Chuyện tình sau song sắt
Tên gốc: Chuyện Tình Ngục Giam,Ngục giam ái tình cố sự
Tác Giả: Nam Mệnh Vũ
Edit: Moonlight
Thể loại : Nguyên sang- bách hợp, tình yêu hiện đại
Link :http://vietphrase.com/go/www.jjwxc.n...45&chapterid=4
CHƯƠNG 1: Lần Đầu Tiên
Kỳ Sa ngồi ở mép giường đọc sách, ánh đèn lờ mờ làm cho mắt nàng cảm thấy không thoải mái, nhưng nàng vẫn kiên trì tiếp tục đọc.Vì ngoài việc đọc sách ra, nàng không có gì khác để giết thời gian. Đối diện nàng là một chiếc giường trống, phía trên đầu giường ngoài trừ dụng cụ rửa mặt, thì chẳng có dấu hiệu nào cho thấy có người thứ hai trong phòng giam này.
Hành lang có vài tiếng bước chân đang truyền tới gần, là nữ cảnh ngục nhàn nhã dò xét các căn phòng, rồi sau đó theo thông lệ đi ra ngoài cùng đám bạn châm điếu thuốc nói chuyện phiếm. Hôm nay, thanh âm dường như có hơi bất đồng hơn bình thường, tiếng bước chân của cảnh ngục hoảng loạn qua lại, những tiếng bước chân kia càng lúc càng gần, không khỏi làm Kỳ Sa cảm thấy tò mò, buông sách xuống, ánh mắt theo khe hở của cửa sắt nhìn ra bên ngoài. Nàng bỗng phát hiện, những tiếng chân kia tựa hồ đang đi tới gian phòng của nàng.
Một lát sau, cảnh ngục đã mở cửa sắt nơi Kỳ Sa ở, trong tầm mắt của nàng ngọai trừ vị cai ngục tuổi trung niên ăn mặc chỉnh tề thì còn có một cô gái tuổi ước chừng mười mấy tuổi. Cô gái để tóc ngắn, khuôn mặt rất đẹp dù không trang điểm, bước chân dứt khoát không chút sợ hãi như nữ anh hùng thời xưa khi ra trận. Miệng nàng ngậm điếu thuốc, hẳn là lấy từ cảnh ngục. Cô gái bình thản đi tới trước mặt Kỳ Sa quan sát tường tận, ánh mắt hẹp dài hơi nheo lại, tựa hồ rất hài lòng với gương mặt Kỳ Sa.
“Cảm ơn!” cô gái hướng cảnh ngục đứng ngoài phất tay một cái, rồi ngồi xuống giường đối diện nàng, nàng xem Kỳ Sa rất thuận mắt, là nàng thích hinh tượng ngự tỷ, nhìn tướng hình hẳn cũng là hai mươi lăm.
Cửa sắt được đóng lại, trong ngục giam không khí lạnh lẽ trước giờ chút thay đổi.Cô gái kia hít một hơi thuốc, mùi vị bay loãng vào trong không khí, rồi hơi nâng cằm nói với Kỳ Sa: “ tôi tên Hứa Dịch Hề, còn chị? Tên gì?”
“Chị tên là Kỳ Sa” thanh âm Kỳ Sa giống như tính cách của nàng rất ôn nhu, nàng theo thói quen nhìn về Hứa Dịch Hề nở nụ cười, nói: “Xem em có vẻ khoảng chừng hai mươi tuổi, làm sao lại vào ngục giam vậy?” vấn đề này cơ hồ đối với tất cả mọi người trong ngục giam đều hỏi người mới vào, không có ai không hỏi, cũng không có ai không trả lời.
