Phần 33 ( Phòng làm việc ) H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hạn Hạn...Em thèm anh lắm rồi!

Giọng nói của Cung Tuấn càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng mị hoặc, hơi thở nóng rực phả vào bên tai Trương Triết Hạn. Cậu cúi đầu dùng môi khóa chặt hai cánh môi của anh. Môi lưỡi dây dưa hoà quyện, ăn chay quá lâu rồi cho nên giờ đây Cung Tuấn như một con sói đói, tham lam vội vã lao vào con mồi bên dưới mà ngấu nghiến giằng xé. Hàm răng khẽ day nhè nhẹ đôi môi ngọt ngào, chiếc lưỡi điên cuồng đột nhập xâm chiếm luồn lách khắp khoang miệng anh.

Cung Tuấn không ngừng mút liếm cho đến khi cánh môi Trương Triết Hạn sưng đỏ. Tiếc nuối hôn thêm vài cái phát ra tiếng "Chụt, chụt" cậu mới buông anh ra.
- Hạn Hạn...anh ngọt quá!
Cơ thể Trương Triết Hạn bị nụ hôn cuồng nhiệt kích thích đến mức đầu ngực đỏ hồng đã dựng đứng, râm ran ngứa ngáy đến khó chịu. Hạ thân cũng phát ra phản ứng mà trở nên cương cứng, phân thân sưng đỏ nổi đầy gân.

Cung Tuấn hướng đến phần yết hầu gợi cảm, dùng miệng đưa đẩy yết hầu lên xuống, một tay luồn xuống nắm lấy cự căn dịu dàng vuốt ve yêu chiều khiến Trương Triết Hạn rên rỉ không ngừng
- Um...ummm...Tuấn Tuấn!
- Em đây...sao thế bảo bối! - Cung Tuấn đưa lưỡi viền một đường từ yết hầu lên đến vành tai đỏ ửng, cất giọng khàn khàn hỏi
- Khó chịu!
Cơ thể Trương Triết Hạn sau khi sinh con liền trở nên vô cùng vô cùng mẫn cảm, Cung Tuấn chỉ mới mở màn dạo đầu đã có thể biến cơ thể anh như trúng phải mê dược, cái cảm giác rạo rực khó chịu khiến Trương Triết Hạn vặn vẹo cơ thể mãi không thôi.

Cung Tuấn luồn tay xuống tấm lưng trắng ngọc, bế Trương Triết Hạn lên, nhanh chân di chuyển đến bên bàn làm việc, đưa tay quơ hết tất cả hồ sơ, văn kiện kể cả laptop xuống sàn chỉ trừ lại chai rượu vang đỏ. Cung Tuấn đặt anh lên mặt bàn, tách đôi chân thon dài sang hai bên tạo thành hình chữ M khiến cho nơi tư mật của Trương Triết Hạn lộ ra rõ mồm một.

Trương Triết Hạn xấu hổ, khuôn mặt phiếm hồng quay mặt đi nhìn sang nơi khác. Ánh mắt anh dừng lại trên chai rượu vang trên bàn, cái cảm giác xấu hổ bỗng nhiên biến mất, thay vào đó là trạng thái ngạc nhiên, đưa tay chạm tới chai rượu vang đó, Trương Triết Hạn cất tiếng hỏi
- Đây chẳng phải là chai Cabernet Sauvignon 1992, cái nôi của rượu vang châu Âu sao?
- Đúng vậy! Hạn Hạn của em học rộng biết nhiều thật nha! - Cung Tuấn nhướn người lên chống hai tay lên bàn, đem cơ thể Trương Triết Hạn nhốt trong lòng mình.
- Nhưng chẳng phải nó đã thất lạc rồi sao? Đây là giống rượu vô cùng quý cả thế giới chỉ có duy nhất một chai! - Trương Triết Hạn vô cùng ngạc nhiên hỏi
- Nó được đấu giá tại Pháp! Vì là rượu quý nên phải được thưởng thức cùng Hạn Hạn! - Cung Tuấn đưa tay cầm chai rượu lên nở nắp chai hướng lên môi Trương Triết Hạn
- Em lấy về với giá bao nhiêu? - Trương Triết Hạn cất tiếng hỏi
- Không nhiều! 500 ngàn đô thôi! - Cung Tuấn thản nhiên đáp.

