Kết hôn? Tha cho ta đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Thể Loại: Truyện Dài

- Tựa Đề: Kết hôn? Tha cho ta đi

- Tác Giả: ningning

- Dạng: Original [Viết]

- Tình Trạng: Hoàn Thành

- Chú Thích: T

Chương 1

Ta là một công chức viên bình thường. Công tác ở chi nhánh nhỏ của một tập đoàn quốc tế nổi tiếng.

Tuy rằng tiền lương không cao. Nhưng đối với người độc thân trưởng thành không có gánh nặng như ta cũng đủ dùng.

Ta cũng không có nhu cầu về vật chất. Đến ngay cả quần áo cũng tùy tiện. Cái gì cũng không chú ý.

Là một người tùy tiện.

Thích lên mạng. Có một bạn trai bình thường. Chỉ cần có chút rãnh rỗi liền hẹn gặp.

Nắm tay. Đi xem phim.

Cuộc sống vẫn luôn bình thường vô vị. Ta nghĩ đến lúc chết vẫn sẽ như vậy.

"Ninh. Tuần sau là vũ hội mừng 50 năm sáng lập tập đoàn. Ngươi có đi hay không?" Đồng sự ngồi bàn kế bên hỏi ta.

Quên mất chuyện này . Ta gãi đầu.

"Ta nghĩ. . Ta không có quần áo phù hợp. Chắc là không đi."

"Không có a. . . . Ngươi có thể thuê a. ." Đồng sự không tha.

"Ta không muốn lãng phí tiễn." Một câu là đủ rồi. Không muốn nói nhiều.

"Nếu không thì ngươi mặc âu phục lần trước ngươi mặc đi phỏng vấn a ~ "

"Theo giúp ta đi ~~~ cùng lắm ta cho ngươi 1000 nhân dân tệ. Nhưng mà ngươi phải giả trai đó nga ~ "

Đồng sự lắc lắc tay của ta, vẻ mặt cầu xin.

Ta biết mục đích nàng đi là nhìn mấy anh đẹp trai. Trong tập đoàn của chúng ta. Có rất nhiều người còn độc thân. Tìm một người bồi nàng

"Được rồi." Ta tìm niềm vui thông qua việc giúp đỡ người khác. Tùy tiện đi. Tôi cũng không lỗ.

Cứ như vậy. Đã nhanh qua một tuần.

"Đêm nay đừng quên có vũ hội nga!" Đồng sự lúc tan ca nói với ta, hôm nay nàng đã nói câu đó cả trăm lần.

"Biết rồi. Đừng nói nhiều." Trong lòng cảm thấy có chút phiền

Không thể mở miệng nói ra..

Về đến nhà. Vội chạy vào. Tìm âu phục lần trước mặc đi phỏng vấn.

Bới tóc lên. Đội tóc giả vào. Trang điểm. Mang giày da. Sau đó ra ngoài.

Ngồi xe bus đến nơi tổ chức vũ hội.

Ác. . Không hổ là một trong mười tập đoàn nổi tiếng thế giới. Đến cả biệt thự cũng lớn như vậy.

Hơn 1000 phòng. Nghe nói chỉ là vì vũ hội mà xây.

Cũng không dám tưởng tượng chủ tịch là người như thế nào.

Đi tới đi cửa. Phát hiện có vẻ như những nữ sinh xung quanh đều nhìn ta. Ta gãi đầu. Tìm kiếm bóng dáng đồng sự. Chỉ thấy đồng sự đang nhìn một anh đẹp trai giàu có. Bất đắc dĩ phải thở dài. Đi ra phía trước chạm vào hắn.

Chỉ thấy nàng xoay người lại. Nhìn ta.

"Xin hỏi có chuyện gì không?"

Có chút phát điên.

Chúa tôi (Oh my god)

"Ta van ngươi, ta là Ninh "

Nàng kinh ngạc đích nhìn ta

"A a a a a a a a a a a? ? ?" Thét lên chói tai.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía chúng ta.

Ta không biết làm sao. Lắc đầu.

"Hư! ! ! !" Rất nhanh liền kéo nàng đi vào WC nữ.

