Chương 38 - 39 - 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo này đang rảnh, có đầu óc, có ý tưởng cho dài một chút vài chương này.

.

Chương 38 : Trao đổi

.

Ngủ qua 3 tháng, ở Di Tích một tuần hơn, tính ra bây giờ cũng là tháng 9 mùa thu gió trời mát mẻ.

Nói vào phòng là chuẩn bị thật ra cô từ trong ID mua đến chuyên chế vải quân dụng rồi dùng Sáng Chế tạo ra một cái ra ba lô chuyên dụng cho đỡ bị nghi ngờ. Ngăn lớn để một vài bộ đồ và vài cái bánh mì với đồ hộp, lại nhớ đến bây giờ còn mang theo Buster một cái con mèo không thể không chuẩn bị đồ ăn cho nó được liền tìm kiếm xem xem có cái nào ăn ngon cho nó không.

Ít nhất cũng phải có sữa, cá hộp, pate gan đại loại vậy. Hơn hết còn phải phải một chút bông băng, thuốc men vào, còn có cả nước uống nữa. Còn sách với máy nghe nhạc giết thời gian thì sao nhỉ ? Có nên cho luôn vào ba lô không đây ?

Mà cô cũng thém quên mất MB3, Sophie và SS7 rồi, tốt hơn hết là lệnh cho chúng nó tạm thời thay cô ra ngoài giết tang thi- a nhầm, IL để thu thập linh hồn đi, hiện tại đi chung với những người kia không tiện hành động lung tung.

Ngăn lớn bỏ quần áo, bánh mì và sách không có khóa, còn lại ngăn trong khó thấy đều bị cô bỏ vào các hộp đồ ăn đóng hộp và bông băng thuốc men.

Chuẩn bị xong xuôi lại Buster còn ngủ thì cô đành bất đắc dĩ bế trên tay rời đi căn biệt thự này cùng những người kia.

Hai xe của quân đội, còn lại chiếc lớn chiếc nhỏ là của những người thường đi theo, đại khái nhìn sơ qua cũng có tổng cộng hơn vài chục chiếc xe hơn.

Nhìn nhìn đến cô chính mình không có xe chạy lại lẻ loi một mình chẳng ai đến gần, Lâm Bình, em trai cũng là phó đoàn trưởng Lâm Kỷ Niên tiến đến nhìn xem cô.

Bởi vì chỉ là đứa bé nên dù nhìn cổ quái thế nào cũng không thể mang đến cho người khác cảm giác nguy hại được, hơn hết đối với những người yêu thích trẻ nhỏ như Lâm Bình.

Lâm Bình năm nay 28 tuổi, nhỏ hơn Lâm Kỷ Niên 2 tuổi chừng, mặt mày khôi ngô tuấn tú mái tóc gọn gàng làm người cảm giác sạch sẽ một loại với cơ thể cao to vạm vỡ rất thích trẻ nhỏ. Hắn dù là hơi nóng tính nhưng là một người chính trực vô cùng, con người cũng vô cùng đơn giản.

Hắn có vợ và một đứa con gái ở trong thành phố nhưng mà khi Đêm Đỏ đến cả hai liền không qua khỏi, hắn đau nhất vợ con, dù là con gái chưa bao giờ thích hắn bởi vì đôi mắt luôn luôn có vẻ hung ác nhưng mà hắn vẫn buồn bã khi biết bọn họ chết rồi.

Khác với anh trai Lâm Kỷ Niên tính tình điềm tĩnh một loại, tính khí hắn nóng nảy không nói còn có cặp mắt với ánh nhìn đáng sợ như thể là người xấu nên dù hắn thích trẻ con chưa bao giờ được trẻ con thích quá, hơn hết còn mấy lần chọc cho chúng khóc.

Hiện tại cô đang đứng trước mặt Lâm Bình, một đứa trẻ lẻ loi chưa nói đến cái gì thì với người quân nhân như hắn cũng phải chiếu cố một chút.

" Ngươi kêu Phi Ca đúng không ? Làm sao vậy ?" Khác với vẻ hung ác tối qua, Lâm Bình cố cười thân thiện nói, sợ cô cũng bị dọa chạy.

