Lần đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác Giả: Lý Đại Yểm - 李大奄

Editor: GoSnow

Tình trạng edit: Xong rồi!~

Tình trạng bản Raw: hoàn

Thể Loại: Thanh mai trúc mã, HE.

Tiết Tử: 

Tình bạn? Hi không biết, nhưng có lẽ đã vượt qua...

Tình yêu? Nàng cũng không rõ, nhưng có vẻ chính là như thế...

Bao nhiêu lần, Hâm dùng ngữ khí làm nũng khẩn câu Hi, Hi đều đáp ứng, chẳng sợ lúc những yêu cầu đó có chút quá phận. 

Bao nhiêu lần, lúc Hâm cùng bạn trai cãi nhau, Hi đều bên cạnh nàng, bất ly bất khí. 

Bao nhiêu lần, lúc Hâm tức giận, vô luận là lỗi của ai, Hi đều chủ động xin lỗi, liều mình nhận sai, chọc nàng vui vẻ. 

Bao nhiêu lần, khi Hâm có quyết định sai, Hi luốn là người giúp nàng thu dọn tàn cuộc, giúp nàng gánh vát hết tất cả trừng phạt. 

Rất nhiều rất nhiều lần, Hi trong mộng đều có Hâm. 

Rất nhiều rất nhiều lần, trong đầu Hi đều có bộ dáng của Hâm. 

Rất nhiều rất nhiều lần, Hi đều không tự chủ được mà gọi ra tên Hâm. 

Rất nhiều rất nhiều lần, Hi bởi vì Hâm cùng bạn trai thân thiết mà cảm thấy từng trận hờn ghen. 

Rất nhiều rất nhiều lần, Hi đều vì kẻ khác khi dễ Hâm mà đánh nhau dữ dội.

Rất nhiều rất nhiều lần, Hi nhìn Hâm cười vui vẻ mà cũng ngây ngô cười. 

Hi biết, chính mình có lẽ đã yêu Hâm. Nhưng nàng biết, nàng không thể nói. Bởi vì một khi nói ra, chính là lúc, ngay cả làm một người bạn bình thường cũng khó khăn. 

Vì thế, Hi chịu đựng trái tim rung động, đi bên cạnh Hâm cùng bạn trai của nàng mang đến cho nàng bao nhiêu nỗi đau, lẳng lặng yêu Hâm giống như từ xưa cho đến tận bây giờ. Hưởng thụ vị trí một người bạn mang đến cho nàng hạnh phúc cùng hi vọng, mặc cù hi vọng này nàng biết rồi cũng sẽ tan vỡ.

Nhìn lén

Mỗi ngày, Hi lẳng lặng ngồi chỗ thường ngày, bằng vào kinh nghiệm nhiều năm thử nghiệm, từ mặt kính của chiếc đồng hồ trên tay phản xạ mà lén nhìn Hâm, vẫn là động lòng người như vậy đấy~

Hình như, cô ấy đang nhìn mình thì phải? Do vì mặt kính phản xạ, Hi nhìn đoán không ra, nàng quay đầu lại, đột nhiên phát hiện Hâm chính là đang nhìn mình, mạc danh kì diệu mặt liền đỏ, sau đó vụng về vùi đầu vào làm bài tập. ..

Nhìn sách bài tập. nhưng kỳ thật trong mắt đều là hình ảnh của Hâm... Vừa rồi, trong mắt nàng, vì sao có hứa chờ mong? Còn có chút đau lòng? Thật là khó hiểu... 

Mà lúc này Hâm đang nghĩ gì đây? Hi lén lút như vậy, nàng đã sớm phát hiện, nhớ lần đầu tiên Hi ngồi phía sau lưng mình... Hi... Trong lòng im lặng gọi tên, đột nhiên trái tim nàng lại đau.... 

Kỳ thật, Hâm đối với bạn trai của mình cảm giác chẳng có gì là sâu sắc, chỉ đơn thuần như một cô gái cảm thấy người ta đẹp trai mà thôi, cũng chỉ là hùa theo người khác tập tành viết một bức "thư tình", không ngờ tới người khác đáp ứng.... 