Vừa vào trong. Tiếng thét càng chói tai, cùng với rất nhiều ví da hướng về phía ta.

Ta rất nhanh kéo đồng sự của ta đến chỗ không người. Thở hổn hển..

"Ninh, ngươi ăn mặc như vậy . Ôi chao một chút cũng không giống nữ sinh. Mười phần đều giống một chàng trai. . Ngươi căn bản là sinh sai giới tính rồi ~ " Vẫn là âm thanh và ánh mắt của cái người kia.

"Ôi chao. Ngươi nói như vậy ta không biết nên khóc hay nên cười a." Dở khóc dở cười. Là tiềm năng sao?

Ta trước tiên là nói về mình. Ta thích nam. Đối với nữ không có hứng thú.

Đối với đồng tính luyến ái cũng không có thành kiến.

Hơn nữa. Ta cũng không muốn biến thành cái gọi là T.

"Ngươi đương nhiên là nên cười a ~ ôi chao ngươi thật sự rất đẹp trai ~~" đồng sự còn đang nói.

Ta chảy mồ hôi lạnh.

Bất đắc dĩ thở dài. Lần thứ hai kéo nàng đi vào hội trường.

Thầm nghĩ nhanh kết thúc sau đó về nhà.

Trước cửa. Có hơn mười nhân viên phục vụ đang phát mặt nạ. Nam giới ở bên trái. Đeo mặt nạ màu trắng. Đơn giản. Nhưng hình dáng lại vô cùng tao nhã. Giống như mặt nạ của bá tước vậy.

Nữ ở bên phải. Mặt nạ được khắc tinh tế. Lông chim cầu vồng rực rỡ. Thật đẹp . Ta tự nhiên như không đi hướng về bên phải. Lại bị đồng sự đẩy sang bên trái. Bị nàng kéo cánh tay về bên trái. Ta khóc.

Ta thật rất muốn thành nữ a. Nói như thế nào ta cũng là nữ a! ! !

Thảo nào đồng sự muốn ta mặc âu phục. Nguyên nhân chính là như vậy a!

Sau khi đeo mặt nạ vào. Đồng sự liền bỏ tay của ta ra. Đi tìm hoàng kim vương tử của nàng . Có chút hối hận vì 1000 nhân dân tệ mà tới nơi này .

Vừa vào cửa. Cảm thấy chính là "Xa hoa a a a a."

Chúa tôi. Rất là xa hoa . Chính xác là khắp nơi của vũ hội đều toả ra hoàng kim sắc.

Nền nhà chỉ dùng thủy tinh cứng tạo thành.

Trên tường khắc đầy hoa văn. Trụ cột cũng khắc hình bản đồ.

Và đội ngũ nhân viên đều mặc âu phục hoặc lễ phục. Đeo mặt nạ. Có chút giống xã hội cổ đại.

Rất khoa trương .

Ngẩn người một chút. Bị một nữ phục vụ rượu champagne kéo hồn trở về.

Tìm một chỗ ngồi xuống. Nhìn giám đốc lên phát biểu. Sau đó là chủ tịch. Ác ác. Chín chắn chững chạc. Làm cho người ta có cảm giác áp bức. Đây chính là chủ tịch của ta a.

Tôi lẳng lặng uống một hơi champagne. Ngọt ngào. Không tồi không tồi.

"Please enjoy this annual party. Ladies and gentlemen" Sau khi nghe xong những lời này. Đèn hội trường đột nhiên tối xuống một chút. Sau đó là nhạc trữ tình cổ điển vang lên. Nhóm nam sĩ đều vươn tay ra với người con gái trong lòng ngưỡng mộ . Oa oa. Không tồi, đúng là không khí này.

Mà ta đã bị ép ngồi tại chỗ. Ta cũng không muốn làm thân sĩ. Ôi chao ta là nữ .

Đột nhiên bị gõ. Là đồng sự.

"Uy."

"Ngươi ở đâu?" Xem ra là không ai mời.

"Chỗ nam ngồi."

"Tới tìm ta !!" Quả nhiên =. =

"Ta làm sao phải đi tìm ngươi."

