Tình bạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có thứ đẹp như tình bạn, và cũng có thứ ác độc và vô tâm như thời gian. Dù tình bạn có chắc cỡ nào thì thời gian lại hờ hững làm rỉ bẩn nó. Tôi biết thứ càng đẹp, càng phải được chăm chút, là vì tôi thấy nó vô cùng chắc nên đã lờ đi. Thứ tình bạn ấy chỉ đẹp trong ký ức, bởi cả hai chúng tôi cũng đều thấy càng để lâu lại càng đau, lại còn thấy xót xa những ngày cũ. Ngày hai đứa vẫn làm bạn tốt của nhau. Chỉ còn cách thả tay.

Tôi vẫn nhớ cái lần đầu gặp, hai đứa ngồi gần bàn nhau nên nói chuyện mãi không thôi, rồi để cô giáo chuyển chỗ. Nhưng rồi sau giờ học vẫn la cà với nhau. Chúng ta biết về nhau còn hơn người nhà, cậu hiểu tớ, tớ cảm nhận được sự vỗ về và thông cảm.
Nhưng đến lúc nói lời chia tay tớ lại vô tâm để cậu một mình. Rồi để chiều đêm lại nhớ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net