Trương Triết Hạn giật mình cau mày, đưa tay đẩy chai rượu xa ra, lắc lắc đầu nói
- Em mau cất đi! Quý giá như thế còn mang ra đây nghịch!
- Thứ quý giá nên dành cho anh! Hạn Hạn không muốn uống sao? - Cung Tuấn nghiêng đầu hỏi
- Không uống! - Trương Triết Hạn kiên quyết lắc đầu.

Thấy Cung Tuấn nhếch miệng nở nụ cười quái đản, Trương Triết Hạn ngẩn người không biết cậu sẽ làm gì thì chợt đôi môi của Cung Tuấn lại ập đến, cắn mút môi anh, môi anh đào nhỏ bé cứ thế bị người nào đó phủ lên, dụng lực cạy mở hai hàm răng trắng ngà rồi sau đó nhanh chóng đưa đầu lưỡi tiến vào, tận tình liếm mút như muốn rút cạn dưỡng khí bên trong của anh.

Đang đê mê trong nụ hôn nồng cháy, chợt cơ thể cảm nhận được một dòng nước mát lạnh chảy xuống khiến Trương Triết Hạn bấc giác rùng mình. Hơi rượu phả lên, lúc này anh mới biết, Cung Tuấn vậy mà lại đem trai rượu quý kia đổ lên người anh.

Soạt~

Cung Tuấn đưa bàn tay to lớn hung hăng mạnh mẽ xé rách chiếc áo sơ mi đang mặc, từng mảnh vải trắng thấm màu rượu đỏ hiện giờ đang rơi xuống trên cơ thể nam tính quyến rũ với từng thớ thịt rõ nét cùng cơ bắp đẹp mê hồn. Rời đôi môi ngọt ngào kia ra, Cung Tuấn di chuyển chiếc lưỡi ấm nóng từ chiếc cổ trắng ngần rồi từ từ trượt xuống bộ ngực săn chắc đầy đặn của Trương Triết Hạn,  hai tay cậu luồn ra sau đặt lên mông anh mà xoa nắn.

Cung Tuấn chậm rãi mút lấy những giọt rượu tươi mát vương lại trên cơ thể Trương Triết Hạn, đưa lưỡi đảo quanh trêu đùa nhũ hoa gợi cảm. Cánh môi cùng đầu lưỡi liên tục lướt trên vùng ngực yêu mị, bàn tay to lớn điên cuồng nào nhặn khiến lớp da thịt trắng nõn bị hành hạ đến đỏ ửng, trên khuôn ngực còn có không ít những vết tích hồng hồng ám muội, cơ thể nuột nà cộng thêm hương vị tuyệt vời của rượu khiến Cung Tuấn càng thêm phần tham lam mút lấy mạnh hơn.

- Unmm..aaa...đừng mà....unmm!
Trương Triết Hạn không kiềm chế được mà cất giọng rên rỉ, rượu quý để lâu ngửi thôi cũng thấy choáng váng, cơ thể mới sinh cơ địa thay đổi, mặc dù không nếm một ngụm rượu nào nhưng giờ phút này anh lại thấy lâng lâng.

Lại một đợt rượu nữa đổ xuống, lần này, Cung Tuấn không thưởng thức từ phía trên nữa, cậu ngồi xuống chiếc ghế xoay bên cạnh, di chuyển chiếc ghế đến sát cạnh bàn, đầu cúi xuống ngậm lấy cự căn, một tay đỡ lưng Trương Triết Hạn đang ngả ra sau, một tay đem rượu đổ từ bụng anh xuống. Khi Cung Tuấn ngậm mút cự vật sưng trướng của Trương Triết Hạn cũng là lúc nếm luôn hương vị nồng chát xen lẫn ngọt lịm của loại rượu vang kia. Từng ngụm từng ngụm len lỏi trượt vào trong khoang miệng.

- Quả là rượu ngon! Được thưởng thức cùng với Hạn Hạn thì cao lương mĩ vị cũng không sánh bằng! - Cung Tuấn mở lời khen ngợi thanh âm bị dục vọng bao phủ trở nên trầm ấm lạ thường.
- Ummm... đừng...!
Trương Triết Hạn bị mùi rượu làm cho thần trí trở nên mơ hồ, toàn thân mẫn cảm, từng đợt từng đợt khoái cảm trào dâng, cơ thể uốn éo vặn vẹo qua lại muốn tháo chạy, nhưng anh lại không có một chút sức lực nào để kháng cự cả. Thân thể không ngừng run rẩy, Trương Triết Hạn thật sự muốn trốn chạy nhưng mọi động tác phản kháng của anh lại vô tình đẩy phần côn thịt vào sâu khoang miệng của Cung Tuấn.

