Part 2 End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm ơn các bạn đã đọc và comt. Chỉ là cái twoshot đọc để giải trí, đừng khắt khe quá là được. Có vẻ rating G là ko hợp lắm nhỉ, thôi kệ ^^. Chap nhiều chữ, mọi người từ từ đọc. Tạm biệt! 

p.s Vài comt có tính riêng tư mình rep riêng rồi. Các bạn vui lòng check.

---------

Yuri lên một thời khóa biểu cho Jessica đến phòng tư vấn vào mỗi ngày. Bởi vì có khá nhiều học sinh khác cũng đến, và phần lớn họ tới chỉ để nói chuyện phiếm hơn là có rắc rối thật sự; vài cô cậu nhóc cả gan còn xin cả số điện thoại của Yuri. 

Nhưng Yuri vẫn dành mọi sự tập trung vào cô gái nhỏ. 

Em ấy cần được điều trị. Ai biết được Jessica trở nên như thế này liệu có phải do chịu đựng một tổn thương tinh thần nào đó hay không? Cô gái này không muốn trò chuyện với ai, vì vậy tôi nên là người lắng nghe mọi than phiền của em ấy, Yuri nghĩ. 

Dần dần, Jessica đã quen với việc đến phòng tư vấn sau mỗi bữa trưa. Cô gái tóc đen đã tinh ý đoán biết những sở thích của cô gái nhỏ để có chủ đề trò chuyện hàng ngày, và đặc biệt để tìm ra cách giúp Jessica thoát khỏi sự tự kỷ, khép kín. Yuri muốn thay đổi Jessica trở thành một thiếu nữ bình thường, hòa nhập. Chính sự cô lập bản thân, tự thu mình vào vỏ ốc đã hành hạ cô gái nhỏ kia. Mọi người châm biếm cô chỉ bởi vì nó. 

“ Một ngày tồi tệ sao? “ một ngày nọ, Yuri hỏi. Jessica lười nhác gật đầu, đôi mắt nâu tập trung vào những ngón tay đang nghịch mấy lọn tóc hung đỏ. 

“ Chuyện gì đã xảy ra? Cứ kể cho tôi nghe như bình thường ấy, Jessica. “ 

“ Tôi đã làm hỏng bài báo cáo sinh học, “ cô gái nhỏ thờ ơ trả lời. “ Hôm nay lớp có buổi thực hành. Không ai muốn bắt cặp với tôi cả nên giáo viên đã chọn ngẫu nhiên một người bắt cặp với tôi. Cô ta chỉ mãi nói xấu tôi, gọi tôi là con bệnh hoạn, diện mạo quái gở, đóng kịch, vân vân…Cô ta làm lộn xộn mọi thứ tôi viết. Vì thế tôi phải viết một báo cáo mới. “ 

“ Tệ nhỉ, “ Yuri thở dài. “ Làm một người khác biệt với mọi người có thật sự tệ không? “ 

“ Tôi không biết. Tôi chỉ phải làm quen với nó thôi. “ 

“ Không, em không cần như thế, hãy đấu tranh. Đó là em, Jessica. Là bản thân em, cá tính mà em đang sống. Em có thể suy nghĩ khác họ, ăn mặc khác họ, nhưng đừng khiến mọi người ghét em, hãy chứng tỏ cho họ thấy em khác lạ không có nghĩa là không thể kết bạn, và em không thể bị xem thường. “ Yuri vừa cứng rắn vừa nhỏ nhẹ nói. Jessica ngước nhìn cô, không thể tin những gì vừa nghe thấy. 

“ Yuri…không ghét tôi bởi vì tôi…tự kỷ…lập dị sao? “ cô gái nhỏ hỏi, giọng cô khó khăn thoát khỏi môi. “ Yuri chấp nhận tôi là chính tôi. Có phải ý Yuri là vậy không? “ 

“ Ừ, là như vậy. “ cô gái tóc đen mỉm cười. Thật ra điều đó cũng không hoàn toàn là sự thật. Nhưng để khiến Jessica vui, Yuri nghĩ đó là điều tốt nhất cô có thể nói. “ Những gì tôi nên làm là chấp nhận em và làm bạn với em, và em sẽ cởi mở hơn. “ 

Thành thật mà nói Yuri không thích những người trẻ tự kỷ hay giam mình vào bốn bức tường vô hình. Họ im lìm như tượng đá, không bộc lộ cảm xúc, có những suy nghĩ tiêu cực và thường thì ngoại hình cũng rất kì quái. Cô nghĩ phong cách sống của họ không ổn với thanh thiếu niên, và nó không bảo đảm cho việc sau này họ sẽ trưởng thành trở thành một người tốt. 