"Ngươi sẽ vì 1000 nhân dân tệ! !"

Đô đô đô. .

A. Cái điện thoại .

Ta bất đắc dĩ. Đành phải một mình đi về hướng chỗ ngồi của nữ.

Bên trái bên phải. Cũng không gặp nàng.

Đành phải bất đắc dĩ đi về phía sân nhảy.

Đụng vào không ít người. Đều bị ném cho ánh mắt chán ghét.

Tôi cũng không muốn a

Các ngươi cho ta 5000 nhân dân tệ ta sẽ không quấy rầy các ngươi --.

Lúc đi đến trung tâm. Đột nhiên chuyển nhạc. Biến thành nhạc trữ tình dịu dàng. Oa oa. Càng chết. Toàn bộ ôm thành một đôi. Tôi như thế nào đi ra ngoài a! !

Đột nhiên. Nhìn thấy một nữ sinh đơn độc đứng ở sân nhảy. Vẻ mặt có chút lãnh đạm, mặc lễ phục màu đen. Sang trọng mà không mất khí chất. Cùng với vòng cổ kim cương. Oa oa. . . Có một loại khí chất cao quý. Không tồi không tồi.

Nhìn theo ánh mắt nàng. Thấy một cái nam sinh cầm điện thoại chạy ra ngoài.

Ác ác. Thì ra là thế. Đáng thương đáng thương. Để đại tỷ bồi ngươi đi.

Ta đi ra phía trước. Làm ra tư thế mời của thân sĩ.

Xin thề cả đời này cũng sẽ không dám động tác như vậy lần nữa . Thật chết người.

Có vẻ như nàng ngẩn người một chút. Sau đó đáp thượng tay ta. Sau đó ta dắt tay nàng. Tay có chút rung. Lạnh lùng. Lại mềm mại. Tay còn lại khoát lên hông của nàng. Nữ tử này hảo gầy . Tay nàng khoát lên trên vai ta . Ta nhìn đôi mắt nàng ở sau chiệc mắt nạ.

Đôi mắt sâu. . Xinh đẹp. . Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Đẹp quá. Màu mắt cũng đẹp. Phát hiện nàng cũng nhìn ta. .

Tim đập rất nhanh. .

Trong lúc đó say đắm.

Chúng ta từ tư thế khiêu vũ bình thường biến thành . Ôm nhau. Đầu dựa vào đầu. Nàng chỉ thấp hơn ta nửa cái đầu. Ta tự nhiên hạ đầu của ta dựa trán nàng. Mặc dù có mặt nạ ngăn cách. Lại không đem phần ám muội yếu đi.

Ta nhìn đôi môi màu hồng làm cho người ta muốn phạm tội của nàng. . Không nhịn được ý nghĩ xúc động muốn âu yếm.

Ta cúi đầu. . Mặt tới gần mặt của nàng. Môi dán lên môi của nàng.

Cảm xúc chính là mềm mại và ấm.

"Ladies and gentlemen. You may wear out your mask for 1 minute. ." Đột nhiên ngọn đèn càng tối.

Đột nhiên tay nàng đang đặt lên vai ta. Rút ra. Mở mặt nạ của ta ra. Ta bị này hành động dọa phục hồi tinh thần lại. Nàng hiển nhiên cũng bị bộ dáng của ta dọa một chút. Ta liền quay đầu bỏ chạy.

Trời ạ! ! Ta làm cái gì a! ! ! ! ! ! ! Ta vậy mà hôn một nữ tử ! ! ! ! ! !

A! ! Một ngàn nhân dân tệ cái gì ta không cần! ! ! ! ! !

Về đến nhà. Ta vì chuyện này kiểm điểm lại mình rất lâu. Lâu đến mức ta ngủ quên.

Cuối cùng tóm lại. Là nhất thời xúc động.

Ngày hôm sau. Ta đem đôi mắt thâm đi làm, vẻ mặt đồng sự hớn hở đưa ta một ngàn dân nhân tệ.

"Hảo ôi chao nhờ ngươi không tới tìm ta ~~ nếu không sẽ không gặp người ta rồi ~~ hì hì hi ~" mặt vẫn đỏ lên.

