955 - 959

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 955: ĐI HẠ GIA (5)

"Tử công tử, lần này đa tạ ngươi."

Sau khi biết mình không thật sự đắc tội Tử gia, trong lòng Hạ Minh thở phào nhẹ nhõm, cung kính nói.

Nhìn thái độ Hạ Minh cung kính với mình, Tử Dự cười đắc ý, ở Tử gia hắn bị người ta khinh thường, đến đây lại được tôn kính như thế, làm sao có thể không hưng phấn?

"Tử công tử, mấy ngày nữa là tới hôn lễ của ta, không biết Tử công tử có thời gian tới tham gia hay không?"

"Được", Tử Dự đứng lên, "Đến lúc đó bản công tử nhất định sẽ đến dự, có điều, Lộ Lộ mới là bảo bối của Tử gia, ta không hi vọng ngươi vì một nữ nhân mà xúc phạm tới Lộ Lộ, nếu không Tử gia sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Hai mắt Hạ Minh sáng lên, Tử Dự có thể đại biểu cho toàn bộ Tử gia? Xem ra địa vị của hắn ở Tử gia không thấp, lần này bọn họ thật sự nhặt được bảo bối rồi, nếu Mộ Nguyên mà tỉnh lại nhất định sẽ ghen ghét vạn phần.

Mộ Nguyên sinh được một đứa con gái tuyệt sắc thì thế nào? Làm sao so được với tâm can bảo bối của hắn? Phỏng chừng nếu con gái Mộ Nguyên còn sống thì Tử gia cũng chướng mắt nữ tử thanh cao như vậy!

Nàng, ngay cả tư cách xách giày cho Lộ Lộ cũng không có...

"Tử công tử, ta tiễn ngươi ra ngoài." Hạ Minh cung kính khom người làm tư thế mời, bộ dáng kia giống như hận không thể cúi xuống liếm giày cho Tử Dự.

"Vậy làm phiền."

Tử Dự ôm quyền, đắc ý cười nói, sau đó được Hạ Minh tiễn ra cổng Hạ gia, rời khỏi khu biệt thự cao cấp...

Hạ gia được xem là một đại thế gia, cho nên các phương tiện truyền thông đều đưa tin gia chủ Hạ gia tái hôn.

Có điều, vì Hạ Lộ Lộ ở sau lưng âm thầm giở trò, cánh truyền thông đều đưa tin thành Vân La chuyên môn câu dẫn đàn ông đã có vợ, hơn nữa, còn là nữ nhân không sạch sẽ từng làm ở hộp đêm.

Mọi người lập tức đổ xô đi thóa mạ Vân La, cho rằng nàng không xứng với Hạ Minh...

Lúc này, trên đường phố Washington nhộn nhịp, một đôi nam nữ dắt tay nhau thu hút ánh mắt mọi người xung quanh.

"Nguyệt Nhi", Dạ Vô Trần tươi cười, kéo Mộ Như Nguyệt vào ngực, ôn nhu nói: "Hôn lễ của nhạc mẫu sắp diễn ra rồi, chúng ta cần phải đến đó trước hôn lễ, bất quá, lần này ta có một kinh hỉ dành cho nàng..."

"Cái gì?" Mộ Như Nguyệt quay đầu nhìn về phía Dạ Vô Trần, nhướng mày hỏi.

"Có hai người muốn gặp nàng", đáy mắt Dạ Vô Trần xẹt qua tia tà khí, "Còn người đó là ai, nàng sẽ biết nhanh thôi..."

Tin tức bọn họ đến Mỹ đã được công bố, không bao lâu nữa hai vị Tử gia kia sẽ chạy đến gặp con dâu của bọn họ...

Nhưng mà Mộ Như Nguyệt còn chưa biết Tử gia tồn tại ở thế giới này, cho nên, lần này hắn sẽ cho nàng một kinh hỉ....

Trên giáo đường trang trọng, mọi người đứng hai bên lẳng lặng ngóng nhìn đôi tân nhân đang tiến vào.

Hạ Minh tươi cười, nắm chặt tay Vân La, dùng thanh âm chỉ có hai người nghe thấy, cảnh cáo: "Vân La, tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn phối hợp với ta, nếu không, không chỉ có chồng ngươi gặp nguy hiểm, mà cả Mộ gia cũng sẽ bị hủy hoại!"

Thân thể Vân La run lên, trong mắt dâng lên lửa giận mãnh liệt, nhưng lại không thể làm gì, vì chồng mà Mộ gia, bất luận bị vũ nhục thế nào, nàng đều chỉ có thể nhịn xuống!

"Cha!" Hạ Lộ Lộ nhịn không được hô lên, phẫn nộ trừng mắt Vân La: "Ngươi thật sự muốn cưới nữ nhân này sao?"

________________________________________________________

CHƯƠNG 956: ĐI HẠ GIA (6)

"Đúng vậy!" Hạ Minh mỉm cười nói, "Ta nhất định phải cưới nàng!"

"Vì sao!" Thân thể Hạ Lộ Lộ run lên, "Mẹ ta có điểm nào không tốt, tại sao ngươi muốn vứt bỏ mẹ ta mà cưới nữ nhân này? Cha, chẳng lẽ nàng còn quan trọng hơn mẹ con chúng ta sao?"

Xôn xao!

Đám người nghị luận ầm ĩ, các phóng viên tập trung hết về phía đôi tân nhân, đèn flash chớp nháy không ngừng.

Thì ra nữ tử tuyệt mỹ này là tiểu tam! Bọn họ còn tưởng rằng sau khi Hạ Minh ly hôn mới có quan hệ với nữ tử này, không ngờ bọn họ ly hôn là vì nàng.

"Lộ Lộ, ngươi không hiểu", Hạ Minh quay đầu nhìn Vân La, tình thâm như biển nói, "Từ nhiều năm trước, ta đã quen biết nàng và chồng trước của nàng, Mộ Nguyên, lúc đó thế lực Mộ gia còn rất mạnh, nàng lựa chọn vứt bỏ ta mà kết hôn với Mộ Nguyên, trải qua nhiều năm ta đã phát triển Hạ gia được như bây giờ, nhưng vẫn không quên được mối tình đầu! Hiện tại, chồng trước của nàng đã trở thành người thực vật, nàng chỉ là một nữ nhân, cuộc sống thật không dễ dàng. Cho nên nàng tìm đến ta, muốn ở bên ta, ta vốn băn khoăn vợ mình, không muốn đáp ứng nàng, nhưng có một đêm ta say rượu, xảy ra quan hệ với nàng, trong bụng nàng đã có con của ta, ta không thể không chịu trách nhiệm với nàng..."

Giờ phút này, mọi người không bình tĩnh được nữa, ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía Vân La.

Thì ra nữ nhân này là loại người thực dụng như thế, đã từng vì quyền thế mà vứt bỏ Hạ Minh, bây giờ chồng nàng trở thành người thực vật thì bị nàng vứt bỏ, hơn nữa, vì muốn có được thân phận chủ mẫu Hạ gia mà làm ra chuyện vô sỉ như thế.

Nếu không, nàng làm sao có thể xuất hiện trong phòng Hạ Minh? Tất cả đều do một tay nàng tính kế!

Còn Hạ Minh đúng là một nam nhân trọng tình nghĩa, bao nhiêu năm qua vẫn nhớ mãi không quên mối tình đầu, lại băn khoăn mình đã kết hôn mà khắc chế tình cảm của mình, ai ngờ nữ nhân này vô sỉ tính kế, hắn chỉ có thể rơi vào cái bẫy của nàng.

"Hạ Minh!"

Vân La tức run cả người, tên hỗn đản này rõ ràng ăn nói bậy bạ!

"Ngươi cố ý đúng không? Cố ý trả thù ta?"

Hạ Minh cười cười, kề sát vào tai Vân La, nhỏ giọng nói: "Nếu muốn giữ lại mạng cho chồng ngươi... tốt nhất là phụ họa lời ta nói, thừa nhận ngươi là một kỹ nữ vô sỉ ti tiện!"

Đúng vậy, là hắn cố ý.

Vị đại nhân kia có lệnh, chỉ cần giao con của hai người cho hắn là đủ, còn Vân La, hắn muốn cho nàng thân bại danh liệt...

Đây chính là cái giá nàng phải trả khi năm đó đã lựa chọn Mộ Nguyên!

"Thế nào?" Hạ Minh cười lạnh nói: "Không phải ngươi rất yêu Mộ Nguyên sao? Kêu ngươi thừa nhận chuyện này khó đến vậy sao? Vân La, nếu năm đó ngươi không chọn Mộ Nguyên, những chuyện này đã không xảy ra, cho nên, ngươi muốn hận cũng chỉ có thể hận quyết định của mình lúc trước, chẳng trách được ai..."

Lông mi Vân La khẽ run lên, nhắm mắt lại, thời điểm nàng muốn mở miệng, đột nhiên, một thanh âm truyền đến mang theo tiếng cười nhạt...

"Mẹ ta muốn câu dẫn ngươi? Chỉ sợ, ngươi còn chưa đủ tư cách để nàng đặt vào mắt!"

Dưới ánh nắng sớm, một thân ảnh trắng như tuyết tiến vào, xuất hiện trước mắt Vân La...

Thân thể Vân La chấn động, bụm chặt môi mình, vẻ mặt không dám tin nhìn nữ tử phía trước, hai hàng nước mắt chảy xuống: "Nguyệt Nhi, không phải ngươi đã...."

____________________________________________________

CHƯƠNG 957: ĐI HẠ GIA (7)

Không phải ngươi đã chết rồi sao?

Hai năm trước, nếu không phải vì nghe được tin tức này, phu quân cũng không bị Hạ Minh ám toán, rồi trở thành một người thực vật.

Nhưng hiện tại, con gái lại sống sờ sờ đứng trước mặt nàng...

"Mộ Như Nguyệt!" Hạ Minh biến sắc, "Ngươi đã chết, sao có thể xuất hiện ở đây?"

Người của hắn đã tận mắt nhìn thi thể nàng bị hỏa táng, còn chụp hình lại đưa cho vợ chồng Mộ Nguyên xem, vì sao một người chết lại có thể xuất hiện ở đây?

Điều này căn bản không khoa học!

"Ta không muốn chết, ngươi cho rằng ngươi có thể giết được ta?" Mộ Như Nguyệt cười lạnh, dời mắt về phía Vân La, sắc mặt dịu xuống, "Mẹ, ta tới đón ngươi và cha về nhà."

Đúng vậy, nàng tới đón bọn họ về nhà...

"Không! Ta không thể trở về!" Vân La đã hồi phục tinh thần, lắc lắc đầu, kiên định nói.

Nguyên ca còn ở trong tay bọn họ, cho nên nàng tuyệt đối không thể trở về....

"Mẹ, yên tâm đi, ta đã phái người đi đón cha rồi", Mộ Như Nguyệt chậm rãi đi về phía Vân La, đáy mắt lóe lên tia sáng khác thường, "Cho nên, một nhà chúng ta rốt cuộc có thể đoàn tụ rồi, không còn ai có thể uy hiếp ngươi nữa..."

Đoàn tụ?

Vân La trợn tròn mắt không dám tin, một nhà bọn họ rốt cuộc có thể đoàn tụ sao?

"Ngươi nói bậy bạ cái gì?" Hạ Lộ Lộ phẫn nộ nhìn Mộ Như Nguyệt, "Là mẹ ngươi câu dẫn cha ta, ngươi còn nói chúng ta uy hiếp nàng? Rõ ràng là nàng ta làm chuyện hạ tiện, vọng tưởng muốn gả vào hào môn thế gia, hơn nữa còn vứt bỏ người chồng trước! Chuyện này rất nhiều người đều biết, ngươi cho rằng ngươi có thể biện minh cho nàng sao?"

Trong mắt Hạ Lộ Lộ hiện lên tia ghen ghét, so với Vân La, Mộ Như Nguyệt còn tuyệt sắc khuynh thành hơn rất nhiều. Nhưng như vậy thì sao chứ? Mình sẽ nhanh chóng gả vào Tử gia, ngược lại, thân phận nàng ta vĩnh viễn thua kém mình...

Mộ Như Nguyệt lạnh lùng nhìn Hạ Lộ Lộ, chỉ một cái liếc mắt đã làm Hạ Lộ Lộ như rơi vào hầm băng, lạnh thấu xương, bờ môi khẽ run rẩy...

"Ngươi đừng quá coi trọng Hạ Minh, nói thật, mẹ ta còn chướng mắt hắn", Mộ Như Nguyệt nhìn Vân La, nhẹ giọng nói: "Chúng ta trở về thôi."

"Tốt." Vân La khẽ gật đầu, ánh mắt dịu dàng, nói: "Chúng ta về nhà...."

Đám người vừa yên tĩnh được một chút, hiện tại lại xôn xao náo nhiệt lên.

Không phải Vân La này muốn gả vào Hạ gia sao? Vì sao bây giờ lại muốn rời đi, chẳng lẽ đúng như lời nữ nhân này nói, nàng bị bức bách?

"Vân La!" Hạ Minh biến sắc, siết chặt nắm đấm, phẫn nộ nói, "Ngươi vừa nói cái gì?"

Xoẹt!

Vân La giơ tay xé lễ phục xuống, hung hăng ném trên mặt đất, thần sắc lạnh băng nhìn Hạ Minh.

"Hạ Minh, con gái ta tới đón ta, chúng ta sẽ lập tức trở về Mộ gia! Hơn nữa, những lời ngươi vừa nói, toàn bộ đều là giả dối! Ta và Nguyên ca là thanh mai trúc mã, ở bên nhau là chuyện đương nhiên, là chính ngươi muốn xen vào giữa chúng ta, nhưng mọi mặt người đều không so được với Nguyên ca, ta tất nhiên không chọn ngươi! Ngươi vì trả thù mà bắt chúng ta tới đây, còn lừa gạt chúng ta là Nguyệt Nhi đã chết, làm Nguyên ca rơi vào quỷ kế của ngươi, trở thành người thực vật, sau đó lại dùng tính mạng hắn uy hiếp ta phải gả cho ngươi! Đáng tiếc, ta không muốn làm bạn với ác ma, nếu ta thật sự phải gả cho ngươi, ta thà chết cũng sẽ không thất thân cho ngươi!"

Nghe những lời Vân La nói, có vài người nhịn không được chửi ầm lên.

_____________________________________________________

CHƯƠNG 958: ĐI HẠ GIA (8)

Bọn họ vốn cho rằng nữ nhân này là tiểu tam, không ngờ sự thật là thế này, mà nam nhân bọn họ cho là trọng tình trọng nghĩa, thật ra là người âm hiểm ngoan độc, vì mục đích của mình mà không tiếc hủy hoại một đôi uyên ương....

"Cha!"

Thân thể Hạ Lộ Lộ run lên, kinh hô một tiếng, đây không phải là sự thật, cha ưu tú như vậy, muốn dạng nữ nhân gì mà không có, tại sao phải tính kế người khác chỉ vì có được nữ nhân này?

Nhưng thời điểm nàng quay đầu lại, liền nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Hạ Minh.

Lúc này, hắn tức đến run người, sắc mặt xanh mét, phẫn nộ quát: "Vân La, đừng quên ngươi đã đáp ứng ta!"

Xôn xao!

Mọi người lại bàn luận ầm ĩ.

Hắn nói lời này cũng tương đương thừa nhận hành động của mình, không ngờ gia chủ Hạ gia lại vô sỉ, âm hiểm như thế!

"Nguyệt Nhi", Vân La quay đầu nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, lo lắng nói, "Cha ngươi, hắn..."

"Hắn không sao." Mộ Như Nguyệt lắc lắc đầu, nói.

Vừa rồi, Vô Trần đã nói với nàng, người của hắn đã tìm được chỗ cha bị nhốt, sẽ nhanh chóng cứu hắn ra, còn nàng đến đây ngăn cản hôn lễ này.

"Không sao thì tốt rồi."

Vân La thở phào nhẹ nhõm, biết Mộ Nguyên sẽ không gặp nguy hiểm, nàng quay đầu nhìn Hạ Minh: "Ta không đáp ứng ngươi bất cứ điều gì, là người dùng tính mạng hắn uy hiếp ta, đáng tiếc, mưu kế của ngươi nhất định không thực hiện được..."

Hạ Minh cười điên cuồng: "Vân La, ngươi cho rằng các ngươi có thể rời đi sao? Hiện tại ngươi chỉ là một phế vật mà thôi, muốn rời khỏi Hạ gia? Không chỉ là ngươi, ngay cả con gái ngươi cũng không thể rời khỏi nơi này!"

"Phế vật?" Mộ Như Nguyệt khẽ cau mày, quay đầu nhìn Vân La.

Lúc đầu nàng không để ý, hiện tại lại phát hiện, đan điền của Vân La bị tổn hại, không thể ngưng tụ nguyên khí.

"Mẹ, ăn đan dược này vào."

Nàng vung tay lên, ném một viên đan dược cho Vân La.

Vân La sửng sốt, dứt khoát ăn đan dược vào, giờ phút này, nàng rõ ràng cảm nhận được đan điền dần dần khôi phục lại như cũ.

Cảm giác bất ngờ xảy ra khiến Vân La ngây ngẩn, không dám tin nhìn Mộ Như Nguyệt, biểu tình như gặp quỷ: "Đan điền của ta đã khôi phục?"

Này... cũng quá biến thái đi!

"Cái gì?" Hạ Minh ngẩn ra, lẩm bẩm: "Đan điền đã khôi phục? Làm sao có thể?"

Nhưng mà, sự thật bày ra trước mắt, hắn không thể không tin....

"Đan dược!" Tử Dự nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt, hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt thèm nhỏ dãi nói: "Vị tiểu thư này, không biết ngươi còn đan dược không? Ta muốn mua đan dược của ngươi!"

Mộ Như Nguyệt nhíu mày, lạnh lùng nhìn Tử Dự: "Xin lỗi, ta không bán đan dược."

"Ngươi không bán?" Tử Dự biến sắc, "Ngươi biết ta là ai không? Ta là người Tử gia, ngươi dám cự tuyệt ta, không sợ đắc tội Tử gia sao? Đến lúc đó, không ai bảo hộ được ngươi!"

Ở Tử gia, Tử Dự chỉ là một hạ nhân quét rác, không có tư cách nhìn thấy những người phía trên, hơn nữa Dạ Vô Trần chỉ mới trở về Tử gia không lâu, cho nên lúc này, dù Tử Dự nhìn thấy nam nhân đứng bên cạnh Mộ Như Nguyệt, hắn cũng không biết đó là thiếu chủ Tử gia...

"Tiểu thư", Tử Dự đắc ý hất cằm, nói: "Chỉ cần ngươi bán đan dược cho ta, ta có thể cam đoan từ nay về sau, ngươi chính là minh hữu của Tử gia, không ai dám khi dễ ngươi!"

___________________________________________________

Chương 959 là một vài lời tâm sự của tác giả, skip luôn nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net