Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong giây phút đó, cô cũng đồng thời nhìn về phía anh. Cả hai lập tức bị chấn động mạnh. Như cả vũ trụ cùng xoay quanh một người duy nhất là đối phương.

Kĩ năng và bản lĩnh của Francis rất cao. Anh vốn là một chàng trai có tính cách cực kì lạnh lẽo! Anh đã tự áp đặt cho mình một chế độ luyện tập cực kì khắc nghiệt, để trả thù những kẻ đã giết gia đình anh.

Khi anh còn ít tuổi, đã có một trận đại chiến giữa hai tộc thù địch xảy ra. Cha mẹ Francis chết trong trận chiến đó. Còn em gái anh, một cô bé ma cà rồng đáng yêu nhất trần đời, cũng không thoát chết.

Chuyện đau lòng như vậy xảy ra không muốn lạnh lùng tàn ác cũng không được. Bất kì trận chiến nào anh cũng tham gia để truy lùng những kẻ thù cũ. Sau cùng, Francis đã tìm ra chúng trong một trận chiến nhỏ. Sau lần cắn giết tàn bạo đó, Francis được mệnh danh là "ác quỉ".

Lòng căm thù tộc Săn Người của Francis cực kì dữ dội. Dù anh đã giết được tất cả những kẻ đã cướp mất cha, mẹ và em gái mình.

Không may, "ghét của nào trời trao của nấy", anh rung động mãnh liệt ở cái nhìn đầu tiên với Hemalaya, một nội gián của tộc Săn Người.

Hemalaya được cài vào thế giới ngầm ma cà rồng Săn Thú. Vì vậy cô phải đến những buổi triệu tập nội gián để báo cáo tình hình.

Có một lần, sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ, cô đang quay về thì đã thấy Francis đứng im lìm chặn đầu. Anh đứng đó, bất động như một tảng băng nguy hiểm.

Francis lao thẳng vào Hemalaya, đè nghiến cô xuống, thít chặt cổ cô.

"CÔ LÀ KẺ THÙ CỦA TÔI!!!" – Anh quát – "TÔI SẼ GIẾT CÔ!" – Mắt Francis găm một cái nhìn căm thù tột độ xuống Hemalaya – "KHÔNG THỂ ĐỂ LOẠI NGƯỜI NHƯ CÔ SỐNG ĐƯỢC! TUYỆT ĐỐI KHÔNG! TÔI PHẢI GIẾT CÔ!"

Fracis gầm lên. Một tiếng gầm nhuốm đầy nỗi đau đớn. Đôi mắt dữ tợn của anh là sự đấu tranh dữ dội giữa lòng căm thù và nỗi đau tột đỉnh.

Trong khoảnh khắc đó, toàn bộ thế giới xung quanh Hemalaya không còn bất cứ ý nghĩa gì ngoài nỗi đau đớn sắc như một lưỡi dao gây ra bởi lòng căm thù trong mắt Francis, và những lời anh đã thốt ra, và tiếng gầm vô tận của anh. Nước mắt Hemalaya tuôn trào.

Đột ngột, nước mắt cũng trào ra từ đôi mắt dữ tợn của Francis. Anh buông tay khỏi cổ Hemalaya, nâng cô lên, ôm thít chặt lấy, tiếng gầm đau đớn không ngớt vang động trong không gian kì ảo mênh mông.

"Tôi phải làm sao đây?" – Tiếng gầm của Francis dằn xuống thành một tiếng gằn, hỏi, vòng tay xiết chặt, vùi mặt vào mái tóc cô– "Hemalaya! Tôi yêu em! Nhưng tôi phải giết chết em! Em có biết cái thế giới của em đã gây ra bao nhiêu đau đớn cho tôi không? EM CÓ BIẾT KHÔNG? KHỐN NẠN! TẠI SAO TÔI LẠI YÊU EM ĐẾN MỨC NÀY!!!"

Ôm chặt Hemalaya thêm vài giây. Đột ngột Francis tĩnh lặng hoàn toàn. Một sự tĩnh lặng đáng sợ. Dường như anh đã quyết. Con người Francis vốn sắt đá. Anh sẽ làm điều cần thiết, cho dù nó khiến anh đau đớn.

Răng anh nghiến chặt. Vòng tay buông ra. dường như đã hiểu. Hemalaya chỉ có thể âm thầm cứ để nước mắt tuôn chảy. Việc giết cô có thể làm Francis thanh thản. Cô biết. Và cô chấp nhận cái chết đó. Đó phải là một quyết định đúng đắn.

Francis im lìm nhìn Hemalaya, đôi mắt lạnh lẽo, chết chóc. Cử chỉ lạnh lùng đó cho thấy Francis làm điều anh phải làm.

"Tôi sẽ chết theo em." Francis nói. Đó là một sự khẳng định. Một sự thật hiển nhiên. Anh sẽ làm như vậy. Một khi Francis nói với một giọng ráo hoảnh đến thế.

Anh nhăn mặt. Thít chặt cô vào người. Áp môi lên môi cô. Toàn bộ trói buộc giữa con tim cả hai đột ngột trở nên mãnh liệt cùng cực. Tất cả đã quá rõ ràng. Từ khoảnh khắc đó, Francis sẽ chỉ sống vì một lí lẽ duy nhất trên cuộc đời. Đó chính là Hemalaya. Trung tâm vũ trụ của anh là cô. Chỉ mình cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net