Angel vs shark

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Ám Dạ Miểu (暗夜淼)

Thể loại: Hiện đại, 1x1, HE 

Tình trạng bản raw: Hoàn, 25 chương

...oOo...

Chương 1

Ran: Nàng là một tinh linh thần bí, lạnh lùng và xa cách, yếu ớt mà thiện lương. Ta, chỉ muốn suốt cuộc đời một mực bảo hộ nàng......

Ai: Nàng là một thiên sứ cao nhã, ôn nhu mà xinh đẹp, nhiệt tình mà phóng khoáng. Ta, chỉ có thể thật sâu bị mê hoặc......

Ran: Nếu hận ta có thể cho ngươi nhớ ta, như vậy, thỉnh hận ta......

Ai: Nếu hận ta có thể cho ngươi quên ta, như vậy, thỉnh hận ta......

Ran: Ai, ta yêu ngươi, cho nên, không cần rời ta đi!

Ai: Ran, ta yêu ngươi, cho nên, mời ngươi rời ta đi!

Ai to Ran

Ánh trăng nhẹ nhàng

Ngươi nở nụ cười thản nhiên

Trong chớp mắt quay đầu nhìn lại

Ta đã như vậy tan nát cõi lòng

Hoa anh đào loạn vũ

Phong

Thổi loạn váy của ngươi 

Thổi loạn tóc của ngươi 

Trong lúc giật mình

Tâm của ta 

Bịch bịch (tiếng tim đập) như khiêu vũ

Có lẽ

Ngươi là thiên sứ mà thiên đế ban xuống

Có lẽ

Ngươi là một con bướm bị thương

Đẹp và ly kỳ

Làm cho ta hảo muốn hôn lên mặt của ngươi 

Vi ngươi lau đi dòng lệ buồn

Nếu có thể

Như vậy

Ta sẽ dùng cả đời đến bảo hộ ngươi

Ran to Ai

Ta đứng ở chân trời bên cạnh

Tìm kiếm tầm mắt của ngươi

Ngươi từng đối với ta mấy lần ưng thuận lời hứa

Muốn dùng ánh mắt ôm lấy ta

Đi qua ngày mai vĩnh viễn

Đã từng

Hướng ông trời lập lời thề ước

Lại hóa thành một mảnh khói nhẹ

Biến mất với trời xanh

Thân ái 

Ngươi nên như thế nào thực hiện

Kia

Tựa như vĩnh viễn chỉ là mơ

Chương 2

" Ping" Một tiếng nổ xảy ra, hết thảy lại về bình tĩnh.

Ran ngồi ở trước giường bệnh, trong lòng cũng kinh hãi nhớ lại.

--------------------- Ran• nhớ lại------------------

" Tiểu Ai?" Ran khẽ gọi, thật cẩn thận mang theo cháo nóng đi đến thăm Haibara Ai. Cả phòng trống rỗng. Ran hích sâu một hơi, nhẹ nhàng đẩy ra cánh cửa. Màn hình máy tính vẫn là còn chưa tắt, mà cái cô gái kia đã gục xuống bàn nhắm mắt, trầm trầm ngủ say. Ran cười lắc lắc đầu, đem cái kia đan bạc(mỏng manh) cô gái ôm lấy, phóng đến trên giường. Đang muốn giúp cô gái tắt máy tính thì Ran ánh mắt vô ý quét một lượt qua màn hình, sau đó, hoàn toàn ngốc trệ......



" Ách, đau đầu." Ai buồn ngủ mở mở mắt. Ân? Nàng như thế nào sẽ ở trên giường, chẳng lẽ...... Ai vội vàng đứng dậy, ,nhanh chân chạy đến phòng khách. Cái kia như nữ tử thiên sứ bình thường ngơ ngác ngồi ở sô pha, bóng dáng lạc mịch.



" Ran... Tỷ tỷ" Ai do dự một chút, hô.



Ran bị một tiếng gọi này làm tỉnh trở lại." Ran tỷ tỷ?!" Ran cười khổ nói, mở hai mắt " Ta có cần cảm thấy vinh hạnh không?Thưa tiểu thư Miyano Shiho!"



" Ngươi đã biết?"



" Hmm, đúng vậy" Ran trong mắt tràn ngập ra một loại tia sâu sắc bi ai" Thật là khờ quá. Bao nhiêu năm tháng mình khổ sở chờ đợi Shinichi. Rõ ràng đã sớm hoài nghi tiểu Ai cùng Conan không phải tiểu hài tử, nhưng lại nghĩ đó chỉ là do mình ảo tưởng, thực buồn cười,có đúng không ?!



