Chap 14. Mộng(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Sau khi kí khế ước với Janet, cổ tay Sở Minh Nguyệt liền xuất hiện một hình tròn bên trong là ngôi sao. Janet nói đó là minh chứng cho việc khế ước hoàn thành. Vừa nói Janet vừa đưa bàn tay của mình ra, trên bàn tay của cô cũng là cái hình tròn đó.
- Sau này nàng có gặp nguy hiểm, bất trắc gì thì nhờ vào hình xăm này ta cũng có thể biết được nàng ở đâu.
Sở Minh Nguyệt chăm chú nhìn hình trên cổ tay thì bỗng cảm giác buồn ngủ ập đến nàng bất ngờ. Nàng thấy cả người vô lực, mi mắt nặng trĩu khiến cả người đổ gục. Chỉ lờ mờ ngửi thấy mùi hương hoa hồng và một giọng nói ấm áp gọi tên nàng: "Minh Nguyệt!!!"
Sau đó Minh Nguyệt lại lâm vào tình trạng hôn mê, phát sốt. Đó là điều bình thường sau khi con người kí khế ước với quỷ nhưng vẫn khiến Janet xót xa, lo lắng cho nàng không thôi. Cứ đi tới đi lui.
- Ai da đại nhân, ta nói, người kia trước sau cũng tỉnh, ngươi không cần cứ như dưới mông có lửa đốt đâu.
Người lên tiếng là bà lão đã giúp Sở Minh Nguyệt chữa trị vết thương. Lão bà bà vốn là mộc yêu, có một lần đánh nhau với một hổ tinh liền bị thương thì được Janet cứu giúp. Biết Janet là một con quỷ cấp cao thì bèn quy phục dưới cô.

- Ta biết...Nhưng không phải đã qua một ngày rồi sao...Nàng ta vẫn chưa tỉnh dậy.

- Đại nhân chớ lo, có người còn hôn mê suốt ba ngày ba đêm kìa. Huống chi ma lực của ngài mạnh vậy sẽ khiến cô ấy hôn mê lâu hơn bình thường một chút.

Nghe lão bà bà nói vậy Janet cũng phần nào bớt lo. Cô không đi tới đi lui nữa mà cũng đã ngoan ngoãn ngồi xuống ghế trúc chăm chú nhìn Sở Minh Nguyệt đang còn bất tỉnh.

                                                 *************************

Sở Minh Nguyệt thấy cả cơ thể mình đang bay bổng, trôi lơ lửng giữa không gian vô tận. Nhưng ngay một khắc sau cả người nàng liền bị hút đi thật nhanh, làm đầu nàng lại choáng váng, lúc mở mắt ra thì trước mắt nàng một vườn hoa hồng đỏ thẫm. Sở Minh Nguyệt liền hiểu ra là mình đang trong mộng rồi, nếu không rớt vào bụi hoa hồng đầy gai mà người nàng chẳng bị gì, cũng chẳng cảm giác được gì. Nàng đứng lên và nhìn xung quanh, ở đây cư nhiên còn có một người khác, nói đúng hơn là một cô bé tầm khoảng 12 tuổi. Cô đang ngồi co người, mặt úp vào đầu gối khóc thút thít. Sở Minh Nguyệt chỉ nhìn thấy được mái tóc đỏ rực, dài ngang vai của cô bé nhưng không hiểu sao nàng lại cảm thấy một cảm giác thân thuộc không thôi. Dường như có sự liên kết nào đó giữa nàng và cô bé đó vậy. 

Sở Minh Nguyệt tiến lại trước mặt cô bé, khẽ đưa tay chạm vào vai bé. Nhưng bàn tay nàng như thể trong suốt xuyên qua bả vai cô bé. Hơi ngỡ ngàng, nàng thử chạm thêm vài lần nữa nhưng cũng đều vậy, quên mất nàng đang trong mộng a. Bỗng cô bé đó ngẩng lên. Đôi mắt đỏ long lanh vì vừa khóc xong tựa như mặt nước phản chiếu bóng mặt trời lúc hoàng hôn, sống mũi cao, thẳng tắp. Trên gương mặt thanh thuần như thiên sứ của bé vẫn còn đọng lại một vài giọt nước mắt. Sở Minh Nguyệt nhận ra cô bé này chính là Quỷ Vương lúc nhỏ. Thật khả ái, nàng thầm nghĩ, đưa tay phác họa đường nét trên gương mặt cô bé. Vừa lúc đó có một giọng nam hài vang lên: 

- Tiểu Ja! Tiểu Ja! 

Cậu bé kia trên khóe miệng còn tụ một cục máu đông nhỏ, một bên má như bị ai đấm nhưng vẫn vừa chạy vừa gọi to. Bên này cô bé của Sở Minh Nguyệt cũng phản ứng nhìn theo hướng tiếng gọi. Rất nhanh cậu nhóc đã đến trước mặt cả hai.

- Tiểu Ja? Chị khóc à? Đừng khóc, em xử lý bọn đáng ghét kia rồi. Ngoan ngoan.

