1545 - 1549

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1545: PHU THÊ GẶP NHAU (8)

Editor: Tường An

Nếu nàng thật sự có quan hệ với Hoa phu nhân thì coi như báo đáp ân tình, nàng cũng sẽ bảo hộ Linh Vân...

"Như Nguyệt đại sư!"

Trong đám người, Thiên Long cả kinh, vội vàng chen đến trước mặt Mộ Như Nguyệt: "Như Nguyệt đại sư, thực lực của vương tước cường đại hơn Tôn Diệu, cho nên..."

"Ngươi không cần nhiều lời, hôm nay, ta nhất định phải bảo hộ nàng!"

Mộ Như Nguyệt ngẩng đầu lên, dưới ánh nắng vàng nhạt, đôi mắt đen lóe lên tia kiên định.

Thiên Long thấy khuyên Mộ Như Nguyệt không có hiệu quả, liền chuyển sang vương tước: "Vương tước đại nhân, Như Nguyệt đại sư là đan dược sư thượng giai cao cấp, địa vị của đan dược sư ở địa ngục cũng rất cao, không thấp hơn ngươi!"

Đan dược sư thượng giai cao cấp?

Mấy chữ này giống như cự thạch nện vào lòng mọi người.

Bọn họ không nghe nhầm chứ? Nữ nhân kia là đan dược sư thượng giai?

Nhất định là lỗ tai bọn họ có vấn đề, nếu không thì chính là thế giới này quá huyền huyễn.

"Đan dược sư thượng giai?" vương tước cười lạnh, "Trước không nói lời này là thật hay giả, cho dù là thật thì thế nào? Nữ nhân kia không những bôi nhọ nữ nhi của ta mà còn muốn diệt phủ vương tước, mà nàng lại che chở nữ nhân kia, cho nên đều đáng chết như nhau!"

Lúc này, người hưng phấn nhất là Bạch Yên.

Vốn dĩ bước đầu tiên của kế hoạch thất bại, nàng không khỏi hơi uể oải, nhưng bây giờ lại có thể danh chính ngôn thuận giết Mộ Như Nguyệt rồi, dù vương trở về thì chuyện cũng đã rồi, hắn không thể làm gì được...

"Vương tước đại nhân!"

Thiên Long biến sắc.

Như Nguyệt đại sư không những là đan dược sư thượng giai cao cấp mà còn có quan hệ với người kia, phải biết rằng, ở địa ngục, người có uy danh sánh ngang với vương cũng chỉ có vị kia...

Nếu vương tước biết Như Nguyệt đại sư có quan hệ với vị kia, tất nhiên sẽ không dám ra tay với Như Nguyệt đại sư!

Nhưng mà, chưa nói vương tước có tin hay không, vị kia cũng ghét nhất là người khác nhắc tới tên mình...

"Nha đầu thúi, ngươi đã che chở nàng, vậy ngươi cũng đi chết đi!"

Oanh!

Quanh thân vương tước nổi lên một trận cuồng phong, tất cả cây cối trên quảng trường đều bị nhổ tận gốc, hướng về phía Mộ Như Nguyệt.

Đúng lúc này, trên người Mộ Như Nguyệt bùng lên ngọn lửa mãnh liệt, thiêu rụi toàn bộ cây cối xung quanh.

Thần sắc vương tước hơi căng thẳng: "Cửu trọng hỏa?"

Cái gì?

Cửu trọng hỏa?

Đừng nói những người khác, ngay cả Thiên Long cũng ngây ngẩn.

Hắn vẫn cho rằng lúc ở trên núi Thiên La, Mộ Như Nguyệt đã dùng hết át chủ bài rồi, không ngờ cửu trọng hỏa cũng bị nàng thu phục.

Phải biết rằng, cửu trọng hỏa là ngọn lửa mà linh hồn kiêng kị nhất...

Cho nên, khi cảm nhận được uy lực của cửu trọng hỏa, thân thể vương tước hơi run lên.

Nhưng cũng chỉ thế thôi.

Nếu thực lực của Mộ Như Nguyệt đủ cường đại thì chỉ dựa vào cửu trọng hỏa cũng đủ đánh bại vương tước! Nhưng với thực lực hiện tại, nàng còn chưa có năng lực đó...

