Tự thủy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Lăng Duệ

Editor: GoSnow


....o0o....


Thích nước vô cùng.


Khi đứa trẻ rơi xuống nước, ít nhiều cũng đã từng có cảm giác sợ hãi với nước. Mà đến khi lớn lên, có những lúc tâm trạng không vui thì vẫn sẽ một mình ngồi bồi hồi bên bờ sông.


Ngày hè đến, những con vịt bơi giữ dòng sông, tiếng ầm ĩ của những chiếc xe chạy qua cây cầu sắt, ánh đèn xe xạ xuống trên mặt sông, tôi nhìn những vệt sáng cua cuộc sống phản chiếu trên mặt nước, cuộc sống cứ mãi được mặt nước lưu lại, đến rồi đi.


Vào mùa đông, gió lạnh đến thấu xương, tam cửu* được gọi là giá lạnh, để rồi dòng nước cứ mãi sẽ trôi đi, những giọt nước mưa bé nhỏ góp thành dòng sông xuôi ra biển lớn, lướt qua cát đá, lướt qua những gò hẹp nhỏ bé.


Đã từng, rất thích nước, cũng thích như nụ cười của em.


Lần đi tiên đến vùng sông nước, lần đầu tiên yêu phải môt người phụ nữ dịu dàng như dòng nước nơi đây, lần đầu tiên gối đầu lên nước mà ngủ, lần đầu tiên nhảy vào nước vui đùa...


Những gì đã qua hệt như những hình xâm, vết tích rất rõ ràng, những điều này đều không thể xóa đi. Khi tôi nhớ em, mới hiểu được cô đơn, khi tôi học được cách sống với cô đơn thì mới biết mình sẽ nói về nó như thế nào.


Tình yêu tựa như dòng nước, phải giữ lấy những năm tháng qua đi, cho dù đó không thiếu những đau khổ.


Tôi muốn viết Tình yêu vào giấy, đưa hiện thực đi vào trong tim, đưa em vào đó...


Cô gái mỹ lệ thiện lương của tôi

Thông minh mà đơn thuần, thâm tình nhưng mạnh mẽ

Trái tim tôi rộng lớn tựa biển sâu mà em chỉ như một đứa trẻ

Ngây thơ vui đùa trên bờ cát.

Chẳng biết biển sâu rất đáng sợ.

Tôi nghĩ em chưa bao giờ hiểu con người phức tạp là tôi.

Nên khi tôi đối với em.

Cũng trở nên thật đơn giản.

Em nói rằng sẽ bỏ nhà để cùng tôi lưu lạc.

Tôi nói em đừng làm tôi khó xử.

Em khóc mắng tôi thật tồi tệ.

Là em khiến nơi lạnh nhất trái tim tôi sôi trào.

Để tôi nhận ra đã yêu em quá sâu.

Cũng khiến tôi vì em mà chần chừ.

Bởi vì em không biết tôi vốn rất hư hỏng

Cho nên khi đến bên cạnh em

Tôi cũng dần ngoan ngoãn.

Em như là một dòng sông trong sạch.

Dịu dàng chảy qua sinh mệnh tôi

Nhẹ nhàng xóa đi những đau khổ

Lặng lẽ bên tôi cùng trải qua nhiều buổi hoàng hôn.

Tôi vẫn thường nghĩ mình có phúc phần gì.

Ông trời đã ban cho tôi một nữ nhân tuyệt vời như thế.

Có phúc phần gì?

Tôi có phúc phần gì?


—-Hoàn—-


Chú thích:

* Tam Cửu là chỉ thời gian được tính từ Đông Chí, vào khoảng 19-27 ngày, là thời gian lạnh nhất của mùa đông.

(3 * 9 = 27)

Có một câu ngạn ngữ diễn tả thời tiết vào Đông chí như thế này: "Nhất cửu nhị cửu không ra tay, tam cửu tứ cửu đi trên băng, ngũ cửu lục cửu đứng bên sông, thất cửu bát cửu đi rửa tay, cửu cửu tám mươi mốt, ông lão chân đứng dậy, không sợ thân mình lạnh, chỉ sợ cái bụng đói."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net