“Tôi? Cha tôi có tiểu tình nhân, tôi xem không vừa mắt liền xử nữ nhân đó một nhát” Hứa Dịch Hề hừ lạnh một tiếng, càng không giống như đang kể lại chuyện xưa của mình mà là của người khác: “Nhãn lực của chị không tệ nhỉ đúng là tôi vừa tròn mười chín tuổi. Còn chị, như thế nào lại vào đây? Hai ta xem như vận khí không tệ, còn có thể an bài được ở cùng nhau đây”
“Là tội cố ý gây thương tích, hơn nữa còn là mức nặng nhất” đầu Kỳ Sa cúi đầu xuống hơi thấp, tựa hồ không quá nguyện ý thuật lại chuyện mình bị làm nhục. Nàng dừng lại chốc lát, lúc này nàng ngẩng đầu lên trong đôi mắt ứ lệ : “Tôi cũng vừa mới vào công ty, bắt đầu làm phụ tá cho tổng tài. Kết quả trong ngày đó tổng tài muốn đem tôi ..... tôi không chấp nhận, nóng lòng phản kháng cho nên cầm gạt tàn thuốc dưới bàn đập đầu hắn sau đó chạy ra ngoài. Vào ngày sau đó chị tính xin từ chức thì liền bị cảnh sát mang đi, bọn họ nói tổng tài kiện chị tội cố ý gây thương tích, sau đó còn đem mức án đẩy lên cao nhất” nghĩ đến ở nhà còn mẫu thân, lệ trong mắt Kỳ Sa muốn chảy ra, nàng cũng đã gần ba mươi tuổi, thế nào lại giống như hài tử khóc đây.
“Chật vật như vậy là do bọn họ hại?” Hứa Dịch Hề đích xem thường hạng người này, hai chân bắt chéo: “chuyện đó bây giờ gặp cũng nhiều, cũng không có chuyện gì lớn. Thật ra nếu thuận theo không chừng còn được lên chức, bất quá tôi nhìn xem chị cũng không giống như hạng người đó, đoán chừng là lòng dạ tổng tài hẹp hòi, cố ý đem chuyện bé xé ra to.”
“Chị biết, có phải hay không cố ý chả lẽ chị không nhìn ra đây? Chị chính là không yên tâm mẹ chị, ngày hôm trước bà có tới đây, nhìn chị liền khóc, chị xem ánh mắt bà sưng lên vì khóc, trong lòng chị cảm thấy thật có lỗi . Nếu như chị biết có tình huống như bây giờ, không bằng chị cam chịu”.
“Chị không cần như vậy ủ rũ, thành thói quen sẽ tốt hơn” Hứa Dịch Hề đi lại ngồi bên cạnh Kỳ Sa, nhẹ nhàng vỗ bả vai nàng : “yên tâm đi, sau này hai chúng ta là bạn. Tôi sẽ thỏa mãn nhu cầu của chị, sẽ không cho chị cảm thấy tịch mịch” nói đến câu sau Hứa Dịch Hề không khỏi cảm thấy tà ác vài phần, bộ dạng này của nàng làm cho Kỳ Sa không khỏi cảm thấy bị áp bức, bản thân mình không giải thích được, chỉ nghĩ là nàng quan tâm mình, thuận miệng cũng ứng thanh “Cảm ơn”. (chết tới nơi còn cảm ơn)
“Khách khí cái gì? Sau này mỗi tối chị sẽ không cảm thấy tịch mich” Hứa Dịch Hề nở nụ cười thâm ý, cũng không nói gì nữa, đi lại giường mình chờ đêm khuya đến.
Đêm khuya trong ngục giam yên tĩnh vô cùng, trông chừng ngục giam cuối cùng cũng đã nằm ngủ.Ở đây là ngục giam nữ, căn bản sẽ không có người muốn đào thoát nên việc canh gác rất chểnh mảng, giám ngục tối tối lại trở về túc xá ôm gối mà ngủ cho thoải mái. Tường cao như vậy, còn có lưới sắt, sẽ không có ai từ trong này chạy được ra bên ngoài.
“Kỳ Sa?” trong ngục giam không có mở đèn, căn phòng trở nên rất tăm tối đến năm ngón tay cũng không nhìn thấy, Hứa Dich Hề cởi dép, nhẹ nhàng không gây tiếng động tiến tới sờ giường Kỳ Sa đang nằm, khẽ gọi nàng sau lại phát hiện nàng không có phản ứng, lá gan Hứa Dịch Hề lớn hơn, động thủ cởi y phục trên người Kỳ Sa. Dù không nhìn thấy gì nhưng Hứa Dịch Hề cơ hồ đã cởi hết nút áo trên người kia ra chuẩn bị hành sự. Thân thể bỗng cảm thấy có chút lành lạnh, Kỳ Sa chậm rãi mở mắt ra, nhận ra có người bên cạnh nàng, nàng khẽ lên tiếng “ Ai vậy? Hứa Dịch Hề? em muốn làm gì?”.
