5. Hội ngộ tương phùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 tuần tiếp theo là những ngày đầy bận rộn của Lục Khê. Phải làm đủ mọi thủ tục giấy tờ, rồi còn giáo viên, bạn bè mới. Cuối cùng cô cũng có một ngày thứ sáu nhàn rỗi. Cô đang ngồi tìm việc làm thê trên điện thoại thì cửa phòng được mở tung ra, Tuệ Nhi chạy đến bên cạnh cô, chân tay không ngừng khua khoắng:
- Khê Khê cậu biết gì không? Ngày mai trường sẽ tổ chức chào đón sinh viên mới!
- Chà! Vậy là sẽ đông người lắm nhỉ? Có bắt buộc phải tham gia không?
- Mình khuyên cậu nên đi đi! Các anh khoá trước cũng đến đấy! Mà còn có nhiều đồ ăn ngon nữa cơ!!
- Uhm, vậy mình đi cùng cậu!
Nói xong, cô và Tuệ Nhi lại cùng ngồi tìm việc làm. Tuy gia đình nhà Tuệ Nhi khá giả nhưng cô không muốn quá lệ thuộc vào bố mẹ, cô và Lục Khê định xin vào làm cùng một nơi rồi có gì giúp nhau. Họ tìm được một công việc khá phù hợp: Làm nhân viên tại một cửa hàng tiện lợi vào các ngày cuối tuần. Chủ cửa hàng hẹn họ sáng thứ bảy tới phóng vấn vậy nên hôm nay Lục Khê và Tuệ Nhi đi ngủ sớm hơn bình thưởng để sáng mai có thể tỉnh táo mà phỏng vấn. 9 giờ tối , Bạc Bạc về mà đã thấy phòng tối om, yên tĩnh lạ thường.
Hôm sau, khi Bạc Bạc còn đang cuộn mình trong chăn như sâu bướm nằm trong kén, Lục Khê và Tuệ Nhi đã chuẩn bị đi phỏng vấn rồi. Tới nơi làm việc, cả hay đều run và bỡ ngờ vì đây là lần đầu đi xin việc. Cửa hàng tiện lợi này không quá to nhưng trông rất thanh lịch, thoáng đãng. Lục Khê mở cửa bước vào, theo sau là Tuệ Nhi. Buổi phỏng vấn khá suôn sẻ , ông chủ rất tốt tính, nói chuyện cũng rất thoải mái, dễ chịu. Công việc của họ chỉ có dọn dẹo cửa hàng và thanh toán tiền cho khách, thứ bảy tuần sau sẽ là ngày làm việc đầu tiên của hai cô gái.

Từ cửa hàng tiện lợi về trường cũng không quá xa, vào đến kí túc xá Lục khê nhảy ngay lên giường ngáp ngủ:
- Aaa, vậy là mình đã tìm được việc làm rồi. Thoải mái quá đi!
- Cậu không chuẩn bị cho buổi tiệc tối nay à? - Tuệ Nhi hỏi.
- Lo gì chứ, trước đó 15 phút mình sẽ dậy, mặc quần áo rồi đi cùng cậu là xong!
- Cậu đinh mặc quần dài với áo phông đi à?
- Ừ, có sao đâu?
- Cậu dậy ngay cho mình!
Tuệ Nhi kéo Lục Khê dậy, lục tủ quần áo một lúc rồi lấy ra mấy bộ váy. Lục Khê bị bắt thử từng bộ váy, từng đôi giày một. Cuối cùng cô và Tuệ Nhi thống nhất chọn một chiếc váy hở vay tay bồng màu xanh nước biển, ở eo được chiết lại tinh tế. Sau váy còn một đống thủ tục khác như giỳ dép, kẹp tóc, trang sức rồi trang điểm. Hai người chuẩn bị xong xuôi thì cũng đã đến giời tiệc bắt đầu. Tuệ Nhi kéo tay cô chạy một mạch xuống sân trường. Giữa sân là một cái sân khấu không biết đã được dựng từ bao giờ, mọi người đã đến đông nghẹt thở rồi. Lục Khê quay người nhìn một vòng, thấy Bạc Bạc đang vừa nắm tay vừa trò chuyện với một chàng trai cao lớn nào đó, rồi cô lại nhìn thấy một người. Người mà chỉ cần một cái nháy mắt cô cũng nhận ra được- Mặc Cảnh Phong. Cô chớp mắt tưởng mình đang mơ, cô thấy anh đang len lỏi trong dòng người đi về phía mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net