Ta bắt đầu nhức đầu. Người phụ nữ này ==.

Bất quá ta vẫn rất thích cầm một ngàn nhân dân tệ kia bỏ vào túi.

Giờ nghĩ ta đi vào lấy cà phê.

Đồng sự A đột nhiên nói "Nghe nói. Tối hôm qua thiên kim nữ nhi của chủ tịch có tham gia vũ hội ôi chao."

Ta uống cà phê. Vô tình nghe các nàng nói chuyện nhảm.

Đồng sự B "Đúng vậy. Nghe nói còn muốn tìm một nam tử."

Đồng sự C "Oa ~ cô bé lọ lem là nam ôi chao~ "

Đồng sự A "Hình như nam tử kia cướp đi nụ hôn đầu tiên của thiên kim chủ tịch . Chủ tịch muốn bắt hắn cùng thiên kim của mình kết hôn."

Đồng sự B "Nam tử kia có mái tóc rất đẹp."

Đồng sự A "Ân a. Nghe nói là lúc khiêu vũ hắn mời thiên kim chủ tịch ."

Ta nhịn không được phun ra một chút cà phê.

"Khụ. . Khụ khụ! !" Như thế nào giống như đang nói ta a. .

Không thể nào. = "=

Ta cầm cà phê của ta .

Không đếm xỉa đến ánh mắt của đồng sự A, B, C.

Trở lại cương vị công tác của ta . Tiếp tục chui đầu vào làm việc. .

Cứ như vậy một tuần bình thường trôi qua . Hôm nay. Bạn trai hẹn ta. Ta thu thập xong đồ đạc này nọ. Liền đi về phía thang máy. Đột nhiên. Ta nhìn thấy một mỹ nữ, xinh đẹp trong truyện cổ tích, không thuộc về thế giới này. Thật đẹp . . Hư ảo. . Mặc một thân váy liền áo thuần khiết.

Mười phần là tiên nữ a.

Một ánh mắt hấp dẫn quen thuộc. Mũi cao và mỏng, môi hồng quen thuộc. Khuôn mặt hình bầu dục. . làn da trắng hồng. . Cùng với tóc đen quen thuộc xinh đẹp. Tim như ngừng đập.

Người xung quanh cũng nhìn nữ sinh kia. Có mê mẩn. Có ghen tị . Cũng có hâm mộ. .

Đặc biệt là nam nhân. Ánh mắt giống như sắc lang. Vừa thấy liền sáng lên.

Ánh mắt kia dường như nhìn tôi.

Chột dạ.

Ta chảy mồ hôi lạnh. Không có biện pháp tiếp tục chờ thang máy .

Ta phóng đến chỗ thang lầu. Đi thang lầu xuống.

Không nghĩ tới lại bị nàng kêu lên tên của ta. Làm cho động tác của ta ngưng lại. Hoàn toàn cứng đờ.

"Thái Nhu Ninh." Có từ tính. Giọng nói như cá heo. Cũng rất ôn nhu.

Tại sao nàng lại biết tên của ta.

Không ngờ suy đoán của ta là đúng.

Quay đầu lại. Tất cả mọi người nhìn ta. Ta đành nở một nụ cười.

"Có chuyện gì sao. . Thiên kim chủ tịch ." Mọi người đem tầm mắt nhìn ta rút về. Nhìn phía mỹ nữ.

Mỹ nữ giật mình một chút. Quả nhiên.

Dường như điều đó là dĩ nhiên. Đi tới. Nắm tay ta. Nở nụ cười thoáng qua với ta. Làm cho ta trở về xã hội cổ đại. .

"Hồi mâu nhất tiếu bách mị sinh. Lục cung phấn đại vô nhan sắc" (Trường Hận Ca - Bạch Cư Dị)

Đi vào thang máy. Sau đó mọi người ở trạng thái trợn mắt há mồm nhìn thang máy đi xuống.

"Chủ tịch thiên kim. Xin hỏi người muốn làm gì " Câu hỏi đầu tiên của ta sau khi vào thang máy.

