Tình yêu trở lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: ...

Thể loại: Đồng nhân, hiện đại, HE

Buổi sáng 9:00 Tại một phòng Vip của bệnh viện Tề Nhân.

"Trần tiểu thư, tôi đã nói với cô là không được uống cà phê, ăn uống điều độ, không được thường thức đêm, nếu không dạ dày sẽ tiếp tục ra máu, tôi cũng sẽ không cứu được cô, biết không?" Bác sĩ Phương Tư Dao xinh đẹp nhìn chằm chằm vào bệnh nhân nằm trên giường cảnh cáo.

"Biết~ rồi~ mà~" Người trên giường bệnh trả lời.

Hiện tại, Viện trưởng đại nhân của bệnh viện Tề Nhân, cũng là người yêu của Thiên Thành kiến thiết công quan xí nghiệp tổng giám đốc Giang Hiểu Đình, bởi vì người không biết quý trọng bản thân mà dạ dày xuất huyết hôn mê đưa đến bệnh viện tên là Trần Tiểu Nam mà đau đầu không dứt.

"Tư Dao học tỷ, Tiểu Nam cô ấy có sao không? Có phải hay không nên kiểm tra tiếp" Cô gái ngồi kế bên giường nhíu mày ưu tư cầm chặt tay cô gái trên giường khẩn trương nhìn Phương Tư Dao.

"Nhược Chân, không cần tiếp tục kiểm tra, chẳng qua là muốn cô ấy lưu ý một chút về sức khỏe của mình thôi, từ đây cho đến lúc cô ấy khang phục chỉ có thể ăn những thức ăn thanh đạm, không được ăn những thứ kích thích đến dạ dày" Phương Tư Dao ôn nhu chấn an học muội đang rất khẩn trương của mình.

"Đúng! Đúng! Chân Chân lão bà không cần phải kiểm tra thêm lần nữa! Em nhìn tôi xem, rất có tinh thần đúng không? Cho nên không có vấ...n ...đ...ề...g...ì.." Vốn là một khuôn mặt "Tôi cực kì có tinh thần" nhìn đến lão bà của mình gương mặt càng lúc càng đen nên những từ phía sau càng nói càng nhỏ, trên khuôn mặt biểu lộ sám hối"Tôi biết tôi sai rồi, tôi sẽ thành thật nghe".

"Haha!Haha! Đúng là "Vỏ quýt dày có móng tay nhọn". Nhược Chân học muội chị giao cái tên liều mạng này cho em,cũng chỉ có em mới trị được tên này" Viện trưởng đại nhân nhìn về phía Trần Tiểu Nam với ánh mắt biểu đạt"Thê nô a, thê nô".

"Cô có tư cách gì mà nói tôi, thân ái viện trưởng đại nhân" Trần Tiểu Nam trợn mắt nhìn phía viện trưởng đại nhân cắn răng nói.

"Cô cũng là..." lúc Trần Tiểu Nam muốn nói ra lời thì...

"Tiểu Nam!! Không-được-đối-với Tư Dao học tỷ không lễ phép nha" Kế bên Nhược Chân vừa khôi phục sắc mặt dùng "ôn nhu mỉm cười" đánh gãy lời nói của Trần Tiều Nam.

"Đúng..!.! Đúng vậy! Thật xin lỗi Viện trưởng đại nhân" làm Trần Tiểu Nam run sợ chắp tay xin lỗi Phương Tư Dao.

"Tiểu Nam chị thật là..." Nhược Chân sủng nịch nói.


.......

Phương Tư Dao ôn nhu nhìn trước mắt đôi tiểu tình nhân, mấy ngày trước từ Trần Tiểu Nam trong miệng biết được hai người bọn họ cũng trải qua trường kỳ kháng chiến thật vất vả mà cuối cùng có thể hạnh phúc cùng nhau. Thấy bọn họ không khỏi làm cô nhớ đến người bởi vì hôm nay là ngày kỷ niệm mà xin công ty cho nghỉ ở nhà khiến cô tâm động Giang Hiểu Đình, nghĩ đến cô ấy thì khóe miệng bất tri bất giác xuất hiện nụ cười hạnh phúc.

[A! Đúng rồi, trước khi mình ra cửa Hiểu Đình có nói vì hôm nay là ngày kỷ niệm nên có chuẩn bị những món mình thích ăn, hảo hảo chúc mừng một phen, thật mong đợi~].

[A~ thật muốn nhanh chóng trở về với Hiểu Đình a! Thời gian sao qua chậm thế...] đang lúc Tư Dao muốn như thế,nhìn về phía đôi tình lữ sắp hôn nhau hoàn toàn quên mất sự có mặt của cô.. thiệt là..