" Thực xin lỗi......"



" Đủ rồi! Ta không muốn làm đứa ngốc!"



" Ran tỷ... Ran tiểu thư" Ai cắn cắn chặt môi.



" Ta hận ngươi, ta sẽ không tha thứ của ngươi, tuyệt không--" Ran điên cuồng đứng lên, đẩy cửa ra chạy ra ngoài trong khi trời vẫn còn mưa.



Ai ngơ ngác ngồi dưới đất, hai tay ôm lấy đầu vai, tay nắm thành một quyền. Lệ trong suốt lặng lẽ theo trên mặt trắng nõn của nàng mà chảy xuống. Chính mình quả nhiên là ma quỷ đi, ngay cả thiên sứ đều cũng chán ghét mình.



Trên bàn cháo nóng từ lâu đã mất đi hơi nhiệt, bị cô tịch đặt trên bàn. Không biết Ai ngồi bao lâu, kéo theo thân thể tê dại của mình đi đến trước bàn, cầm lấy di động, nhẹ nhàng ấn vài cái, xoay người đi ra ngoài cửa. Kudo,ta đem nàng trả lại cho ngươi......



Conan nghi hoặc nhìn xem Ran. Mới vừa nãy nàng còn đến thăm Haibara, trở về lại không nói được một lời, đến tột cùng đã xảy ra cái gì, chẳng lẽ......



" Linh--" Tiếng chuông di động làm Conan thoát khỏi trầm tư, bừng tỉnh trở lại," Uy, Jodie lão sư, cái gì?! Haibara nàng...... Ta lập tức đến" Conan sắc mặt tái nhợt cất điện thoại vào túi, vội vàng chạy đi ra ngoài.



Ran nghe được thanh âm đóng cửa, trong lòng xẹt qua một tia bất an, Ai nàng, đã xảy ra chuyện gì sao?

Chương 3 ... 


" Thật lâu không thấy,sherry, ta chính là rất nhớ ngươi." Haibara Ai mới vừa tiến tới garage, bỗng một cái thanh âm trầm liền từ phía sau truyền đến.



Ai áp chế đáy lòng bất an" Hừ,Gin, ngươi quả nhiên là một con chuột cóng luôn núp ở trong bóng tối bẩn thỉu "



" Chuột cóng ư?"Gin trào phúng cười cười" Như thế thì ta đâu khác gì ngươi, luôn trốn tránh bọn ta trong đám đông, giả đò làm ra vẻ 7 tuổi tiểu nhi đồng.Thật là nực cười?"



" Ngươi......"



" Còn có thằng trinh thám giống như ngươi đâu? Cùng với đám kia nhoi nhoi tiểu quỷ đâu, không bằng ta gọi bọn hắn đến cùng ngươi chôn cùng một chỗ,ngươi thấy thế nào?"Gin cười khóe miệng kéo lên.



" Ngươi không được động vào bọn hắn!" Ai phẫn nộ hô to.



" Ngươi cho rằng, ngươi hiện tại lấy tư cách gì mà mệnh lệnh ta sao,s-h-e-r-r-y?"Gin nheo lại mắt.



" Tiểu Gin, ngươi như vậy đối đãi nữ hài tử, chính là thực không lễ phép a" Một cái thanh âm theo Gin từ phía sau truyền đến.



Ai kinh ngạc quay đầu lại, chẳng lẽ, nơi này còn có đồng bọn của Gin? Nhưng khi nghe người đó gọi tên Gin không những ngang hàng còn ẩn chứa mệnh lệnh , Ai trong nháy mắt máu đọng lại.(máu không lưu thông)



" Thực xin lỗi,BOSS"



BOSS sao? Ai gắt gao nhìn người ở phía sau Gin, một người nữ tử xinh đẹp đi ra.



" Tiểu thư Miyano Shiho, lần đầu gặp mặt" Nàng kia vũ mị cười" Ta tên là, Ám Đêm Miểu"



Ai không thể tin vào mắt mình, nhìn chằm chằm Ám Đêm Miểu,BOSS sao? Như thế nào có thể? Một người như nàng so cùng với Ran không sai biệt lắm, chính là như thế nào lại là ông chủ - người đứng phía sau tổ chức khổng lồ như vậy?!



