8. Bán có ế hàng không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Jane ới ời, bóng đèn hỏng rồi."

"Đây, chị sửa ngay." Jane vừa về đến nhà đã nghe tiếng em người yêu nhờ vả liền vội vàng đáp lời, rồi quay sang Alec đang lơ tơ mơ bên cạnh "Kìa, còn không mau đi sửa bóng đèn đi."

Alec: Ủa?


"Jane ơiiiiiiiiiiiii, nhà hết bánh mì rồi, chị đi mua nhé?"

"Ừ, chờ chị xíu." rồi quay sang Alec "Alec, em còn chưa đi mua?"

Alec: Ai rảnh.


"Janeeeeeeeeeeee, em muốn uống tà tữa."

"Cưng chờ chị xíu, chị mang lên cho." lại nhìn sang Alec "Đi pha trà sữa cho Tôi  đi kìa."

Alec: Vợ bà chứ vợ tôi hả?


"Chị Jane, toilet một tuần chưa cọ rồi."

"Để chị cọ cho." và quay sang Alec "Alec, nhờ em."

Alec: Chưa bao giờ tôi mong Jane không quay sang mình như bây giờ.


Mấy ngày sau, trên tấm áp phích gần lâu đài Volturi:

Rao bán: Alec Volturi
Tuổi vẫn còn trẻ, bao đẹp bao đảm.
Biết nấu ăn, rửa bát, thay bóng đèn, cọ toilet, shopping giúp, ...
Nhớ được hết các kỉ niệm, chịu đòn giỏi, có khả năng ngủ gầm cầu trong vòng 1 tháng, ...
Liên hệ hotline: xxx-xxx-xxx để đặt hàng, không có dịch vụ dùng thử và trả hàng.

"Gì đây? Chắc chắn là con nhóc kia giở trò rồi." Alec tức điên lên, giật tấm áp phích xuống, mặt mày nhăn nhó như khỉ ăn gừng.

Con nhóc thối kia cố tình dán ở đây là để hắn nhìn thấy chứ gì?

Jane đi qua thấy vậy hừ lạnh: "Bán quách đi cho rảnh nợ, đừng làm phiền thời gian quý báu của chị với Tôi."

"..." Hình như có gì sai sai.

Sau vài (chục) phút, Alec vẫn chưa thể chấp nhận nổi sự thật rằng mình bị chính người chị yêu quý thân thương đem bán vì làm phiền thời gian của bả với người yêu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net