"Nha đầu, ngay cả cửu trọng hỏa ngươi cũng thu phục được, nếu là trước đây có lẽ ta cũng bị nó thiêu thành tro tàn, chẳng qua, cửu trọng hỏa hiện tại ở trong tay ngươi, hiển nhiên không thể phát huy hết uy lực, chỉ dựa vào cửu trọng hỏa, ngươi căn bản không có khả năng đánh bại ta, ha ha ha!"

Vương tước cười to, nhanh như chớp xuất hiện trước mặt Mộ Như Nguyệt.

Ánh mắt hắn âm ngoan như rắn độc quấn quanh Mộ Như Nguyệt, toàn thân bộc phát khí thế cường đại...

__________________________

CHƯƠNG 1546: PHU THÊ GẶP NHAU (9)

Editor: Tường An

Oanh!

Kiếm trong tay hắn hung hăng bổ vào đầu Mộ Như Nguyệt.

"Cẩn thận!" Linh Vân biến sắc, vội la lớn.

Mộ Như Nguyệt nhanh chóng dùng cửu thiên long viêm kiếm ra, ngăn cản trường kiếm của đối phương.

Lực lượng cường đại xuyên qua kiếm đánh vào ngực nàng, lục phủ ngũ tạng đều chấn động, sau đó nàng nhanh chóng lui về phía sau, để lại trên mặt đất một dấu chân trượt dài.

Đây chính là sự chênh lệch thực lực!

Mặc dù nàng đã đột phá tôn thượng trung cấp nhưng vẫn kém vương tước một khoảng, dù dùng cửu trọng hỏa cũng không nhất định có thể cân bằng lực lượng hai bên...

Nhưng trong mắt những người khác, cảnh tượng này đã đủ khiến bọn họ chấn kinh rồi.

Thực lực vương tước cường đại cỡ nào, ở đây không ai không biết.

Vậy mà bị nữ tử này cư nhiên có thể ngăn cản công kích của hắn?

Làm sao bọn họ không khiếp sợ cho được?

"Cứ tiếp tục như vậy thì không ổn, nàng không phải đối thủ của vương tước!"

Linh Vân tâm tư bách chuyển, bỗng nhiên, nàng tựa như đã hạ quyết định, ném một viên đan dược về phía Mộ Như Nguyệt.

"Mộ Như Nguyệt, bắt lấy!"

Mộ Như Nguyệt quay đầu liền nhìn thấy viên đan dược bay tới, lập tức giơ tay tiếp được.

"Đây là... hóa thần đan?"

"Đúng vậy!" Linh Vân cắn môi, nói: "Đây là Hóa thần đan lúc trước sư phụ cho ta, ta vẫn không nỡ dùng, vốn dĩ muốn chờ đến khi ta đột phá tôn thượng cao cấp rồi mới dùng hóa thần đan để đột phá lên đỉnh tôn thượng, nhưng hiện tại chỉ còn cách cho ngươi!"

Nếu Mộ Như Nguyệt đột phá, có lẽ bọn họ còn một con đường sống!

Nhìn đan dược trong tay, Mộ Như Nguyệt hít sâu một hơi.

Đan dược thượng giai sẽ không để lại di chứng, đương nhiên mỗi viên đan dược chỉ có hiệu quả một lần mà thôi, sau này có dùng cũng sẽ không có tác dụng gì...

Nghĩ đến đây, Mộ Như Nguyệt ngửa đầu nuốt đan dược vào bụng.

Một dòng nước ấm lập tức bao phủ lục phủ ngũ tạng, sau đó lực lượng cường hãn bắt đầu lan tràn trong gân mạch toàn thân.

Oanh!

Ầm ầm ầm!

Chỉ trong nháy mắt, lực lượng trong cơ thể Mộ Như Nguyệt nhanh chóng tăng lên, tạo nên một vòng phòng hộ quanh người nàng, khiến bất kì kẻ nào cũng không thể đến gần...

Vương tước khẽ nheo mắt, không biết vì sao, trong lòng hắn có chút bất an.

Nhưng hiện tại đã không cách nào ngăn cản Mộ Như Nguyệt đột phá...

"Tôn thượng cao cấp!"

Sau khi đột phá xong, Mộ Như Nguyệt cảm nhận lực lượng trong cơ thể, toàn thân thoải mái không nói nên lời.

