh giá và như phát ra từ địa ngục cùa hắn kèm theo nụ cười khinh thường làm lão ra tức xanh mặt.

Nói xong, nhanh như cắt, FK móc súng ra chỉa vào phía các tên cận vệ mà bắn. Bốn người tám cây, cứ nhắm ngay tâm mi mà bắn, chuẩn xác cực độ. Lần lượt từng tên một ngã xuống.

Lượt nổ súng đầu tiến, bốn người của FK hạ hơn 20 tên thuộc hạ làm Lâm Kỳ sợ rung, người đầy mồ hôi vì căn thăng. Những tên tiếp theo cũng bước lên nhưng cũng rung không khác gì ông chủ của mình.

Cứ thế, bọn họ đừng nhìn FK một cách kiêng dè sợ sệt. Fk đứng đâu lưng vào nhau, ánh mắt cảnh giác cực độ quan sát xem có tổng cộng bao nhiêu tên. Họ quả thật có đem đạn dự trữ nhưng kì thực lần này có rất nhiều thủ hạ, có cả ở trên lầu. Cho dù họ cao tay thế nào thì cũng có tổn hại.

... Tứ Đại vừa bàn xong kế hoạch thì cũng là lúc tiếng súng rền vang lọt vào tai họ...

Kế hoạch đã bàn xong, Mai sẽ là tay bắn tỉa bên ngoài. Cô bước đến bên cạnh chồng container gần đó, leo lên bật thứ nhì đếm từ trên xuống rồi núp sau bật thứ nhất mà ngắm. Cũng may, kho gạo bỏ hoang được lót kính, tuy rằng hơi khuất nhưng trong phạm vi 1000 yard thì cứ yên tâm vào tài nghệ của Mai.

Nó bước đến bên cạnh moto của mình, mở cốp lấy ra một túi đựng súng khác.

- Trừ Ry ra, hiện giờ trên người ba đứa bọn mình có 6 khẩu gồm ba súng bắn tỉa và ba súng lục. Để lại súng bắn tỉa cho Ry, chúng ta không cần nó. Cầm lấy. - Nó nói xong, ném thêm cho hai đứa mỗi đứa ba cây.

- Đừng quấn chúng vào đùi nữa. Nhìn lên phần hông đi, có chỗ giắt súng đó.

Nó vừa nói vừa làm, hai đứa cũng làm theo. Nó hoàn tất đầu tiên rồi đưa cho Nhi và Ngọc một tai phone không dây tiên thể liên lạc rồi cũng ném cho Mai một cái tượng tự, tất nhiên là nó cũng có.

Hoàn tất khâu sơ bị thật nhanh chóng, ba người gồm nó, Nhi và Ngọc khéo léo tiến vào kho gạo.

Do hỗn chiến đã bắt đầu nên bên ngoài tuyệt nhiên không còn ai. Mai đang nhắm súng vào nhóm người mặc đồ vest đen bên trong nhà kho mà cô chắc là quân địch. Do FK đứng ở phía góc ngoài cửa nên khuất tầm nhìn của Mai.

Nhận thấy chưa có gì đáng ngại, Mai giương ống nhòm nhìn lên phía tầng trên. Đúng như cô đoán, còn có rất nhiều tên trang bị vũ khí bên trên nữa. Xem ra trận này Tứ Đại xen vào lá đúng rồi. Quan sát hoàn thành. Mai trở lại vị trí ngắm bắn.

Ba người bọn nó đã tiếp cận được cánh cửa của kho gạo ( T/g: Bỏ hoang còn bày đặt đóng cửa.). Nhìn nhau gật đầu, ba đứa đá cửa xông vào không chút do dự.

- Tất cả đứng im. - Nó nói, họng súng hướng về một người đàn ông đang ngồi hút xì gà nhưng có vẻ rất căng thẳng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net