7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, khi tiểu công chúa thức dậy thì thái tử đã rời giường, còn vuốt phẳng chỗ mình nằm, thiếu điều viết hàng chữ to tướng "tối qua không có ai ngủ ở đây hết". Tiểu công chúa không thèm quan tâm, rời giường dùng bữa rồi đi tản bộ, đi một hồi thì tới Ngự Thư Phòng, thái tử đang xử lý công việc trong đó. Đây là lần đầu tiểu công chúa thấy thái tử chuyên tâm làm việc, nghĩ thầm, lúc tên khốn này nghiêm túc nhìn đẹp trai ghê.

Thái tử đang miệt mài làm việc, tự nhủ lòng không thể tiếp tục u mê sắc đẹp, nào ngờ vừa ngước lên là thấy tiểu công chúa thò vào cửa sổ nhìn mình, còn cười hì hì. Thế là thái tử muốn vẫy đuôi như cún liền, nhưng chợt nhớ mình không thể rớt giá vậy được, mới nghiêm mặt lại, hỏi em tới đây làm gì, cứ như tên bị bệnh tâm thần phân liệt.

Thái tử: Em có đến tìm ta thì ta cũng không gặp đâu, giờ ta đã cải tà quy chính, nỗ lực phấn đấu, ngày ngày tiến về phía trước.

Tiểu công chúa: Ờ ta chỉ đi ngang qua thôi.

Thái tử: Còn cứng miệng, thôi em đi đi, Ngự Thư Phòng không phải nơi để em quậy phá.

Tiểu công chúa: Ò.

Dứt lời liền đi, thái tử ngồi không yên liền: Ta kêu em đi là em đi thật hả.

Tiểu công chúa:? Chứ không thì sao

Thái tử lại bực: Đúng là hết cách mà, thôi em cứ vào đi.

Tiểu công chúa: Ai thèm vào, ta muốn đi chơi, hôm nay có đoàn xiếc vào kinh, có con hổ lớn đó.

Thái tử: Hổ lớn gì chứ, vào đi ta cho em xem liền.

Tiểu công chúa:?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net