Không ngờ vừa đến địa ngục không lâu đã nhanh chóng đột phá tôn thượng cao cấp rồi...

"Nha đầu thúi, tìm chết đi!"

Vương tước giận tím mặt, cuồng phong quanh người càng thêm mãnh liệt, một thân lệ khí nhắm thẳng vào Mộ Như Nguyệt...

Nàng nhanh chân lui về phía sau, nhưng công kích của hắn càng lúc càng ép sát, trực tiếp ép nàng vào một góc...

Mọi người đều mở to mắt nhìn chằm chằm trận chiến phía trước.

Từ đầu đến cuối, tư tế không hề mở miệng ngăn cản, hắn cũng muốn biết, tiểu nha đầu này có năng lực gì để đối kháng vương tước...

"Nhất kiếm phá thiên!"

Cửu trọng hỏa trên người Mộ Như Nguyệt bùng lên, ngưng tụ vào cửu thiên long viêm kiếm trong tay, kiếm khí liền hóa thành một con phượng hoàng phóng thẳng về phía vương tước.

___________________________

CHƯƠNG 1547: PHU THÊ GẶP NHAU (10)

Editor: Tường An

Phanh!

Hai cỗ lực lượng va chạm, tia lửa bắn tung tóe!

Dư chấn cường đại tỏa ra khiến mặt đất xung quanh đều bị xốc hết lên.

Trận chiến này quá kịch liệt! Ngay cả tư tế cũng càng nhìn càng chăm chú.

Hắn đã nhìn ra, thực lực của nha đầu này quả thật không đơn giản, lại có thể dựa vào lực lượng tôn thượng cao cấp đấu với vương tước đến mức này...

Không biết rốt cuộc là ai bồi dưỡng ra một đệ tử như thế?

-------------

Cùng lúc này, vùng ngoại ô hoàng thành, một thân ảnh màu tím xẹt qua không trung, hướng về chỗ cách đó không xa.

"Sắp đến hoàng thành rồi, cũng không biết nàng có ở đó hay không."

Đôi mắt tím của Dạ Vô Trần chứa ý cười ôn nhu, phảng phất như nữ tử kia đang cười với hắn...

Kỳ thật, hắn vốn đã sớm về đến hoàng thành, nhưng vì trên đường xảy ra chút chuyện nên trì hoãn thời gian, nếu dùng tốc độ bình thường, chỉ sợ hôm nay không thể về đến hoàng thành, chẳng qua, vì muốn sớm gặp Mộ Như Nguyệt, hắn bất chấp ngày đêm, thậm chí còn dùng cả tăng tốc đan...

Nghĩ đến sắp được nhìn thấy người mình tâm tâm niệm niệm, trong lòng hắn liền nổi gợn sóng...

Huyết Nhi bị Dạ Vô Trần ôm trong ngực, ngửa đầu nhìn đôi mắt ôn nhu của hắn, hơi khó hiểu gãi gãi đầu.

Cũng không biết mẫu thân và ca ca có ở chỗ đó hay không, người này rốt cuộc có quan hệ gì với mẫu thân? Chẳng lẽ, hắn muốn tranh đoạt mẫu thân với cha sao?

Tuy Huyết Nhi chưa từng gặp cha mình nhưng cũng có nghe Dạ Tư Hoàng nói cha rất si tình với mẫu thân, cho nên, nàng nhất quyết sẽ không để bất kì ai đoạt mẫu thân với cha.

Nhưng mà, làm thế nào Huyết Nhi cũng không đoán được, người nam nhân này chính là cha ruột của nàng...

-------------

Phanh!

Bàn tay Mộ Như Nguyệt tê rần, nhịn không được lui lại vài bước, đang muốn động thủ lần nữa thì nghe thấy một thanh âm đột nhiên truyền đến.

"Chờ một chút!"

Vương tước thu tay, quay đầu nhìn nữ tử phía sau, hỏi: "Yên Nhi, làm sao vậy?"

Bạch Yên không nói gì, quay đầu nhìn tư tế, khẽ cười hỏi: "Tư tế, xin hỏi ngươi đối với vương trung thành cỡ nào?"