"È.. hèm..!" Tiếng ho khan để cho đôi tình lữ nhớ còn đang có người ở đây.

Cười nhìn sắc mặt Trần Tiểu Nam biểu lộ ánh mắt "sao cô còn ở đây" cùng với cả gương mặt có thể nấu trứng gà của học muội không khỏi cảm khái"trẻ tuổi thật tốt".

"A! Hỏng bét! Em sắp trễ giờ đi làm rồi! Học tỷ xin lỗi! Em trước hết phải đi làm, không nói chuyện nữa! Tiểu Nam phải nghe lởi học tỷ nói, buổi tối tan việc em trở lại nhìn chị, phải ngoan ngoãn đó, học tỷ~ tạm biệt~" Nhìn Nhược Chân gấp gáp đi ra ngoài.

"Tư Dao học tỷ~ Bây giờ cô ấy cũng đến giai đoạn giống Hiểu Đình tỷ rồi" Quả nhiên học muội vừa đi khỏi người này lại khôi phục bản tính, không lên tiếng nhìn Trần Tiểu Nam cười gian nhìn nàng nói.

" Giai đoạn gì?" Phương Tư Dao khó hiểu hỏi lại.

"..........." Cô nhìn tôi, tôi nhìn cô.

"Kia... Tiểu Nam..." Tôi còn chưa nói xong lời liền bị trước mắt tiếng thét đánh gảy... không nhịn được nhíu máy nhìn cô ấy.

"Trời ạ! Các người không phải là còn trong giai đoạn tay nắm tay, hôn môi, ôm nhau đi !!" Mắt mở thật to "Đơn thuần như thế" bộ dáng không thể tin lớn tiếng hỏi.

[Đúng thì làm sao] "Đúng thì..." Chuẩn bị nói ra lại bị đánh gãy.

"Ách~!! Thật tội nghiệp Hiểu Đình tỷ~!!" Trần Tiểu Nam ôm đầu nhìn trần nhà hô.

Người yêu không làm chuyện kia thì còn có gì là tình thú để nói đây!

[Không được!! Vì Hiểu Đình tỷ sau này hạnh phúc nhất định phải suy nghĩ biện pháp để cho tên đầu gỗ này khai sáng mới được!!] Trần Tiểu Nam nhìn Viện trưởng đại nhân với vẻ mặt"Ta rất vô tội" dại ra, lâm vào suy tính.

"Tiểu Nam~ Trần Tiểu Nam tiểu thư~...!" Phương Tư Dao không kiên nhẫn nhìn Trần Tiểu Nam đang lâm vào trầm tư, gọi cũng không trả lời không để ý tới ai.

Liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường, đứng lên, chính lý lại áo bác sĩ.

"Gần tới giờ nghỉ trưa rồi, tôi còn phải đi xem một bệnh nhân, dạ dày của cô không khỏe nên nghỉ ngơi đi, cô không thương chính mình thì cũng phải suy nghĩ đến Nhược Chân, để cho em ấy ít lo lắng cô nên yêu bản thân mình hơn " Phương Tư Dao nhìn Trần Hiểu Nam nói, bất kể cô ấy nghe hay là không nghe, vì học muội cô vẫn phải nói.

"Biết rồi~ Viện trưởng đại nhân~" Trần Tiểu Nam đáp, tiếp tục lâm vào trầm tư.

"Haizz! Thật sự là... Tôi buổi chiều sẽ lại thăm cô, tạm biệt" hướng Trần Tiểu Nam nói, sau đó rời khỏi.


...........................

Buổi tối 16:30 Bãi đổ xe của bệnh viện Tề Nhân.

Phương Tư Dao mặt không cảm xúc cầm trên tay túi đồ mà Trần Tiểu Nam đưa xuất hiện ở bãi đổ xe, đi đến chiếc xe của mình.

Lên xe, đem túi đồ đặt kế bên chỗ ngồi, ngồi trên xe nhìn mặt trời lăng trầm tư suy nghĩ [Cữu cữu vì sao lại muốn cho mình tan việc sớm rồi đuổi mình đi] .Hồi tưởng cảnh tượng lúc nãy.....

Lúc nàng còn đang ngồi xem công văn trong phòng làm việc, nghe "cốc!cốc!" tiếng gõ cửa.

"Mời vào"

Cửa mở Viện trưởng đại nhân thấy người đến trên mặt liền xuất hiện nụ cười xinh đẹp" Cữu cữu~" vui vẻ nói, phía sau còn đi theo một người"xin chào~, Viện trưởng đại nhân~" Trần Tiểu Nam nói.

