23.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần đây chuyển mùa, cảm cúm hoành hành. Mỗi ngày trước khi lên triều, thái tử đều đặt vài bộ quần áo dày và áo lông chồn này nọ trên đầu giường, dặn dò cung nhân 800 lần phải bắt thái tử phi mặc vào. Thế là hôm nào công chúa chuồn đi chơi cũng mặc quần áo dày cộm như một cục bông. Về tới nơi, thấy chồng mình chỉ mặc hai lớp mãng bào rất mỏng, đứng thẳng lưng trước cửa cung, nói chung là rất đẹp. Công chúa thấy chàng bày đặt như vậy cũng hoảng hốt, bắt đầu mắng: Anh đẹp trai à đừng có giả ngầu nữa, lạnh chết bây giờ.

Thái tử vừa bị mắng vừa được khen, tâm trạng vô cùng phức tạp, lại thấy bực trong mình, ép hỏi không thôi:  Đây là quần áo mới may đó, em tả thử xem ta mặc đẹp cỡ nào?

Tiểu công chúa cởi áo choàng, khoác lên người chàng, hời hợt cho xong: Rất rất là đẹp, đẹp hết sức biết! Đẹp cỡ này này!

Thái tử hắt xì một cái, cảm thấy hài lòng, cả hai cùng đi về. Cuối cùng hôm sau ngã bệnh, tiểu công chúa chậc chậc chậc, lượn quanh chàng hai vòng, khinh bỉ: Cho chàng giả vờ giả vịt này, giờ bệnh rồi đó.

Thái tử nằm trên giường, hai mắt rưng rưng: Giờ ta bệnh rồi mà em còn mắng.

Tiểu công chúa mềm lòng, định ôm chàng một cái. Ngay lúc này, thuộc hạ bước vào, thái tử vội nghiêm mặt lại: Ai cho phép ngươi vào, bộ ngươi không biết xem tình hình hả.

Thuộc hạ oan lắm chứ: Không phải mà, là vì cá thái tử phi hầm đã chín rồi.

Giờ tiểu công chúa mới nhớ mình còn nấu đồ ăn, gấp gáp hôn thái tử một cái rồi chạy vào bếp.

Thái tử nằm trên giường, nuốt nước bọt: Ta chỉ giả ngầu thôi, chắc không đáng tội chết đâu nhỉ?

Thuộc hạ ra vẻ thần bí: Ngài đừng sợ, hai ta thân thiết cỡ nào, thuộc hạ cố ý đến trễ mười phút, đã khét hết, con cá đó tiêu rồi!

Thái tử mới đập thuộc hạ một cái: Nhưng đó là cá vợ ta hầm!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net