Chỉ là khác với suy nghĩ của Lâm Bình, cô vẫn bình thản đứng đó ôm lấy Buster mà trả lời hắn. "Ta không có xe...."

Cô không tỏ ra sợ hãi hay là tránh xa Lâm Bình bởi vì cô biết hắn không xấu, linh hồn màu cam a, tính cách nóng nảy hơi bộp chộp nhưng lại luôn muốn bảo vệ người khác, dù bề ngoài cao to với ánh mình xấu xa đi nữa thì đây cũng chính là một người tốt.

Linh hồn của con người là thứ duy nhất không nói dối.

" Không sao, đến ngồi sau xe của bọn ta đi. Hơi chật một chút nhưng cũng đỡ hơn là không có gì đi mà." Lâm Bình bất ngờ trước thái độ của cô vẫn không quên nói.

" Vậy cảm ơn." cô nghiêm túc gật đầu cảm ơn, lại nhớ đến một chuyện liền chạy vội đến chỗ Lâm Kỷ Niên.

" Chuyện gì ?" Lâm Kỷ Niên đang cùng những người khác bàn về lộ trình, nhìn thấy cô chạy đến liền ngẩn đầu lên.

" Chúng ta trở về Quân Khu số 23 sao ?" bởi vì Quân Khu số 23 gần đây nhất nên cô tưởng bọn họ từ đó đến.

" Không, chúng ta đến Quân Khu số 19 cách đó hơi xa một chút, số 23 thất thủ rồi." dù là Lâm Kỷ Niên không biết vì sao một đứa trẻ như cô lại rõ ràng các số hiệu của Quân Khu bộ đội như thế nhưng vẫn trả lời.

Nhớ đến đoạn đường xa xôi, cô nhìn Lâm Kỷ Niên hỏi thẳng. " Đồ ăn đủ ?"

" Có lẽ là đủ." hắn đáp lời.

" Tự ăn, vẫn là phục vụ mọi người ?" câu hỏi không quá rõ ràng như cô nghĩ hắn sẽ hiểu được.

" Phục vụ." Lâm Kỷ Niên thở dài nói, dù sao cũng không thể thiên vị lo cho một nhà ba người của thứ trưởng.

" Chắc chắn không đủ, muốn hay không tiếp thêm lương thực ? Điều kiện đơn giản, để ta trụ một gian một mình ở Quân Khu." đây là cô vì mình suy tính đường.

Thường thường ở những căn cứ này mới đầu vào liền phải trụ cùng người khác phòng, như vậy rất khó chịu còn dễ làm lộ bí mật của mình, hiện tại ở đây đề ra một đề nghị cho bọn họ để cô trụ một mình chỉ là vì muốn an toàn.

" Nếu nói chỉ đủ về đến Quân Khu thì không được, nhưng nếu số lượng nhiều một chút để quyên góp lên trên lại không phải vấn đề nếu ngươi muốn một mình trụ một gian." Lâm Kỷ Niên nghĩ nghĩ một chút rồi nói.

Hắn cũng hiểu biết tình hình, cấp trên cũng hiểu biết. Hiện tại chưa chắc con người lại có thể phục hồi như cũ, sau đó còn phải tiếp nhận thêm nhiều người, đồ ăn rất cần nên hiện tại quân nhân bọn họ ra ngoài không chỉ để cứu người mà còn nhanh chóng gom đồ ăn về dự trữ.

Nếu cô có thể làm cái cống hiến đưa đồ ăn, việc để cô một mình trụ một phòng ở đó cũng không phải không thể.

" Được, lát nữa từ đường lớn Giáp đi 2km hơn rồi rẽ phải, ở đó có một cái đại siêu thị, nơi đó thuộc một chi quản lý của nhà ta, hôm qua vừa vặn đi trở về liền thấy nó còn nguyên chưa bị hư hại gì." dù nói là nhà cô nhưng thật ra là của Bạch gia, nhưng mà hiện tại ai quan tâm chứ, có ăn là được.

" Lời ngươi nói là thật ?" nghe đến vẫn còn nguyên vẹn không bị hư hại đại siêu thị, Lâm Kỷ Niên mừng rỡ hỏi.

