Chương 58 : Phiền phức như vậy, đồng ý hay không ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.

" Ngươi nói cái gì-" Hạ Thừa Dương vẫn còn chưa tức giận lên được thì đã bị một bên còn lại trung tá Sở Dương chặn lại. 

Cô liếc nhìn qua, liền cái còn lại trung tá trẻ hơn Lý Ngang không chỉ một ít. Trầm ổn khi chất, đôi mắt không gợn sóng không nhìn ra tâm tư ẩn sau cặp kính, so với Hạ Thừa Dương thẳng như ruột ngựa gặp gì nói đó thì Sở Dương này khó đối phó hơn nhiều.

Liền là bàn lợi ích trước mặt hắn, lấy được nhiều ít cũng phải xem vận may và trình độ rồi.

" Trước hết làm quá giao dịch, cô có thể nói đến vài công dụng của thứ mình chế tạo được chứ. Tùy vào độ hữu dụng của nó, căn cứ có thể xem xét đến việc trao đổi như vừa rồi." Sở Dương bình thản nhìn cô nói, cô rất có hảo cảm với những người thẳng thắn như thế này.

Thế nhưng mà....

" Ai là người đứng đầu Quân Khu 19 này ?" cô thâm ý hỏi lại một lần nữa. Dù rằng có hảo cảm, thế nhưng công việc vẫn là công việc thôi

" Là tôi." Lý Ngang nhịp tim rõ rằng nhảy một nhịp thế rồi ông thở dài nói. " Liền là cái khác cao cấp.....đều một tự lập vi vương rồi."

Một chút khó khăn liền lòi mặt chuột, đó là đám cầm đầu lãnh đạo. Để lại một đám tận trung sống chết vì mình quân nhân cấp dưới thẳng thừng mà đi, thật đúng là 'người tốt'.

Cô liền biết....ngay từ đầu đã như vậy rồi. Thế nhưng mà cũng không liên quan đến cô, cô chỉ cần làm việc của cô là được rồi.

" Dị năng của ta là Chế Tạo. Liền là ta có thể biết, nguyên cứu thấu hiểu đủ liền cũng có thể tạo ra. 01 một chính là một trong những sản phẩm mà ta trước nghiên cứu được, liền 01 một quý như vậy súng ta sẽ không bán. Chỉ bán lại phế phẩm súng hai chế độ bán tự động và cầm tay ngày tự động hồi phục 100 viên đạn thôi." nói là phế phẩm, thế nhưng đối với những người này liền đã thực quý giá.

Một ngày nạp 100 viên đạn, viên đạn hiện thời liền có hạn, có như thế gần như vô hạn mỗi ngày, quả thật là quý không chịu nổi. Hạ Thừa Dương cười khổ, hắn cũng cảm nhận được sự thật rằng của cô 'phế phẩm' dùng nhiêu đó lương thực đổi cũng không xứng.

" Chúng tôi không cần nhiều, liền cần 20 cây 'phế phẩm này'. Điều kiện cô tự nghĩ, chỉ cần không quá đáng, chúng tôi có thể suy nghĩ." Sở Dương đẩy đẩy mắt kính nói.

" Tôi muốn một thân phận trụ đặc biệt, có thể miễn nộp vật tư khi ra vào Quân Khu và 100 điểm cống hiến mỗi tuần." cô chỉnh môi sửa giọng cười nói.

" Không vấn đề." Lý Ngang gật đầu.

" Tôi còn muốn một mình một khu vực trụ, còn có cao tường không người nhìn được 3m và một khu sân rộng." 

" Cũng không vấn đề, chỉ là chúng tôi muốn cô giúp chúng tôi thu thập một chút tình hình bên ngoài." Sở Dương đột nhiên đưa cái ánh mắt đến Lý Ngang, bảo ông để hắn giải quyết. Cô nhanh chóng....bắt được cái gì đó giữa ba người bọn họ.

" Thế tôi cũng muốn không bị khống chế bởi các người, tôi làm cái gì các người liền không thể quản chế tôi. Hơn hết tôi còn muốn cả một tiểu khu nhà tự chọn khác nữa." cô cũng muốn xem, Sở Dương này rốt cuộc có thể ép cô đến mức nào. Đến cuối cùng là cô lấy được lại ích vẫn là hắn lấy được đâu.

" Cũng được, thế nhưng tôi cũng muốn cô bán đến cái khác 'thành phẩm' đâu. Chúng ta lại có thể bàn tiếp một chút cái khác điều kiện." Sở Dương nhanh chóng nói.

" Có thể bán cho mấy người 2 con Mộc Linh di chuyển. Bay cao 5m cách đất, sử dụng năng lực mặt trời để di chuyển, có một vòng bảo hộ năng lượng chịu được cấp hai IL công kích. Thế nhưng này thật quý giá làm tôi muốn nâng điều kiện." liền cũng đã qua được một thời gian,  IL cấp bậc cũng đã được phân ra rồi.

" Cứ nói." Sở Dương bình tĩnh nói, thế nhưng Lý Ngang và Hạ Thừa Dương đằng sau đã không được như vậy.

Dùng mặt trời làm năng lực, trong cái thời điểm cạn kiệt tài nguyên này đúng là không gì quý hơn mà. Dù rằng Quân Khu cũng gắn máy phát điện dùng năng lượng mặt trời và vài loại đồ dùng điện khác, thế nhưng người thì nhiều mà đồ thì có số lượng a.

" Bán chủ quyền viện nghiên cứu động thực vật." liền tính như thế bán chủ là đủ rồi, cô muốn thế nhưng mà nhờ bọn họ nghiên cứu đi ra vài cái đặc biệt động thực vật.

Hơn hết....giờ phút này ngồi giao dịch với Sở Dương, nhờ có hắn mà cô nghĩ ra được một cái kế hoạch điên rồ.

Liền như vậy mất vài món đồ cũng là đáng giá.

" Thế....chúng tôi cũng có một điều  kiện, làm cố vấn tham mưu của Quân Khu 19 này." Sở Dương lời nói liền khiến Hạ Thừa Dương và Lý Ngang đằng sau kinh ngạc. Lý Ngang muốn nói gì đó, thế nhưng mà nhìn đến ánh mắt của Sở Dương lại không mở miệng được.

Cô đắn đo. Liền tính vì cái kế hoạch mượn tay người làm việc mà đi lãnh một cái phiền toái như thế này có đáng không ?

Thế nhưng nhiều người như thế vẫn tốt hơn một mình cô và vài con Mộc Linh. Nhiều người nhiều sức mà. Hơn hết liền tính như thế người người vì chuyện này mà giảm mạnh, liền tính cái tinh cầu này bán thua công cuộc 'chiến tranh liên hành tinh' rồi.

Thua....liền đại biểu không tốt, khi thua cuộc ai cũng liền chờ đợi đến cái kinh khủng kết quả.

Liền này phiền phức một chút đổi đến duy trì cái này tinh cầu bản thân đang công tác, có đáng hay không ?

Có nên.....giúp đỡ con người một chút hay không ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net