"Tiểu Nam, sao cô không nghỉ ngơi mà lại đến đây, tôi muốn xem hoàn công văn sẽ đến xem cô" Phương Tư Dao nhíu mày hỏi.

"Tư Dao ~ con còn đang bận rộn ~ cực khổ cho con rồi~" Kim Tề Nhân cười nói.

"Không có! Đây vốn và việc con nên làm, đúng rồi, Cữu cữu cùng Tiểu Nam đến đây có chuyện gì sao?" Phương Tư Dao nghi hoặc nói.

"Ân! È...Hèm!!~ Tư Dao là thế này, hôm nay không phải là ngày kỷ niệm của con và Hiểu Đình sao? Cho nên Cữu cữu muốn để cho con sớm tan việc về nhà cùng Hiểu Đình, cho nên con trước hết đem công việc để qua một bên đi, nhanh về nhà với Hiểu Đình" Kim Tề Nhân cười ái muội nói.

"Ân! Vâng ạ..!" Sửng sốt một chút trả lời.

[Cữu cữu làm thế nào biết được ngày kỷ niệm của mình với Hiểu Đình] nhìn về phía Trần Tiểu Nam thấy khuôn mặt "người nói chính là tôi" sáng lạn tươi cười liền hiểu [ Thì ra là cô nói cho Cữu cữu biết!].

Trần Tiểu Nam thấy Viện trưởng đại nhân nhìn không chớp mắt về phía mình "Viện trưởng đại nhân mau dẹp công việc sang một bên mà về bồi Viện trưởng phu nhân qua ngày kỷ niệm!" hưng phấn nói.

"Trần Tiểu Nam,cô là muốn..." Nói đến một nữa đã bị Cữu cữu đánh gãy.

"Được rồi, Tư Dao con nhanh chóng thu thập đồ đi, mau rời khỏi bệnh viện, mau lên ~" Cữu cữu dáng vẻ thúc giục nói.

"Biết~ Cữu cữu~" bởi vì Kim Tề Nhân thúc giục mặc dù trong lòng còn nghi ngờ nhưng Phương Tư Dao vẫn dùng tốc độ nhanh nhất thu dọn đồ đạt.

Gần muốn rời khỏi liền bị gọi lại.

"Viện trưởng đại nhân,đây là tiểu nhân một mảnh tâm ý, cô về trước tiên phải nhìn hết tất cả đó. Chúc cô cùng Hiểu Đình tỷ tối nay hạnh phúc~" Trần Tiểu Nam nhanh chóng đem túi nhét vào tay Phương Tư Dao.

"Cái này là..." Phương Tư Dao nghi ngờ hỏi.

"Rất có ích đối với các người, đừng tại đây kéo dài thời gian, nhanh về nhà bồi Hiểu Đình tỷ đi! Nhớ đừng để cho Hiểu Đình tỷ phát hiện~"

Hồi ức hoàn. Viện trưởng đại nhân xinh đẹp của chúng ta vẫn trầm ngâm nhìn về phía trước... chưa hồi thần lại.

[Đúng rồi!Túi!] vừa hồi thần Phương Tư Dao liền nghĩ đến vừa bị buộc tiếp nhận vật phẩm.

"Vì sao lại không thể cho Hiểu Đình phát hiện đây" Phương Tư Dao đem vật phẩm ra nhìn, thấy một tờ giấy nhỏ "Không cần quá cảm tạ tôi~Trần Tiểu Nam"

[Một cái DVD cùng một quyển sách] nhìn thấy tiêu đề sau, mắt mở thật to, mặt hồng như trái cà chua chín ngây ngốc nhìn quyển sách.Sách có tên"Dạy bạn như thế nào làm cho vợ bạn hạnh phúc, trăm phần trăm hảo tình nhân"cùng với DVD tên" Cuộc sống đầy lạc thú của lang và dê".

"Trần Tiểu Nam, cô là tiểu sắc quỷ đưa cho tôi cái này!!!" Phương Tư Dao cả mặt đều hồng thấu tức tối trong xe hô.

"Hắc... hắc... hắc xì!!!" [Là ai đang gọi tôi nha] Trần Tiểu Nam xoa xoa lỗ mũi nghĩ.


...............................

Buổi tối 19:10.