" Thật, ta chỉ cần cầm một chút đồ từ trong đó, còn lại đều đưa cho các người." nhớ đến trong không gian đã có đất trồng trọt mà bản thân cô lại không có bất kì hạt giống nào thì đành nói.

Nhìn đến cô cũng không có bao nhiêu lớn, nói đến sức ăn cũng không nhiều, Lâm Kỷ Niên không nghĩ ngợi gì lập tức gật đầu đồng ý.

.

Chương 39 : Lv3

.

Bàn giao thành công, cô rời đi để Lâm Kỷ Niên cùng mấy binh lính khác tiếp tục chọn đường đi đến Quân khu số 19.

Ngồi góc không người, nhớ đến mấy độc giả ở hành tinh BT666, cô cuối cùng lôi máy ra tiếp tục viết tiểu thuyết.

Hiện tại ngoài cái Cung đấu lúc trước cô còn đang chuẩn bị viết một bộ tiểu thuyết khác.

Nói về nữ chính thần kinh xuyên không đến tu tiên thế giới với một hồi gia đấu với cực phẩm thân nhân đầy kinh biến cùng một hồi ngược các nhân vật phụ rồi nàng mới bước lên con đường tu luyện.

Tiếp theo chắc chắn là một màn nam chính truy nữ chính với những tình huống dỡ khóc dỡ cười cho giảm bớt cái nặng nề trong việc gian khổ tu luyện.

Cuối cùng kết thúc chắc chắn là nữ chính thần kinh sẽ cùng nam chính thăng thành thần rồi tiến lên con đường vô tận rồi.

Nghĩ ra cái giàn bài, cô bắt đầu viết hai chương cho bộ cũ rồi bắt đầu dùng đầu óc viết bộ mới.

Nói sau thì nói một hồi cung đấu gia đấu thật là hại não, nhưng mà vì thế nên cô mới có thể nghĩ ra đủ loại tình huống và gian kế mà con người có thể nghĩ đến để hại người khác. Áp dụng ngoài thực tế cũng không khác mấy, tốt hơn vẫn không nên ăn đồ người lạ cho, tốt hơn vẫn đừng nên đi lung tung để người khác giá họa cho mình.

Và vì nhận được kha khá lời bình luận ở truyện cũ, cô cũng đã rút ra thêm được một vài thể loại thịnh hành ở đó !!

Bọn họ trong vài chục người thì có đến hơn phân nửa là thích bách hợp cùng đam mỹ !! Có thể viết cặp chính là nam nữ, nhưng mà ngoại truyện cặp phụ chắc chắn phải có bách hợp cùng đam mỹ để kiếm lễ bao nha !!

" Ây dà, hạt đậu ngươi càng ngày càng biết kinh doanh kiếm tiền nha, ta thực mừng." giọng của 003 vang lên.

Cô sửng sốt một chút rồi lại dùng ý nghĩ nói chuyện với nói.

-Cuối cùng cũng chịu ra ? Cập nhập thế nào rồi ?

-Cập nhật hoàn thành, ngươi hiện tại thậm chí có thể dù tại trong não bộ, không cần hiện ra ngoài cho người thấy a. Mau mau kiểm tra, ta không còn là cái Vô Dụng hệ thống đâu, muahahahah !!!

Nghe đến cái muốn nghe, cô cũng không quản 003 thần kinh tự kỷ mà lại chuyên chú tập trung dùng thử phiên bản Hệ Thống trong não.

Đầu óc càng nhiều thêm mấy cái, giống như cô dùng mắt nhìn nhưng lại cũng không phải dùng mắt nhìn.

Cửa hành vẫn như trước mấy mục [Đồ ăn] [Trang phục] [Công cụ] [Vũ khí] [Dược tề], chỉ là nhìn nhìn qua càng nhiều cái gì đó.

Lúc trước cập nhật lần hai rõ ràng là chỉ 20 món đồ ăn, 30 loại tranh phục, 12 loại công cụ, 15 loại thường vũ khí cùng 24 loại bình thường Dược tề thôi mà.

