Chương 68: Đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.

" Được rồi, Tea, Mata. Hỏi hai đứa một chút, cùng tiểu Hắc giữ nhà được không ?" Nhóm Vahe rời đi không lâu ta liền nhìn sang hai đứa trẻ nói.

Ta nói bằng tiếng nga, thực dễ hiểu cho bọn chúng nghe. Hai đứa trẻ nghe đến tiểu Hắc liền sáng mắt gật đầu.

" Khi ta đi không được mở cửa cho ai ngoại trừ Vahe nhóm đâu đó." Cô nhìn hai đứa vui vẻ ôm lấy tiểu Hắc liền căn dặn chúng, cùng lúc đó cũng nhìn đến tiểu Hắc.

" Chị yên tâm, em sẽ chăm sóc nhà cửa thật tốt." Tea ra dáng chị gái nắm lấy tay Mata mà nói, hành động này có chút đáng yêu làm sao ấy.

" Tốt, thế ta đi đây." Nhấc môi lên cười một cái, cô đi ra ngoài.

" Chị đi cẩn thận~" Tea và Mata kêu lên thực ngọt, cô không có quay đầu lại, chỉ là môi hơi nhếch lên chút đỉnh.

-Hạt đậu, định đi đâu a?

" Ra ngoài lấy thông tin, sẵn tiện đi nhìn sự chào đời của người bạn mới." Mở tung đôi cánh của mịn ra, cô bay nhanh ra khỏi Quân Khu mà nói.

-Người bạn mới?

003 kì quái nghe cô nói, cô từ bao giờ có bạn rồi ??

.

Buổi đầu Red Night Đêm Đỏ là ngày ra đời của Bạch Vương, vị Vương đầu tiên.

Tiếp theo đó vài tháng chính là Hoàng Vương, Huyền Vương, Vong Vương rồi đến Hồng Vương.

Hắc Vương ra đời trước vài ngày so với Tử Vương, hắn niên kỷ tính ra cũng khá nhỏ. Những vị Vương tính tình liền rất thất thường, nhất là Huyền Vương.

Huyền Vương thích nhất nuôi dưỡng con người, nuôi cho bọn hắn thực lớn mạnh thời điểm rồi đến giết chết bọn họ.

Hoàng Vương tính cách cũng rất thất thường không kém. Hắn thích nhất là sưu tầm cái đẹp, từ người đến vật, nhất là dị châu của con người, IL cũng thế.

Nhưng là vì hắn quá yêu thích cái đẹp, khác vị Vương sợ hắn sưu tầm nhiều quá đến nỗi diệt vong con người thế nên liền bắt ép quy định mỗi tháng hắn chỉ có thể giết năm người, IL thì sao cũng được.

Các vị vương đối với con người như đối với bò gà vậy, chính là đem nuôi nhốt. Không để bọn chúng chết hay tuyệt chủng, nuôi nhốt bọn chúng trong cái lồng mà bọn chúng nghĩ tuyệt đối an toàn, căn cứ của bọn chúng.

Ngày đó ở thành phố biển không xa, nơi mà hàng ngàn con IL quy tụ lại, chúng không gào thét mà lại vô cùng im lặng và có quy luật đi về phía bờ biển.

Phi Ca cứ thế thản nhiên đi, Xoá Bỏ đã có hiệu quả, cái vòng cổ vô duyên đã được tháo xuống, thế nên đi giữa bầy IL này là chuyện nhỏ đối với cô.

Cô nghe thấy tiếng gầm của những con IL cấp 1 và vài con cấp 2. Thấy cô đến chúng lập tức ngậm họng nhường đường.

Trước mắt cô là Hoàng Vương, vị Vương với mái tóc màu nắng vàng xinh đẹp. Đáng lẽ ra hắn phải cao ngạo ngẩn đầu lên trời cười như điên loạn như đống boss phản diện trong truyện tiểu thuyết, ấy thế mà bây giờ lại tự kỷ ngồi dọc cát bên bờ biển.

" Tôi là ai? Tôi sống làm gì?" Hoàng Vương của chúng ta cứ lẩm nha lẩm nhẩm nhìn đám IL đệ theo sau mà hỏi.

" Anh là Hoàng Vương, Vương của IL, anh không biết sao?" Cô đi đến kỳ quái nói, chẳng lẽ chỉ có cô nhận được thông tin?

" Hoàng Vương? Hoàng Vương sống làm gì?" Vị Hoàng Vương này.....Phi Ca nghĩ có lẽ đầu óc hắn lúc thức tỉnh bị đập vào đâu rồi.

" Là vương thì anh muốn làm gì cũng được, ăn chơi gì đó không ai cản anh." Giống như trong mấy cuốn tiểu thuyết ấy.....

'Thế giới này là của ta, ta muốn làm gì cũng được muahahahah!!!' Đại loại vậy đó....

" Tôi là Bạch Vương, vị Vương đầu tiên được sinh ra ở kỷ nguyên này, anh gọi tôi một tiếng chị cũng không sai." Nhấc môi cười, cô đưa tay kéo hắn từ đất dậy.

" Chị?" Hoàng Vương nhìn người nhỏ nhắn cao không quá 1m6, còn không vượt quá được qua trước ngực hắn mà gọi.

" Đúng rồi, anh thích cái gì hả Hoàng Vương ?" Liền thế giới thành thế này rồi, Hoàng Vương trong mắt cô cũng không phải chết, liền không cần thu lấy linh hồn hắn, đã không cần thu thì cứ để tự do chút cũng được.

Không hiểu sao đối với Hoàng Vương, dù rằng hắn không là người cũng không là IL, thế nhưng mà IL lại không tấn công còn nghe theo lời hắn làm cô rất kỳ quái.

Nếu biến thành IL, linh hồn con người đều bị buộc lại trong cơ thể họ, và nhiệm vụ của cô là thu chúng.

Kiểu như Hoàng Vương....thật giống người tiến hoá quá. Không hoá IL cũng không thuộc về phạm trù con người.

" Tôi có quà tặng cho anh này. Anh có thích đá quý không ?" Bởi vì đồ làm đến thực nhiều, cũng như là ấn tượng đặc biệt với hắn, cô lấy ra một cái huy hiệu đính viên đá càng xinh đẹp. " Cho anh, viên đá này giống màu tóc anh đấy Hoàng Vương."

" Đẹp quá....." hắn kêu lên, trong ký ức đầu đời vừa được sinh ra đã bị bao quanh bởi những sinh vật xấu xí thì viên đá này thực đẹp.

Hắn....thích những thứ lấp lánh xinh đẹp giống thế này....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net