Rượu vang đỏ mát lạnh nhưng bên trong cơ thể Trương Triết Hạn thì ngược lại, cực kỳ nóng, nóng đến phát điên, cái miệng Cung Tuấn như có bùa ngải làm khơi dậy kích thích dục vọng trong người anh. Trương Triết Hạn bất giác đưa tay xuống, nắm lấy cái đầu đang không ngừng chuyển động kia mà xoa xoa, vò đầu Cung Tuấn thành cái tổ quạ còn bản thân mình thì rên rỉ không ngừng.
- Ummm...ummm...ummm....aaaaa

Khi âm thanh cuối cùng vang lên cũng là lúc Trương Triết Hạn bắn ra luồng tinh dịch ấm nóng. Mùi vị của bạch dịch xen vẫn với vị rượu, trượt thẳng vào cổ họng Cung Tuấn, ấy vậy mà cậu lại thản nhiên vui vẻ mà nuốt vào như vừa được ban cho đồ ăn ngon.

Chơi đùa với cự vật xong, Cung Tuấn lại xoay người Trương Triết Hạn lại, để cơ thể anh quỳ bò trên chiếc bàn làm việc, ép buộc hậu huyệt gợi cảm e thẹn kia phải đối diện với cậu.
- Hạn Hạn, nơi này anh nhớ chứ! Chúng ta đã từng làm qua ở đây! Phải không anh!
Cung Tuấn ranh ma hỏi, lời vừa dứt liền trực tiếp duỗi tay một đường thăm dò đi thẳng vào mật đạo mê mị giữa hai chân Trương Triết Hạn, ngón tay vừa chạm đến hậu huyệt đã cảm nhận được sự trơn ướt ở nơi ma động đó, tuy rằng toàn thân Trương Triết Hạn đang sũng ướt vì rượu vang nhưng Cung Tuấn cũng thừa biết đó là thứ dâm dịch được chảy ra từ cơ thể anh.
- Hạn Hạn...anh thật ướt! - Cung Tuấn vươn người liếm lên cặp đào căng tròn ấy cất giọng trêu đùa anh.

Hai ngón tay của Cung Tuấn trực tiếp ấn sâu vào, bóc tách từng tầng nhục thịt bên trong, đem ngón tay chôn sâu vào trong hang động mê hồn. Liên tục luân động, đem đầu ngón tay chà sát, cào nhè nhè vào thành thịt mẫn cảm, lại thêm một ngón tay nữa tiến sâu vào bên trong hung hăng đỉnh thật mạnh vào điểm gồ nhạy cảm khiến Trương Triết Hạn toàn thân căng cứng ưỡn người lên mà rên rỉ.
- Đừng...chạm vào đấy...ummm
- Chạm vào đấy sao? Hoá ra là Hạn Hạn thích như vậy! Được! Hạn Hạn...Anh là nhất!

Mặc dù biết Trương Triết Hạn đang phản đối nhưng Cung Tuấn lại cứ thích trêu đùa với cơ thể mĩ miều này của anh. Đem ba ngón tay liên tiếp dồn dập di chuyển ra vào vô cùng nhanh chóng sau đó còn đỉnh thật mạnh vào bên trong khiến cơ thể Trương Triết Hạn co rút điên cuồng. Kích thích quá lớn khiến toàn thân anh trở nên tê dại, cuộc vui chỉ mới bắt đầu mà dâm thủy của anh đã tuôn trào như con suối, thấm ướt cả bàn tay Cung Tuấn đang không ngừng va chạm kia tạo nên những thang âm lép bép mê hồn.

Cung Tuấn đứng dậy, dùng tay điều chỉnh tư thế anh một chút, sau đó đem cự vật đã sớm bức bách của mình đâm sâu vào bên trong, luận động hạ thân mỗi lúc một mạnh, bụng dưới va chạm mạnh mẽ với cánh mông đào, mỗi một cú nhấp đều hung hăng tách vòng mị thịt chặt chẽ mà chạm tới tận điểm gồ nhạy cảm. Trương Triết Hạn theo động tác chuyển động điên cuồng của Cung Tuấn, toàn thân đê mê khoái cảm bùng nổ bên trong cơ thể, cảm giác bản thân thật sự không thể chịu đựng được nữa anh liền nức nở, thanh âm nhỏ vụn như mèo con, quyến rũ tột cùng nhưng cũng khiến Cung Tuấn càng thêm điên loạn muốn thao anh hơn, thao anh đến đòi mạng.