Thế mà bây giờ chưa cần nhìn đến cái gì [Phối phương] kia thì những thứ kia cũng lên đến hơn 50 loại đồ ăn, 100 loại trang phục, 37 loại công cụ, 50 loại thường vũ khí cùng 80 loại Dược tề trung đẳng

" Để cảm ơn ngươi đã nâng cấp cho ta, ta còn thân tặng cho ngươi một bộ phòng hộ trang phục chống nóng chóng rét, chống đạn cùng đám quái quỷ ngoài kia này. Ahhh, thấy không, bản hệ thống soái chết đi được !!!" 003 tự tán thưởng bản thân lên tới tận trời.

- Cảm ơn, nhưng mà hi vọng ngươi vẫn không quên hạ xuống giá tiền cùng cách thức tu luyện dị năng của ta.

Câu nói của cô làm nó cứng lại, trong lúc update nó đã cẩn thận suy nghĩ rồi mới phát hiện ra mình bị lừa, hiện tại định tặng cô chút đồ để cô quên đi chuyện đó thế mà lại không thành, còn lỗ mất bộ đồ a ~

- Đã giảm a, đồ vật ta hứa cũng nằm trong [Tư nhân túi] ấy.

Nó than thở, trời a, quả nhiên tuyệt đường người mà.

Nghe được từ lạ, cô tò mò hỏi thầm.

-[Tư nhân túi] là gì ?

-Ngươi tiếp tục kiểm tra, ta mệt mỏi, liền nghỉ ngơi đây.

Giọng nói như oán phụ vang lên, sau đó 003 không thấy tăm hơi nữa.

Được rồi, cô thừa nhận mình chiếm tiện nghi của nó nhiều quá, nhưng mà ai bảo nó dễ lừa vậy làm chi, cô biết làm sao được chứ.

Tiếp tục kiểm tra đồ vật, nhìn đến [Phối phương] cô lại tò mò mở ra xem.

Bên trong có rất nhiều giấy tờ, đều là cái gì đó công thức đại loại. Có chế súng, có chế dược tề, có chế xe, càng nhìn cô càng muốn đui mù.

Giá cả bị giảm phân nửa liền chỉ có vài ba trăm đồng, cô không do dựng nhấn thử một cái phối phương dược tề cầm máu lại không được.

[Không đạt được chức nghiệp cần mở ra, không thể mua phối phương]

Nhìn dòng chữ này cô ngây người ra một lúc, có chút không hiểu, có chút hiểu. Màu đỏ giá cô không thể mua, màu trắng giá có thể sao ?

Cô hiện tại có thể mua phối phương chế phù, chế súng này, chế dao, chế kiếm, chế xe nhưng lại không thể mua phối phương dược tề, phối phương quần áo đại loại những thứ kia.

Cô nghĩ những thứ này liên quan đến năng lực của mình. Bởi vì cô có Sáng Chế nên mới có thể mua những thứ kia, cô có chế Phù nên có thể mua phối phương để học chế phù.

Nghĩa là nếu cô muốn mua được phối phương dược tề thì bắt buộc phải có cái gì đó liên quan đến thuốc.

Gom hết những cái phối phương có thể mua về, Hệ Thống giọng nói không phải 003 lại thông báo cho cô biết chúng đều chuyển vào [Túi tư nhân] làm cô tắt đi trang mua bán.

Tìm kiếm [Túi tư nhân], cô cuối cùng cũng  hiểu ra nó là cái gì. Thì ra sau khi lên cấp 003 còn có không gian tư nhân, có thể mua đồ bỏ vào trong, làm cô không biết phung phí một hồi mua không gian rồi.

Nhưng mà cô biết cũng không thể nói như thế, bởi vì [Túi tư nhân] của 003 không thể trồng trọt, bỏ đồ và sắp xếp đúng là tiện thật, nhưng mà nếu không thể trồng trọt cho ra cái ăn cũng như không.

Nhìn tiếp đến trang [Trao đổi], cô không ngờ mình lại có thể đem đồ lên đây bán qua BT666 cùng vài cái số nhỏ Lam Tinh đâu ?! Chỉ cần dùng 10 đồng làm phí vận chuyển là có thể trao đổi, thật là bất ngờ đó.