Là phản ứng tự nhiên. Ta không dám đắc tội với nàng. Dù sao nàng cũng là con gái một của chủ tịch. Hơn nữa ta còn cướp đi nụ hôn đầu tiên của người ta. Đều do ta đêm đó nhất thời xúc động.

Đầu có chút đau.

"Ha hả. Đừng khách khí với ta như vậy . Ít nhất. . Chúng ta đêm đó. . Cũng từng tiếp xúc a." Đột nhiên nàng kéo tay của ta tư thế biến thành mặt đối mặt. Tay đặt lên cổ ta. Trên mặt gian tà cười.

Mẹ ơi. Hai tay của ta hoàn toàn cứng đờ. Thật là nụ hôn đầu tiên của nàng sao

"Ân? Đại tiểu thư có hay không nhận sai người đây. ."

Ta giả ngu.

Thật vậy sao. ." Nhưng vào lúc này. Cửa thang máy đúng lúc mở ra

Ta bước ra ngoài.

Chạy. Cũng không màng mình đang mang giày cao gót. Thật không đùa.

Đứng trong thang máy một phút đồng hồ đã hít thở không thông.

Chạy đến chỗ hai chúng ta thường hẹn gặp--- nhà hát.

Mỗi cuối tuần đều tới nơi này xem hát. Nhìn bóng dáng người kia mặc âu phục màu đen. Một người thành thật. Cho ta cảm giác an toàn.

Tuấn tú. Lại có thể cho ta cảm giác an toàn. Thế là đủ rồi.

Ta đi ra phía trước. Kéo tay hắn. Có lẽ là hắn thói quen . Hướng ta ôn nhu cười.

"Ninh."

"Ân. . Phong. ."

Chúng ta kết giao đã 3 năm .Bắt đầu từ tình yêu cuồng nhiệt. Chuyển thành cảm giác ấm áp hiện tại. Cảm giác hắn cho ta. Giống như phụ thân lúc trước.

Thật ấm áp. Người nhà ủng hộ.

Bằng hữu hâm mộ.

Chính là. Trong đó. . hình như thiếu cái gì.

Xem hát xong. Hắn giống như mọi ngày. Đưa ta về tới cửa. Hôn trán ta.

Lời nói giống nhau "Bảo bối. Ta yêu ngươi. . Ngày mai gặp. ."

Rời đi . Từ mặt đỏ lúc đầu. Cũng chuyển thành bất đắc dĩ như hiện tại.

Nhìn bóng dáng hắn rời đi. Không tự giác hít một hơi.

Ta lấy chìa khóa ra, mở cửa. Như thói quen mọi ngày.

. .

"Ta đã trở về." Mặc dù không có ai. Vẫn là theo thói quen như vậy nói.

Thế nhưng nhìn đến phòng khách sáng đèn.

Dự cảm bất hảo.

Đi vào phòng khách. Nhưng vẫn không có ai. Ta cầm cây gậy phòng ngự. Giấu ở phía sau.

Đi vào phòng bếp. Nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Đầu của ta toả ta làm ba . Tay cứng lại. Cây gậy ngã xuống đất.

"Bang."

Tấm lưng kia quay lại. Vẫn đang là gương mặt ngày đó.Trước sau vẫn dáng người đó. Cùng với nụ cười giết người kia.

"Hoan nghênh trở về."

Ta không tự giác cũng cười. Thực miễn cưỡng. Cơ thể co giật.

"Ta. . Ta đã trở về. ."

Nàng kéo ta đến sô pha ngồi xuống. Sau đó bước vào WC.

Đại não của ta đại não hoàn toàn chập mạch. Hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra. Nơi này là nhà của ta sao. Ta nhìn xung quanh. Đúng rồi a. Hay nàng sang nhầm nhà. Nàng còn nhỏ. Nghi ngờ tư tưởng lô-gíc của mình lập tức đứng lên.

Nàng đi lại. Còn cầm cái khăn mặt.