“ Yuri nghĩ thế sao? “ Jessica vẫn hoài nghi. “ …Cảm ơn. “ 

“ À, không có gì. “ Yuri mỉm cười đáp. “ Nhưng này, em thật sự có quan tâm đến điểm số. Đó là điều tốt. “ 

“ Người phụ nữ sinh ra tôi và người đàn ông lấy bà ấy đều là những người thông minh. Bà ấy là giảng viên và ông ấy là kỹ sư. “ cô gái nhỏ nói với giọng lạnh lùng. 

“ Tại sao em lại gọi cha mẹ của mình như thế? Tại sao em không đơn giản chỉ gọi là ‘cha tôi và mẹ tôi’ ? “ 

“ Bởi vì họ không còn là cha mẹ tôi nữa! “ Jessica đáp. Giọng của cô gái nhỏ đan dày sự căm ghét và đớn đau. “ Họ chỉ là hai con người gặp nhau, lấy nhau và sinh ra tôi mà thôi. “ 

“ Jessica! Dù như thế nào đi nữa thì họ vẫn là cha mẹ em! “ 

“ Cô thì biết quái gì! “ Jessica hét lên. Nỗi căm ghét tràn ngập đáy mắt, ngực cô gái nhỏ nâng lên hạ xuống theo một nhịp không đều và hơi thở của cô trở nên hỗn loạn. Yuri ngạc nhiên trước sự thay đổi thái độ đột ngột của Jessica. 

“ Họ tát tôi nhiều lần, họ bảo tôi chỉ là đứa vô dụng. Họ bảo không một ai muốn tôi cả. Họ ép tôi học và chỉ học, nhồi nhét kiến thức vào đầu tôi. Và rồi sau đó? Họ li dị, họ say xỉn, và họ đổ mọi tội lỗi lên người tôi cho tất cả sự tuyệt vọng của họ. Còn tôi thì chẳng biết một thứ chết tiệt gì cả! Cô nghĩ những người đó vẫn có thể được gọi là ‘cha mẹ’ hay sao?! “ 

“ Hãy bình tĩnh và cẩn thận với lời nói. “ Yuri cố gắng xoa dịu Jessica. “ Bây giờ họ ở đâu, Jessica? “ 

“ Tôi không biết và thậm chí không cần biết. Hiện giờ tôi sống một mình. “ cô gái nói một cách giận dữ.

“ Ừm,… mỗi người đều có vấn đề của họ, “ Yuri cất tiếng sau vài phút im lặng. “ Vấn đề của tôi cũng có thể được xem là một vấn đề gia đình nghiêm trọng. “ 

Yuri hít một hơi sâu trước khi bắt đầu. “ Tôi là con gái của tình nhân của cha tôi. Người vợ chính thức của cha tôi đã mất vì đau tim khi hay tin tôi được sinh ra. Vì vậy, ông đã lấy người tình của ông. Và em biết gì không? Sau đó họ đều tự sát vì dằn vặt, đau khổ hay không còn hạnh phúc nữa, tôi không biết. Nhưng họ ra đi để lại tôi một mình ở tuổi 12. Không một người giám hộ, không một anh chị em nào của cha tôi muốn nhận nuôi tôi. Tôi sống một mình với tài sản họ để lại như là vốn liếng của cuộc đời, ở tuổi còn rất trẻ tôi đã phải học cách kiểm soát điều kiện tài chính của chính mình. Điều đó khó khăn thế nào em có biết không? Nhưng tôi đã không đầu hàng. Tôi vẫn tiếp tục sống cho đến khi tôi trở nên như ngày hôm nay. Em cũng có thể như tôi, Jessica. Thậm chí em còn có thể làm tốt hơn. Em còn trẻ và có một đôi chân mạnh khỏe. Đứng lên và bắt đầu tiến bước về phía giấc mơ của em đi. “ 

