Chương 91 - 92

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 91: THẾ GIỚI NÀY THẬT HUYỀN HUYỄN (3)

Mọi người ngây ngẩn, ai cũng không biết xảy ra chuyện gì, hai lão nhân kia khi thì nhíu mày khi thì bộ dạng bừng tỉnh đại ngộ.

Thời điểm mọi người còn đang thấp thỏm, một tiếng cười sảng khoái truyền khắp hội trường.

"Ta hiểu rồi, ha ha ha, ta rốt cuộc hiểu rõ, một vài vấn đề khó khăn trước kia đều đã được giải quyết dễ dàng, thu hoạch hôm nay đúng là không nhỏ."

Tuy nói hiện tại trình độ luyện chế đan dược của Mộ Như Nguyệt không bằng lão nhân này nhưng nếu nói đến phân tích dược liệu và phối đan phương, sẽ không có ai có thể hiểu rõ hơn Mộ Như Nguyệt kiếp trước là truyền nhân thế gia y học.

Huống chi trong tay nàng còn có đan thư mà cường giả đại lục này thèm nhỏ dãi, về cơ bản có đan thư này thì việc trở thành đan dược sư cường giả nhất ở đại lục này không còn là mộng tưởng.

Nhìn hỏa lão cười như điên, mọi người đều hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt nghi hoặc.

"Khụ khụ", Hà lão ho khan hai tiếng, mỉm cười nói, "Tốt, kết quả trận đấu loại đã có, lần này đứng hạng ba là Lăng Thiên."

Lăng Thiên?

Mọi người nhìn nhau, hình như bọn họ chưa từng nghe qua cái tên này...

"Lăng Thiên, ngươi lên đây."

Tựa như biết nghi hoặc trong lòng mọi người, Hà lão nhàn nhạt nói.

Nam nhân mặc hắc bào tiến lên hai bước, gật đầu với Hà lão, thanh âm khàn khàn nói: "Ta là Lăng Thiên."

Hà lão khẽ nhíu mày, chần chờ nhìn nam nhân cổ quái này.

Hắn... rốt cuộc là ai?

"Hạng hai trận đấu loại là thanh ngọc công tử."

Thanh ngọc công tử xếp thứ hai?

Kết quả này khiến mọi người sửng sốt, nếu thanh ngọc công tử hạng hai, vậy hạng nhất hẳn là Tần gia Tần Phi Vân, cả hội trường chỉ có bọn họ mới có tư cách tranh đoạt.

"Phi Vân, ngươi rốt cuộc đạt hạng nhất", Tần Lạc hưng phấn kêu lên, "Ta chỉ biết Phi Vân vĩnh viễn là ưu tú nhất, lần này thanh ngọc công tử cũng không bằng ngươi."

Tần Phi Vân cười nhạt, dời mắt về phía trọng tài, nói: "Chờ trọng tài công bố kết quả rồi nói sau."

Bất quá vậy cũng đúng, hạng nhất lần này chắc hẳn là nàng rồi.

"Kế tiếp là quán quân trận đấu loại", Hà lão cười ha hả, ánh mắt nhìn về phía đám người yên tĩnh đứng dưới, nhướng mày nói, "Quán quân trận tỷ thí này là... Mộ Như Nguyệt."

Khóe miệng Tần Phi Vân cứng đờ, ngạc nhiên trợn to mắt, sắc mặt tái nhợt, thân thể khẽ run lên.

Trận đấu loại, ngay cả ba hạng đầu nàng cũng không vào được?

Sao có thể!

Tần Phi Vân gắt gao cắn môi, đáy mắt lạnh lẽo, nàng thật muốn biết Mộ Như Nguyệt là người nào khiến nàng không vào được ba hạng đầu.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Mộ Như Nguyệt chậm rãi bước lên.

Nàng ăn mặc đơn giản, cũng không phối hợp thêm trang sức gì, nhìn phá lệ thanh tịnh, nhưng dù như vậy cũng khó có thể che giấu dung nhan phong hoa tuyệt đại, hơn nữa còn nổi bật hơn tất cả nữ tử ở đây.

Một thiếu nữ tuyệt mỹ như thế lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Có điều khi nhìn thấy huy chương đại diện cấp bậc của đan dược sư, vẻ mặt mọi người đều như gặp quỷ.

Đùa giỡn cái gì? Đan dược sư trung cấp nhân đan? Một đan dược sư trung cấp nhân đan nho nhỏ lại đạt quán quân trận đấu loại?

Là bọn họ hoa mắt, hay là thế giới này huyền huyễn?