“Hử!” biết nàng tỉnh, Hứa Dịch Hề đột nhiên áp lên người nàng, một tay che lại miệng nàng không để nàng phát ra tiếng : “Chị tốt nhất nên ngoan ngoãn, tôi không phải đã nói rồi sao? Sau này, mỗi tối chị sẽ không cảm thấy tịch mịch. Tôi sẽ thỏa mãn nhu cầu của chị” Hứa Dịch Hề cười hề hề nho nhỏ, tay che miệng Kỳ Sa rất chặt.
“Ngô, ngô…” Kỳ Sa hoảng sợ giẫy dụa thân thể, hai tay muốn dùng sức đẩy đối phương ra, nàng muốn gọi ngưởi tới. Tình huống này làm cho tay chân nàng khá luống cuống, mới chạy trốn khỏi tổng tài, cự nhiên bây giờ gặp lại tình huống y như cũ, hơn nữa đối phương so với mình còn rất nhỏ. Không thể, tuyệt đối không thể! Kỳ Sa dùng lực muốn đẩy ra Hứa Dịch Hề, bất quá khí lực nàng không nhiều, mà nàng cũng vừa tỉnh ngủ lại, thân thể không có bao nhiêu khí lực.
Bốp, tiếng bạt tay vang dội trong phòng, Hứa Dịch Hề đánh Kỳ Sa, dùng sức đem hai tay nàng đang lộn xộn nắm lại cùng nhau,dùng một tay đè chặt lại miệng nàng “Ngoan ngoãn chút cho tôi! Ngoan, chị cũng đã lớn rồi, cũng không phải lần đầu..phản kháng gì đây” Hứa Dịch Hề mở ra áo ngực nàng, một tay xoa bóp, sau đó ngậm lấy hạt đậu đang nhô lên dùng sức mà mút vào. Nàng không muốn cho Kỳ Sa có bất cứ cơ hội phản kháng nàng, bàn tay lạnh như băng dứt khoát đưa vào trong quần nàng, tìm địa phương dò xét đi vào. Cảm giác được có cái gì ngăn cản đầu ngón tay, Hứa Dịch Hề kinh ngạc khẽ kêu lên, do dự trong chốc lát vẫn là đi vào phá đi vật trở ngại.
“Ngô!” cảm giác đau đớn tê liệt toàn thân làm Kỳ Sa chảy ra nước mắt, nàng theo bản năng muốn giơ chân lên, nhưng là hai chân vốn đã bị giữ lại không thể động đậy. Đó là lần đầu tiên, lần đầu tiên của nàng a! lần đầu tiên trân quý như vậy, nàng là muốn hiến tặng cho tướng công tương lai. Mẫu thân nàng không chỉ nói qua một lần với nàng, lần đầu tiên của con gái nhất định phải sau khi kết hôn mới trao ra. Nhưng là bây giờ thì sao? Nàng thật sự không giữ được lần đầu tiên, lại bị ở chỗ này. Thậm chí, người kia lại cùng mình giống nhau là con gái.
“Không có chuyện gì đâu, từ từ sẽ quen thôi. Tôi sẽ làm chị thoải mái” thanh âm Hứa Dịch Hề nhỏ nhẹ, ôn nhu hôn lên trán Kỳ Sa, theo đó từ từ xuống phía dưới, ngón tay dưới cũng nhanh chóng ngọa ngậy. Cho đến khi thân thể Kỳ Sa thích ứng đau đớn, thân thể từ từ nóng lên,nàng không kìm hãm được thanh âm mà rên rĩ, Hứa Dịch Hề mới tăng tốc độ ngón tay, đợi đến khi kết thúc nàng mới buông lỏng ra hai tay, lại sợ nàng kia muốn đánh lại mình nên hăm he nói: “mới vừa nãy không nói rỏ ràng là lỗi của tôi, tôi xin lỗi chị. Sống trong ngục giam tới ba năm rưỡi không dễ dàng, tôi lấy đi lần đầu tiên của chị, sau này chị là nữ nhân của tôi, tôi sẽ che chở chị, chớ cự tuyệt tôi, cũng đừng nghĩ đến muốn đổi phòng, nếu như chị làm vậy, tội sẽ khiến chị rất thảm, rất thảm”.