Cậu nhóc cười thật tươi lộ ra cái răng sún, đưa tay xoa xoa đầu chị mình an ủi. 

- Tiểu Hen. Em lại đi đánh nhau nữa sao. 

- Thì đã sao, ai bảo bọn nó chọc chị của em. Hừ là do tụi nó muốn ăn đòn.

Tiểu Hen nắm chặt bàn tay nhỏ, khuôn mặt tức giận cùng đôi mắt đỏ long sòng sọc lên. Bên này Tiểu Ja nghe vậy lại thở dài. 

- Là do chị. Chị thực sự là kẻ vô dụng. Em không cần làm vậy để bị thương như thế...- Nói rồi đưa tay xoa xoa vết thương trên mặt em trai của mình

- Tiểu Ja không được nói vậy. Ba, mẹ và đại ca nói chỉ là chưa phải lúc để chị phát huy ma thuật. Với lại chúng ta là ma cà rồng, một xíu vết thương này của em cũng nhanh khỏi liền mà. Tiểu Ja không được buồn!!! - Tiểu Hen rất ghét ai nói chị mình là kẻ vô dụng, đối với cậu, Tiểu Ja luôn là người tuyệt vời nhất, là thiên sứ mang nụ cười ấm áp. Bất kể ai nói xấu chị mình, cậu đều liều mạng đánh cho chúng im miệng thì thôi.

Nghe được sự động viên, trong lòng tiểu Ja cũng liền vơi bớt, trở lại cười hì hì xoa đầu tiểu Hen. Tiểu Hen cũng cười theo, không khí lúc này khiến cả Sở Minh Nguyệt đang ngồi xem cũng cảm thấy tràn đầy ấm áp. Bỗng có một cơn lốc nhỏ xuất hiện, cuốn bay một vài cánh hoa hồng gần đó. Trong cơn lốc có một người bước ra, một thiếu niên cao gầy, gương mặt thư sinh mang nét lạnh lùng, trầm tĩnh lúc này lại xuất hiện một tia bực bội, y đề cao giọng: 

- Tiểu Gà Mái!!!  (Hen = gà mái) Em lại đi đánh nhau!!! Lại còn chọc cho Tiểu Ja khóc, em chán sống rồi!!! 

Rồi tiến tới xách lỗ tai Tiểu Hen lên một cách thô bạo, khiến cậu nhóc chảy cả nước mắt. Thấy em trai vì mình bị anh trai hiểu lầm, Tiểu Ja vội vàng chạy tới nắm lấy vạt áo của y:

- Jack, Henry không có chọc em, anh thả em ấy xuống đi. 

- Thật không chọc? 

- Thật a.

Lúc này Jack mới buông lỏng tay nhéo tai của Henry. Nhưng sực nhớ chuyện gì lại nắm lấy tai cậu nhóc lần nữa, tuy không thô bạo như lần trước nhưng cũng có phần hơi mạnh tay.

- Nhưng con gà mái này lại đánh nhau. 

Henry bị nhéo tai thêm lần nữa thì lại kêu "Oa oa".

- Cái đồ đồ tể a, ông đây vì thấy Tiểu Ja bị tụi nó khi dễ nên mới ra tay, chứ không có làm đồ rùa rụt cổ như anh. 

- Nói gì cơ?

- Đồ rùa rụt cổ.

Jack lại tăng thêm lực đạo tay.

- Vế trước cơ. 

- AAAAA! Em nói Tiểu Ja bị khi dễ. 

- Hửm? - Jack rốt cuộc cũng bỏ tai của Henry ra, gương mặt khôi phục vẻ lạnh lùng. 

- Dẫn anh đi gặp đám đó nhanh. 

                                         ********************

Dĩ nhiên tối hôm đó trong dinh thự nhà Draculist có hai kẻ mặt không tình nguyện quỳ thảm gai trước cửa thư phòng. Người hầu đi qua lại cũng đã quá quen với cảnh này. Hai thiếu gia nhà họ lại đi đánh nhau. Nghe nói lần này đại thiếu gia và tam thiếu gia còn đánh gãy chân một pháp sư trung giai khác. Chẹp, tên pháp sư đó, chọc ai không chọc lại chọc phải mấy tiểu tổ tông nhà Draculist.

 Draculist vốn là nhà đứng đầu ma cà rồng thuần chủng. Sinh ra toàn nhân tài. Đại thiếu gia nhà họ năm nay 16 tuổi nhưng ma pháp đã ở giai đoạn trung giai, chuẩn bị tiến cấp cao giai. Còn tam thiếu gia mới 10 tuổi nhưng cũng rành hết các phương diện ma pháp sơ giai cũng còn thiếu mấy bước nữa là tiến cấp trung giai. Còn nhị tiểu thư...trước giờ chưa có ai thấy được năng lực ma pháp của cô. Đa phần người ta nghĩ chắc cô không có ma pháp, dù gì ma cà rồng không có ma thuật cũng khá nhiều. Chỉ có một số ít khác nghĩ công tước Draculist đang che giấu thực lực của nhị tiểu thư. Thế nên, từ nhỏ Janet luôn bị đem lên bàn cân so sánh với hai người anh em còn lại. Nào là họ nói cô yếu kém, vô dụng, không có năng lực mà cũng là người trong gia tộc Draculist,...Janet vốn đã quen với mấy lời chê bai vô căn cứ của bọn không hiểu sự tình. Nhưng Jack và Henry thì không, đối với họ ai nói gì họ cũng không quan tâm, nhưng thử đụng đến em gái-chị gái của họ thì ngươi xác định phù mỏ.