Mà thứ gọi là "Lời thương yêu" cũng không hề thú vị như nàng nghĩ, bởi vì những khi gây gỗ với 'bạn trai', lúc nào cũng đến chỗ của Hi, Hi sẽ lại dùng ngữ khí ôn nhu gấp mười lần dỗ dành mình, loại cảm nhận này, thật sự tốt lắm. Vì thế, Hâm lúc nào cũng muốn cùng 'bạn trai' gây gỗ, bởi vì nàng muốn, được Hi dỗ dành... 

Nhưng càng về sau, Hi lại thường tạo không gian cho mình và 'bạn trai' ở chung. Vô luận nàng đứng ở đằng xa, như thế bình tĩnh nhìn mình, lại không hề tiến lên chào hỏi. Vô luận nàng nhìn mình mà ngây ngô cười, cũng không tiến lên nói với mình một câu. Vô luận nàng lúc nào cũng lén nhìn mình bằng mặt kính đồng hồ, nàng cũng chỉ là trầm mặc... 

Sự yên lặng như, Hâm không thích, thập phần không hề thích!... Từ từ, sao lại cảm thấy đau lòng, có lẽ một lần nối tiếp một lần chờ mong thất bại... Tuy rằng vẫn là bạn, tuy rằng cũng có niềm vui, nhưng... 

Editor: Tiểu Snow, đào hố mới đây, các bạn nhảy vô nhé. Vì chưa đọc nên chưa biết thế nào....

Chương 1

Còn nhớ rõ ngày đầu tiên khai giảng, hai người bọn họ không hề biết nhau, chẳng qua Hi có một người bạn là con gái của em ruột của anh họ của mẹ của Hâm [@o@ lạy thánh!], nên hai nàng vì thế mà quen biết. Mà lúc ấy hai người nhìn nhau chỉ có chung một suy nghĩ —— là một mỹ nữ, không hơn. 

Nhưng kì thực suy nghĩ của Hi không đơn giản như Hâm nghĩ. Mặc dù nàng biết mình là một mỹ nữ, nhưng lại không thích mấy anh đẹp trai mà chỉ thích mỹ nữ. Cho nên ấn tượng lần đầu tiền gặp Hâm cảm giác vô cùng tốt~~~

Mỗi ngày, đều có ai đó nói với kẻ đó: "Tớ thích cậu, cậu, thích tớ không?". Những lúc đó kẻ đó đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại cười một chút nói: "Xin lỗi, tớ có người yêu rồi." Ai đó vừa nghe, cơn tức lại tăng lên: Ai dám dành bạn trai với ta?! Vì thế cứ làm như thật bình tĩnh hỏi "Là ai?" Tên đó lại 'thành thật' trả lời: "Hi". Ai đó lúc ấy lửa giận xông thẳng lên đầu, hoàn toàn không làm rõ chuyện, liền cứ hướng về Hi mà mắng: "Tại sao cô lại có thể như vậy?! Cô biết rõ ràng tôi thích anh ấy vậy mà lại cướp anh ấy của tôi?! Tôi biết tôi không đẹp bằng cô nhưng tôi cho rằng tính cách của mình so với cô phải tốt hơn nhiều!!! Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì anh ấy chỉ thích cô mà không thích tôi?! Nhất định là cô câu quyến rũ hắn! Phải, nhất định là vậy! Không biết biết xấu hổ, đúng là kẻ không biết xấu hổ!!!! Còn nói là tỷ muội cái gì, tiếu lý tàn đao*, thật không biết xấu hổ!!!!"

(* Miệng nói lời ngon ngọt nhưng trong lòng lại nghĩ xấu) 

Hi đầu tiên là vẻ mặt mờ mịch, sau đó hình như mới hiểu, kẻ đó không thích ai đó, mà thích mình, ai đó nói mình quyến rũ kẻ đó. Thực F***, hoang đường a, buồn cười a, nhưng trong lòng thật là đau quá, tỷ muội thân thiết bao lâu mà bây giờ không tiết lời mắng mình 'không biết xấu hổ' cũng bởi vì một kẻ nhất kiến chung tình mà thôi! Sáu năm tình bạn, nói bỏ liền bỏ. Tình bạn đối diện với tình yêu, luôn yết ớt như vậy...