“Hứa Dịch Hề, em đừng như vậy được hay không? Em mới mười chin tuổi, chúng ta đều là nữ nhân, chị van cầu em không nên đối với chị như vậy” Kỳ Sa khóc, nàng không dám đánh đối phương, chỉ có thể khẩn cầu nàng không muốn bị một lần nữa. Cảm giác vừa rồi rất kỳ quái, nàng không nên như vậy, không muốn như vậy.
“Làm cũng làm rồi,chi mới nói đừng như vậy không cảm thấy đã muộn sao? Nữ thì thế nào? Tôi nói thiệt cho chị biết tôi vốn là thích nữ nhân, chớ nghĩ đến tôi mười chín hai mươi tuổi mà là vấn đề, ngoan ngoãn ngủ đi.Làm nãy giờ tôi cũng thấy mệt nhọc, ngủ ngon” Hứa Dịch Hề không có đem lời nói của nàng để trong lòng. Nàng lật người lại đem Kỳ Sa ôm vào trong ngực, cũng không để ý đến nàng kia đang khóc sụt sịt. Nàng thở dài, sau đó liền ngủ. CHƯƠNG 2:Nghi Hoặc
Buối sáng theo quy định trong ngục giam mọi người đều phải thức sớm tập thể dục. Hứa Dịch Hề tỉnh ngủ sớm hơn Kỳ Sa, nàng đi lại cửa sắt quan sát động tĩnh ngoài hành lang, không có phát hiện cảnh ngục tới mở cửa, đoán chừng phải thêm một hồi nữa. “Chị đã tỉnh?” Hứa Dịch Hề quay đầu lại đã thấy Kỳ Sa từ trên giường ngồi dậy, mắt nàng sưng lên giống như hột đào, nghe thấy Hứa Dịch Hề hỏi, nàng cũng không trả lời, chẳng qua là mím môi gật đầu một cái.
Hạ thân tựa hồ không thoải mái còn thấy rất đau. Kỳ Sa chậm rãi đứng dậy,lại không nghe thấy bất cứ động tĩnh nào lại ngồi lại mép giường, cúi đầu nhìn xuống dưới đất. Mái tóc dài quăn rủ xuống, Hứa Dịch Hề nhìn đến say mê, không kìm lòng được mà đi tới trước mặt nàng, nâng cằm nàng lên, hôn không sâu lên môi nàng.
Dưới đáy quần Kỳ Sa có vết máu, Hứa Dịch Hề ngồi chồm hổm xuống kéo ống quần của nàng lên, ra lệnh : “đem quần cùng quần lót cỡi ra, tôi giặt sạch cho chị”.
“Không cần, tôi tự giặt được rồi” lời nói Kỳ Sa không có nữa điểm phản kích, nàng sợ chọc giận người trước mặt, trải qua chuyện tối qua làm cho nàng nhìn Hứa Dịch Hề như ma quỷ.
“Tôi nói là tôi giặt, cỡi ra!”thanh âm Hứa Dịch Hề lớn hơn, cứng rắn đem quần trên người Kỳ Sa lột xuống, ngay cả tiểu quần lót dính máu cũng không may mắn thoát khỏi. Nàng đem quần bỏ vào trong chậu, giương mắt nhìn giữa hai chân Kỳ Sa, lại đem quần lót khác cùng đồng phục ngục giam đưa cho Kỳ Sa : “mặc vào đi,một lát đi ra ngoài không cảm thấy thoải mái hãy xin cảnh ngục trở về nghỉ nghơi, chớ cứng đầu”.
“Cảm ơn” Kỳ Sa nhỏ giọng nói câu. Nhìn thấy quần lót dính vết máu mặt không khỏi đỏ lên.Coi như là bị nàng dùng sức đoạt đi, cái này cũng là lần đầu tiên của nàng, nhìn thấy vết màu làm nàng mắc cở không dứt.
