Chapter 9: Thuyền ra khơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4/4/2022 - 5/4/2022

     "Sáu...bảy.....tám. Thế là đủ rồi."

Vân Hải lẩm nhẩm đếm tiền, ánh mắt cậu sáng lên sau mỗi lần tăng số. Nhưng mà dù vui đến mấy thì sự mệt mỏi vẫn chiếm phần nhiều, đến tận nửa tiếng trôi qua rồi cậu còn nghe rõ tiếng trái tim đập mạnh trong lồng ngực hai tiếng "thịch thịch" và các mạch cứ giật giật ở khắp cơ tay cùng bắp đùi. Mặc dù cậu quá quen thuộc khi buôn bán máu trái phép ở chợ đen gần các khu bệnh viện rồi, nhưng vì cơ thể này mới là lần thứ hai đi bán, lại còn dưới mười tám tuổi nên vẫn chưa thể thích ứng được. Hầy, nếu "Vân Duy" đủ mười tám thì sẽ không còn là trái pháp luật nữa.Ở đời trước, bằng tuổi này cậu cũng bắt đầu đi bán máu kiếm tiền. Càng dưới tuổi mười tám thì tiền mới càng nhiều, nếu là máu hiếm có khi lên chục triệu.


Máu hiếm ở đây không phải là O hay AB mà nó phụ thuộc vào Rh+ hay Rh- để truyền máu, nếu là cơ địa Rh+ thì có thể nhận được cả Rh+ và Rh-, nhưng nếu thuộc nhóm Rh- thì chỉ nhận được cùng nhóm máu, hạn chế nhận Rh+ vì sẽ gây tai biến. Nên Rh- là nhóm máu hiếm.Vân Hải thở phào, may mà cậu không thuộc Rh-.


Vừa về đến biệt thự của Bắc Phong, cậu đã nghe được màn rap diss battle cực căng giữa nam chính và nữ chính, trong khung cảnh căn phòng xa hoa dát vàng, xung quanh đâu cũng có đồ trang trí lên đến vài tỷ và quý giá thì nữ chính của chúng ta đứng bành chân ra, hai hàng lông chân bảy màu nổi bật, tay chỉ vào mặt anh mà tru tréo như mấy bà bán hàng ngoài chợ, còn nam chính thì một bên cạp quần giắt túi cơm rang, dáng nằm trên cái ghế vắt vẻo cùng cái tay cũng chĩa lại vào mặt nữ chính mà văng phụ khoa không kém.


Hệt như bức tranh "Chúa tạo ra Adam" phiên bản lỗi.


Minh Tuyết thấy bóng dáng cậu đang cạn lời đứng ở cửa thì tắt giọng, lại quay trở về thành một cô tiểu thư ngạo mạn, nhưng mà hình tượng vừa rồi cũng đủ in sâu vào não bộ cậu rồi.


      "May quá, cậu bạn kia về rồi, tôi cũng chẳng muốn dư hơi ở đây phí lời với kẻ không bình thường này nữa. Làm người tốt bây giờ cũng khổ thật đấy"


Rồi cô quay ngoắt đi về phía chiếc xế hộp sang chảnh được quản gia mang ra đợi sẵn từ lúc nào. Rồ ga và phóng đi mất hút.


Vân Hải vừa vẫy tay tạm biệt cho có lịch sự xong thì đối mặt với không khí u ám phát ra từ phía "Hoàng tử lạnh lùng" (biệt danh từ fanclub của nam chính) Bắc - không bình thường - Phong, đúng là nam chính, ngồi với cái dáng gãy cả lưng thế kia vẫn còn phóng ra aura lạnh lẽo như vậy được....


         "Cậu. Bắt đầu từ tối nay chịu phạt đi."


Ai bảo là teenfic không có sự logic? Cậu chỉ trốn làm một buổi để kiếm tiền ngoài giờ thôi mà phải chuẩn bị tinh thần bị trừ lương rồi này


Bắc Phong tính nói gì đó thì cánh cổng to bên ngoài mở ra, phóng vào sân là hai con hàng khác với xế hộp của nữ chính, trông ra dáng xe đua và đắt tiền, Hoàng Bách phi ra khỏi xe đầu tiên và vứt cái kính râm một cách thành thạo về phía một người hầu nào đó rồi phi ngay vào lòng nam chính ngồi thản nhiên, Ngọc Mạnh thì từ tốn hơn, khi lướt qua người Vân Hải, cậu nghe được tiếng thở dài bất lực từ gã ta. Nhưng mà chưa kịp nghĩ thêm thì kẻ năng động kia gào mồm lên đòi đi bar.


       "Thôi nào, lâu lắm rồi không ra quán bar chúng ta cùng thành lập, dạo này thấy quán nhập nhiều loại rượu ngon lắm. Đến đi, còn có thể mới các người đẹp chân dài đến múa cột nữa đấy. Năn nỉ lắm đó nha"


Anh do dự một lúc, liếc nhìn qua Vân Hải với khẩu hình miệng "Ngày mai tính sổ với cậu sau" rồi đẩy Hoàng Bách sang một bên, chuẩn bị đi lấy xe với cái túi vẫn giắt lủng lẳng ở cạp quần. Ba người bước đi ra cửa với thần thái riêng biệt nhau.


Vân Hải vẫn đứng yên ở đó, shock đến mức độ tay cậu đang giấu bọc tiền sau lưng còn làm rơi xuống sàn nhà khi nhìn thấy tình cảnh vừa rồi.


Ui trời!!! Ship has sealed! (Thuyền đã ra khơi!)


(To be continue)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net