"Miyano Shiho, xem đủ chưa?" Ám Đêm Miểu cười mị hoặc đem đầu đưa đến trước mặt Ai.



Ai đột nhiên bị trước mắt khuôn mặt phóng đại bị dọa cho hoảng sợ, vội vàng lui về phía sau.



" Ha ha, tiểu Gin, con mồi của ngươi thật đúng là nhát gan a" Ám Đêm Miểu không chút để ý vén mái tóc sau tai " Không bằng, cho ta mượn chơi đùa một vài ngày thì tốt lắm"



"BOSS, này......"



" Như thế nào? Ngươi là dám phản kháng mệnh lệnh của ta sao ?" Ám Đêm Miểu trên người đột nhiên tản mát ra một loại không khí lạnh nhạt



" Không dám,thưa BOSS, xin ngài cứ tự nhiên"Gin áp chế mồ hôi lạnh cung kính trả lời.


Ám Đêm Miểu vừa lòng gật gật đầu, xoay người rời đi.



Haibara Ai cắn cắn răng, gắt gao đuổi theo. Nếu là BOSS trong lời nói, như vậy, liền thực dễ dàng tra ra tổ chức chân tướng đi.



" Đáng giận!"Gin một quyền nện lên trên tường" Cái kia tiện nhân! Hừ"



------------------------xxxxxx----------------------------------------------



Ám Đêm Miểu thoải mái tựa vào trên xe, sắc mặt không đổi đánh giá Haibara Ai, Haibara Ai hai tay gắt gao nắm, không có một tia huyết sắc." Ha ha, Shiho Miyano, chẳng lẽ ta thực là một người đáng sợ sao ?"



Ai lạnh lùng quay đầu đi.



" Không bằng, chúng ta chơi đùa một trò chơi đi" Ám Đêm Miểu trong mắt xuyên thấu qua một tia tinh quang" Ta cho ngươi giải dược (thuốc giải), cũng sẽ không thương tổn người thân của ngươi. Nếu ngươi thắng, ta sẽ giúp ngươi chấm dứt tổ chức. Nhưng nếu ngươi thua, như vậy, ngươi sẽ tham gia vào tổ chức giết người máy móc của ta"



Ai giương mắt nhìn sang nàng" Ta lấy cái gì tin ngươi?"



" A, ngươi có thể không tin, cũng không sao cả. Quy luật trò chơi còn lại là xxxx, ta sẽ cho ngươi ba năm thời gian chuẩn bị."



Ai hít một hơi sâu" Ta nhận, hy vọng ngươi giữ tín."



" Kia đương nhiên, như vậy, trò chơi bắt đầu." Ám Đêm Miểu tao nhã từ trên xe đi xuống.


Ai tiếp nhận giải dược, xoay người rời đi." Phanh" Bỗng một viên đạn từ đâu nhắm thẳng vào bả vai của Ai.



" Đây là tín vật, ngươi không chết được đâu,nhóm fbi cũng sắp đến, ngươi đừng quên chúng ta có ba năm ước hẹn a"

Chương 4 ... 



" Conan, chẳng lẽ tiểu Ai cũng không có liên hệ với ngươi sao?" James một bên lái xe, một bên hỏi.



" Đáng giận, cái kia nữ nhân căn bản là nghĩ muốn chính mình hy sinh." Conan lo lắng nhìn ra ngoài cửa xe" Haibara đem huy hiệu trinh thám cùng di động ở lại nhà bác sĩ, căn bản không thể liên hệ với nàng được."



"oh,cool boy, ngươi xem" Jodie lão sư đột nhiên chỉ tới phía trước" Đó có phải là cool girl không?"



Haibara Ai nhìn thấy xe của James, kéo ra một nụ cười yếu ớt, ngã xuống mặt đất.



" Haibara!"



------------xxxxx-------------------------



" Thầy thuốc, Haibara nàng thế nào" Conan khẩn trương nắm lấy quần áo của thầy thuốc.



" Đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng một cái tiểu hài tử như thế nào lại bị bắn trúng thương?" Thầy thuốc có chút nghi hoặc hỏi.



" Ha ha, không có gì" Conan cuống quít bỏ mặc thầy thuốc chạy vào phòng bệnh. 



" Ôi chao, đại trinh thám chạy vội vã như vậy, là lo lắng ta sao?" Mới vừa bắt đầu tỉnh lại Ai không quên chế giễu Conan.