“Không cần” Hứa Dịch Hề nói câu, đem điếu thuốc đặt trên giường kẹp vào rảnh lỗ tai.Trong hành lang vang lên tiếng cảnh ngục mở cửa, Hứa Dịch Hề quay đầu lại nhìn nàng một cái,để bộ quần áo cùng quần lót trong ny lon đứng trước cửa.Chờ cảnh ngục đang mở miệng thì bị nàng cướp lời trước, dụng cụ rửa mặt của nàng còn chưa mang tới đây, trước phải đi lại cảnh ngục kia muộn một phần mới được.
Chờ nàng kia đi rồi, Kỳ Sa mới đứng dậy cầm lấy dụng cụ rửa mặt đi ra ngoài.Hạ thân của nàng rất khó chịu, đi lại quả thật khó khắn,thật không dễ dàng gì mà đi tới phòng tắm. Mới vừa đi vào, nàng đã nhìn thấy Hứa Dịch Hề đang nghiêm túc giặt quần cùng quần lót của nàng. Vốn là buổi sáng mọi người đều phải xếp hàng nhưng là nàng tựa hồ không gấp gáp, cẩn thận xoa hai tay giặt quần lót. Động tác kia thật làm Kỳ Sa vừa xấu hổ vừa tức, thẹn thùng vì nàng kia đang giặt quần lót thay mình, nhớ tới tối qua nàng kia như dã thú, thẩm chí còn tát mình một cái.
“Kỳ Sa, làm sao rồi? xem em giống như không thoải mái, tựa như?”tại thao trường trong ngục giam, Kỳ Sa cùng mấy người tù nhân đứng chung một chỗ. Người nói chuyện là một nữ nhân trung niên,nghe nói là do buôn bán không tốt mới vào đây. Bời vì tuổi nàng trong đây lớn nhât, nên mọi người không gọi thẳng tên nàng mà gọi là Vương tỷ.
“Không có chuyện gì, có thể là do tối qua ngủ không được ngon” Kỳ Sa cười cười, tầm mắt trong đám người tìm kiếm bóng dáng Hứa Dịch Hề, muốn biết nàng đã giặt xong những thứ đó mà đi ra chưa.
“à, các ngươi nghe nói gì không? Trong ngục giam chúng ta có thêm một người, nghe nói là đâm mẹ nhỏ của mình”đứng bên cạnh Vương tỷ là tiểu Trương, là một bát quái vương, thích nhất là hỏi thăm chuyện của người khác.Ngày hôm qua lúc Hứa Dịch Hề vừa vào ngục giam không bao lâu,nàng liền hỏi thăm cảnh ngục mới biết được chuyện tình. Buối sáng là thời điểm tốt để hoạt động, đem chuyện này ra bàn luận cũng sẵn tiện đem tin tức tốt của nàng truyền đi khắp nơi.
“Ta cũng nghe nói, cũng không biết là dạng người gì” người bên cạnh cũng phụ họa theo nói.
“Nàng ở cũng một chỗ với tôi” Kỳ Sa mở miệng nói, nàng mím môi thu hồi ánh mắt của nàng. Tìm lâu cũng không thấy bóng dáng Hứa Dịch Hề, đoán chừng một lát nữa nàng mới tới đây. Có thể là vì nàng giặt quần áo, Kỳ Sa tổng hội là để ý tới nàng có phải hay không có đến thao trường.
“Nguyên lai là ở cùng với ngươi nha, nàng là cái dạng người gì? Có phải hay không dáng dấp đặc biệt hung dữ, lại có thể cầm dao đâm mẹ nhỏ đây,nhất định là cô gái đặc biệt hư. Ta nghe trưởng ngục chúng ta nói, nàng mới mười chin tuổi!” tiểu Trương vừa nghe nói đến nhân vật chính liền hướng Kỳ Sa hỏi một loạt vấn đề, muốn nàng trả lời.
“Nàng, nàng không hung, nhìn rất đẹp. Nàng, rất có khí chất, nếu có diễn nữ tướng quân cổ đại tìm nàng là đúng”.
“Yêu, khoan hãy nói, thật anh khí.kiểu tóc ngắn, thật đẹp trai!” Vương tỷ lên tiếng phụ họa, ánh mắt của nàng nhìn người đứng không xa Hứa Dịch Hề,chỉ về phía nàng nói : “Nhìn một chút, có phải hay không là nàng nha? Dáng dấp cô nương này thật tuấn tú đây!”