Luận động một lúc lâu, Cung Tuấn liền muốn đổi tư thế, cậu đem cơ thể Trương Triết Hạn nhấc lên, bế bổng anh trở lại trên ghế sofa, đem anh ngồi lên người cậu, hai tay siết chặt mông anh nhấc lên, sau đó lại ấn mạnh xuống, phối hợp với lực đạo hông mình hung hăng vọt vào chỗ sâu nhất trong thân thể anh, động tác nhanh gọn đến mức Trương Triết Hạn muốn ngăn cũng không được chỉ đành ngửa đầu ra sau kêu lên không ngừng.

Bây giờ Cung Tuấn mới để ý, Trương Triết Hạn hai mắt đẫm lệ, chóp mũi cũng khóc đến đỏ bừng, trong lòng chợt hối hận, Cung Tuấn phỉ nhổ chính mình không khác gì con thú hoang dại, cậu đưa tay lau nước mắt cho anh, đặt lên đó một nụ hôn nhè nhẹ, sau đó đem tay đẩy mông anh lên đồng thời muốn đem cự căn của mình rút khỏi cơ thể anh. Nhưng khi Cung Tuấn vừa mới động, cự vật mới rút ra một chút, hậu huyệt của Trương Triết Hạn liền co rút lại không cho cậu rời đi.
- Hạn Hạn...thả lỏng nào! - Cung Tuấn cất giọng nhẹ nhàng dỗ dành

Trương Triết Hạn hít thở một hơi thật sâu, sau đó đem mông mình ngồi xuống yên vị tại vị trí cũ. Cung Tuấn thấy hành động của anh thì ngạc nhiên vô cùng nhưng sau đó cậu liền hiểu ra, Trương Triết Hạn đã bị cậu làm đến mức này, bây giờ mà bỏ giở thì mới là điều tồi tệ nhất đối với anh. Tiết chế bản thân một chút, Cung Tuấn từ từ ôm lấy eo anh mà di chuyển lên xuống đồng thời bản thân cũng dùng sức vừa đủ để động vào bên trong.
- Ummm...Tuấn.... nhanh...nhanh một chút!

Trương Triết Hạn cảm thấy hậu huyệt ngứa ngáy vô cùng, khát vọng được cọ xát mãnh liệt đã thiêu đốt lí trí anh.
- Anh sẽ đau! - Cung Tuấn dừng lại động tác áy náy nhìn anh nói
- Anh không đau nữa rồi! - Trương Triết Hạn nhẹ nhàng đáp lại.

Cung Tuấn thấy anh nói vậy thì chẳng cần chần chừ lại lần nữa mạnh bạo đâm sâu vào trong, tiếng rên rỉ mĩ miều khiến Cung Tuấn cảm thấy như có móng vuốt mèo đang cào vào trái tim mình.
- Hạn Hạn! Anh động được không?
Nghe lời khẩn cầu của Cung Tuấn, Trương Triết Hạn  đem cơ thể chậm rãi ngồi xuống, quy đầu màu hồng nhạt cứ thế tách thịt mềm ra rồi chôn sâu vào miệng huyệt. Lắc lư cái hông nhỏ lên xuống, đem toàn bộ cự vật nóng bỏng nuốt vào bên trong, từng đợt từng đợt khiến Trương Triết Hạn cảm thấy bụng dưới của mình căng trướng khó chịu, thậm chí anh còn cảm nhận được từng đường gân xanh trên cự căn cứng rắn đang cọ xát vào thịt mềm quyến rũ của vách động. Mật dịch phun như suối xối ướt cự vật rồi dọc theo nơi kết hợp của hai người chảy xuống đất.

Tay nhỏ của Trương Triết Hạn vòng qua ôm lấy cổ Cung Tuấn, cơ thể lắc lư lên xuống không ngừng, bầu ngực bị cậu ngậm lấy cắn mút, yết hầu nhạy cảm cũng không được buồn tha, cự vật khía trước bị tuốt lộng mạnh mẽ đến co giật, mọi động tác của Cung Tuấn khiến cho khoái cảm của Trương Triết Hạn càng lúc càng tăng cao, miệng nhỏ xinh ngâm nga rên rỉ. Cảm thấy bản thân sắp đạt cao trào, Trương Triết Hạn nhanh chóng khó nhọc cất tiếng, vừa nói vừa thở dốc.
- Umm...Anh sắp ra rồi...umm!
- Gắng trụ! Đợi em!