Lúc ấy xung quanh đều vây xem nhiều người, kẻ đó trông chờ chuyện tiếp theo xảy ra, nhìn cuộc vui. Tên đó còn cho rằng Hi là thầm thích hắn, cho nên chờ xem các nàng vì mình mà gây gỗ...

Hi trầm mặc một lúc lâu, cố nén nước mắt : "Tôi không thích tên đó, cho tới bây giờ đều không hề thích qua, đương nhiên càng không có chuyện tôi quyến rũ hắn! Tôi có thể thề với trời, tôi chỉ thích con gái chứ không hề thích hắn, tôi quyến rũ con gái chứ không quyến rũ hắn!!!" Tất cả mọi người đều cảm thấy lúc Hi nói những lời này nàng không hề tức giận, nhưng bên trong thần thái lại hiện rõ sự chắc chắn, một cảm giác không hề giả. Hâm bắt đầu có một chút hiếu kỳ cô bé này, thưởng thức sự thú vị của nàng, bình tĩnh của nàng, chằng sợ nhìn thấy nước mắt nàng rơi... 

Ai đó bắt đầu tỉnh táo lại, đột nhiên, nàng ý thức được, trước mặt là người bạn quen biết sáu năm trời, nàng đối với cô ấy như vậy, vì thế nàng liều mạng lắc đầu, sau đó khóc rống lên: "Hi, thực xin lỗi, tớ sai lầm rồi, chúng ta còn thế thể làm bạn nữa không?" Hi cảm thất nàng thực buồn cười, lúc nàng chửi mình, sao không nghĩ đến chúng ta là bạn tốt? Hi chỉ lắc đầu nói: "Thực xin lỗi, tớ thực sự làm không được." Sau đó ngồi lại chỗ cũ, một khắc kia, nước mắt nhịn không được mà bạo phát, mà chúng nó, chỉ có Hâm mới tinh tế nhìn ra. 

Một hồi sau các học sinh tụm năm tụm bảy thảo luận chuyện lúc nãy, lúc này Hâm đi đến trước mặt Hi, dùng tay lau đi nước mắt trên mặt Hi, trong mắt giấu không được ôn nhu cùng đau lòng, Hi lúc đó ngơ ngác nhìn nàng, sau đó chậm rãi trầm mê trong đó —— nàng, thật sự đẹp quá! Liền nghĩ như vậy Hi không khỏi nở nụ cười, sau đó cầm tay Hâm, sau đó hôn trên tay nàng một cái. Hâm mặt nhất thời chuyển thành hồng, từ hồng chuyển thành đen, lập tức rút tay ra, nhỏ giọng nói "Đồ biến thái", sau đó đi rồi...

Hi đột nhiên cười vui vẻ, bởi vì Hâm nói 'Đồ Biến Thái' tuyệt đối nghe thế nào cũng là ngọt ngào, rất thích nàng nha, Hi cứ nghĩ như vậy, đột nhiên cũng có chút suy nghĩ 'mình biến thái thật à?' 

Mà Hâm đối với hành vi của Hi là tuyệt không phản cảm, trong lòng còn cảm thấy một chút ngọt ngào, đột nhiên một ý nghĩ thần kỳ xuất hiện trong đầu —— "Tôi thích Hi" ? Nhưng lập tức nàng dập tắt ngay suy nghĩ đó, không có khả năng tuyệt đối không khả năng, mình là con gái, làm sao có thể thích con gái! Vì thế, nàng kết luận mình là bị ảo giác, chỉ là bằng hữu mà thôi chứ không phải... người yêu... 