"Ngươi vất vả . ." Cơ thể tới gần chỗ của ta. Đầu chỉ cách ta mấy cm. Có thể thấy da nàng hoàn toàn không có lỗ chân lông (Uầy, chắc mình edit sai ~~ người làm sao ko có lỗ chân lông a ~~). Cùng với ánh mắt kia. Còn có mùi thơm tự nhiên kia. Không khỏi làm tim ta đập rất nhanh.

Nàng vươn ngón tay thon dài kia. . Giúp ta cởi quần áo.

Mẹ ơi! ! ! ! ! !

Ta bắt lấy tay nàng. Mềm mại giống như không có xương. Để lại vài giọt mồ hôi lạnh.

"Đại tiểu thư! Người muốn làm gì." Loại tình cảnh này. . Vô luận như thế nào đều làm cho người ta liên tưởng đến phương diện kia. Toàn bộ khuôn mặt của ta đều nóng.

Nàng rất vô tội nhìn ta.

"Giúp ngươi lau mồ hôi a. ." Xong rồi. . Ta xong rồi! ! ! Trong nhà này có một đại mỹ nữ.

Hiện tại ở nhà ta. Ngồi trước ta. Còn giúp ta cởi quần áo. Đầu của ta càng đau.

"Ngươi làm sao đến nhà của ta. ." Ta nhìn hướng cánh cửa. Không dám ánh mắt nàng. . Nhìn thêm một lần. . Ta sẽ bị hút vào. . Khi đó. . Sẽ càng không thể cứu vãn.

"Bởi vì ta muốn tìm ngươi a. . Vừa không thể làm phiền ngươi cùng ngươi bạn trai hẹn hò. . . Có đúng hay không?" Ngữ khí như là đương nhiên.

Ta muốn chữi người. Ta buông tay nàng ra. Gắt gao nhấn huyệt Thái Dương của ta .

"Đại tiểu thư a. . Ta là nữ ." Nàng đột nhiên ngồi ở trên đùi ta. Thật nhẹ.

"Thế nào. . Hẹn hò vui vẻ không. . ?" Nàng vuốt ve xương quai xanh của ta. Cảm giác điện giật tê dại truyền đến. Trái tim không chịu khống chế của ta nhảy lên. Khuôn mặt không ngừng đỏ lên.

Không biết phải làm sao. Nắm lấy tay nàng. Nhìn hai mắt nàng .

Nói với nàng. .

"Đại tiểu thư, ta là nữ."

Nàng đột nhiên đem hai tay của ta đè trên ghế sa lon. Dùng sức có chút mạnh.

"Ninh. . Tên của ta là Vận Luyến. . . ." Mặt của nàng tiến lại gần.

Tiếp theo nàng nhắm mắt. Hôn lên môi của ta.

Ba. Ta nghe được trong đầu có tiếng nứt.

Kế tiếp. Chuyện gì xãy ra . . Ta không biết. . Cảm giác tiếp xúc dầy đặc toàn thân. Tiếp theo hạ thân kịch liệt đau đớn. Về sau lại phảng phất cảm giác ở trên thiên đường. Mỗi tế bào đều nhảy lên . Dường như đại não ta hoàn toàn không suy nghĩ được. Chỉ biết kêu tên của nàng. Vận Luyến.

Lúc thân thể cử động lại được. Chỉ nhìn thấy nàng ở trên người của ta thở gấp.

Trên người một mảnh vải cũng không có. Tâm nổi lên ý muốn trả thù.

Ta bay qua đem nàng đặt ở dưới thân."A."

Chỉ nhìn thấy nàng nở nụ cười gian tà. Liền không thể khống chế tư tưởng muốn trả thù của ta. Cùng nhau làm lại việc mà nàng vừa làm với ta.

Nghe thấy âm thanh tự nhiên rên rỉ của nàng . Trong lòng ta dâng lên một chút thoả mãn. Nàng ôm đầu của ta. Khi ta vừa hôn đến mảnh đất mẫn cảm của nàng. Nàng dùng lực ôm đầu ta mạnh hơn một chút. Âm thanh rên rỉ còn khá lớn. Ta bắt được nhược điểm của nàng. Liền vẫn ở chổ đó bồi hồi không đi. Ngón tay đi xuống . . đụng đến một mảnh ướt át. Ta nhìn biểu cảm của nàng. Gợi cảm quyến rũ. Ta không chút do dự tiến vào.

