Chương 48 : Đường cao tốc gặp nạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.

Sau khi thoát khỏi đám chuột nguy hiểm mọi người đều thở phào nhẹ nhỏm.

" Đều nhờ công nhóc đó." Lâm Bình vò vò cái đầu nhỏ của cô.

Nếu không phải vì cô nhanh trí thì mọi người đã tiêu rồi.

" Không có gì." hơi mất tự nhiên vì bị xoa đầu, cô không thèm nhìn hắn mà nói.

" Ngao ~" Buster thấy cô đang bồi nó chơi mà lại đột nhiên không để ý đến nó nữa thì bất mãn kêu lên, khó chịu nhìn Lâm Bình.

Nga, cái con người này thật đáng ghét, dám giành mất sự chú ý của cô. Phải cảnh cáo hắn.....

Buster híp mắt lại, đưa bàn tay nhỏ nhỏ lên hướng Lâm Bình nhìn rồi bật ra bộ móng sắc bén.

Đừng có đến gần cô chủ của nó ! Buster quơ quơ bộ móng sắc nhọn kia mà tỏ ý.

" Ah, thật hung dữ đâu." Lâm Bình chính là không hiểu tiếng mèo cũng có thể lờ mờ đoán được ý của nó, nhưng mà nha, chỉ là một con mèo con thôi mà vì sao lại dữ như vậy chứ.

Mặc kệ một người một mèo trừng nhau, cô lôi ID ra tiếp tục gõ chữ. Cô hiện tại đang rất bận, đang dần cải tiến- không, nói chung là tẩy não đám người ở tinh cầu BT666 gì đó kia.

Cô thật sự không có khiếu viết truyện hài đâu, mỗi lần chính là nghĩ đều muốn điên đến nhập viện tâm thần rồi.

Giống như Hường vương gia này, giống như Thánh cô tử không đủ danh tiếng nhưng mà cứ làm kiêu này, giống như nhân vật người qua đường đầu óc không bình thường xuyên không này, giống như.....

Ah.....nhức não quá, không muốn nhớ tới nữa, chuyện gì qua thì cứ để nó qua đi thôi, nếu nghĩ nhiều quá thế nào cũng phát bệnh.

Mà phát bệnh lúc này sẽ chẳng ai cứu được cả nên tốt nhất là không nên để bản thân phát bệnh. Ở đây chẳng còn viện tâm thần đâu, sẽ không ai quản nếu cô bị điên cả, tốt nhất là cứ viết đi, bỏ qua cảm nghĩ mà viết đi, viết đi, dù da gà da vịt đã nổi lên một tầng thì cứ viết đi.

.

Hai ngày chạy đường nhỏ, mọi người rốt cuộc cũng đã tìm được hướng vào đường cao tốc.
Cô chính là lại phản đối, đi đường rừng tương đối an toàn, nếu lên đường cao tốc thì lại khác. Nếu muốn chạy trốn ai mà chẳng nhắm đường cao tốc mà chạy, sẽ không kẹt đường chắc ? Mà kẹt đường sẽ không bị đám IL tấn công ? Sẽ không có biến thành IL ?

Chỉ cần nghĩ đến đường cao tốc thì cô sẽ lập tức liên tưởng được đến The Walking Dead, cái cảnh cái đường cao tốc toàn là quái vật nhìn mà rợn người.

Hơn hết xe nhỏ thì không sao vì có thể dễ dàng chen qua các xe khác, thế xe lớn như xe tải thì sao ? Nếu lúc đó để ba chiếc xe chở vật tư kia kẹt lại trên đó chẳng phải bọn họ mất trắng sao ?

Nhưng mà cô phản đối lại vô hiệu, Lâm Kỷ Niên không phải là không suy xét đến vấn đề cô nói mà là bọn họ không thể tốn thêm thời gian nữa, nên đành phải mạo hiểm.

Cô giận dỗi, không thèm nói gì nữa, cả một ngày đi đến chỗ vào cao tốc liền chỉ chơi cùng Buster và đánh máy, hoàn toàn lờ đi mọi người.

Nhưng mà ông trời sau đó lại không thuận theo ý của Lâm Kỷ Niên, lúc chuẩn bị lên đường cao tốc thời điểm thì lại có một đống IL đổ ra từng hai bên cánh rừng.

Mọi người hoảng loạn nhìn đoàn quái vật đang lao tới, cố gắng lao lên đường cao tốc.

Lúc mà hai chiếc xe chứa vật tư vừa lên được thì bỗng nhiên xuất hiện một con IL thể hình cao hơn 2m, nó nhảy ra rống giận cầm lấy một chiếc xe bên đường quăng vào mọi người.

" Tình hình không ổn, con quái vật này không bình thường, không thể cứng đối cứng với nói cùng lúc đánh với đám quái vật hiện tại được. Mau đổi lộ trình !!" cô lúc này cũng không thèm giận dỗi nữa là lao đến chỗ Lâm Kỷ Niên nói.

Đây là IL bán cấp 1 hệ lực lượng, hiện tại mọi người có thể gặp nguy hiểm !

" Nhưng mà còn xe đồ...." Lâm Kỷ Niên do dự.

" Dùng bộ đàm thông báo với bọn họ, bảo bọn họ tiếp tục hướng Quân Khu 23 đi. Chúng ta còn một xe khác, vấn đề đồ ăn sẽ không khó giải quyết." cô bất đắc dĩ nói.

Lâm Kỷ Niên này nhìn thế nào thì đầu óc cũng không tệ, nhưng mà vì sao mỗi lần cô đến gần cùng hắn thảo luận vấn đề thì luôn thấy hắn ngờ nghệch như vậy ?

Lâm Kỷ Niên lúc này cũng không biết ý nghĩ của cô, chỉ cảm thấy đầu óc như được khai sáng ra mà lập tức hành động.

Trên xe cô, các binh sĩ vẫn đang cố gắng cầm chân đám IL để bảo vệ những người đi trước, nhìn một con lại một con lao đến đều bị xử đẹp.

Nhưng mà cô biết, đối diện với cái thứ IL đã bán và cấp 1 kia thì súng đạn của mọi người chắc cũng chỉ để làm trầy xướt nó thôi, muốn giết được phải tốn nhiều thời gian lắm.

Không chần chừ mang hai trái lựu đạn mà Lâm Kỷ Niên và Lâm Bình đưa cho mình ra, cô nghĩ nghĩ một chút rồi ném một cái thẳng vào trong đám IL.

Tiếng hét đầy đau đớn và phẫn hận vang lên, cô nghĩ vừa nãy chắc đã làm bị thương được nó rồi, cũng nhanh chóng dùng trái còn lại ném tiếp.

Chính là hiện tại đi cùng người thường, nếu không cô thật muốn đi thu thập con IL và đám kia, hiện tại.....chỉ có thể để MB3, Sophie hoặc SS7 làm thay thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net