Chương 2

Từ đó về sau hai người trở thành bạn tốt của nhau. Làm bạn thân, tự nhiên cũng sẽ có chút động tác thân mật, tỷ như tay nắm tay đi đường, khi gặp mặt lại ôm... Hâm thích nhất là ôm Hi từ phía sau, sau đó ngọt ngào chống cằm lên vai nàng [Hi cao 1,68m; Hâm cao 1,65m]. Mà lúc đó Hi cũng thích nhất nắm tay Hâm, nhưng mà lúc nào Hi cầm lấy Hâm cũng nhớ tới lần đó Hi hôm tay mình là moặt lại bắt đầu hồng. Mỗi lần Hi thấy như vậy, đều chỉ cười to: "Nắm cái tay thôi mà đã thẹn thung, cậu đúng là cây mắc cỡ* ~ ha ha ~" Hâm sẽ lại rút tay về, trừng Hi một cái rồi bước đi. Mỗi lần đều là như vậy, Hi đều sẽ không đuổi theo nàng vì Hi biết ai đó sẽ trở lại. Nhưng nàng lại không biết, Hâm cỡ nào hi vọng Hi sẽ giữ chặt tay mình, nắm thật chặt, cả đời cũng không cho buông ra. Đột nhiên, Hâm bị suy nghĩ của mình dọa sợ, chẳng lẽ, mình thực sự thích con gái sao?! Không thể tuyệt đối không thể! Mình cũng là con gái, không thể thích nữ sinh được!

Vì thế, một lần đó, khi nàng trừng Hi một cái rồi bước đi, nàng không quay đầu lại, nàng liều mạng mà nói với mình: 'Tôi không thích con gái, tôi không thích Hi! Không được quay đầu lại, không được đi tìm nàng!' Nàng đối với mình cực lực ép buộc mới không quay trở lại tìm Hi. Mà Hi thì sao? Nàng thấy Hâm không quay đầu lại, vẫn bình thản đi đến chỗ ngồi của mình,không thèm ngẩn đầu nhìn Hi. Hi bắt đàu hoảng hốt, Hâm, Hâm làm sao vậy? Mà đến khi nàng vừa muốn đến hỏi Hâm, tiếng chuông vào học chết tiệt vang lên, Hi chỉ có thể trở về chỗ cũ, lẳng lặng nhìn chăm chú vào Hâm, chẳng quan tâm dù đó chỉ là bóng lưng nhưng đối với nàng vẫn cứ xinh đẹp như vậy... 

Cuối cùng cũng đến giờ tan học, Hi vẫn cứ thả hồn, một câu cũng không thể vào đầu, tràn đầy trong đó đều là một câu hỏi —— Hâm làm sao vậy? Tan học, nàng lập tức chạy đến chỗ Hâm, vừa đến khi chuẩn bị hỏi, Đột nhiên, Hâm vẻ mặt lạnh lùng nhìn nàng, Hi ngây dại, cái loại ánh mắt này như muốn nói —— tôi chán ghét cậu. Vẻ mặt lạnh lùng đó làm cho Hi đau lòng, thật sự đau quá đi thôi, trong lòng HI hô to: 'Làm ơn đừng nhìn mình như vậy, không cần, không cần!' Hi cảm thấy trong mắt mình dần đau xót, vội vàng chạy nhanh ra ngoài, nàng không muốn Hâm nhìn thấy mình rơi nước mắt, nhìn thấy mình yếu đuối... Hi lẳng lặng chống tay lên lang cang, suy nghĩ từ lúc các nàng quen biết đến hiện tại, nàng biết mình nhất định đã thích Hâm, chẳng quan tâm mình cũng là con gái như nàng mà thật sâu khẳng định chính là thích rồi, mình thích nàng, hơn nữa càng không hề hối hận, phải cố gắng quên những rào cản ấy đi mà thích. Nhưng còn Hâm? Hâm có phải cũng thích nàng hay không? Trước ngày hôm nay nàng vẫn cho là như vậy, mà cho đến lúc nàng nhìn thấy trong mắt Hâm tràn đầy sự chán ghét thì cũng là lúc nàng biết tất cả đều chỉ do một mình nàng tình nguyện ngây thơ hi vọng, tình yêu đơn phương a~ nguyên lai chỉ có như thế, đau lòng....... 

