39.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nửa đêm, tiểu công chúa và bạch nguyệt quang lẻn vào Ngự Thiện Phòng ăn vụng. Có một dạo tiểu công chúa ăn khuya quá no, chướng bụng ngủ không được, bắt thái tử ngồi dậy xem đá cầu với mình. Thái tử sống không bằng chết, sáng lên triều hết sức mệt, từ đó bắt đầu cấm công chúa ăn khuya, tiểu công chúa rất bướng bỉnh, càng cấm thì càng muốn ăn, tranh thủ đi ăn vụng lúc thái tử chơi game, vừa hay bạch nguyệt quang đi trộm mộ về, đang đói muốn xỉu, nên đi ăn vụng chung với công chúa, tiểu công chúa thấy cô vác túi lớn túi nhỏ, mới hỏi: Trộm đâu nữa rồi?

Bạch nguyệt quang gặm đùi gà: Ai biết, tên gay chết tiệt đó dẫn ta đi, chắc là tên đó tự chôn, đất tơi chết được, không cần phí sức gì đã đào ra, khinh thường ta hả gì.

Tiểu công chúa: Gì vậy trời, tên này có tật chôn vật bồi táng khắp nơi hả.

Bạch nguyệt quang: Ai biết, chắc yêu thầm ta rồi hì hì.

Tiểu công chúa: Cậu thay đổi rồi giờ cậu đòi yêu đương, sa đọa.

Bạch nguyệt quang: Cái đồ đê tiện nhà cậu, lấy chồng luôn rồi mà còn dám nói ta, ai thèm yêu đương với tên đó, y mặc váy có đẹp bằng ta đâu.

Vừa dứt lời, trap boy Simon liền hiện hồn trước cửa, hai người quay lại thấy, cùng bật thốt hai chữ đờ mờ, tiểu công chúa nói: Mẹ nó còn tưởng chồng ta đến bắt quả tang.

Bạch nguyệt quang: Mẹ nó mua váy chỗ nào trông đẹp thế.

Trap vén váy vào trong, ngồi xuống không chút e dè, bắt đầu chọc ngoáy bạch nguyệt quang: Người ta không nói đâu, người ta đi trộm mộ với em, vậy mà em không chịu đợi người ta.

Bạch nguyệt quang: Ầy, không phải đâu, tại ta đói quá thôi, nên chạy nhanh tí ấy mà, nghe ta giải thích đi.

Trap: Không muốn không muốn người ta không muốn nghe, em không hề yêu người ta xíu xiu nào hết, em có còn là người không?

Bạch nguyệt quang: Nghĩ vậy thì thôi ta cũng hết cách rồi.

Trap: Một thằng đàn ông như người ta lại phải chạy theo em quãng đường xa như vậy, bỏ hết đi, chết chung cho rồi.

Bạch nguyệt quang: Hầy, rốt cuộc muốn gì hả.

Tiểu công chúa xen mồm: Muốn cậu chịu trách nhiệm á.

Bạch nguyệt quang: Đừng có nói bậy, chưa nắm tay lần nào hết, chắc chắn đứa bé không phải của ta.

Trap:? Rõ ràng có nắm rồi mà, giờ em định phủi bỏ trách nhiệm hả gì? Em cứu người ta, giờ lại không thèm nhìn người ta một cái, em đúng là tồi, người ta giận lắm đó.

Rồi bắt đầu khóc, bạch nguyệt quang đau cả đầu: Fuck, đừng khóc nữa, đi thôi đi thôi, để ta dẫn anh đi mua váy mới, đàn ông thật là phiền phức.

Thế là dắt tay người ta đi, tiểu công chúa ăn no định về phòng, vừa ngước lên liền thấy thái tử đứng ngoài cửa, nhìn mình lom lom: Lại lẻn đi ăn vụng nữa à?

Tiểu công chúa: Chứ sao? Đã gả chồng xa xứ thì thôi, giờ ăn không đủ no, nửa đêm ăn vụng thì bị bắt quả tang, ta làm thái tử phi có ý nghĩa gì đâu, hồi đó còn hứa sẽ đối xử tốt với ta, giờ không cho ta ăn miếng nào hết, chàng đúng là tồi, ta giận lắm đó.

Rồi bắt đầu khóc, thái tử đau cả đầu: Đừng khóc nữa, ăn no chưa, còn đói thì kêu đầu bếp thức dậy nấu cho em ăn, no thì về ngủ.

Tiểu công chúa: No rồi, chàng xem đá cầu với ta đi.

Thái tử: Fuck.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net