Tư tế khó hiểu nhìn Bạch Yên: "Vương là chủ tử của ta, cả đời ta nguyện trung thành với hắn!"

"Tốt!"

Sắc mặt Bạch Yên lạnh lẽo, quay đầu nhìn mọi người ở đây.

"Các vị, hẳn là các vị cũng biết khoảng thời gian trước phủ vương tước thương vong vô số, nhưng các ngươi có biết bọn họ chết thế nào không?"

Mọi người hai mặt nhìn nhau, đều lắc đầu.

Bọn họ quả thật có nghe nói đến chuyện đó, nhưng tình huống cụ thể thì không biết.

"Vậy bây giờ ta sẽ nói cho các vị biết!" Bạch Yên dời mắt nhìn Mộ Như Nguyệt, nói: "Bởi vì ta vô tình phát hiện âm mưu của nữ nhân này! Nàng ta muốn trở thành nữ vương của địa ngục, nhưng thực lực không bằng vương cho nên không thể đoạt được vị trí này, nàng ta liền muốn dùng mỹ nhân kế quyến rũ vương, sau đó giết hắn để chiếm đoạt ngôi vị!"

Kỳ thật, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Bạch Yên sẽ không nói như thế!

Cao thủ nàng phái đi ám sát không một người nào trở về, nếu tiếp tục ám sát thì rõ ràng là không sáng suốt, mà nếu muốn nhân lúc khiêu chiến để giết Mộ Như Nguyệt cũng không khả thi, ngay cả cha cũng không thể giết được nàng ta!

Cho nên, chỉ còn cách kích động đám người này giết nữ nhân kia!

Dù vương trở về biết chuyện thì có thể làm gì?

Thân là vương của địa ngục, sao có thể không để ý tính mạng và địa vị của mình? Cho dù vương yêu nữ nhân này, nhưng cũng không bằng yên bản thân hắn.

Thà tin là có còn hơn không.

Nàng cũng không tin vương sẽ tín nhiệm nàng ta!

"Cái gì? Nữ nhân này lại âm hiểm ác độc, muốn dùng cách này để đánh bại vương? Địa ngục của chúng ta tuyệt đối không thể để loại người này trở thành vương được!"

Hiển nhiên, lời Bạch Yên nói đã khơi dậy lửa giận trong lòng bọn họ.

Nếu lời này là vương tước nói ra, có lẽ bọn họ không nhất định sẽ tin.

Nhưng Bạch Yên là ai? Nàng là nữ thần thiện lương, quang minh lỗi lạc, làm sao có thể vu oan giá họa cho người khác? Hơn nữa, người của phủ vương tước chết cũng là sự thật, như vậy, lời nàng nói cũng không sai...

___________________________

CHƯƠNG 1548: PHU THÊ GẶP NHAU (11)

Editor: Tường An

Trong lúc mọi người không chú ý, đáy mắt Bạch Yên lóe lên tia tàn nhẫn.

Vì chiếm được nam nhân kia, nàng có thể bất chấp tất cả...

"Nương!"

Dạ Tư Hoàng chạy đến trước mặt Mộ Như Nguyệt, ánh mắt âm trầm nhìn Bạch Yên, sát khí lãnh lẽo như có thể lập tức giết nàng ta...

"Để ta kết thúc tính mạng nữ nhân này đi!"

"Khoan đã!"

Đúng lúc này, một thanh âm già nua vang lên.

Tư tế chậm rãi đi về phía Mộ Như Nguyệt, bước chân mạnh mẽ hữu lực, không hề giống một lão nhân...

"Ngươi muốn ngăn cản ta?" Dạ Tư Hoàng cười lạnh, "Ai ngăn cản ta, đều phải chết!"

Bất cứ kẻ nào cũng không thể vũ nhục mẫu thân trước mặt hắn, nàng chính là nghịch lân của hắn...

"Vị công tử này xin đừng kích động, mọi việc nên nói rõ ràng, trước khi điều tra rõ chân tướng, ta không muốn nơi này có người đại khai sát giới!"

Lời này, hắn nói với mẫu tử Dạ Tư Hoàng, đồng thời cũng nói cho Bạch Yên nghe.

Hắn không tin lời phủ vương tước nói, nhưng cũng không thể để người khác giết người phủ vương tước...

"Tư tế nói lời này, ý là ta vu oan người khác?"