Kỳ thật, lúc tan học, Hâm cũng là đang đau đầu, nàng cũng như Hi cả một tiết đều chẳng quan tâm bài học, nàng luôn muốn suy nghĩ, chính mình đối với Hi, rốt cuộc là loại tình cảm gì? Là bạn tốt, hay là tình yêu? Lúc trước, nàng còn có dũng khí nói ra từ Bằng Hữu, nhưng lúc này, nàng không còn dũng khí để nói nữa. Rõ ràng đã thích, nhưng nàng lại không muốn thừa nhận rằng mình thích một người con gái. Cho nên khi Hi đến tìm nàng, nàng vẫn đang rất khó xử. Nhưng kỳ thật khi Hi chủ động đến tìm nàng, nàng đã thực vui vẻ, mà bởi vì tinh thần không tốt, Hi nhìn đến có lẽ đã hiểu lầm là ánh mắt chán ghét Hi, từ lúc đôi mắt Hi chực rơi lệ thì nàng đã biết. Kết quả là, Hâm càng thêm khó xử, Hi hiểu lầm nàng, chuyện này so với cái gì cũng là phiền não nhất... 

Đang lúc Hâm muốn đến chỗ Hi giải thích thì thứ đáng ghét gọi là chuông vào học ấy lại vang lên, nàng chỉ hậm hực ngồi về chỗ...

Lại thêm một tiết hai người đều không chú ý tới bài giảng, Hi nghĩ Hâm ghét mình, mình phải làm cái gì đây? Hâm suy nghĩ phải làm sao giải thích hiểu lầm này? Một bên cố gắng nghĩ cách giải thích hiểu lầm, một bên lại đem hiểu lầm làm sâu thêm, một kẻ cố gắng truy duổi, một người càng chạy càng xa... 

Chuông tan học rốt cục lại vang lên, tiết thứ tư kết thúc buổi học chính khóa, Hi không may bị giáo bviên gọi lên văn phòng với lý do lơ đễnh trong giờ học, mặt khác Hâm được các bằng hữu mời đi dùng cơm trưa, nhưng nàng đều cự tuyệt, nàng nói: "Thật xin lỗi, tớ muốn chờ Hi" 

Hâm đứng trước cửa phòng giáo viên, càng không ngừng suy nghĩ phải giải thích thế nào với Hi mới có thể đạt dược hiểu quả tốt nhất. Đột nhiên Hi từ trong phòng bước ra nhìn đến Hâm thì sửng sốt, sau đó theo bản năng muốn chạy, Hâm lập tức kéo tay nàng lại nói: "Chớ đi, chớ đi, không cần đi, không cho cậu buông tay ra, không cho cậu để tớ một mình... Tớ không ghét cậu, tuyệt đối không hề chán ghét cậu, làm ơn đừng làm lơ tớ, đừng giận mà, không cần bỏ tay tớ ra, không cần, không cần..." Hâm lúc ấy trong đầu chẳng có gì, miệng nói ra như vậy, nàng thậm chí còn không biết mình đang nói điều gì, cũng không biết lúc đó đã vô tình bộc lộ điều nàng thích Hi. Hi cũng bất ngờ, sau đó thấy Hâm khóc, trong lòng không khỏi căng thẳng liền ôm chặt lấy Hâm. Không buông tay, cả đời đều không muốn buông tay... 

Từ đó về sau, quan hệ của hai người lại tăng thêm một bước, người ngoài nhìn vào giống như là người yêu. Mà Hi cũng xem Hâm là bạn gái mà đối đãi, nàng đang suy nghĩ không biết lúc nào thích hợp để thổ lộ, xác định quan hệ, bởi vì nàng cảm thấy Hâm cũng thích nàng. Chính là đã trải qua nhiều lần suy nghĩ như thế Hâm vẫn như cũ không dám tin mình đã yêu Hi, thích nàng thì Hâm Thừa nhận nhân nàng tuyệt đối sẽ không chấp nhận một người con gái có thể yêu người con gái khác, yêu Hi cung là một người con gái giống mình, cho nên, nàng tuyệt đối sẽ không nói mình yêu Hi, chẳng quan tâm bên ngoài nhìn vào đã khẳng định hai người là ngườ yêu, nàng cũng tuyệt đối không thừa nhận loại quan hệ đó. Kết quả là, có một ngày... 