Xem đến trang cuối là [Chức nghiệp], trước mặt cô hiện ra vô số loại nghề nghiệp.

Đầu bếp, thợ may, thợ mộc, thợ máy, thợ làm bánh, thợ thủ công, nông dân, dược sĩ, bác sĩ....v.v....

[ Hiện có Hảo Cảm Động Vật Lv1, mở ra nghề nghiệp Thuần thú sư]

[ Hiện có Sáng Chế, đạt được danh hiệu Nhà Phát Minh]

Bảng thông báo hiện ra lần nữa, cô nhìn đến thông tin chi tiết đều hết cả hồn.

Nghe đến danh hiệu Nhà Phát Minh gì đó cũng không có gì kì quái, nhưng mà cô không hề nghĩ ra rằng còn có một loại chức nghiệp là Thuần thú sư, chẳng lẽ con người huấn luyện biến dị thú làm cho chúng thay mình tấn công IL, mà cô vô tình mua Hảo Cảm Động Vật lại mở ra cái này chức nghiệp đặc biệt ?

Nhìn thấy thông tin của dược sĩ, cô thật muốn nhấn học một chữ nhưng lại ngập ngừng. Trên khung hiển thị cô chỉ có một điểm năng lượng, chỉ có thể học một cái. Dù là nói dược tề thật lợi hại nhưng mà những nghề khác cũng không tệ đâu.

.

Chương 40 : Chức nghiệp

.

- 003, 003, hay là chúng ta làm giao dịch đi.

Đột nhiên đầu óc cô lóe sáng, cô có thể chịu lỗ một chút mà có thể đạt được tất cả mấy thứ này a ~

- Chuyện gì ?

Giọng 003 vang lên, nghe trong đó có đầy sự đề phòng và cẩn thận vì sợ bị cô lừa.

- Ta cùng ngươi trao đổi, ta cho ngươi giảm giá chỉ còn 30% nhưng thay vào đó ngươi để ta học mọi Chức Nghiệp ta muốn, thế nào ?

- Cái này.....

Nghe được trong giọng nó do dự, cô lại bắt đầu phân tích lợi hại dụ dỗ nó.

- Nghĩ đi, giảm chỉ còn 30% ngươi cũng không thiệt hơn 50% lại nói ta học ba cái nghề đó cũng đâu có tổn hại gì đâu đúng không ?

- Cũng đúng....

Cảm giác cảm xúc giao động của 003, cô đã biết nó động tâm rồi, lại quăng ra cú cuối.

- Nếu ngươi không muốn cũng đành chịu vậy, ta cũng chỉ là nhất thời tham nhiều thôi, cũng thật không phải muốn lắm. Đổi 20% đi lấy mấy cái đó ta còn thấy lỗ nữa mà, hây ~

- Ấy ấy khoan, đợi đã. Ta đổi, ta đổi nha.

Nhìn bảng giá bán đồ tăng lên một chút, cô lại tỏ ra buồn phiền thầm nghĩ.

- Ầy, dù sao cũng cảm thấy ta lỗ. Ta bắt đầu có cảm giác hối hận rồi.

- Ngươi không thể hối hận nha, dù sao cái này đề xuất ý tưởng cũng là ngươi đưa đến đó.

Giọng 003 tràn đầy vui sướng, có vẻ nó cảm giác mình vừa chiếm lại một chút tiện nghi nhưng thật ra lại không biết mình lại bị lừa.

- Được rồi, ngươi tiếp tục chơi, có gì đừng gọi ta. Hệ thống kia có thể giúp ngươi đó.

003 lại tiếp tục làm một cái vô trách nhiệm Hệ Thống nói, dù sao từ khi nâng cấp xong thì ngoài nói ra thì còn một cái trợ Hệ Thống giọng nói nữa, cô không cần gọi nói vẫn không sao, chỉ có điều nó không dễ bị lừa chút nào.

Nhìn đến các ô chức nghiệp sáng lên, cô không do dự, chọn đầu bếp, thợ làm bánh, thợ may, thợ thủ công trang sức, thợ điêu khắc, nông dân, bác sĩ và dược sĩ.

Đã có [Trao đổi] cô có thể làm ra những món đồ để bán, không chừng lại tăng thêm thu nhập cho bản thân thì sao.

