Clover

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Kính

Editor: gaaccute


.oOo.


Tố: Tôi chưa từng nhớ tôi ra sao lúc hạ xuống thế gian này. Người thân, và bè bạn... Từ lúc có ký ức, tôi đã một thân một mình ở trong chiếc lồng chim tơ vàng to lớn này.... Chỗ này, không có cửa ra...

Duy nhất bầu bạn tôi vượt qua từng ấy năm dài ấy chỉ có chúng, lạnh lẽo không chút ấm áp...
Tố: "Chị có một giấc mộng, giấc mộng có liên quan đến tinh linh."
Thỏ: "Chào buổi sáng."
Tố: "Giấc mộng của ai đây?"
Thỏ: "Chào buổi sáng."

Mở đầu

Ở quốc gia này có một thiếu nữ vĩnh viễn bị giam cầm, tên là Tố Tố.
Mười mấy năm qua chưa từng rời khỏi nhà giam cực đại này, luôn im lặng trải qua tháng năm cùng đám thú cưng máy móc...
Người thống trị quốc gia -- các trưởng lão chặt chẽ chú ý nhất cử nhất động của Tố, cảm thấy vui mừng vì cô không tranh giành cùng nhân thế...
Quốc gia này từ rất nhiều năm trước đã thi hành "Kế hoạch cỏ ba lá nở hoa", tìm kiếm những đứa trẻ có năng lực cường đại trong cả nước. Hơn nữa phân chia cấp bậc lớn nhỏ theo năng lực: Clover một cánh, Clover hai cánh, Clover ba cánh, và cường đại nhất là Clover bốn cánh...
Năng lực của những Clover một cánh là bình thường, nhiều nhất chỉ có thể biết trước ngày chết bản thân, mà những Clover hai cánh và ba cánh phần lớn dùng sức mạnh của mình phục vụ quốc gia.

Nhưng Clover bốn cánh thì chỉ có thể bị cầm cố...
Nguyên nhân rất đơn giản, Clover bốn cánh duy nhất -- Tố, có sức mạnh quá cường đại, dù tập hợp pháp lực của tất cả trưởng lão cũng không thể chống lại.
Nếu để thiếu nữ này thuộc về một người nào đó, như vậy người kia chẳng khác nào kẻ thống trị cả thế giới, có thể có được bất cứ hạnh phúc nào mình mong muốn.
Ngay sau đó, các trưởng lão áp chế tư lợi bản thân, nhốt Tố vào nhà giam.

Part 1

Tố: "Chị có một giấc mộng, giấc mộng có liên quan đến tinh linh."
Thỏ: "Chào buổi sáng."
Tố: "Giấc mộng của ai đây?"
Thỏ: "Chào buổi sáng."
Tố: "Chị muốn cùng tinh linh nói điện thoại."
Tố dùng sức mạnh của mình khống chế sóng điện, tuy chỉ nghe được một vài chuyện nhàm chán, nhưng chung quy vẫn tốt hơn không có...
Tố: Này. Chim nhỏ, chim nhỏ, em có cô quạnh không?
Cho đến một ngày, Tố nghe được một âm thanh ngọt ngào.
Có lẽ là vì cô đơn bội phần mới khát khao hạnh phúc gấp bội.
Sau khi im lặng nghe xong, Tố vỗ tay tán dương: "Thật sự là một giai điệu tuyệt vời!" Trên mặt treo nụ cười rất lâu chưa từng lộ ra.

" Cám ơn." Chức Diệp nói thông qua sóng điện Tố khống chế.
"Xin chào, em là Tố." Có lẽ là lần đầu tiên đối thoại cùng người khác, Tố có vẻ rất vui vẻ.
Chức Diệp âm thầm cả kinh, thân là Clover một cánh, cô không thể không biết vị Clover bốn cánh có sức mạnh cường đại lại bị giam cầm vĩnh viễn kia.
Nhưng vẫn trả lời xuất phát từ lịch sự: "Xin chào, Tố. Chị là Chức Diệp."
Tố cười ha ha mấy tiếng, nói. "Cái tên rất êm tai, Chức Diệp."
Hai người bắt chuyện một lát, Tố thay đổi ngữ khí hỏi. "Chức Diệp. Chị có cô quạnh không?"
Chức Diệp sửng sốt, Tố vừa rồi hoàn toàn là bộ dạng một cô bé lanh lợi, nhưng lúc này lại biểu lộ ra một loại bi thương nhạt nhạt. Chức Diệp có thể hiểu được chua xót đằng sau nỗi bi thương này.
Chức Diệp đưa tay đặt hai bên miệng, hy vọng có thể phủ ấm nốt nhạc nhảy ra từ trong miệng mình, xua đi cái Tố gọi là cô quạnh. Âm thanh thanh nhã kia chậm rãi vang lên. "Sẽ không cô quạnh, bởi vì chị có Tố. Tố từ nay về sau có Chức Diệp, cũng sẽ không cô quạnh nữa..."
Ấm áp qua lại hai bên làm Tố cảm nhận được sự thoải mái trước nay chưa hề có.
" Ừ!" Tố trịnh trọng gật đầu.