Khi họ đang nói chuyện, Hứa Dịch Hề tìm thân ảnh Kỳ Sa đi tới.Nàng đứng bên cạnh Kỳ Sa, nắm tay nàng kéo nàng đứng lên, nhận ra Kỳ Sa đích không tự nhiên cùng giãy giụa, nàng càng thêm ra sức nắm chặt, cười tự giới thiệu mình: “Tôi tên là Hứa Dịch Hề, ngày hôm qua vừa mới vào”.
“Yêu, cô nương này thật sáng sủa. Em cùng các nàng gọi chị là Vương tỷ là được, đây là tiểu Trương, đó là tiểu Tôn cùng tiểu Vương” Vương tỷ cười theo, ánh mắt của nàng dừng lại trên tay hai người đang nắm, tiếp theo phát hiện biểu hiện Kỳ Sa không được tự nhiên, hỏi: “Kỳ Sa, em không có chuyện gì chứ? Thế nào ta lại cảm thấy ngươi thật sự có chuyện gì”.
“Không có, em không có chuyện gì mà” Kỳ Sa cúi đầu, nàng thật ra là muốn tìm trưởng ngục để cho nàng đổi qua phòng khác, lại sợ Hứa Dịch Hề đối với nàng lại làm chuyện gì đáng sợ, cũng liền không dám tìm trưởng ngục, mà hòa cùng Vương tỷ và các nàng kia mà nói chuyện phiếm. Không nghĩ tới Hứa Dịch Hề vừa tới liền nắm tay của nàng, còn bị Vương tỷ nhìn thấu.
“Có phải hay không còn đau? Nếu không tôi xin cảnh ngục giúp chị, chị về nghỉ đi” Hứa Dịch Hề nhíu lại chân mày, không có quan tâm biểu lộ của mọi người chung quanh. Nàng cho tới bây giờ đều như thế,nàng không quan tâm người khác nhìn nàng như thế nào, nàng chỉ là chính mình, mình cảm thấy hảo là được.
“Không cần, chị thật không có chuyện gì.Em, em đem những thứ kia…” Kỳ Sa muốn hỏi nàng đem quần lót cùng quần phơi ở nơi nào.
“Tôi đã đem phơi, ánh mắt trời rất tốt” Hứa Dịch Hề thành thật trả lời.
Loa phóng thanh vang lên, các nhóm người tự giác xếp hang ngây ngắn,khi thực hiện nhiệm vụ mỗi ngày trong thao trường, trong phòng ăn truyền đến mùi thơm, các nàng giải tán mà đi đến phòng ăn cũng hưởng thụ điểm tâm.Kỳ Sa cũng như cũ cùng nhóm người Vương tỷ ngồi chung một chỗ,trong ngục giam phần lớn đều kết bạn cùng một nhóm, nếu như ở một mình sớm hay muộn cũng bị khi dễ.
Điểm tâm ăn được một nữa, trước mặt Kỳ Sa đột ngột xuất hiện hai trứng luộc đã được tróc vỏ.Hứa Dịch Hề ngồi phía đối diện nàng,đem trứng gà bỏ vào trong chén nàng, mà bản thân mình thì bưng chén chao trắng không có gì mà ăn.Nàng không nói trứng gà kia vì sao có được, cũng không để chính mình ăn, bản thân mình thì ăn cháo trắng, thỉnh thoảng nhìn nàng kia ăn trứng gà.
“Yêu! Ta nói tiểu Hứa, ngươi đối với Kỳ Sa thật không tệ đây!” tiểu Trương lúc này mở miệng nói,hai trứng gà đã được tróc vỏ! cái này thật là tiểu Hứa đối với Kỳ Sa thật quan tâm đi! Lại không nói hai trứng gà vì sao có được, nhìn bộ dạng hai nàng kia cứ cảm thấy có chút gì đó không đúng, tựa như.
“Tôi ở cùng với nàng, nếu chị ở cùng tôi, tôi ngày ngày đều chuẩn bị trứng gà luộc cho chị” Hứa Dịch Hề toe toét nở nụ cười, đụng đụng cánh tay Kỳ Sa nói : “đem trứng gà ăn hết, chớ lãng phí”.