Thế là lại lần thứ n+1 Jack và Henry quỳ thảm gai. Và cũng là lần thứ n+1 Janet đứng trong thư phòng năn nỉ cha mẹ tha lỗi cho hai người kia.
Sở Minh Nguyệt cũng theo chân tiểu Janet bước vào trong căn phòng. Bên trong trang trí kiểu Châu Âu cổ điển mà nàng chưa bao giờ thấy qua. Có rất nhiều kệ sách gỗ còn phảng phất hương tử đàn. Phía sau bàn dài cạnh cửa sổ có một nam một nữ đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ lớn. Thấy Janet tiến vào, người phụ nữ lúc này lên tiếng.
- Tiểu Ja, nếu con định xin cho hai tên nhóc kia nữa thì mama quyết không nghe.
Nghe mẹ mình nói tiểu Janet khẽ rụt cổ, đôi mắt tội nghiệp như một chú cún, giọng lí nhí:

- Mama, đừng trách đại ca với tam đệ. Là do con nhu nhược không tự bảo vệ được mình nên phải để hai người họ đi đánh nhau với kẻ bắt nạt con.

Trên mặt người phụ nữ lúc này vô cùng buồn bã, tay bà nắm chặt lấy váy. Im lặng như đang suy nghĩ xa xăm điều gì đó. Người đàn ông bên cạnh bà lúc này thấy vậy mới dụi tắt điếu xì gà đang hút, mỉm cười ấm áp, rời khỏi ghế, bước đến trước mặt con gái mình. Ông khẽ nắm lấy vai Janet.

- Janet, papa đã nói thế nào với con?

- Con biết, nhưng mà...

Janet khẽ cắn cắn môi nhỏ hồng, lúng túng trả lời.

- Janet, sau này con sẽ là Quỷ Vương. Gánh trên vai cả tương lai của tất cả sinh vật huyền bí. Papa biết bây giờ không cho phép con sử dụng ma thuật là thiệt thòi cho con. Nhưng cũng là để bảo vệ con nên mới phải làm vậy. Con phải nhẫn nhịn một chút nữa, vẫn chưa đến lúc. Sẽ có ngày con gái của papa sẽ đứng trên đỉnh vinh quang. 

- Dạ, con đã biết. - Janet sau khi nghe papa mình nói vậy thì nở nụ cười tươi rói như ánh mặt trời khiến những người xung quanh cô cũng thấy hạnh phúc cười theo. Bá tước và phu nhân Draculist đôi lúc còn nghĩ con gái mình sinh ra vốn nên làm thiên thần cứu thế hơn là một Quỷ Vương tương lai.

Sở Minh Nguyệt đang làm khán giả một bên, lúc này tâm trạng nàng cũng rất ngọt ngào nhờ vào tiểu Janet đáng yêu kia. Nhưng một khắc sau lại có một nguồn lực cực mạnh kéo nàng đi vào không gian vô tận lúc đầu. 

Lúc Sở Minh Nguyệt được chuyển sang một viễn cảnh khác thì trước mắt nàng đã là một thiếu nữ tầm 16 tuổi. Cũng mái tóc đỏ rực dài ngang vai, sống mũi thẳng tắp, đôi môi mỏng hoa đào, làn da bạch ngọc, đầy quen thuộc. Nhưng lúc này đôi mắt đỏ như mặt trời lúc hoàng hôn của cô dao động mạnh, đầy vẻ lo sợ đau thương nhìn về căn biệt thự đang chìm trong ngọn lửa đỏ phừng phừng kia. Áo sơ mi dài tay trên người cô, một bên tay áo đã rách, lộ ra một hình xăm hình tam giác, bên trong tam giác còn có một con mắt đang nhắm lại. Nhưng một giây sau con mắt đó lại đang từ từ mở ra, đến lúc nó mở hoàn toàn thì Janet cũng đổ gập xuống, tay ôm lấy tim, đau đớn một cách thống khổ. Sau đó cô cũng ngất liệm dần vì cái đau của mình...

                                     *******************************

HAPPY NEW YEAR MỌI NGƯỜI, MÌNH TÍNH ĐĂNG TRUYỆN TỪ HÔM QUA KÌA NHƯNG CUỐI CÙNG BẬN BỊU LẠI QUÊN MẤT ĐẾN HÔM NAY MỚI ĐĂNG ĐƯỢC. CHÚC MỌI NGƯỜI NĂM MỚI VUI VẺ. VÀ CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ LUÔN ỦNG HỘ TRUYỆN CỦA JADE THỜI GIAN VỪA QUA. *BẮN TIM*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net