Part 2

"A, Hòa Ngạn, anh trở về rồi."

Người đàn ông được gọi là Hòa Ngạn lên tiếng đáp, từ sau lưng lấy tay ôm Chức Diệp.
" Hòa Ngạn, hôm nay em gặp một đứa trẻ đáng yêu. Dù chưa từng thấy mặt, nhưng chắc chắn rất đẹp." Dừng một chút lại tiếp tục nói "Rõ ràng là cái tuổi ngây thơ rực rỡ, lại hỏi em có cô quạnh hay không." Chức Diệp than nhẹ một tiếng.
" Không cần tự trách, việc mà mỗi người có khả năng làm đều rất hữu hạn." Hơi nóng Hòa Ngạn nói ra phun ở cổ Chức Diệp.
" Nói cũng vẫn đến đây... Nhưng vẫn hy vọng đứa trẻ kia có thể đạt được hạnh phúc." Chức Diệp thì thầm lẩm bẩm.
Tố: Này, chim nhỏ, chim nhỏ, chị bây giờ dường như không còn cô đơn như vậy... Nói, khóe miệng hơi nhếch lên.

Part 3

Nghe Chức Diệp hát hầu như trở thành chuyện bắt buộc mỗi ngày của Tố, tiếng ca ngọt ngào kia quanh quẩn bên vành tai Tố. Lúc này là lúc Tố hạnh phúc nhất.
Nhưng ai có thể biết, Tố lúc này có cô quạnh như cũ hay không.
" Cầu vồng xuất hiện, thật là đẹp." Chức Diệp hát xong vô tình liếc ngoài cửa sổ.
" Cầu vồng? Rất đẹp? Còn đẹp hơn giọng ca của Chức Diệp sao?" Tố thán phục.
Chức Diệp bật cười. "Đúng vậy, rất đẹp."
" Gì? Thật sự muốn nhìn thử một lần."

Tố không còn tịch mịch, nội tâm lại khát vọng vô cùng mãnh liệt -- rời đi...

Part 4

" Chức Diệp, hạnh phúc là gì?"
" Hạnh phúc à... Hạnh phúc có lẽ là có thể cùng người yêu làm bạn cả đời..." Chức Diệp không quá khẳng định, nhưng vẫn dựa vào định nghĩa hạnh phúc của mình giải thích cho Tố.
" Vậy Chức Diệp, chị có hạnh phúc không?"
" Hạnh phúc của chị, đã tới điểm cuối..." Tiếng Chức Diệp nghe có chút run rẩy.
" Cuối?" Tố đương nhiên không hiểu, truy hỏi Chức Diệp.
" Tố, thật ra có đôi khi em có thể tùy tiện một chút, như một đứa trẻ bình thường, không cần đợi chờ ngoan ngoãn như vậy, không cần bị động tiếp nhận mọi thứ đã được sắp xếp." Em quá ngoan, ngoan đến mức khiến người ta ngạt thở.

Part 5

" Hòa Ngạn, anh yêu em không?"
"Anh yêu em, Chức Diệp."
Chức Diệp hôn Hòa Ngạn, nước mắt vô thanh lặng yên lướt qua bên má...
" Làm Tố hạnh phúc, đây là nguyện vọng cuối cùng của em."
Bắt lấy bàn tay Hòa Ngạn, mười ngón tay hai người cùng đan, trầm lặng không nói.

Part 6

" Tố, ca khúc lần này chính là rất long trọng đấy, muốn nghe không?"
" Đương nhiên!"