Bạch Yên cười lạnh, nụ cười không còn ôn nhu như trước mà mang theo hàn khí.

"Bạch Yên cô nương, ta chỉ hi vọng điều tra rõ chân tướng, đừng hiểu lầm người tốt, hơn nữa, đây là chuyện liên quan đến vương, cho dù bọn họ muốn ám hại vương thì cũng nên chờ vương về xử trí!"

"Tư tế đại nhân! Ngươi nói mình luôn trung thành và tận tâm với vương, hiện giờ có người muốn ám hại vương, ngươi lại bảo hộ bọn họ, ngươi rốt cuộc có rắp tâm gì?"

Bạch Yên nói xong, liền dời mắt nhìn mọi người.

"Các vị, việc này là người của phủ vương tước chính tai nghe thấy, tin hay không thì tùy các ngươi, nhưng phủ vương tước ta luôn luôn trung thành với vương, hơn nữa, dựa vào quan hệ giữa ta và vương, ta sẽ hại hắn sao?"

Ngoài tư tế, không ai hoài nghi lời Bạch Yên nói.

Đúng lúc này, Mộ Như Nguyệt vốn đang im lặng đột nhiên lên tiếng.

"Bạch Yên cô nương, ta có thể hỏi ngươi một vấn đề hay không?"

"Nói."

"Xin hỏi, người của phủ vương tước thật sự nghe thấy ta nói những lời đó?"

Bạch Yên gật đầu: "Không sai!"

"Mà bọn họ vì nghe lén cho nên bị ta giết, đúng không?" Mộ Như Nguyệt khẽ nhếch môi, trong mắt hiện lên một tia sáng.

Bạch Yên không biết Mộ Như Nguyệt muốn làm gì, nhưng vẫn gật đầu nói: "Đúng vậy, là ngươi giết người phủ vương tước ta."

"Các vị cũng nghe rõ rồi chứ", Mộ Như Nguyệt cười nhạt, "Thị nữ của phủ vương tước vô tình nghe được âm mưu của ta, sau đó bị ta phát hiện, vì không muốn âm mưu bại lộ nên giết các nàng, như vậy, ta rất muốn biết thị nữ đều đã chết trong tay ta, Bạch Yên làm sao biết được âm mưu của ta? Chẳng lẽ, thị nữ của nàng trở về báo mộng sao?"

Lúc đầu, mọi người chưa từng suy xét điểm này, hiện tại nghe Mộ Như Nguyệt nói vậy, đều bất giác sửng sốt.

Không sai, nếu thị nữ phủ vương tước bị giết người diệt khẩu, vậy Bạch Yên tiểu thư làm sao biết được âm mưu đó?

Này... căn bản là không hợp lý.

Sắc mặt Bạch Yên tái nhợt, ánh mắt hoảng loạn.

Nàng cư nhiên quên mất điểm này...

Vừa định mở miệng biện giải thì nghe thấy Linh Vân bật cười.

"Bạch Yên, ngươi đúng là nữ nhân dối trá âm hiểm! Ngươi chẳng những giết người đoạt bảo mà còn bôi nhọ người khác! Quả nhiên cha nào con nấy! So với ngươi, ta thật sự ưu tú hơn quá nhiều! Cũng chỉ có người như sư phụ ta mới có thể dạy ra một đồ đệ ưu tú như ta vậy!"

__________________________

CHƯƠNG 1549: PHU THÊ GẶP NHAU (12)

Editor: Tường An

"Láo xược!"

Vương tước giận tím mặt, khí thế cường đại đánh về phía Linh Vân.

"Loại nha đầu không có gia giáo như ngươi mà cũng dám so với nữ nhi ta, nữ nhi ta là vương hậu tương lai, ngươi ngay cả tư cách xách giày cho nàng cũng không có, còn đem sư phụ ngươi ra nói! Sư phụ ngươi là cái thá gì? Nếu nàng dám xuất hiện trước mặt ta, ta nhất định đem nàng bầm thây vạn đoạn, khiến nàng biết vì mình quản giáo không nghiêm mà mang đến tai họa!"

Giờ khắc này, hai mắt vương tước đỏ bừng, bộ dáng như muốn ăn thịt người.