Thân thể nàng run lên một cái.

Tiếng rên rỉ của nàng dường như biến thành tiếng nhịn đau. Nhìn mặt nàng. Dĩ nhiên là đau đến nhăn mày lại

Nhớ lại là vừa rồi chính mình xé rách làm nàng đau. Tâm không đành lòng. Ta đem đầu của ta vùi vào hạ thể của nàng. Làm sao hạ thân mỹ nữ đều xinh đẹp như vậy . . Hồng nhạt . . Chính là có huyết từ trong chảy ra. Trong lòng không khỏi có chút đau.

Hôn này huyết. Đầu lưỡi tiến vào nơi chật hẹp kia của nàng. Nàng khoái cảm rên rỉ. Khích lệ ta. Đầu lưỡi của ta càng tiến sâu vào trong cơ thế của nàng. Liếm. Hút .

Nàng bám vào ghế sa lon của ta.

Luôn hô tên của ta. Đùi gắt gao kẹp chặt ta. Tiếp theo một tiếng thét chói tai cùng thân thể kịch liệt run rẩy liền hôn mê qua đi. Mà ta cũng mệt mỏi nói không ra lời. Bò lên trên. Nằm bên cạnh nàng ngủ.

Chương 2

Ngày hôm sau. Ta vừa tỉnh lại. Liền nhìn thấy một khuôn mặt đang ngủ cạnh bên. Mặt của ta từ xanh chuyển thành trắng, ta hồi tưởng lại. Trời ạ a a a a a a a a a a a a a a a a a a! ! ! ! ! ! !

Ta lại làm cái gì a! ! ! ! ! ! ! ! ! !

Thật muốn đánh chính mình. Nụ hôn đầu tiên bị ta cướp coi như xong. Ngay cả lần đầu tiên cũng bị ta cướp. Ôi mẹ ơi...

Hơn nữa ta còn là nữ! ! ! Ta chịu trách nhiệm như thế nào a! ! ! !

Một buổi sáng Chủ Nhật xinh đẹp. Nội tâm ta cứ như vậy đấu tranh dữ dội, màu sắc trên mặt không ngừng biến hóa. Đột nhiên. Nàng thay đổi tư thế. Gần sát trong ngực ta. Dường như đang có mộng đẹp. Thượng đế thân mến . . Làm cho ta biết chuyện tối hôm qua thật ra chỉ là nằm mơ đi! ! ! ! ! !

Hình như nàng bị âm thanh thở mạnh của ta làm kinh ngạc. Di chuyển thân thể một chút. Miễn cưỡng ngẩng đầu mở hai mắt nhìn ta. Vẫn xinh đẹp như thế. .

Thế giới này thật không công bằng.

Làm sao có người quá xinh đẹp như vậy.

Nàng miễn cưỡng mỉm cười. Sau đó vòng hai tay qua cổ ta. Từng âm thanh trên ghế sa lon. Rất rõ ràng.

"Ngươi phải chịu trách nhiệm đối với ta. ." Cho dù âm thanh khá nhỏ. Cũng như vậy câu hồn người. Thức dậy nhưng lại không rời giường . Mẹ ơi. . Nàng mới vừa nói gì đó! ! ! !

"Chịu. . Chịu. . Trách nhiệm cái gì. . ." Âm thanh càng ngày càng nhỏ. Nín thở.

Nàng thoáng mỉm cười . Hôn môi ta.

Sau đó nàng đem cánh tay của ta đặt dưới đầu nàng. Làm gối đầu ngủ.

Trời ạ. . . . Ta đối với nữ. . Vậy mà còn cảm thấy có cảm giác ngọt ngào . .

Cứ như vậy mở to mắt nhìn trần nhà đợi đến khi nàng tỉnh. Từ nãy đến giờ đã hơn 4 tiếng

Cứ ngủ giống như không ngủ. Thật quá mệt.

Nàng ngồi dậy. Nhìn ta. Trong mắt lộ tiếu ý cùng thỏa mãn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net