“Xem ngươi đối nàng tốt như vậy ta cũng ghen tỵ, nếu không ta cùng ngươi xin trưởng ngục đổi phòng đi.Ngươi ở cùng ta, như vậy ta ngày ngày có thể ăn trứng gà” tiểu Trương cũng cười theo, bưng lên chén cháo.
“Được a, nàng nếu đồng ý tôi liền đổi” bộ dạng Hứa Dịch Hề không sao cả.Nàng mở miệng nhỏ ăn trứng gà luộc, đối với ấn tượng về Hứa Dịch Hề trở nên hồ đồ không hiểu nổi.Đối với nàng tốt như vậy,nào có giống như hôm qua ra tay với nàng như ma quỷ đâu? Luôn cảm thấy, bây giờ Hứa Dịch Hề đặc biệt trở nên ôn nhu, mặc dù nàng cũng không hiểu rõ cô gái này.
“Ngươi nói đúng? Vậy ta đi tìm trưởng ngục nói” tiểu Trương dùng chiếc đũa chỉ chỉ trưởng ngục đứng cửa phòng ăn, tựa hồ thật muốn đem chuyện này nói ra.
“Nàng đồng ý hay không là chuyện khác đây” Hứa Dịch Hề cầm chén cháo ăn xong lại chờ Kỳ Sa ăn xong hai trứng gà liền lôi kéo nàng rời đi ghế dài: “Bất quá tôi nói thật, tôi còn thích cùng nàng ở chung một chỗ.Vương tỷ các người từ từ ăn,tôi cùng nàng đi về trước a” nói xong, cứng rắn lôi kéo Kỳ Sa rời khỏi phòng ăn.
CHƯƠNG 3:Ấm Áp
Đi ra khỏi phòng ăn, Hứa Dịch Hề lôi kéo Kỳ Sa ở góc trong thao trường dừng lại, thoạt nhìn như đang tán gẫu “Chị hy vọng tôi cùng tiểu Trương ở cùng một chỗ sao?”
Kỳ Sa không có trả lời, trong lòng nàng muốn Hứa Dịch Hề đổi sang phòng khác, nhưng lại không dám đem ý tưởng đó nói ra. Nàng cúi đầu nhìn mặt đất, phát hiện Hứa Dịch Hề đang đợi nàng trả lời, thật lâu mới ngẩng đầu lên, nói : “ em mới mười chín tuổi, thừa dịp những năm ở trong ngục đọc sách không tốt sao? Chị thật không giống như em, chị còn mẹ trong nhà, chị còn muốn kết hôn sanh con”.
“Thế nào? Chị chê tôi?” Hứa Dịch Hề nhíu mày bốc lên cằm của nàng, thêm lực đạo đem nàng đầy về phía bức tường xám: “Tôi nói cho chị biết, đừng tưởng rằng tôi không biết đáp án của chị là cái gì. Chị căn bản là muốn tôi cùng tiểu Trương ở cùng một chỗ, chuyện này chị tốt nhất đừng mơ tưởng tới!” Hứa Dịch Hề đi lên bước nhỏ, đột nhiên liền nở nụ cười, êm ái sờ gò má của nàng : “ Chị xinh đẹp như vậy, tôi thích nhất dạng này? Yên tâm đi, tôi sẽ luôn đối tốt với chị, giống như hôm nay như vậy thương chị bảo hộ chị”.
“Em là một…” người điên. Kỳ Sa né tránh tay nàng, đăý mắt thoáng hiện tia sợ hãi. Nàng sợ Hứa Dịch Hề, rõ ràng tuổi còn nhỏ như vậy, hết lần này đến lần khác làm khó nàng.mới vừa rồi ôn nhu, giống như đang giỗ ngọt nàng sao? Nàng sợ, nàng trong xã hội lăn lộn nhiều năm như vậy cho tới bây giờ bản thân nàng còn không thuộc về nàng, ngay cả mẫu thân nói nàng tính tình hèn yếu, sẽ dễ bị khi dễ.Lời này, hôm nay không phải ứng nghiệm sao?
“Tôi là một?” Hứa Dịch Hề ngẹo đầu lại,đi lại gần bên tai nàng, thổi nhiệt khí : “Chị nói tôi là một người điên có đúng hay không? Tôi nói cho chị biết tôi là tên biến thái, sau này mỗi tối sẽ cùng chị ngủ chung giường”
“Không muốn, van
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net