Hắn vừa dứt lời, một thanh âm vận đạm phong khinh liền truyền đến...

"Nga? Ta cũng muốn biết, ngươi làm thế nào đem ta bầm thây vạn đoạn."

Không trung bị tách ta một khe hở, thanh âm kia vừa dứt, một cỗ lực lượng cường đại xuyên qua khe hở đánh vào ngực vương tước...

Vương tước chưa kịp phản ứng lại thì đã bay ra ngoài như diều đứt dây, rơi mạnh xuống đất.

Mọi người ngây ngốc tại chỗ, một lúc sau mới ngửa đầu nhìn lại...

Một thân ảnh màu vàng bước ra từ khe hở.

Đó là một nữ nhân cực kỳ mỹ lệ, năm tháng không hề lưu lại bất kì dấu vết gì trên dung nhan của nàng, đẹp đến mức khiến người ta hít thở không thông, nhưng càng kinh ngạc hơn chính là lực lượng cường đại tản ra từ trên người nàng...

Lực lượng này rõ ràng còn mạnh hơn vương tước.

"Hoa... Hoa phu nhân?"

Vương tước ngây dại, đầu óc nhất thời ngừng hoạt động.

Tại sao Hoa phu nhân lại xuất hiện ở đây?

Tuy vương tước tự xưng là đệ nhị cường giả ở địa ngục, nhưng đứng trên hắn, ngoài vương ra còn có Hoa phu nhân này.

Chỉ vì Hoa phu nhân không màng danh lợi, ẩn cư núi rừng, cho nên không ai biết thực lực chân chính của nàng!

Nhưng lại không có ai dám xem thường nàng...

"Sư phụ!"

Vừa thấy Hoa phu nhân xuất hiện, trong lòng Linh Vân vui mừng khôn xiết, vội vàng hô lên.

Sư phụ?

Vương tước muốn hỏng mất, Hoa phu nhân lại là sư phụ của Linh Vân...

Thân thể Hoa phu nhân chợt lóe, hạ xuống trước mặt Linh Vân, giơ tay vuốt đầu nàng, ánh mắt nhu hòa: "Vân Nhi, ngươi không sao chứ?"

"Sư phụ", Linh Vân ủy khuất nói, "Bọn họ khi dễ ta! Đặc biệt là nữ nhân Bạch Yên kia, đã không thừa nhận giết hại cha mẹ ta, còn nói ta vì nhìn trúng vị trí vương tước mới bôi nhọ nàng! Một vương tước mà thôi, lại chẳng phải đế vương, có gì đặc biệt hơn người? Ta là đồ đệ của người, còn thèm vị trí vương tước kia sao?"

"Nga?" Hoa phu nhân nhướng mày, quét mắt về phía Bạch Yên: "Thân phận đồ nhi của ta còn thấp hơn vị trí vương tước sao? Đám mắt chó nhìn người thấp các ngươi, hôm nay ta sẽ báo thù rửa hận cho người thân của Vân Nhi!"

Nếu lúc trước mọi người đều tin tưởng Bạch Yên thì lúc này, mọi người lại không thể không hoài nghi.

Hoa phu nhân là ai? Lấy thân phận của nàng, muốn lấy mạng vương tước không phải dễ như trở bàn tay sao, cần gì phải nối dối? Theo như tình huống này, có thể Bạch Yên thật sự đã giết hại người nhà Linh Vân...

"Hoa phu nhân!" sắc mặt vương tước lạnh lẽo, không hề sợ hãi nói: "Ta biết thực lực của ngươi rất mạnh nhưng nếu so với vương, ai thắng ai thua còn chưa biết được, ta là người hoàng thành, ngươi muốn giết chúng ta chỉ sợ không dễ dàng như vậy..."

"Không sai!"

Nghe vương tước nói vậy, Mộ Như Nguyệt không khỏi cười khẽ: "Đánh chó đúng là phải ngó mặt chủ, dù sao ở hoàng thành, vương tước cũng là một con chó biết cắn người, có điều, hình như chủ nhân của ngươi đã trở lại, Hoa phu nhân, ngươi có thể hỏi ý kiến chủ nhân hắn..."

Vương tước sửng sốt, đúng lúc này, hơi thở quen thuộc dần đến gần, xuất hiện trước mặt bọn họ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net