" Đủ rồi!" Conan có chút phẫn nộ nhìn Ai:" Ngươi có biết không như vậy rất nguy hiểm! Ngươi thiếu chút nữa mất mạng! Chẳng lẽ ngươi không biết mọi người thực lo lắng cho ngươi, hơn nữa ta......"



" Nàng biết." Ai bình thản nói một câu, thành công ngăn cản được cơn oán hận của Conan.



" Thật không?" Conan cúi đầu, nhầm che giấu cảm xúc của mình, nói " Chúng ta thật sự, giấu giếm nàng quá lâu." Xoay người rời khỏi phòng bệnh, đi tới cửa, bỗng dừng lại " 



Nhưng mà, cũng không thể vì lý do này mà ngươi trở nên mạo hiểm như vậy, hơn nữa, mặc kệ như thế nào, ta nói rồi, ta sẽ bảo hộ ngươi.'



Ai trong nháy mắt thất thần, lập tức tự giễu cười cười, bảo hộ sao? Ta không cần.



-------- Tại nhà của gia đình Kudo----------------



Kudo Yukiko, Kudo Yusaku , Mori Kogoro, Kisaki Eri, Ran, Kogoro, Hattori Heiji, Tomaya Kazuha cùng với nhiều người khác sắc mặt đều nghiêm trọng ngồi ở trên ghế sô pha.



" Tóm lại, đấy là sự tình đã trải qua." Conan cuối thấp đầu" Có thể ta không có khả năng bảo hộ hảo nàng."



" Tiểu tử thúi." Đại thúc Kogoro quơ cánh tay đứng lên" Ngươi thế nhưng lại lừa gạt ta lâu như vậy, còn bắn ta vậy nhiều châm (cây kim có chứa thuốc mê), có phải hay không muốn ăn đòn!"



" Kudo Shinichi, ta mặc kệ ngươi nhiều năm như vậy giấu giếm, nhưng ngươi làm cho Ran chờ đợi lâu như vậy phải làm sao bây giờ" Tomaya phán một câu, thành công đem mọi lực chú ý của mọi người hướng tới Ran.



" Ran......" Conan áy náy nhìn thấy Ran.



" A?" Ran bối rối ngẩng đầu" Ha ha, các ngươi trước tán gẫu, ta đi nhìn xem tiểu Ai." Dứt lời cuối đầu xấu hổ chạy trối chết.



" Ran!" Conan chuẩn bị truy đi lên.



Kudo Yukiko vội vàng đưa hắn ngăn lại" Tiểu Shin, hãy cho Ran một mình thanh tĩnh."



Ran lao ra cửa sau, đối với hôm qua sự tình tràn ngập hối hận. Đều là chính mình không tốt, nếu không phải nàng, tiểu Ai cũng sẽ không bị thương. Huống hồ, Ai cùng Shinichi cũng là vì lo lắng cho nàng, mới có thể giấu diếm nàng, chính mình bản thân thật quá đáng! Hiện tại chỉ có thể hy vọng tiểu Ai có thể tha thứ cho mình. Ran chạy nhanh đến bên Ai, hoàn toàn không có phát hiện rằng hai ngày qua chính mình đầu óc đều nghĩ tớ là tiểu Ai, mà chưa bao giờ nhớ tới việc Shinichi giấu giếm bản thân lừa gạt mình......

Chương 5



" Cạch..." Ngồi ở trên giường Haibara Ai nghe được thanh âm của cánh cửa, chẳng lẽ Kudo đã trở lại?" Chào, đại trinh thám, chẳng lẽ ngươi không đi an ủi bạn gái thiên sứ của ngươi sao, ngươi thật đúng là......" Haibara Ai một bên quay đầu lại, một bên không chút để ý trêu chọc nói, nhưng khi đã thấy rõ người ở sau, thanh âm của nàng bỗng chốc im bật.

Mori Ran ngơ ngác nhìn Haibara Ai đối diện.

" Ran... Mori tiểu thư" Ai có chút luống cuống, chần chờ một chút" Thật xin........"

" Ai......" Ran có chút vội vàng cắt ngang lời nói của Ai" Gọi ta Ran liền tốt lắm, còn có, thật xin lỗi."

Ai có chút kinh ngạc nhìn Ran, thật xin lỗi, rõ ràng là chính bản thân mình nói mới đúng a.

