Chapter 10: Fancouple hình thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

21/4/2022 - 22/4/2022


"Bắc Phong nhìn Hoàng Bách, đôi mắt ấy lộ rõ sự cưng chiều cùng yêu thương, bàn tay anh vô thức lướt qua gò má cậu rồi chạm nhẹ vào mà cảm nhận độ ấm của đối phương, trong lòng vẫn không ngờ rằng chuyến đi du lịch này lại tạo một cơ hội giữa hai người nảy sinh một tình cảm khác, vượt qua cả tình bạn thời thơ ấu. Ngoài trời vẫn còn tiếng mưa rơi trên mái hiên, mây âm u và sấm chớp lướt qua trong vài giây..."

Tiếng "tạch tạch" vang lên liên tục của bàn phím ảo khi Vân Hải vừa đánh chữ vừa suy nghĩ, tưởng rằng cậu sẽ vô thức dựa người vào tầng kính mát lạnh mà xui thay đúng đám cỏ mọc lởm chởm. Quên mất bản thân đang ngồi ở trong nhà kính mà than vãn một mình, điều cậu vốn quen thuộc từ lâu, thở dài một hơi mà ngửa lên nhìn bầu trời không quá sáng, rồi cậu lại cúi xuống để hoàn thiện nốt và ấn nút xuất bản, đồng thời sao chép liên kết và gửi cho Đức Huy. Sau đó đôi mắt lại hướng về một nơi xa xăm hơn.


Chắc tầm này hội nam thần (kinh) đang tận hưởng trong quán bar xa xỉ nào đó, rồi theo đúng kịch bản thì nữ chính và bạn thân vô tình làm gãy cửa để gây sự chú ý và nổi bật trong trang phục được Tác Giả miêu tả sexy hết mức có thể. Sau đó nam chính sẽ lờ mờ có một cảm xúc gì đó trong lòng khi nhìn thấy nữ chính.


Chà. Cảm xúc à....


         "Vân Duy, cậu còn cảm xúc không?"


Còn tôi thì không rõ. Vân Hải nói trong lòng.


Vân Duy cũng là một người bị bỏ rơi như cậu, những dòng chữ trong nhật ký đều toát lên sự đau buồn và dần dà trở thành phẫn uất. Cậu bé đó vốn có một gia đình hạnh phúc, được bố mẹ thương yêu chiều chuộng hết mực, rồi bi kịch bắt đầu khi mẹ cậu qua đời vì bệnh ung thư vú, bố cậu đi bước nữa với một người phụ nữ có con riêng, cậu ấy vốn dĩ thật lòng chấp nhận một người mẹ thứ hai và một người em trai không cùng huyết thống với mình. Nhưng người mẹ kế đó lại nuôi tham vọng lớn không tưởng, vì lấy được một ông chủ của xưởng may mặc nên muốn nuốt trọn gia tài sẽ để lại cho con trai của ông, nắm bắt được điểm yếu là sự nhu nhược và dễ bị xuôi theo lời nói có tính thuyết phục cao. Thế là Vân Duy dễ dàng bị đá xuống vực thẳm.


Đỉnh điểm của sự việc này là người mẹ kế đó đã hãm hiếp một đứa trẻ mười bốn tuổi chỉ vì tham vọng với tiền bạc.


       "Chúng ta đều là những người không nên tồn tại trên cuộc đời này nhỉ. Khi sống cũng đang là một quả tạ đang đè lên lưng như thế này"


Vân Duy chắc chắn không thể chịu đựng được, hết năm lớp 9 và được báo danh vào trường con nhà giàu với số tiền học bổng nhất định, cậu quyết tâm rời khỏi nhà để ở trọ gần trường, không mang tiền hay xin bất cứ quyền lợi nào để đổi lại một trận cãi vã to giữa sự bênh vực mẹ kế của bố cùng với điệu cười khinh bỉ của bà ta, cậu chấp nhận cắt đứt quan hệ và ra ngoài vừa lao động vừa học. Nhưng những suy nghĩ tiêu cực của cậu ấy quá lớn, đè át lên lý trí của mình nên Vân Duy đã chọn cách ra đi đầy đau đớn mà không một ai biết đến. Vết cắt động mạch ở tay chảy máu lênh láng giờ thành một vết sẹo lồi in hằn trên mặt da.


Vân Hải lại thở dài, cậu viết vài dòng trong nhật ký rồi gập nó lại, tạm gác kế hoạch tự tử của mình.


Tiếng tin nhắn vang lên cắt ngang suy nghĩ của cậu, không ngờ tầm này muộn rồi mà đồng chí vẫn làm việc năng suất như vậy.


Con chó: "Chăm sửa lỗi chính tả đi, sai lắm thế"


Con chó: *Đã gửi link*


Cục cứt: "Không thích đó :))"


Cục cứt: *Sticker*


Cục cứt: "Beta không công thì chỉ được đãi ngộ vậy thôi"


Không thấy tin nhắn lại, chắc là đi ngủ luôn rồi. cậu cũng lật đật rời khỏi nhà kính và về phòng mình.


Nam chính với cốt truyện gì đó quẳng ra chỗ khác đi, cậu buồn ngủ lắm rồi.


(To be continue)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net