8. Công việc làm thêm vất vả!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Khê nhanh nhảu đồng ý với lời đề nghị của Mặc Cảnh Phong :
- Được. Vậy công việc như nào?
- mối tỗi đều đi ăn với anh, các ngày cuối tuần không được rời khỏi anh nửa bước.
- Anh! Quá đáng!
- Em vừa nói " được" rồi !!
- Nhưng mà.. em..
- Không nhưng gì nữa, công việc của em bắt đầu từ ngày mai.
Hai năm rồi mà anh vẫn vậy, vẫn một mực làn theo ý mình mặc kệ người khác thấy thế nào.
Lể từ hôm đó, cứ 6 giờ tối là chiếc Audi của Mặc cảnh Phong lại đỗ trước cổng kí túc xá nơi Lục Khê ở. Hôm nào Mặc Cảnh Phong cũng hỏi cô muốn ăn gì, hỏi cô muốn đi đâu. Đến 9 giờ thì anh lại trả cô về kí túc xá. Tháng nào cũng chỉ đi ăn rồi nói truyện cùng anh mà cũng được trả tiền, Lục Khê cảm thấy hơi ngại. Cô quyết định lại đi tìm việc làm. Bạc Bạc giới thiệu cho cô một hiệu sách gần trường. Cô chỉ cần dọn dẹp và thanh toán tiền cho khách là được. Lục Khê thấy công việc này có vẻ ổn mà lương cũng phù hợp, đủ để cô trả tiền học. Sáng hôm sau lên lớp, ngồi trong giảng đường mà đầu óc Lục Khê như treo ngược cảnh cây. Cô đang nghĩ phải nói thế nào với Mặc Cảnh Phong để đi làm thêm. Cuối cùng cô đánh liều nhắn tin cho Mặc Cảnh Phong : " Tối nay em phải đi họp nhóm, chắc sẽ về muộn. Anh ăn trước rồi về nghỉ sớm nhé, không cần đợi em". Cảm thấy mọi việc đã ổn thoả, Lục Khê bắt đầu tập trung vào tiết học. Tan học, cô xách cặp ra chỗ hiệu sách nhận việc. Chủ hiệu sách là một cô gái trẻ tuổi tên là Ngọc Như, cô gái ăn nói thanh thoát, hiền lành. Bàn giao công việc cho Lục Khê xong thì cô ta đi luôn. Lục khê ngồi ở quầy thanh toán, mong ngóng có một vị khách nào đó tới để bắt đầu công việc. Cả buổi tối hôm đó có bảy, tám người đến mua. Lúc đầu lục khê còn hơi bỡ ngỡ với công việc, nhưng bắt đầu từ vị khách thứ năm thì cô cũng dần quen hơn. 11 giờ, Ngọc Như quay lại, hiệu sách để khoá cửa rồi đưa cho Lục Khê một chùm chìa khoá dự phòng. Xong xuôi Lục Khê đi bộ về kí túc. Trước cảnh cổng sắt của kí túc xá, cô nhìn thấy có mộ chiếc xe quen thuộc. Lục Khê hốt hoảng chạy lại gõ gõ vào kính xe, người trong xe hạ kính xuống. Trong xe, Mặc Cảnh Phong đang ngồi trầm ngâm, tay rút ra một điếu thuốc rồi châm lửa, hít một hơi. Lục Khê hốt hoảng:

- Sao anh lại ở đây, anh không nhận được tin nhắn của em à?
- Nhận được!
Khuôn mặt anh lầm lì, từng làn khói thuốc phả ra ngoài.
- Em họp nhóm đến tận bây giờ?
Lục Khê ấp úng:
- Vâng!
- Sao anh gọi em không nghe?
Trong giờ làm việc, Ngọc Như yêu cầu cô không sử dụng điện thoại để tập trung vào công việc, nên cô tắt chuông điện thoại rồi để trong cặp nên không biết anh gọi tới.
- Máy em hết pin
Anh liếc mắt nhìn cô rồi lại ngậm điếu thuốc, hít một hơi sau đó thì anh ho khan. Lục Khê lo lắng:
- Anh đừng hút thuốc nữa, không tốt đâu!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net