Chương 26 : Thu thập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.

" Cảm ơn....và xin lỗi..." cô vung kiếm lên rồi chém xuống, thanh kiếm xuyên qua cơ thể hút lấy linh hồn màu đỏ kia.

Cả người Ell tan ra thành cát bụi, thứ còn lại trong đó là một hạt châu màu trắng sữa.

" Đây là...." cô nhặt lên hạt châu.

" Thật là may mắn, năng lực của kẻ này lại là Thần Phân, là môt dạng dị năng tiến hóa có thể sáng tạo vạn vật." 003 giải thích.

" Năng lực của Thần..." sáng tạo...

" Mau cho không gian của ngươi ăn đi, với năng lực này nó sẽ thăng cấp rất lợi hại." 003 hối thúc cô.

" Ừm." cô nhẹ đặt hạt châu kia lên gáy mình, ánh sáng tỏa nhẹ một chút, hạt châu lập tức biến mất.

" Không gian thăng cấp thành 1000m2, có thể trồng trọt. Năng lực của kẻ này thật dễ sợ." 003 cảm thán, 3 năm nay cô đã dùng toàn bộ không gian 100m để chứa đồ ăn mà Tiêu Hạo làm.

Đồ ăn nhiều đến nỗi đã chất đầy ấp. Hiện tại nhìn vào....chúng nó chỉ chiếm một diện tích nhỏ xíu.

" Đợt đầu cảm nhiễm, ngay trong tuyết đỏ này, đám tang thi kia có thể nói sau này chính là thủ lĩnh của đám đời sau." cô bỗng nói.

" Làm sao ngươi biết ?" 003 khó hiểu.

" Bởi vì ta chính là Bạch Vương, vị vương đầu tiên sinh ra cùng mạt thế." cô thản nhiên nói.

Những ngày cô hôn mê, ở trong tinh thần của mình nhận đến rất nhiều kiến thức cùng thông tin.

" Bạch Vương là gì ? Ngươi cũng chết rồi sao ?!" 003 nghe không hiểu mà hoảng hốt.

" Ừ thì....là nửa chết rồi." cô cũng chẳng biết giải thích làm sao.

" Nói chung là chúng ta ra ngoài, giết giết đám tang thi thu thập dị năng, giảm bớt đe dọa từ chúng sau này. Sẵn tiện thu thập đồ ăn cũng được." cô nói rồi thản nhiên ra ngoài.

" Này....nhìn...ngươi một chút đi.." đi ngang qua cái gương, 003 kêu thất thanh.

" Ta biết." trắng....từ đầu đến chân chứ gì.

Tóc trắng, mắt màu bạc, da trắng tạch mà lạnh ngắt, ẩn dưới đó còn thấy được rất nhiều mạch máu đen ghê người.

Trắng như vậy mới gọi là Bạch Vương....

" Ta nghĩ ngươi nên đến tiệm nhuộm tóc nhuộm lại đi, tìm áo khoác mặc vào." 003 than thở.

" Không cần, còn viên đá tên kia cho đâu." cái viên đó mà có thể thay đổi giới tính, thay đổi tóc, thay đổi màu mắt mà không thể thay đổi chiều cao đâu.

Còn có da dẻ bởi vì cấp bậc vẫn còn thấp, ra ngoài thở mấy lần hơi tuyết là được rồi...

.

Bước ra ngoài, tuyết đỏ rơi xuống đầy đường, y chang mấy cảnh trong trường phim kinh dị.

" Thật thoải mái." cô hít lấy hít để không khí này, những mạch máu màu đen cũng từ từ nhạt xuống.

Đối với tang thi và cô mà nói, thứ này là thứ tốt, có thể giúp bọn cô thăng cấp rất nhanh.

Mà tang thi, càng lên cấp càng giống người.

Dù cô có là Vương của bọn chúng vẫn là sơ sinh Vương đâu, ngoại trừ đặc ân giữ được ý thức, điều khiển tang thi và có thể nói, còn lại....cử động, bản năng ăn và hình dáng....trừ khi lên cấp vẫn là khó kiểm soát.

Lê chậm bước trên đường, cô đi vào một khu trung tâm mua sắm.

Tầng một bán đồ điện máy các loại, trung bình 10 người nhiễm 3, cô giết họ rồi lấy dị năng, sẵn tiện gom đồ.

.

Tầng hai bán quần áo, trung bình 10 người nhiễm 5, cô tiếp tục giết lên tầng trên.

.

Tầng ba là siêu thị, 10 người nhiễm 7, cô đi ngang, mỗi thứ lấy hơn phân nửa, chủ yếu trong đó là bánh trái và đồ ăn nhiều năng lượng như sôcôla và đồ hộp các loại.

Trứng, bột mì và gia dụng cũng không thiếu, dù cô là đồng loại của tang thi nhưng ít nhất vẫn có thể ăn đồ thường đâu.

.

Tầng bốn là các loại nữ trang, vốn sau khi cô giết xong mấy người bị cảm nhiễm đã muốn đi, nhưng mà không hiểu lại bị một cái gì đó gọi lại....

.

" Kỳ lạ..." cô đứng lại, nhìn xung quanh.

Cô hình như vừa nghe có người gọi mình....

" Là linh hồn của linh, những vật sau mấy năm nằm ở tự nhiên sẽ sản sinh ra một ít linh tính." 003 giải thích.

" Thế chúng có tác dụng gì ?" cô hỏi.

" Cái đó...vẫn là ngươi tự tìm hiểu đi." 003 ho khan hai tiếng rồi lặng mất.

" Vô dụng..." cô lẩm nhẩm, quơ tay lên, thu lên toàn bộ đá quý trong cửa hàng.

.

Tầng năm bán dụng cụ, vũ khí, dụng cụ leo núi đều ở đây. mà ở tầng này....không còn người sống nữa, chỉ còn lại đồng loại....

" Càng lên cao, khả năng cảm nhiễm càng cao sao...." cô lẩm nhẩm, cũng không nghĩ tầng chung cư trên có người còn sống.

" Thật là....ngươi làm thổ hào được rồi đó." 003 thở dài.

Hốt hết đống đồ này rồi thì cô cần gì vào cửa hàng tốn tiền đồng mua nữa

" Đây gọi là tận dụng." cô đáp, tiến ra ngoài đến một cửa hàng hạt giống.

Sau đó cô lướt qua vài vòng, tiếp tục giết người bị cảm nhiễm, thu hạt giống, thu thực vật, thu gạo, thu động vật.

Nói chung cô cái gì thu được liền thu, vẫn không để ý trời càng ngày càng tối, tuyết từ màu đỏ liền chuyển thành màu xanh dương.

.

Bầu trời đêm đáng lẽ phải tối, thế mà bây giờ lại sáng như ban ngày, ánh sáng màu xanh phủ khắp bầu trời.

" Đó là..." 003 lo lắng.

" Là ánh sáng tẩy lễ....tang thi và người bị rọi trúng sẽ tiến hóa lên một bậc nữa." cô giải thích, bản thân đứng ở nơi mà ánh sáng xanh kia có thể chiếu tới mà hưởng thụ nó.

Cả người cô phủ một màu xanh, những kinh mạch màu đen lúc này gần như đã không thấy, cử động của cô cũng được bình thường hơn. Hiện tại cả bản năng ăn kia, khi thấy người cô cũng không cần cực khổ kiềm chế như lúc nãy nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net