XV.Chai lì

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi...không khóc được...

Không biết tại sao nữa...

Nhưng tôi đang trở nên chai lì...

Tôi không còn cảm nhận được sự vui vẻ, không còn quá tức giận hay đau buồn...

Tôi...cũng chẳng còn muốn yêu thương...

Tôi...chỉ có thể cười, đeo lên tấm mặt nạ giả tạo...

Họ nói...tôi đã trưởng thành...

Nhưng tôi biết, chỉ là tôi đã chai sạn với cuộc sống này thôi...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net