Từ khi nào mà một đan dược sư trung cấp nhân đan có thể trâu như vậy, loại luôn cả đan dược sư sơ cấp địa đan Tần Phi Vân ra khỏi ba hạng đầu.

--------------------------------

CHƯƠNG 92: SO ĐẤU TINH THẦN LỰC

Tần Phi Vân nắm chặt nắm đấm, thân thể mềm mại nhịn không được run rẩy.

Bên tai nàng vang lên lời nghị luận của mọi người.

Thân là một đan dược sư sơ cấp địa đan, ngay cả ba hạng đầu nàng cũng không vào được, mà quán quân chỉ là một đan dược sư trung cấp nhân đan thôi, làm sao nàng chịu được chuyện này? Làm sao chịu đựng được?

Nàng hít sâu một cái bình ổn tâm tình, ánh mắt nhìn về phía Mộ Như Nguyệt lạnh hơn vài phần.

Tần lão chú ý tới cảm xúc của Tần Phi Vân, khẽ nhíu mày, thở dài, nha đầu này vẫn là thiếu rèn luyện, chỉ một lần thất bại mà tâm tình đã không khống chế được.

Cứ như vậy sẽ bất lợi đối với tương lai của nàng, hiện giờ vẫn nên đánh bại Mộ Như Nguyệt trước, dù sao trận đấu loại chỉ so về kiến thức, quan trọng là trận kế tiếp...

"Tốt, trận tỷ thí này đã phân ra thắng bại, kế tiếp là trận thứ hai, khảo nghiệm tinh thần lưc." Hà lão mỉm cười đứng lên, vung tay một cái, lập tức có người nâng một tảng đá thật lớn ra.

Tảng đá này cần mấy chục người nâng, nói tảng đá không bằng nói nói là một tòa núi đá, nhìn qua vô cùng cứng rắn, khó có thể phá hư.

Tất cả mọi người đều không biết Hà lão muốn làm gì, chỉ dùng ánh mắt không hiểu nhìn hắn.

"Các ngươi thấy rõ tảng đá này không? Nó là một khối tinh cương thạch hoàn chỉnh, cho dù hội trưởng chúng ta ra tay cũng không chắc có thể đánh nát nó, các ngươi dùng tinh thần lực công kích tảng đá này, ai phá hư được nhiều nhất thì người đó chính là quán quân trận này."

Hà lão khẽ mỉm cười, hắn biết chuyện này có hơi làm khó mấy người trẻ tuổi này, bất quá đối với đan dược sư mà nói, tinh thần lực là quan trọng nhất.

"Nếu có người lập tức đánh nát thì sao?"

Phía dưới có người đưa ra nghi vấn.

Hà lão cười cười, nói: "Ta xác minh với các ngươi, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra, ngay cả thiên tài mạnh nhất đại lục này cũng không thể làm được, cho nên các ngươi có thể hoàn toàn yên tâm, ta cam đoan với các ngươi."

Nghe được lời này, mọi người mới yên tâm.

"Mộ Như Nguyệt", ánh mắt Hà lão dời qua Mộ Như Nguyệt, mỉm cười nói, "Vừa rồi ngươi là quán quân, vậy ưu tiên ngươi công kích tinh cương thạch trước đi, nhớ kỹ, chỉ có thể vận dụng tinh thần lực, nếu dùng nguyên khí là phạm quy."

Hắn rất muốn biết, so với kiến thức về dược liệu, tinh thần lực của nàng thế nào.

Cuối cùng, hắn lại không quá yên tâm, bồi thêm một câu: "Dùng toàn bộ tinh thần lực của ngươi đánh về hướng tinh cương thạch, không được che giấu chút nào."

Mộ Như Nguyệt bĩu môi, không tỏ ý kiến.

Bất quá tinh cương thạch này có thật cứng rắn như vậy không?

"Hừ." Tần Phi Vân hừ lạnh một tiếng, nở nụ cười châm chọc, nàng xem ra một người trung cấp nhân đan, tinh thần lực cũng chẳng đến đâu, có lẽ một góc nhỏ cũng không phá được.

Nàng lên sân khấu đầu tiên cũng chỉ có thể làm trò cười mà thôi.

Mộ Như Nguyệt đi đến trước tinh cương thạch, chậm rãi hít vào một hơi, sau đó phóng tinh thần lực ra, tinh thần lực cực kì cường đại vừa tràn ra, trong nháy mắt cát bụi bay đầy trời.

'Oanh' một tiếng lớn, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tinh thần lực cường hãn đánh về phía tinh cương thạch, sau đó, xảy ra một màn làm mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Dưới sự công kích của tinh thần lực, một tòa núi tinh cương thạch trực tiếp biến thành đống đổ nát, ầm ầm sụp xuống...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net