Tiếng ca Chức Diệp chậm rãi vang lên, đó là bi thương Tố chưa từng nghe thấy ... 

"Tôi muốn hạnh phúc
tôi tìm kiếm hạnh phúc
Để gây hạnh phúc của bạn
Để được hạnh phúc của bạn
Vì vậy, hãy cho tôi
một nơi nào đó xa xôi
Để một sự thật nơi khác
hãy đưa tôi có
ma thuật kéo dài
bao giờ kết thúc nụ hôn
Revery mà không phá vỡ
hạnh phúc uerishable
Đưa chúng tôi
tôi muốn hạnh phúc
Birds hát
Song of rõ lưỡi
Mặc dù có cánh họ
vẫn không đạt được bầu trời
Một nơi không được xử lí một mình
Vì vậy, đưa tôi
đến một sự thật nơi khác
festhers Wet
đã khóa ngón tay
chảy thịt
keo óc
Đưa chúng tôi
Tôi muốn hạnh phúc
Không phải quá khứ của bạn
Nhưng hiện tại của bạn là những gì tôi tìm kiếm sự
cẩn thận cuộn lại sợi mỏng manh của nó
Xin hãy kéo tôi có
Tôi muốn hạnh phúc
Tôi muốn hạnh phúc
tôi tìm kiếm hạnh phúc
Để gây hạnh phúc của bạn
Để được hạnh phúc của bạn
Đưa chúng tôi
đến một sự thật ở nơi khác
giải cứu tôi
Một con chim trong lồng son thếp vàng
Một con chim tước mất của máy bay
A chim mà không thể khóc
Một con chim tất cả bởi chính nó
Vì vậy, đưa tôi
Tôi muốn hạnh phúc
Hạnh phúc chỉ đến được với bạn
hạnh phúc chỉ để xem bạn Ile
Vì vậy, đưa tôi
đến một sự thật nơi khác
Xin hãy kéo tôi
Để hạnh phúc
suy nghĩ đầu tiên của tôi
Và điều ước cuối cùng của tôi
Một đất hứa nơi Fairies chờ
Với căn phòng chỉ đủ cho hai
Vì vậy, cung cấp cho tôi giúp tôi
Để quên đi những gian truân của ngày
và ở lại trong giấc mơ này của đêm
đâu tôi có thể được suy nghĩ của bạn mãi mãi
Đưa chúng tôi
đến hạnh phúc của tôi.
"Em khát khao hạnh phúc
Em khát khao hạnh phúc

Cùng anh cùng nhau có được hạnh phúc

Trở thành hạnh phúc của anh
Xin mang em rời đi
Mang em đi thật xa
Rời khỏi nơi chốn này
Mang em rời đi
Pháp thuật giải không được
Nụ hôn ngừng không được
Hạnh phúc sẽ không biến mất
Em khát khao hạnh phúc
Đám chim nhỏ hát vang
Thơ ca nghe không hiểu
Cánh dài cũng vô năng
Bay lượn giữa không trung
Nơi một mình không thể tới
Xin mang em rời đi
Rời xa nơi chốn này
Cánh mềm ướt ẩm
Ngón tay quấn quýt
Thân thể hòa tan
Tâm linh chồng chất
Mang em rời đi
Em khát khao hạnh phúc
Không cần anh quá khứ
Chỉ cần anh hiện tại
Mang em rời đi
Em khát khao hạnh phúc
Em khát khao hạnh phúc
Em khát khao hạnh phúc
Cùng anh cùng nhau có được hạnh phúc
Trở thành hạnh phúc của anh
Mang em rời đi
Đến cách xa nơi này của em
Chim trong lồng
Chim không thể bay lượn
Chim không biết khóc
Chim cô đơn
Bởi vậy, xin mang em rời đi
Em khát khao có được hạnh phúc
Chỉ cần ở bên cạnh anh, em liền cảm thấy hạnh phúc
Chỉ cần anh mỉm cười em liền cảm thấy hạnh phúc
Bởi vậy xin mang em
Rời xa khỏi nơi này
Mang em rời đi
Em khát khao có được hạnh phúc

Tâm nguyện lần đầu tiên

Trở thành nguyện vọng cuối cùng
Nơi này tinh linh chờ
Nơi hai người chúng ta ước hẹn
Bởi vậy xin mang em rời đi
Để lãng quên hiện thực
Để ở lại mộng ảo
Để vĩnh viễn có thể nhớ anh
Mang em rời đi
Em khát khao có được hạnh phúc
Chức Diệp hát xong câu cuối cùng, trong lúc khán giả dưới đài vỗ tay, từ từ ngã xuống đất, máu chói mắt nhiễm đỏ lồng ngực...
Chức Diệp hấp hối nói với Tố "Đừng bi thương, công viên tinh linh có hạnh phúc vĩnh hằng."
Chức Diệp chết, mang theo phần kỷ niệm kia với Tố.