[Làm thế nào đây? Một lát mình phải như thế nào nhìn Hiểu Đình! Đều tại tên tiều sắc quỷ kia làm hại!] Phương Tư Dao đứng trước cửa nhà mình bồi hồi không vào, trong lòng kêu rên. Vừa nghĩ tới muốn thấy Hiểu Đình liền nhịn không được liên tưởng đến những hành động làm cho người ta mặt đỏ tai hồng trên quyển sách và DVD.Bây giờ trong não toàn là những tiếng thở và những hành động cực kỳ kịch-tình."Nặng hơn nữa là mình còn đem Hiểu Đình liên tưởng thành nhân vật nữ chính! Trời ạ!" Phương Tư Dao bối rối.

Cuối cùng vẫn là ôm bó hoa đặc biệt đặt tại tiệm bán hoa-hoa hồng tím, bấm chuông "đến đây, ai a..?" Nghe thấy Giang Hiểu Đình thanh âm Phương Tư Dao càng thêm khẩn trương.

Giang Hiểu Đình đeo tạp dề mở cửa đập vào mắt là màu tím hoa hồng tỏa hương "oa~" lại thấy người sau bó hoa, triển lộ ra xinh đẹp tươi cười "Tư Dao~ cám ơn~ thật là đẹp thật là thơm~ giống như hồi năm nhất đại học~" Hiểu Đình cười tiếp lấy hoa.

"........." Từ khi vào cửa nhìn thấy Hiếu Đình mang tạp dề Phương Tư Dao ngây ngô nhìn, trời ạ~ những hình ảnh kia lại ra rồi!! đây không khí, đây hoàn cảnh cùng trên DVD kia hoàn cảnh hệt như nhau! Ách~ lão thiên gia a~Thiếu một câu nữa là giống y như trên DVD. Bây giờ Viện trưởng đại nhân của chúng ta đang có suy nghĩ không thuần khiết.

Giang Hiểu Đình nhìn Phương Tư Dao từ khi vào cửa đến giờ vẫn ngây ngốc đứng đó không nói lời nào , không nhịn được liền đối Viện trưởng đại nhân đùa giỡn "Viện trưởng lão công~ cô làm việc cả ngày vất vả~ cực khổ cho cô~ cô muốn đi ăn cơm trước~ vẫn là đi tắm trước~ hay là... là cô muốn~ muốn~ ăn tôi trước đây"dùng ánh mắt câu dẫn nhìn nhà mình ngốc tử.

Đúng đúng! Không sai! Chính là câu này!! Còn không biết mình đang bị đùa giỡn Viện trưởng đại nhân ngây ngô nói "Tôi...tôi muốn trước tiên ăn...khoan...khoan!! Hiểu Đình! Câu nói này cô từ đâu học được đó!" có người bởi vì người yêu của mình nói ra câu đó mém chút nói "Tôi muốn ăn cô trước a~lão bà~".

Nhìn Tư Dao hoản loạn dáng vẻ chỉ cảm thấy [Thật dễ thương] "Lão công~ cô không thích tôi nói như vậy với cô sao..." Hiểu Đình ôm hoa xoay người đưa lưng về phía Phương Tư Dao mang theo giọng điệu ủy khuất nghẹn ngào hỏi, phối hợp với khẽ run bả vai [Xem này ngốc tử còn không mắc câu] thật sự là đang nghẹn cười.

"Không... không có! Tôi rất thích~lão... lão bà~" Tư Dao không muốn Hiểu Đình ủy khuất thương tâm nên xấu hổ nói.

"Thật không?" Hiểu Đình nghe thế nghẹn cười tiếp tục ủy khuất hỏi. Chợt Tư Dao từ phía sau lưng ôm lấy nàng bên tai nàng chân thật nói "Thật! So với vàng còn thật! Hiểu Đình~ cô biết bó hoa hồng tím này có một trăm mười một đóa nghĩa là gì không?"

"Không... không biết, là gì?" nhạy cảm bên tai truyền tới từng trận ôn nhiệt làm cả lỗ tai cũng hồng thấu, tâm ngọt ngào giống như ăn mật.

"Hoa hồng tím nghĩa là "Vĩnh viễn yêu cùng trân quý"mà bó hoa này có tổng cộng một trăm mười một đóa là nói cho cô biết đời đời kiếp kiếp tôi chỉ yêu cùng trân quý duy nhất một người là cô Giang Hiểu Đình- Viện trưởng phu nhân của bệnh viện Tề Nhân" Mặc dù chúng ta không thể mới một chút gặp được đối phương, phải lãng phí quá nhiều tuổi thanh xuân, nhưng mà bây giờ và mãi mãi về sau bên cạnh cô đã có tôi và bên cạnh tôi cũng chỉ có duy nhất một mình Hiểu Đình.