Jessica nhìn Yuri với biểu cảm kinh ngạc trên khuôn mặt nhỏ. “ ….Tôi rất tiếc về chuyện đó, Yuri. “ 

“ Không sao, đôi khi tôi sử dụng nó như một động cơ thúc đẩy để tôi có thể tiếp tục tiến về phía trước mà không phải nhìn về phía sau. “ Yuri trả lời. “ Vì thế, em nên cảm thấy biết ơn. Vẫn còn nhiều người ở ngoài kia có một cuộc đời tồi tệ hơn em. “ 

“ Ừm, “ cô gái nhỏ cắn môi, “ Xin lỗi vì đã nói những lời khó nghe. “ 

“ Cảm xúc là không thể kiểm soát, em biết đấy. “ Yuri nhẹ nhàng cười nói. “ Thỉnh thoảng nó bộc phát mà chúng ta không biết. Không ai có thể đổ lỗi cho em vì chuyện đó. “ 

“ Yuri thật tốt, “ Jessica thì thầm, chỉ đủ để cô gái tóc đen nghe thấy. “ Yuri không bao giờ la mắng tôi hay gọi tôi là thứ này thứ nọ. Yuri không ghét tôi vì con người tôi. Thậm chí Yuri không cười nhạo quá khứ của tôi. Tại sao lại tồn tại một người tốt tự nhiên như Yuri? “ 

“ Tôi không phải là một người tốt tự nhiên, Jessica. “ Yuri bật cười, nắm lấy bàn tay của cô gái nhỏ và đặt nó nơi vị trí trái tim cô. “ Tất cả là ở đây. Là cảm giác của chúng ta. Tôi quan tâm em. Tôi muốn em hạnh phúc. Đó là lí do vì sao tôi cố gắng hiểu em. “ 

Cô gái nhỏ nhìn tay Yuri trong một lúc rồi đứng dậy, bước vòng qua bàn và ôm cô. Yuri nhẹ nhàng vỗ vào hai bờ vai nhỏ và Jessica rúc vào tóc cô. 

“ Yuri thậm chí còn tốt hơn cha mẹ tôi, không, hơn bất kì ai khác, “ Jessica run rẩy, giọng nói cô gái nhỏ hoàn toàn khó nghe. “ Tôi thật hạnh phúc vì gặp được Yuri. “ 

“ Chúng tôi được sinh ra là để giúp đỡ mọi người. Vì thế tôi ở đây như là chuyên gia tư vấn của trường em. “ Yuri thì thầm. 

Tiếng chuông vang lên sau đó vài phút và Jessica chào tạm biệt để quay trở về lớp. 

“ Yuri. Cảm ơn vì hôm nay, “ Jessica nói trước khi rời khỏi. “ Cảm ơn vì đã để tôi biết nhiều về Yuri. Yuri thật sự là người bạn tốt nhất. “

----------- 

Thời gian trôi đi và Yuri nhận ra cô đã ở đây được 6 tháng. Với việc Jessica ngày càng trở nên gần gũi với cô hơn, giờ đây cô gái nhỏ như một cô em gái của cô. Jessica thậm chí còn sang nhà cô vài lần khi cần thêm sự giúp đỡ. 

Khá hạnh phúc khi hiện giờ cô gái nhỏ đã cởi mở, dù chỉ với Yuri. Cô chắc chắn rồi đây Jessica sẽ kết bạn được với những học sinh khác. Nhưng sau đó, có một chuyện đáng ngạc nhiên – thật ra là không – mà cô được thông báo. 

