Tuc tieu ta than 6-10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thoát ra.

A Tam nói :

- Thiên Linh sơn là núi nằm ngang, nếu chúng dùng mật đạo xuyên sơn thì dễ tìm ra rồi.

Tiểu Tà nói :

- Dấu tích Giang Chấn Vũ đến đây biến mất, cơ quan của chúng nhất định gần đây thôi. Song nơi này quá phức tạp, không dễ gì nhận định cách bố trí của hắn.

Cả bọn cẩn thận từ từ bò qua Thiên Linh sơn.

Khoảng một tuần trà thì Tiểu Linh bỗng giật mình kêu lên một tiếng.

- Oa!

Tiểu Tà lập tức bụm miệng Tiểu Linh lại và nói nhỏ :

- Tiểu Linh! Tại sao kêu to như vậy?

Tiểu Linh mở to đôi mắt, đưa tay chỉ thẳng vào một cây cổ thụ, có vẻ sợ hãi vô cùng.

Trên cây cổ thụ, một con trăn rất lớn đang quấn mình vắt trên cành cây, lòng thòng thò đầu xuống đất, miệng hả to ra như muốn đớp mồi.

Tiểu Tà nhìn thấy, nói :

- Thì ra là chuyện này.

Vừa dứt lời, Tiểu Tà đã rút dao ra, bay mình về phía con trăn, chém sả một đường.

Nháy mắt, đầu trăn lìa khỏi cổ, máu phun ra thành vòi, đuôi trăn quật xéo lên, mùi máu rất tanh hôi.

Tiểu Tà trở về vị trí cũ, đứng bên Tiểu Linh, nói :

- Hết chuyện rồi! Chúng ta tiếp tục đi!

Cả bọn năm người hướng về phía trước thoát đi rất nhanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC