Chương 51 đến 100

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
sao?
Hoắc Vũ Hạo hỏi tiếp.
Thiên Mộng Băng Tằm cười cười nói:
- Ta không biết. Ta không phải Băng Đế mà, ngươi cứ từ từ tìm hiểu đi. Thôi chủ nhân của ta ơi, chúng ta đi tìm Hồn Hoàn thứ hai cho đệ nào.
Tâm trạng của Hoắc Vũ Hạo đang cực kỳ vui sướng nên hắn cũng quên bẵng đi mất hiện giờ mình vẫn là một Hồn Sư có một Hồn Hoàn, hồn lực còn bị hạn chế ở cấp hai mươi. Mặc dù hắn đúng là vừa có thêm một cái Hồn Hoàn, nhưng đấy là cho vũ hồn thứ hai, còn Hồn Hoàn thứ hai đúng là chưa có a. Cho nên, hắn muốn tăng cấp nhất định phải có thêm một Hồn Hoàn nữa mới được.
- Thiên Mộng ca, đệ nên thêm Hồn Hoàn vào vũ hồn Linh Mâu hay vũ Hồn Băng Đế?
Hoắc Vũ Hạo tò mò hỏi. Vì hiện giờ hai vũ hồn của hắn đều chỉ có một Hồn Hoàn, nên bắt đầu gặp rắc rối phải chọn tu luyện vũ hồn nào trước. Bởi vì những Hồn Sư có Vũ Hồn Song Sinh đa số đều chọn tăng Hồn Hoàn vào một Vũ Hồn nhất định, sau đó đợi tu vi đạt một cấp độ nhất định mới tiếp tục tăng Hồn Hoàn vào Vũ Hồn thứ hai. Như thế, Vũ Hồn thứ hai của hắn sẽ có được những Hồn Hoàn với phẩm chất cực cao. Tới lúc đó ưu thế của những hồn sư có Vũ Hồn Song Sinh mới thật sự hiện rõ, năng lực của hắn những hồn sư cùng cấp bậc không thể so sánh được a.
Bình thường, trước khi có được bảy Hồn Hoàn, những hồn sư sẽ không thêm Hồn Hoàn vào Vũ Hồn thứ hai của mình.
Tiêu Tiêu cũng sẽ như thế, tuy cô bé bất đắc dĩ phải phụ thêm Hồn Hoàn cho vũ hồn thứ hai của mình để bản thân có thêm một kỹ năng, sau này vào học viện Sử Lai Khắc có chút vốn liếng riêng. Mà mỗi Hồn Hoàn không chỉ giúp hồn sư có thêm một Hồn Kỹ còn có tác dụng rèn luyện toàn diện thân thể hồn sư nữa, đấy cũng là lý do chủ yếu mà Tiêu Tiêu quyết định phụ thêm Hồn Hoàn vào vũ hồn Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu của mình. Tuy nhiên, chắc chắn trước khi đạt được bảy Hồn Hoàn, cô bé nhất định sẽ không cho vũ hồn thứ hai của mình có thêm bất cứ Hồn Hoàn nào nữa.
Nếu Hoắc Vũ Hạo tiếp tục lựa chọn tu luyện với vũ hồn Linh Mâu vậy thì trong tương lai, hắn sẽ chủ yếu đi theo hướng tu luyện của hồn sư hệ Khống Chế. Còn nếu tăng thêm Hồn Hoàn cho vũ hồn Băng Đế, vậy thì con đường của hắn sẽ đi theo hướng của hệ Cường Công. Và chắc chắn, với Hồn Hoàn bốn mươi vạn năm màu đỏ rực kia, nếu hắn đi theo con đường của hệ Cường Công, hắn nhất định sẽ một bước lên trời, trở thành thiên tài đệ nhất học viện Sử Lai Khắc. Có điều, hắn phải làm sao giải thích sự xuất hiện của cái Hồn Hoàn này đây?
Thiên Mộng Băng Tằm nói:
- Vũ Tao, ta biết trong lòng đệ đang nghĩ gì. Vũ hồn Băng Đế quả thật cường đại, nhưng theo kinh nghiệm của ta, muốn sống càng lâu thì càng hạn chế tiết lộ khả năng của mình. Bây giờ, cho dù đệ chọn tu luyện theo hệ Cường Công cũng phải phụ thêm một Hồn Hoàn nữa cho vũ hồn Linh Mâu, bởi vì Hồn Hoàn màu đỏ kia quá nổi bật. Chúng ta phải tìm cách giấu nó đi, nếu không đệ nhất định sẽ trở thành đối tượng bị người khác nghiên cứu đấy.
Hoắc Vũ Hạo nghe xong lập tức gật đầu nói:
- Thiên Mộng ca, đệ quyết định rồi, chúng ta cứ tiếp tục phụ thêm Hồn Hoàn cho vũ hồn Linh Mâu đi, đợi đến khi tu vi của đệ cao hơn nữa mới tiếp tục phụ thêm Hồn Hoàn cho vũ hồn Băng Đế. Sau này đệ sẽ cố gắng hạn chế sử dụng vũ hồn Băng Đế, như thế người khác sẽ không biết được sự tồn tại của nó.
Thiên Mộng Băng Tằm cười xấu xa nói:
- Tại sao lại phải giấu? Tại sao không khiến người khác giật mình hoảng sợ chứ? Học viện Sử Lai Khắc kia của đệ không đơn giản đâu a! Muốn tiếp tục ở lại đó phải có sức lực đứng vững và thể hiện ra được năng lực của mình. Ta có cách giúp đệ sử dụng vũ hồn Băng Đế mà người khác không phát hiện ra được sự huyền bí của nó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net