“ Có vẻ cô đang có khoảng thời gian vui vẻ ở đây nhỉ, cô Kwon. “ bà Kim nói khi Yuri đến văn phòng của bà. “ Các em học sinh rất thích cô, đúng chứ? “ 

“ Vâng, đây là một công việc tuyệt vời, tôi phải nói là vậy. “ Yuri đáp. Nở nụ cười rộng, cô tiếp tục, “ Ban đầu tôi đã nghĩ nó sẽ đáng sợ và các em ấy sẽ ghét tôi, nhưng họ đã không. Các em ấy đối xử với tôi như một người bạn thân và tôi lấy làm vui vì điều đó. “ 

“ Điều đó có nghĩa là cô hoàn toàn có đủ kỹ năng để trở thành một nhà tâm lý học xuất sắc. “ bà Kim khen ngợi. “ Cô có thể tự lập rồi. Mặc dù cô phải rời khỏi lũ trẻ nếu như cô chuẩn bị làm một nhà tâm lý học về lâu dài. Và cuối cùng, cô cũng nên chuẩn bị tạm biệt các em, Yuri. Rất tiếc, nhưng đã đến lúc. “ 

“ Ý cô là gì, cô Kim ? “ 

“ Chúng tôi đã tìm được người thay thế cho thầy Lee. Ông ấy sẽ là chuyên gia tư vấn chính thức của trường. Hãy xem khoảng thời gian này như là một kinh nghiệm thực tiễn có ích cho việc học sắp tới của cô Kwon. Và cảm ơn cô rất nhiều vì sự giúp đỡ, tôi rất cảm kích. “ 

“ Gì ạ? “ Có thứ gì đó như thể đang nện vào sau đầu Yuri. “ Vậy là…tôi sẽ rời khỏi đây?...Khi nào? “ 

“ Chính xác là vào tuần tới. “ bà ấy mỉm cười, rộng mở, như thể chẳng có gì khó khăn với việc đó. Và thật sự là, chẳng có gì. Tôi là người duy nhất nghĩ nó có thể rất khó khăn. Tôi không thể rời bỏ các em ấy. Họ trông cậy vào tôi. Tôi không thể rời bỏ…Jessica. Tôi là người bạn duy nhất mà em ấy có. Những suy nghĩ không ngừng nhảy múa trong đầu Yuri. 

“ Tôi không thể trở thành chuyên gia chính thức được sao, cô Kim? “ Yuri thẫn thờ hỏi. Tất cả những gì cô muốn là ở lại đây, trở thành người bạn tốt nhất của các cô cậu nhóc, làm một người chị của Jessica, để trông nom cô gái nhỏ ấy. 

“ Có chuyện gì vậy, cô Kwon? Sao cô lại đột ngột hỏi điều đó? Còn việc học lấy bằng thạc sĩ của cô sẽ tính sao? “ bà Kim có vẻ kinh ngạc. “ Chúng tôi rất vui lòng chấp thuận yêu cầu của cô, nhưng chúng tôi cũng nghĩ cho tương lai của cô nữa. Cô vẫn còn trẻ, Yuri àh. Nhà trường sẽ không thể trả lương xứng đáng được cho cô, cô có thể kiếm được nhiều hơn thế này, với cả danh tiếng nhiều hơn nữa. “

“Tôi biết…Tôi xin lỗi. Tôi sẽ chuẩn bị. “ Yuri nói một cách rời rạc. 

“ Tôi có phải thông báo cho các học sinh không? “ 

“ Không, hãy để họ tự biết. “ Yuri nói, đứng lên và chuẩn bị rời khỏi văn phòng. “ Cảm ơn rất nhiều, cô Kim. “ 

Trên đường trở vê phòng tư vấn, Yuri nghĩ về việc cô nên nói gì với các học sinh. Thật sự họ không cần được kể, khi họ không còn thấy cô ở đây, họ sẽ hỏi nhau và sẽ biết rằng cô đã rời khỏi. Vấn đế duy nhất chính là, Jessica. 

Cô gái nhỏ rất nhạy cảm, như một ly thủy tinh vô cùng mong manh có thể dễ dàng tan vỡ chỉ bởi một cú chạm nhẹ. Jessica có thể dễ dàng tức giận, tính khí của cô gái ấy thật sự không tốt. Yuri chỉ nghĩ đến việc Jessica sẽ phải chịu bao nhiêu áp lực khi cô gái biết việc cô rời đi. Có gì tốt khi cô bảo Jessica nên có một người bạn, và cô trở thành bạn với cô ấy; để rồi sau đó ra đi, bỏ cô gái nhỏ lại một mình, một lần nữa? Điều đó chỉ thật…vô nghĩa. 

Tôi nên nói với Jessica như thế nào? 