Thoán dừng lại, đi đến trước mặt người yêu, nhìn đối phương đã sớm cảm động khóc thành lệ "thế nào còn khóc đây! Vốn muốn trêu trọc cho cô vui vẻ, ngược lại là khóc nhiều hơn...ngô..." hoảng loạn nói, giơ tay lên lau nhẹ nước mắt trên gương mặt Hiểu Đình, tiếp theo liền bị hôn.

Trợn tròn mắt nhìn trước mặt phóng đại xinh đẹp gương mặt, cảm thụ ở trên môi xúc cảm nhu nhuyễn ngọt ngào, tiếp theo nhắm mắt lại dùng sức ôm eo đối phương, đầu lưỡi cùng nhau giao triền loạn vũ.

Sau khi hôn tách ra để lấy không khí,Tư Dao nâng lên cánh tay của người yêu hôn một cái, nhìn về phía Hiểu Đình mê mông ánh mắt cùng bởi vì nhiệt tình hôn sâu mà hơi sưng môi "Không phải là muốn chúc mừng kỷ niệm tròn một năm chúng ta quen nhau sao~ tôi rất mong đợi nhưng món ăn cô vì tôi nấu~ đi thôi, trước tiên phải xem của tôi khả ái Tiểu vương tử và Tiểu công chúa đã" nhịn xuống trong lòng dục vọng, phát hiện trong nhà không có hai cái bảo bối.

"Tôi nhờ mẹ đem bọn trẻ chiếu cố hôm nay, để cho tôi và cô hưởng thụ thế giới của hai người~" Hiểu Đình đỏ mặt nói.

"Như...như vậy a~" vẫn là mình phu nhân suy nghĩ chu đáo, nếu là có hai cái đản đản quỷ, thế giới hai người cái gì, khỏi cần suy nghĩ!!

Phu phụ ngọt ngào ăn bữa tối dưới ánh nến, phu phụ cùng nhau trở về phòng, Viện trưởng đại nhân của chúng ta bắt đầu khẩn trương.

[Làm...làm thế nào!! Mặt dù đã bị DVD giáo dục,nhưng mà... vẫn rất khẩn trương, nếu mình không thuần thục kỹ thuật làm cho Hiểu Đình không thoải mái thì phải làm sao!! Vẫn... là lần sau tốt hơn! Còn có thời gian để luyện tập,nhưng hôm nay là thời cơ tốt nha!]

"Kia~ lão công~ tôi đi tắm trước~!" Hiểu Đình còn không biết mình đang bị một tên sắc lang tính kế, mặt đỏ nói" ân, ân, mau đi đi~"

Viện trưởng đại nhân nhìn đến vừa mới tắm xong còn mặc áo ngủ màu hồng mỏng manh cực kỳ hấp dẫn hướng mình phao mị nhãn, não bộ đình chỉ hoạt động " lão công~ tôi có đẹp không~" Hiểu Đình cực kỳ hấp dẫn hướng người nào đó vẫn còn ngốc lăng dùng cực kỳ dụ hoặc thanh âm hỏi.

"Rất... rất... đẹp~ rất...rất tốt xem" Người nào đó hồi thần sờ một chút khóe miệng có hay không chảy nước miếng, trả lời. Không... không lẽ Hiểu Đình muốn mình!! Ách... Không được! Máu mũi sắp chảy ra rồi.

"A~ a~" Hiểu Đình nghe người yêu của mình khen vui vẻ cười, "Thật không~hô~" cố ý hướng Tư Dao cúi người bên tai thổi khí, thổi xong chuyển qua thân nằm trên giường.

[Mặc thế này sẽ không đùa với lửa đi] Viện trưởng phu nhân chỉ là muốn trêu đùa một chút xem đầu gỗ phản ứng như thế nào, nhưng là nàng không biết chơi với lửa sẽ tự thiêu.

"A!!!" bên eo chợt bị ôm mạnh một cái, bị áp bởi người vì tình dục mà hô hấp trầm trọng ánh mắt vi hồng hóa thành đại sắc lang đang muốn xâm lược hình dạng [Nguy rồi!! Chơi quá trớn rồi!].

Tên đại sắc lang Phương Tư Dao nhìn người dưới thân mình không kiềm lòng được mà hôn một cái, ở bên tai thổi khí nói "lão bà~,có thể chứ..."

"Ân... ân... tắt đèn..." Hiểu Đình xấu hổ khẩn trương nhắm chặt hai mắt hoàn toàn không dám nhìn đến đối phương xâm lược ánh mắt.

"A~ không cần tắt đèn, yên tâm, tôi sẽ rất ôn nhu~" nói xong đem hai tay cùng với người ở dưới thân đan lại với nhau,cuối đầu xuống hôn đối phương môi.

Đêm còn rất dài.................

---Hoàn---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net