Anh Yêu Em Như Em Yêu Hà Nội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh yêu em như em yêu Hà Nội
Dù khói bụi, tắc đường, những bon chen
Vẫn gật đầu, rằng yêu nhiều lắm đấy
Mảnh đất Hà Thành, một bóng thủ đô
Anh gặp em, buổi chiều, trong con ngõ
Em đứng đó, mắt ẩn chứa niềm đau
Anh lại gần em, cúi đầu hỏi nhỏ
Em tên gì, sao mắt ướt làn mi?
Em thẹn thùng lắc đầu không dám nói
Anh mạnh dạn ngỏ ý muốn làm quen:
"Cô gái nhỏ, em đã có người thương?"
Cô gái cười, rằng: "em chưa thương ai."
Hai người quen nhau, buổi chiều trong phố cổ
Ánh nắng xuyên qua, ấm áp dị thường

Xua tan giá băng mùa đông Hà Nội
Những tưởng rằng Hà Nội nay đẹp lắm
Là sợi dây dài chắp nối tơ duyên
Có ngờ đâu một ngày thu Hà Nội
Anh phải trở về mảnh đất quê hương
Anh ngỏ lời, muốn em cùng qua đó
Em lắc đầu, chẳng thể bỏ Hà Nội thân thương
Hà Nội là gì khiến em yêu đến thế
Hà Nội có ai khiến em mong, em chờ
Hà Nội có gì, khiến lệ em rơi ngày đó
Hà Nội là chi khiến em từ chối một người thương em
Anh yêu em, lại chẳng được em yêu
Lòng thầm đau, đến đêm về thủ thỉ
Anh yêu em như em yêu Hà Nội!
26/7/2018
MAK


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net