Chào, Jessica. Tôi sắp đi đây. Em biết gì không, tôi thật chán em . Thế nên, tạm biệt. 

Sẽ vô ích. 

Thở dài, Yuri xoay nắm đấm cửa và trông thấy Jessica đang ngồi trên ghế của cô. 

“ Em đang làm gì thế? “ Yuri ngạc nhiên hỏi. “ Đây không phải là giờ giải lao. “ 

“ Tôi biết, tôi chỉ muốn gặp Yuri. “ Jessica đáp. Có dấu hiệu của sự giận dữ trong giọng nói của cô gái nhỏ.

“ Có vần đề gì à? “ Yuri hỏi lần nữa, vẫn dịu dàng như thường lệ, cố gắng dỗ cô gái nhỏ nói ra rắc rối của cô ấy. 

“ Yuri sắp rời khỏi, phải không ? “ khi Jessica nói thế, giọng cô gái bắt đầu run rẩy. “ Tôi xin lỗi, nhưng tôi đã nghe trộm. Nó khiến tôi hoàn toàn sốc. “ 

Yuri chỉ đứng đó, miệng há ra, vài âm thanh khô khốc bật khỏi đôi môi. Cô không thể nói một điều gì. Tin tốt là, cô không cần kể cho Jessica nữa. Tin xấu, cô có thề nhìn thấy cô gái nhỏ sắp phản ứng như thế nào, và nó sẽ không thể tốt đẹp được. 

“ Tôi biết rồi sẽ có ngày Yuri rời đi. Dù sao Yuri chỉ là người thay thế tạm thời. Tôi đã biết và tôi đã chuẩn bị. “ Jessica cuối đầu, tay cô gái nhỏ tìm kiếm thứ gì đó dưới bàn của Yuri. “ Và tôi cũng đã biết thứ này lâu rồi, nhưng tôi vẫn ngậm miệng và chấp nhận. Mặc dù thật ra, lòng tôi rất đau. “ 

Jessica kéo tay ra, giơ cao cho Yuri thấy thứ mà cô gái tìm kiếm. Đó là những bài báo Yuri đã in ra từ trên mạng. “ Làm thế nào để ‘chữa trị’ chứng tự kỷ “ ; “ Tự kỷ? Đó là gì? Những tiêu cực liên quan… “, Jessica tiếp tục mở ngăn kéo ra và rất nhiều bài báo khác tuôn ra từ bên trong. 

“ Cô chưa bao giờ chấp nhận con người tôi, Kwon Yuri. “ Jessica thẳng thừng, như một thẩm phán tuyên đọc cáo trạng của phạm nhân. “ Cô nghĩ suốt thời gian qua tôi đã tin rằng cô thích tôi chỉ vì đó là tôi? Tôi đã biết điều này, cách đây khoảng 2 tháng. Nhưng, Yuri đã quá tốt quá tử tế, tôi chỉ không thể thừa nhận được sự thật là cô thật ra cũng là một trong số những con người kia, nghĩ rằng tôi là một con ngốc giả tạo, bi kịch hóa mọi thứ và ăn mặc ngớ ngẩn. Cô chỉ là một kẻ đạo đức giả, Yuri. Tôi đã nghĩ cô muốn trở thành bạn của tôi, nhưng thật ra cô chỉ xem tôi như một công việc mà cô phải hoàn thành. Cô cần điều trị tôi, cô xem tôi như một vấn đề, một vết nhơ. Tôi chỉ là thứ lập dị trong mắt xã hội này. “ 

“ Tại sao em lại nghĩ như vậy? “ đó là câu hỏi duy nhất Yuri có thể thốt ra để bênh vực chính mình. 