Part 7

Không có Chức Diệp, linh hồn Tố mất đi ánh sáng ngày xưa...
Nhưng hạnh phúc theo như lời Chức Diệp, sẽ ở tại phương nào?
Tố: "Tôi yêu cầu rời khỏi! Tôi sẽ ở điểm cuối thế giới như ngài mong muốn!"
Hòa Ngạn đang lúc không ngừng đau buồn vì Chức Diệp mất đi, lại bị thượng cấp hạ một mệnh lệnh ------ hộ tống một thứ đến thiên đường công viên tinh linh chơi, hơn nữa hứa hẹn đây là nhiệm vụ hạng nhất cuối cùng...

Part 8

" Anh chính là... Người nguyện ý dẫn em đi?" Tố nói.
Hòa Ngạn không trả lời, chỉ vươn tay về phía Tố...
Tóc ngắn màu bạc, đồng tử xanh như ngọc lục bảo, đúng như lời Chức Diệp ------ một cô bé xinh đẹp...

Hai người trong nháy mắt hai tay chạm nhau, Tố trông thấy bóng dáng của Chức Diệp...

Tố rời đi, rốt cuộc rời khỏi nơi lâu nay trói buộc mình...

Part 9

Công viên tinh linh
Đứng sừng sững ở trung tâm khu vui chơi là một tượng đá tinh linh cực đại, Tố rơi lệ...
Đó là bộ dạng Chức Diệp trong cảm nhận của Tố...
Tố nắm tay Hòa Ngạn chậm rãi bay lên, lấy tay nhẹ ôm đầu tượng đá, trầm trầm hát ngâm sóng âm Chức Diệp cùng mình dùng linh hồn bện thành.
" Chức Diệp hy vọng ba người chúng ta cùng tới nơi này!" Tố nói với Hòa Ngạn...
Hòa Ngạn giật mình, nói. "Tôi sẽ làm em hạnh phúc!"
 

Part 10

Trưởng lão: "Đứa trẻ kia sẽ yêu anh ta!"
" Chuyện này không được phép xảy ra!"
" Còn có người mơ ước sức mạnh của Clover bốn cánh!"
" Giết họ!"
" Giết họ!"
" Đúng, giết họ!"
" Phải giết họ!"
. . . . . .

Part 11

" Hòa Ngạn!" Tố kinh hô.
Thanh sắt lạnh lẽo kia xuyên qua ngực Hòa Ngạn...
Hòa Ngạn từ không trung ngã xuống, mất đi tri giác...
Tố quay đầu, thấy tượng đá tinh linh kia đang sụp đổ...
" Chức Diệp, em sẽ hạnh phúc sao?"
Tố ngồi ở khu vui chơi tinh linh đã trở thành phế tích, nhẹ hát: mang em rời đi, đến điểm cuối của sao trời, tâm nguyện cuối cùng của em...
Sau đó cùng nơi hạnh phúc chung với Chức Diệp - công viên tinh linh, biến thành một biển lửa...

Part 12

Clover ba cánh: vẫn như vậy, như mình nghĩ. Cô bé kia vẫn hy vọng rời đi... So với cuộc sống vẫn luôn cô độc như vậy, cô ấy vẫn hy vọng... Hy vọng tâm nguyện nhỏ bé duy nhất của mình có thể thực hiện... Hy vọng mình có thể có được hạnh phúc. Hy vọng có người có thể mang mình rời đi, rời khỏi thế giới một mình cô độc này...

Part 13

Hòa Ngạn nằm trên giường bệnh, đang xuất thần nhìn một mảnh lá trong lòng bàn tay... Đó là vật chứng minh mọi thứ đã xảy ra...

Cách đó không xa, một con chim máy bay tới, miệng ngậm một miếng cỏ bốn lá.  

---HOÀN---


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net