[Đạt được Chức nghiệp Đầu Bếp, mở ra Menu nấu ăn]

[Đạt được Chức nghiệp Thợ làm bánh, nhận được Thiên Tài Vị Giác]

[Đạt được Chức nghiệp Thợ may, mở ra Tổng hợp may vá]

[Đạt được Chức nghiệp Thợ thủ công tranh sức, nhận được Thẩm Định Đôi Mắt]

[Đạt được Chức nghiệp Thợ Điêu Khắc, nhận được Bàn Tay Vàng]

[Đạt được Chức nghiệp Nông Dân, nhận được năng lực Trợ Sản]

[Đạt được Chức nghiệp Bác Sĩ, nhận được Thánh thị]

[Đạt được Chức nghiệp Dược sĩ, mở ra Điều chế]

[Thông báo, tất cả nghề nghiệp đều nhập Lv1 khởi đầu, sử dụng độ thành thục làm tiến cấp quyết định]

Choáng váng một chút, tầm nhìn bỗng trở nên tối đen đi, đến khi cô thấy lại thì lại bị dọa đến muốn nhảy dựng.

Những người, đồ vật trong tầm mắt cô đều hiện lên một bảng thông tin, hơn hết khi nhìn vào những người ở đây cô lại thấy những ánh sáng đen xuất hiện trên người họ, vị trí có mỗi người mỗi khác, có vùng bụng, có vùng ngực, có vùng đầu, rất rất nhiều, không thể nào đếm xuể.

Cô biết đây chắc hẳn là Thẩm Định đôi mắt và Thánh thị gì đó, chỉ là nếu dùng cái này quả là chắn tầm nhìn quá, cô không nghĩ mình muốn nhìn thấy nó thường xuyên.

- 003, có thể hay không chỉnh lại thứ này, làm cho bọn chúng chừng nào ta cần mới dùng đến ?

Nếu như để kiểu này cô dễ điên đầu lắm.

- Có thể, nhưng đừng quên những thứ này nếu ngươi nhìn nhiều sẽ tăng lên độ thành thục, sẽ mau lên cấp đấy.

- Thật sự....mệt mỏi a....

- Giải thích Thánh Thị của ngươi một chút. Màu đen chính là căn bệnh, nếu ngươi có thể đoán ra bệnh thì nó sẽ chuyển sang màu xanh lá, tìm được thuốc chữa bệnh thì màu xanh lá sẽ biến mất, nếu không trị dứt thì màu chỉ nhạt đi, nếu sinh ra di chứng thì nó sẽ biến thành màu vàng. Giải thích như vậy hiểu rồi chứ ?

- Tức là nếu muốn cái này mau lên cấp ta phải đi nhìn xung quanh này chuẩn đoán bệnh cho bọn họ rồi chữa trị cho bọn họ ?

Chuẩn đoán thì cô nghĩ mình làm được, nhưng về phần chữa bệnh thì cô không nghĩ mình đủ dư hơi để làm thế.

- Cứu hay không tùy ngươi, nên nhớ nếu Thánh thị lên cấp thì càng lợi hại, đồng thời còn thu lấy được nhiều hơn- khụ khụ, vế sau ta không nói tiếp ngươi tự đi mà tìm hiểu. Tóm lại là nếu để cho Thẩm Định và Thánh Thị lên cấp đều có lợi cho ngươi, dù hạt đậu ngươi bảo ta chỉnh chỉnh lại ta cũng không chỉnh đâu.

- Hiểu rồi.....

Ngay khi cô vừa chấm dứt đối thoại với 003 xong thì dường như Lâm Kỷ Niên cũng đã bàn bạc cùng những người khác xong.

" Mọi người tập trung, thu dọn đồ rồi chuẩn bị rời đi." Lâm Kỷ Niên tập trung mọi người lại rồi ra lệnh.

" Tiểu Ca, đi thôi." Lâm Bình cười kéo cô đi.

Gặp danh xưng bị thay đổi cô cũng không có làm phản ứng gì cả, mặc kệ hắn lôi kéo đi lên sau thùng xe ngồi.

" Xuất phát !!!" .......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net