“ Tại sao? Cô hỏi tại sao ư?! “ cô gái nhỏ phát ra những tiếng cười khanh khách, rời rạc. Những giọt nước bắt đầu ngưng kết nơi khóe mắt. “ Bởi vì cô làm ra những thứ này! Cô là một chuyên gia tư vấn tâm lý và đang từ từ biến tôi trở lại thứ gì đó ‘trông bình thường’ như bao học sinh khác; bởi vì cô nghĩ bằng cách đó tôi có thể sống trong xã hội này, tôi có thể như những đứa hống hách chết tiệt ngoài kia, đúng không?! “ 

“ Không …không, Jessica, “ Yuri thì thầm, trong lòng cô quặn đau như ai đang cứa từng nhát dao. “ Tôi xin lỗi, Jessica. Lúc đầu đó là những gì tôi đã nghĩ. Nhưng một cách nghiêm túc, thời gian đã thay đổi mọi thứ. Tôi biết em nhiều hơn, em là một cô gái tốt, lẽ ra tôi nên biết ngay từ đầu. Tôi chỉ…” 

“ Chết tiệt, Kwon Yuri. “ Jessica cắt ngang. Giọng cô vỡ ra và nước mắt lăn dài hai bên má. “ Tôi đã nghĩ cô tốt, tôi đã nghĩ cô khác. Nhưng tôi đã lầm. “ 

Cả hai chúng tôi rơi vào im lặng. 

Em ấy ngước nhìn tôi, hai gò má trắng xanh đã vằn vện những vệt mascara. Nước mắt nhạt nhòa hòa vào đó như hai dòng suối đen nhỏ tuôn tràn trên mặt em. 

“ Tôi đã trải qua từng ngày với Yuri, “ cô gái nhỏ lại nói. “ Tôi hiểu thêm về Yuri, và Yuri đã đối xử rất tốt với tôi…Tôi chỉ…tôi đang thích Yuri. “ 

Một sự im lặng khác lại trôi qua. Rồi Jessica lên tiếng. “ Tôi yêu Yuri. “ 

Yuri không biết cô nên làm gì, điều đó thật sự bất ngờ. Cô thậm chí không biết nó có thể xảy ra. Cô muốn trấn an Jessica, vì thế cô bước về phía chiếc bàn. 

Cô gái nhỏ đột nhiên bật dậy, hối hả tiến về phía Yuri và trải lên mặt cô vô số cái hôn. Yuri khá sốc nhưng cô không có thời gian để nghĩ. Jessica đang run rẩy và cô cần đỡ lấy lưng cô gái để cô ấy không ngã gục. 

Thân người Jessica thật nhỏ, thật mỏng manh, như thủy tinh trong suốt – khiến Yuri sợ rằng cô có thể lỡ tay làm nó tan thành trăm mảnh mà không bao giờ có thể nhặt lại được. Yuri có thể cảm thấy làn môi lạnh giá của Jessica phủ khắp mặt cô. Cô có thể cảm thấy nước mắt của Jessica thấm đẫm da thịt cô, cảm thấy những đầu ngón tay ghì chặt lớp áo sơ mi của cô, chặt đến mức những khớp ngón tay sẽ trở nên trắng bệch. Yuri có thể cảm thấy gần như tất cả mọi nỗi đau đớn, giận dữ, căm ghét và tuyệt vọng của Jessica. 

“ Kwon Yuri, “ Jessica thì thầm. “ Tôi yêu Yuri quá nhiều. “ 

Tôi chỉ có thể nhìn em chăm chú, những tiếng thổn thức của em như khúc nhạc bao quanh bầu không khí im lặng ngượng ngập giữa chúng tôi. Tôi nên làm gì đây? Cô gái này gặp rắc rối, tôi cần chữa lành cho em, nhưng giờ đây chính tôi lại trở thành rắc rối của em. 

Đôi môi của Jessica ấn vào môi Yuri, thật nhẹ nhàng, nhẹ tựa lông vũ. Chúng thật mềm mại đến mức Yuri không thể ngờ tới cảm xúc này, một cảm xúc thật xa lạ. Đẩy sâu hơn nụ hôn, Jessica bắt đầu bám lấy môi dưới của Yuri, tìm một lối vào sâu hơn nữa. 

Và mọi ý thức của Yuri bất ngờ quay trở về khỏi hành trình phiêu dạt của nó. Cô đẩy cô gái nhỏ ra, nhẹ nhàng lúc đầu nhưng sau đó phải dùng lực mạnh hơn nữa. Jessica bám chặt vào áo Yuri, răng cô ấy nghiến chặt môi dưới của Yuri. Môi Yuri bật máu khi cô cố đẩy mạnh ra. 