"Hâm, tớ thích cậu, làm bạn gái của tớ đi!" Hi vui vẻ nắm lây tay Hâm mà nói. Hâm lúc đầu cũng có chút kinh ngạc, sau đó có một chút tức giận giãy tay ra, nói: "Hi, cậu nói nhảm cái gì vậy?! Chúng ta chỉ là bạn tốt, bạn tốt mà thôi, hảo tỷ muội!" Hi ngây dại 'Hảo tỷ muội, hảo tỷ muội?! Chỉ là thế thôi sao?

" Vậy tại sao... tại sao cậu..." 

"Vô luận trước đây phát sinh qua chuyện gì, chúng ta cũng là là hảo tỷ muội, đúng không? Hảo tỷ muôi!" 

Hi đột nhiên cảm thấy thực đau lòng, đau quá, đau quá, nàng cẩn thận nhớ lại những chuyện đã qua đi, phát hiện chính mình không hề nghĩ Hâm là bằng hữu mà là một người yêu để che chở. Mà Hâm đối nàng, tất cả nàng đều cảm giác dược là Hâm thích mình, chỉ bằng lần đó trước cửa phòng giáo viên Hâm nói những lời đó, vậy, thôi. Vì thế, nàng quyết định cố gắng một lần cuối cùng: "Hâm, tớ yêu cậu, làm bạn gái của tớ được không?" 

Lúc này đây nàng cố chấp nói ra ba chữ 'Tớ yêu cậu', có đôi khi những từ này sẽ quyết định tất cả. Nhưng mà, lần này không phải vậy. 

Hâm phẫn nộ nhìn Hi sau đó một chữ một chữ nói cho Hi nghe " Nhưng! Tôi - không - yêu - cậu!!! Cho nên, không có hi vọng!" Sau đó quay người ly khai, còn lại một người. Hi nở nụ cười, cười chính mình ngốc, cười chính mình si, ngay cả người khác có thích mình hay không mình cũng không phân biệt nổi, liền to gan thổ lộ. Nhưng khi nàng cười nước mắt lại tràn ra, bởi vì, nàng thật sự yêu Hâm. 

Mà Hân nghĩ thế nào? Thật sự nàng đã vô cùng tức giận, nàng đã nói 'chúng ta chỉ là chị em tốt!', vậy mà Hi lại có thể nói 'Tớ yêu cậu'?! Nàng rốt cuộc có biết suy nghĩ mình cũng là con gái hay không? Nàng sao lại dám nói chúng ta có thể trở thành người yêu, các học sinh khác sẽ nhìn hai nàng thế nào đây?! Đồng tính luyến ái?! Nàng có nghĩ tới không chứ?! Còn dám nói ra những lời như vây, thật là! Sau này vĩnh viễn sẽ không bao giờ .... để ý tới cô ta nữa!!!!

Chương 3

Ngày hôm sau, Hi đến trường rất trễ, cơ hồ là lúc chuông reo vào học nàng mới xuất hiện. Hâm rất muốn hỏi nàng lí do, nhưng lại vì đang dỗi mà không đi tìm Hi. Mà Hi đi trễ là vì đêm qua nàng bận lên mạng tìm hiểu có cách nào giải quyết vấn đề ngày hôm qua, nên làm cái gì đây? Nàng xem rất lâu, suy nghĩ cũng rất lâu, cuối cùng là quyết định theo đuổi Hâm, trừ phi Hâm có bạn trai, bằng không cũng sẽ không buông tay. Kết quả, Hi chủ động tìm Hâm, nhỏ giọng nói vào bên tai Hâm: "Tớ biết cậu không thích tớ, nhưng tớ sẽ theo đuối cậu, tớ tin có một ngày cậu cũng sẽ thích tớ. Trừ phi cậu có bạn trai, bằng không tớ vẫn sẽ theo đuổi cậu!" 

Sau đó nhìn thoáng qua Hâm, liền xoay người đi. Hâm ngơ ngác nhìn bóng lưng Hi, không có một chút cảm động mà thay vào đó nàng càng thêm phẫn nộ, nàng cảm giác đối với Hi bây giờ là tức giận, tại sao Hi lại có thể đứng trước mặt công chúng mà ngang nhiên thổ lộ?! Mặc dù là 'kề tai nói nhỏ', nhưng có các học sinh khác sẽ nhiều chuyện a~ Hơn nữa, nếu có người biết như vậy hậu quả thực không tưởng tượng nổi!!! Nếu lúc trước mình chỉ có một chút tức giận thì bây giờ mình thật sự tức giận!.