Ran có chút ngượng ngùng ,cười cười" Nghiên chế độc dược, nguyên bản là không phải lỗi của Ai, hơn nữa, nếu không phải vì Ai mà nói thì Shinichi hắn, có lẽ đã sớm không tồn tại. Là Ai, giúp ta giữ được Shinichi. Ta hẳn là cảm tạ Ai mới đúng, nhưng ta...nhưng ta, lại đối với Ai nói những lời quá đáng như vậy, ta......" Ran đột nhiên ôm lấy Ai đơn bạc (gầy yếu/ốm yếu) thân thể, khóc ra tiếng" Thực xin lỗi, tiểu Ai, ngươi có biết không, ta hảo sợ hãi ngươi liền như vậy biến mất.Thời điểm Conan đi tìm ngươi , ta hảo lo lắng. Thực xin lỗi, ngươi không cần biến mất được không......"

Ai trong hốc mắt cũng có chút ướt át, tay nàng hơi có chút không linh hoạt ôm lấy Ran" Ran, hết thảy đều đã xong. Kudo không có nguy hiểm, ta có thể đưa hắn trả lại cho ngươi......"

" Ý ngươi nói," Ran buông ra Ai, trong mắt dần hiện ra một tia vui mừng" Ngươi nghiên chế ra giải dược rồi sao?"

Ai có chút mỏi mệt gật gật đầu.

" Thật tốt quá, ta hiện tại liền đi nói cho Shinichi biết." Lời còn chưa dứt, Ran tiện chạy đi ra ngoài.

Một giọt lệ rốt cục không thể khống chế mà hạ xuống. Shinichi, chung quy vốn là người thuộc về thiên sứ, mà thiên sứ, cũng chung quy không phải người thuộc về Sa Ngư (Cá mập). Chính mình, vốn là không thể có người thích....

----------- Tại nhà Kudo--------

" Cái gì?!" Nghe được tin tức , tất cả mọi người kinh hỉ (vui mừng) đứng lên.

" Cái gì!!! Haibara nàng," Conan có chút lo lắng" Là như thế nào lấy đến giải dược, ta còn không hy vọng nàng lại gặp được cái gì nguy hiểm. Đứa ngốc này, làm cái gì đều phải một mình gánh vác!"

Nguy hiểm sao? Ran chợt mở to mắt kinh ngạc, tiểu Ai nàng, sẽ có nguy hiểm sao?

" A a.., đại trinh thám," Một cái thanh âm lạnh lùng từ cửa truyền đến" Chẳng lẽ ta đây trong lòng ngươi chính là người như vậy sao? Ta đây thật đúng là vinh hạnh mà!"

" Uy uy..." Conan lộ ra thái độ bất mãn.

" Tiểu Ai!" Agasa Hiroshi (ông bác sĩ) cuống quít đi đến bên cạnh Ai " Ngươi như thế nào đến đây, tại sao không ở bệnh viện bảo trọng thân thể, ngươi..."

Haibara Ai trong lòng chảy một tia ấm áp, vẫn là có người quan tâm đến chính mình." Bác sĩ, ta không phải yếu đuối như vậy." Sau đó hướng Conan quay đầu" Cho ngươi giải dược. Đúng rồi, dì Yukiko, có thể mượn một phòng ngủ của dì một chút không?"

" Đương nhiên." Yukiko cười híp mắt trả lời" Ta chính là còn muốn khẩn trương muốn xem xem tiểu Ai bộ dáng khi lớn như thế nào!"

Haibara Ai sau khi nói cảm ơn, liền chào mọi người xong đi đến trên lầu.

Conan nhún nhún vai, cũng đi vào phòng tắm.

Đồng hồ" Tích tắc, tích tắc"từng hồi. Trong phòng khách mỗi người ai cũng không yên, thấp thỏm đợi chờ.

Ran nắm chặt lòng bàn tay đã sớm có mồ hôi, Shinichi hắn, rốt cục cũng đã trờ về. Tiểu Ai nàng, lớn lên sau chính là bộ dáng gì......

" Bọn hắn như thế nào còn không ra!" Hattori có chút lo lắng đứng lên.

Bác sĩ Agasa an ủi nói:" Đây là giải dược có tính vĩnh cửu, thời gian đương nhiên hội thật lâu."

Vừa dứt lời, cửa phòng tắm liền mở ra, một chàng trai trưởng thành, dáng người cao ráo cùng với gương mặt như ánh mặt trời - sáng lạng đứng ở cửa.

" Ô, lão công, tiểu Shin hắn lập tức liền biến lớn, ta cảm giác chính mình lập tức lão đi rất nhiều!" Yukiko hướng Yusaku làm nũng" Ta mặc kệ, tiểu Shin, ngươi mau biến trở lại đi!"

