16.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu công chúa đòi đi trộm mộ cho bằng được, nên thái tử chỉ có thể dắt tiểu công chúa vào hoàng lăng, nói, đây là mộ phần tổ tiên nhà ta, không có bẫy rập, đằng kia là cái cha ta chuẩn bị sẵn, có rất nhiều báu vật, em qua đào đi. Tiểu công chúa nhìn sơ qua, mịa nó không có bẫy thì trộm làm gì, chán hơn trò Super Mario, ai mà thèm trộm.

Thái tử chưa kịp khuyên nhủ, đột nhiên, có một người trèo ra, túi lớn túi nhỏ, lập tức chạm mặt họ, thái tử đờ mờ một tiếng: Mịa nó ngươi là ai sao vào được đây?

Người kia híp mắt ngắm nghía họ, rồi lột khăn trùm đầu: Mịa nó ngươi nhìn xem bà đây là ai hả?

Tiểu công chúa cũng phải đờ mờ một tiếng: Sao cô giống hệt ta vậy?

Thái tử đổ mồ hôi hột, là bạch nguyệt quang thanh mai trúc mã của mình đây mà, thôi mình toang rồi, tiểu công chúa quay lại, tát chàng một cái: Mịa nó chàng dám chơi cái trò thế thân?

Bạch nguyệt quang cũng quay qua tát chàng: Mịa nó ngươi dám chơi cái trò thế thân?

Thái tử nhanh nhẹn né đòn, thấy mình oan quá: Cô bị điên hả, ta đưa cô đi từ mười năm trước rồi, ai mà biết cô giống y hệt vợ ta, có phải cô đi Cao Ly phẫu thuật thẩm mỹ không hả, cái đồ không biết xấu hổ.

Bạch tiểu thư muốn đánh chàng cái nữa: Mẹ ngươi đi phẫu thuật ấy, sao vợ ngươi là nam, ngươi mới bị điên, hai thằng đàn ông thì làm được gì.

Tiểu công chúa cản cô ta lại: Cô bị điên hả hai thằng đàn ông không làm tình thì làm gì.

Thái tử vạn vạn không ngờ rằng bạch nguyệt quang trở thành dân kỳ thị đồng tính thứ thiệt, thấy cô ta vác túi lớn túi nhỏ, rất hoảng: Mịa nó cô kỳ thị đồng tính thì thôi cô còn đi đào mộ nhà ta?

Bạch nguyệt quang hừ một tiếng, ta trộm đấy thì sao, ngươi đưa ta ra ngoài lại không cho ta xu nào hết, ta không kiếm cái nghề thì ta sống kiểu gì.

Thái tử: Ta phải bắt cô về ngay.

Bạch nguyệt quang: Đờ mờ tiện nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net