Toàn bộ buổi sáng, Hi đều không đi tìm Hâm. Bởi vì trên mạng người ta nói khi đối mặt với người mình thích, nếu như mình không chủ động tấn công, nàng sẽ rầu rĩ không vui, thường xuyên liếc trộm người ta, chờ mong nàng có thể đáp lại mình, như vậy nếu mình đã nói hết trong lòng ra thì không có khả năn ai đó không cảm động... [cô ấy muốn 'động' rồi đó Hi à ]

Vì thế Hi quyết định thử xem, nhưng kết quả lại ngược lại, cả một buổi sáng Hâm đều không thèm nhìn nàng, cả liếc một cái cũng không. Hi mười phần mười là khổ sở, thì ra, vẫn chỉ có mình mình tình nguyện. Nhưng nàng không biết cả buổi sáng hôm đó là Hâm giận nàng, kéo dài đến buổi trưa Hâm mới nguôi giận... 

Giữa trưa, Hâm nhiều chuyện nói nhảm với một đám nữ sinh, đột nhiên nhìn thấy một anh đẹp trai lớp trên đi ngang qua, các nữ sinh khác vẻ mặt say mê nhìn: "Đẹp trai quá đi!!!!" nhưng chỉ có mình Hâm là không lên tiếng "Hâm, cậu làm sao vậy... cậu sao vậy???" nữ sinh ngồi bên cạnh nàng khều khều Hâm đang ngẩn người, Hâm đột nhiên hồi thần hỏi: 

"Có gì sao?"

"Bọn tớ định viết thư tình cho chàng đẹp trai đó, cậu nghĩ thế nào?..." Hâm nhớ tới bộ dáng của ba anh đẹp trai lúc nãy, nhưng trong đầu cũng chẳng đánh giá gì mà ngược lại hình ảnh của HI hiện lên, Hi tươi cười, chính mình cũng bất giác đang cười... "HÂM!" Một nữ sinh kêu to tên nàng, Hâm mới tìm lại ba hồn của mình, rồi nữ sinh khác đột nhiên hỏi: "Có phải cậu thích ai rồi không??? Bằng không soa lại ngẩn ra như thế. Nói mau! cậu đang nghĩ tới ai hả? Ai ??" 

Ai là ai, ai là Hi, nhưng mà, chuyện này nếu nói nàng thích ai thì chẳng có gì quan hệ cả? 

"Tớ đang nghĩ mình thích ai có liên quan gì nhau sao?" 

"Thế lúc nãy sao cậu lại cười? Nhìn mặt cậu hiện lên hai chữ ___ Hạnh Phúc. Cho nên cậu đang suy nghĩ tới một người khác, nói đi, cậu thích ai???" 

Hâm đột nhiên sững sờ, mình nghĩ tới Hi, chẳng phải là... Không thể! Tuyệt đối không có!!!!

Hâm liều mạng lắc đầu, các nữ sinh bên cạnh đều bị nàng dọa hết hồn: "Cậu không có người thích, vậy thì..." 

"Được, tớ đồng ý với các cậu, viết thư tình cho anh đẹp trai đó !" Vì chứng minh mình còn chưa có người yêu, Hâm quyết định viết thư tình cho người con trai đó... 

Có một số việc rất khó nói, Hâm được người ta đồng ý, thế là nàng cũng có thứ người ta gọi là 'Bạn Trai'

Sau bữa trưa, Hi cũng nghe đến chuyện này, đột nhiên nàng cảm giác chỉ có mình ngốc, người ta đã không thích mình, mình còn không biết xấu hổ quấn quít làm phiền người ta, kết quả người ta đã có bạn trai, mình cũng hết lí do rồi. Nhưng càng nhiều là đau khổ, thương tâm... 

Cuối cùng Hi quyết định đi đến chỗ Hâm, cố lấy dũng khí nói: "Thực xin lỗi, Hâm, trước kia đều là tớ sai rồi, hiểu lầm cảm tình của chúng ta. Vậy, chúng ta còn có

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net