Chúng tôi đứng đó trong im lặng, trong một sự bối rối. Tôi nhìn em, bờ môi em khẽ mở, ngực em cử động dồn dập theo nhịp thở của em. Nước mắt em vẫn đang tuôn rơi, như một dòng suối nhỏ. Tôi đưa tay lên, chạm vào bờ môi của chính mình và nhận ra nó đang bật máu, dù nó chẳng hề đau. 

“ Jessica, “ tôi gọi. “ Chúng ta cần nói chuyện. “ 

“ Em…tôi xin lỗi. “ em nói, chùi mắt bằng mu bàn tay gầy. “ Tôi thật sự xin lỗi, cô Kwon. Tôi không biết tôi bị gì nữa. Tôi thật sự xin lỗi. “ 

Em chạy băng qua tôi, vẫn thổn thức và bước ra khỏi phòng. 

Tôi cố gắng tìm em, nhưng em không ở nơi nào cụ thể. Có lẽ em muốn tránh mặt tôi thật rồi.

Và sau đó, em không bao giờ quay trở lại phòng tư vấn nữa. 

------------

Sáu ngày trôi qua và hiện giờ đã là thứ 7, Yuri vừa mới gói ghém đồ đạc xong. Ngày mai cô sẽ lên đường đi Busan, vì vậy cô định sẽ chỉ ở nhà cả ngày hôm nay. 

Yuri ngồi trên xích đu ngoài hiên nhà, trên tay cầm cốc cà phê. Hương arabica thơm nồng len vào hốc mũi khi cô ngẩng mặt nhìn chăm chú vào nền trời màu cam. Làn gió trưa nơi đây chắn hẳn sẽ rất khác làn gió biển mặn nồng của Busan. Nhưng Yuri không chắc liệu cô sẽ nhớ nơi này hay không. 

Khi Yuri vừa bắt đầu mơ màng, cô chợt nghe thấy ai đó đang đến gần. Người đó không trực tiếp bước chân trên nền đất mà đi trên một chiếc xe đạp, vì cô nghe thấy được tiếng thắng xe. Yuri mở mắt ra. 

“ Chào Yuri. “ cô nheo mắt, cố gắng xác định người kia qua ánh cam chói lóa của mặt trời. “ Là tôi. “

“ Jessica? “ Yuri hỏi, lòng tràn ngập hi vọng vì cô không thể chắc chắn đó là cô gái mà cô đang mong chờ.

Cô gái nhỏ đang mặc áo phông màu hồng in hình chú mèo Garfield rất vừa thân người, phủ trên chiếc quần short xanh biển. Chân mang giày vải jeans làm nổi bật nước da trắng có phần hồng hào hơn so với lần cuối Yuri trông thấy cô gái. Mái tóc nâu của cô gọn gàng không còn vết tích của những lọn hightlight màu đỏ và được buông xõa tự nhiên, để lộ hoàn toàn đôi mắt nâu to tròn thu hút. Thật không giống Jessica.

“ Chỉ…ghé qua để chào tạm biệt. “ cô gái nhỏ đáp. “ Tôi đến đây như thế này để Yuri vui lòng. Yuri muốn trông thấy tôi như thế này, phải không? “ 

“ Rất…dễ thương. Nhưng Jessica, thế này thật không giống em, như thể tôi đang trông thấy một học sinh khác vậy. “ Yuri nói, hoàn toàn chắc chắn đây đúng là người cô muốn gặp. “ Em muốn thay đổi hình ảnh của mình sao? “ 

“ Không hẳn là vậy, tôi chỉ…như thế này là vì Yuri, “ Jessica vừa nói vừa dứt dứt lọn tóc buông trên vai. “ Nghĩ là Yuri sẽ vui. Yuri luôn muốn tôi trông bình thường…mặc như thế này thật ra khiến tôi thấy cũng thoải mái hơn, không thấy vướng víu nữa. Tôi cũng không mất thời gian quét mascara thật dày và đắp thuốc nhuộm những lọn tóc highlight như trước. “ 

“ Nhưng, em không cảm thấy…mất mát? Ý tôi là, em thể hiện chính mình với phong cách của em, khi em mặc như thế này, em không nghĩ rằng…em

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#yulsic
Ẩn QC