" Uy, lão mẹ!" Shinichi dở khóc dở cười nhìn mẹ mình.

" Shinichi, Ai nàng, vì cái gì còn không ra?" Ran giựt giựt ống tay áo của Shinichi.

" Đã để mọi người đợi lâu!" Một cái thanh âm dễ nghe truyền đến.

Ran bỗng nhiên ngẩng đầu, lại lập tức ngây dại. Trên thang lầu bỗng xuất hiện một nữ tử, thân hình cao và thẳng, làn da tựa như đồ sứ bóng loáng nhẵn nhụi, môi mỏng manh khẽ mím lại, đôi mắt xanh biển tựa như ao hồ sâu thẳm khiến cho nhiều người ngất ngây, cùng với thân hình xinh đẹp mà lạnh lùng hòa với một chút nam tử anh tuấn khí phách

" Dì Yukiko, mượn đỡ ngài quần áo" Shiho tựa hồ đối với ánh mắt của mọi người đã trở thành thói quen.

" Ha ha, Shiho quả nhiên là 1 đại mỹ nữ a!" Yukiko thân thiết ôm lấy Miyano.

Bị mọi người xem nhẹ, Shinichi bất mãn kêu to đứng lên:" Uy! Lão mẹ, ta mới là con của ngươi!"

Shiho ngoắc ngoắc khóe miệng, hô một tiếng nói:" À, đại trinh thám, ngươi là, ăn dấm chua (ghen) sao?"

" Ngoan nga, tiểu Shinichi, ca ca đến cùng ngươi a!" Hattori cũng phì cười hướng về phía ông bạn già của mình.

" Uy, các ngươi......"

Ngồi ở góc sáng sủa, Ran liều mạng áp chế trong lòng rung động, dùng giọng điệu bình tĩnh hỏi:" Tiểu... Miyano tiểu thư, ngươi cũng cùng chúng ta đến trường trung học đọc sách đi."

Ai trong nháy mắt có chút thất thần, lập tức mỉm cười cự tuyệt:" Gọi ta là Shiho là được. Ta đã muốn tính toán đi Mĩ Quốc, dù sao, trung học đồ vật này nọ ta cũng không cần, ở Mĩ Quốc, có lẽ có thể hảo hảo học thêm một chút hóa học. Hơn nữa, ta đã đáp ứng Jodie lão sư gia nhập fbi."

" Phải không?" Ran cúi đầu, trong mắt hiện lên một tia thất vọng.

" Tiểu Ai, ngươi phải rời khỏi chúng ta sao?" Bác sĩ vẻ mặt buồn bã.

Ai lộ ra một cái mị hoặc nụ cười:" Hmm, chính là học thêm mà thôi, hội sẽ trở về, nhưng thật ra bác sĩ ngươi, cũng nên phải vui mừng mới phải chứ, thừa lúc ta đi vắng, bác lại có thể ăn vụng Tạp Lộ Lý thức ăn! Còn có, nhóm trinh thám nhỏ,nhờ ngài giải thích." Ha ha, đúng vậy, chính là học thêm, chính mình cần phải vì ba năm sau đặt cược mà chuẩn bị. Ám Đêm Miểu, ta sẽ thắng! Ngươi chờ ta! 

Chương 6



Ngày qua ngày trôi qua như nước chảy sóng lặng.

Từng biến mất trong khoảng thời gian ngắn, Kudo Shinichi lại bỗng dưng trở về, khiến cho mọi người chú ý.

Mà càng khiến cho truyền thông chú ý hơn, cũng vào năm ấy 18 tuổi ngôi sao mới trong ngành nghiên cứu-- thiên tài khoa học gia Miyano Shiho. Vị tuổi trẻ tài cao này đã sớm lấy được bằng tiến sĩ làm cho bất luận kẻ nào cũng phải trố mắt cứng lưỡi, lý luận, sự sáng tạo, chính là thành công thu hoạch nhiều giải thưởng Nobel, lại được Anh quốc hoàng gia vinh dự trao huân chương, mấy chục cái giải thưởng quốc tế nổi tiếng cũng vào tay nàng cùng với mọi người ai ai cũng đều tôn kính cùng với ca ngợi nàng. Nhưng bởi vì Shiho trời sanh tính lạnh nhạt không bao giờ phỏng vấn, cho nên Shiho chỉ được mấy tấm vé ảnh chụp bị

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net