Tay cậu trượt xuống dưới nâng mông anh lên, gân xanh trên hai tay nổi rõ. Bàn tay vừa nâng vừa vỗ mạnh vào cặp mông trắng bóc, khiến bờ mông ửng đỏ nóng rát như phải bỏng. Cung Tuấn luận động hông mình thúc đẩy điên cuồng, côn thịt liên tục đâm sâu vào tiểu huyệt sũng nước, nhấp thêm vài cú cậu liền gầm nhẹ
- Hạn Hạn! Cùng em!
Giây phút Cung Tuấn rút cự vật ra bắn tung toé lên người Trương Triết Hạn cũng là lúc nơi vùng bụng của cậu cảm nhận được một dòng chất lỏng ấm nóng bắn mạnh lên người mình.

Ôm cơ thể Trương Triết Hạn đang thở dốc trong lòng, Cung Tuấn khẽ thì thầm nói nhỏ vào tai anh.
- Làm sao bây giờ Hạn Hạn, em thật sự muốn bắn vào trong anh, nhưng em lại không muốn để anh vất vả thêm lần nữa!
Trương Triết Hạn nhắm mắt tựa đầu vào ngực Cung Tuấn mấp máy môi đáp lại.
- Em có thể đeo bao!
- Em không thích! Gò bó chết đi được ! - Cung Tuấn kịch liệt phản đối

Trương Triết Hạn ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Cung Tuấn, nở nụ cười chế giễu, anh cất giọng nói
- Bắn vào trong thì sợ?
Cung Tuấn gật đầu.
- Đeo bao lại không muốn?
Cung Tuấn tiếp tục gật đầu.
- Vậy anh có một cách không biết em có muốn nghe hay không, em vừa có thể bắn vào trong mà không phải lo sợ, vừa có thể không cần đeo bao!
Cung Tuấn nghe vậy thì gật đầu lia lịa mấy cái liền.

Trương Triết Hạn thấy thế thì liền nhếch môi, cất giọng lạnh lùng.
- Vậy em đi thắt ống dẫn tinh đi!
Theo quán tính ban nãy, cái đầu của Cung Tuấn không kiểm soát được mà gật liên tục. Sau khi nghe xong cậu mới nhận thức được liền lắc đầu quây quẩy, cất giọng uỷ khuất tựa đầu vào lòng anh
- Hạn Hạn của em! Anh ác thật đấy!

***

Trương Triết Hạn sau khi được cả nước biết đến với thân phận chủ nhân tương lai của Cung gia thì liền một bước lên mây, đi đâu cũng được cung phụng. Nhân viên trong tập đoàn ngày xưa khinh thường anh thì bây giờ mỗi lần chạm mặt anh đều phải cúi đầu thành kính chào hỏi. Họ nể anh ở chỗ địa vị cao là một phần, phần còn lại là do họ nể đầu óc tư duy với cái lưỡi nhạy bén của Trương Triết Hạn. Cứ hễ sản phẩm nào qua tay anh chọn lọc là y như rằng chưa đầy một giờ đồng bồ mặt hàng ấy đều được bán hết sạch. Người người hâm mộ, người người nể phục khiến cho một người luôn sợ đám đông, sợ lời đàm tiếu, luôn tự ti như Trương Triết Hạn hiện giờ đi đâu cũng có thể ngẩng cao đầu.

Hôm nay Cung Tuấn bận họp, Trương Triết Hạn hoàn thành xong công việc sớm, bản thân liền muốn trở về nhà thăm Mẹ Trương. Báo lại với Cung Tuấn một câu, Trương Triết Hạn vui vẻ tan làm.

Vừa mới bước chân ra khỏi sảnh của trụ sở chính, đang đợi người lái xe đến đón, chợt có một người đàn ông phong thái đĩnh đạc, tiến tới trước mặt Trương Triết Hạn. Đưa mắt quan sát một lượt, đoán trừng người đàn ông này cũng phải tầm tuổi Cung lão gia, Trương Triết Hạn đang tính lên tiếng hỏi ông ấy có chuyện gì thì đã thấy người đàn ông ấy lên tiếng, một giọng nói chứa một loạt cảm xúc hỗn độn vang lên bên tai anh, câu gọi ấy khiến Trương Triết Hạn sững người
- Thiếu gia! Cậu còn sống! Thật may...thật may...!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net